Khi Đường Long đang chuẩn bị đánh thức Hàn Nguyệt với Hàn Tuyết dậy thì mấy cổ khí tức cường đại xuất hiện phía trên Hàn gia.
- Hàn Nguyệt với Hàn Tuyết, hai tiểu oa các ngươi lăn ra đây cho lão phu.(Hồng Thiên Khiếu)
Đột nhiên tiếng nộ hống của Hồng Thiên Khiếu vang vọng toàn bộ Hàn gia thì toàn bộ Hàn gia đều bị kinh động. Hàn Nguyệt với Hàn Tuyết đang nằm ngủ trong lòng Đường Long giật mình tỉnh lại, các nàng sắc mặt kịch biến.
- Không ổn, Hồng Thiên Khiếu dẫn theo người tới rồi.(Hàn Nguyệt)
- Chúng ta đi ra xem thử đi. Đoán chừng là tên tiểu tử Hồng Thần kia không phục cáo trạng với phụ thân hắn.
Toàn bộ Hàn gia chạy ra ngoài mà những cao thủ Hàn gia phi hành lên trời đứng đối diện với Hồng gia cùng vài người Phong Lôi Các – Bắc.
- Hồng Thiên Khiếu, ngươi tới Hàn gia chúng ta gây sự sao?(Hàn Trì)
- Hừ, hai đứa con gái của ngươi dám câu thông với dã nam nhân hại con ta thành như vậy. Ta đến để đòi một cái công đạo.(Hồng Thiên Khiếu)
- Kêu hắn đi ra đây.(Hồng Thiên Khiếu)
Một khí thế kinh khủng phóng lên tận trời khiến cho Hồng Thiên Khiếu với Trầm Vân là trưởng lão Phong Lôi Các – Bắc.
- Nghe nói có người kiếm ta?
Đường Long xuất hiện mà trên thân khí tức cực kì kinh khủng làm cho Trầm Vân ngưng trọng không thôi.
- Chính là hắn đã đem đệ tử bức đến chật vật như vậy, Trầm Vân trưởng lão.(Hồng Thần)
- Ngươi cư nhiên đem Hồng Thần bức đến bực sử dụng đấu kỹ do Các chủ Bắc Các tự mình truyền thụ, chỉ sợ nhìn khắp toàn bộ trang đồng lứa tại Phong Lôi Các – Bắc cũng có rất ít người có thể cùng chống lại, trừ phi Phượng tiểu thư xuất thủ.(Trầm Vân)
- Phượng tiểu thư? Huyền lão nói chính là vị duy nhất trong vòng trăm năm qua tại Phong Lôi Các thông qua Thiên Lôi Tháp khảo thí sao – Phượng Thanh Nhi?(Hồng Lập)
Trầm Vân gật đầu xem như xác nhận lời của Hồng Lập, đôi mắt của hắn thâm thúy nhìn Đường Long ở trước mặt mình.
- Hồng Thần, giáo huấn hôm qua ngươi chưa lĩnh hội xong sao? Giờ lại lôi kéo Hồng gia theo ngươi chôn cùng.
- Haha, ngông cuồng. Ngươi nghĩ rằng vào sức mình ngươi là có thể tiêu diệt toàn bộ Hồng gia sao?(Hồng Thiên Khiếu)
- Không thử sao mà biết.
Đường Long thân hình có Lôi Đấu Khí vờn quanh lập tức như thuấn di xuất hiện trước mặt Hồng Thiên Khiếu, Hồng Thiên Khiếu đôi mắt co rụi định phòng thủ thì bị đánh bay ra ngoài. Ngay khi Đường Long thuấn di về thì Trầm Vân gằn từng chữ.
- Tam Thiên Lôi Động.(Trầm Vân)
Đường Long xoay người bước đi trên hư không hướng về Hàn gia mà đi, Hồng Thần trong mắt xẹt qua vẻ dữ tợn cùng oán độc. Song chưởng liền nhấn một cái trên mặt đất, một đạo lôi quang ám tiễn từ trong tay áo bắn xạ ra, bắn thẳng về phía sau lưng của Đường Long.
- Hủy Diệt Long Quyền – Lục Quyền – Cửu Trọng Kích.
- Dừng tay.(Trầm Vân)
Phụttttttt
Hồng Thần nhờ có Đấu Khí trong người được người nâng đỡ nên mới phi hành được trên không trung, nấm đấm của Đường Long dán tại trên ngực của Hồng Thần thì hắn phun ra máu tươi mà thân thể Hồng Thần cũng mềm nhũn té xuống, cắm đầu xuống đất.
Cơ hồ cùng lúc kình lực đẩy ra, Đường Long liền đá ra một cước đem thân thể Hồng Thần bắn về phía sau. Trầm Vân đang lao tới thấy Hồng Thần bay về phía mình dừng lại thân hình đỡ lấy Hồng Thần.
- Aizz, lão phu vẫn là chậm một bước.(Trầm Vân)
- Kinh mạch của ngươi vừa rồi bị một kích phá hủy toàn bộ. Ngươi có thể sống sót cũng thành phế nhân. Đáng tiếc, cho nhiều năm tâm huyết của Các chủ.(Trầm Vân)
- Cái gì.(Hồng Thần)
Lời nói của Trầm Vân chẳng khác nào là sấm sét đánh ngang tai của Hồng Thần. Đối với người tu luyện mà nói thì so với việc trực tiếp gϊếŧ chết thì bị phế tu vi càng đau khổ hơn.
Lúc này, Hồng Thiên Khiếu bị Đường Long đánh bay đi đã trở về nghe được con trai mình bị phế liền nổi giận xung thiên.
- Tiểu tử, phế tu vi của con trai ta. Để mạng của ngươi lại.(Hồng Thiên Khiếu)
- Hồng Gia chủ dừng tay, ta có việc cần hỏi hắn.(Trầm Vân)
Hồng Thiên Khiếu nén một bụng hỏa nhưng đối với yêu cầu của Trầm Vân vẫn dừng lại nhưng đôi mắt đầy oán khí trừng lấy Đường Long.
- Tiểu tử dám phế bỏ ngươi của Phong Lôi Các ta, ngươi nhất định phải hối hận.(Trầm Vân)
- Ngươi nói cho lão phu ngươi từ chỗ nào đến mà lại tu tập được Tam Thiên Lôi Đọng? Phong Lôi Các tuyệt không có đệ tử như ngươi.(Trầm Vân)
- Đấu giá được ở một Đấu Giá Hội tại Hắc Giáo Vực.
Hồng Thiên Khiếu nhận ra được, giữa Đường Long và Phong Lôi Các – Bắc có ân oán nên trong lòng cười lạnh không thôi.
- Đấu giá được? Mười năm trước, Tàng Thư Các Phong Lôi Các ta bị ngoại nhân lẻn vào, ăn cắp không ít công pháp đấu kỹ, trong đó có Tam Thiên Lôi Động, ta nghĩ ngươi sẽ không cùng người nọ có quan hệ gì chứ?(Trầm Vân)
- Haha, gánh tội cho người khác thiếu gì lý do. Cần gì phải như vậy chứ?
- Tiểu tử im miệng! Phong Lôi Các há có thể để cho tiểu bối như ngươi mở miệng vũ nhục? Hơn nữa ngươi dám trước mặt Trầm trưởng lão làm càn như vậy, xem ra không để lão nhân gia trong mắt nhỉ?(Hồng Thiên Khiếu)
Đường Long liếc nhìn Hồng Thiên Khiếu với ánh mắt lạnh lùng, đột nhiên lỗ tai của cậu co giật vài cái vì cậu nhận được truyền âm.
- Cô gia, có cần lão phu ra mặt dạy dỗ đám người không biết sống chết này không?(Cổ Hoa)
Cổ Nguyên khi biết được Đường Long cần trợ giúp đã phái một vị trưởng lão có thực lực Thất tinh Đấu Thánh dẫn theo mấy tên Hắc Yên Quân chạy tới Thiên Bắc Thành, người này không ai khác ngoài Cổ Hoa.
- Phu quân, để ta đập chết bọn hắn.(Lâm Linh Tú)
Lâm Linh Tú khi nhận được tin tức đã dẫn theo Thải Lân và Thải Điệp tới đây nhưng không có hiện thân.
- Mọi người không cần phải nhúng tay vào chuyện này, tất cả hướng thẳng Hồng gia tọa lạc mà diệt sạch bọn chúng đi, già trẻ không tha.
- Cổ Hoa, cho người tới Phong Lôi Các gây áp lực.
Cổ Hoa một mình hướng thẳng tới Hồng gia tọa lạc chạy đi, Hắc Yên Quân được hắn dẫn theo thì hướng Phong Lôi Các – Bắc bay đi. Lâm Linh Tú cùng Thải Lân và Thải Điệp lao nhanh về phía Hồng gia.
- Tam Thiên Lôi Động là một trong những tuyệt kỹ của Phong Lôi Các không thể truyền ra ngoài. Cho nên việc này không thể tránh khỏi hiềm nghi. Ngươi có hai lựa chọn. Thứ nhất theo ta về Phong Lôi Các - Bắc tuỳ theo Bắc Các chủ quyết định xử trí ngươi thế nào. Thứ hai là lão phu gϊếŧ ngươi ngay tại chỗ này. Bất luận thế nào Tam Thiên Lôi Động tuyệt đối không thể rơi vào tay ngoại nhân.
Nghe được lời nói không chút hi vọng nào của Trầm Vân, mọi người Hồng gia đều âm thầm cười lạnh một tiếng mà sắc mặt đám người Hàn Trì đều trở nên rất khó coi. Khuôn mặt Hàn Tuyết càng lúc càng tái nhợt.
- Xem ra Phong Lôi Các là muốn chính diện khai chiến với ta.
- Ngươi muốn chết?(Trầm Vân)
- Chỉ bằng vào thực lực Ngũ tinh Đấu Tông của ngươi mà đòi gϊếŧ ta? Quá ngây thơ rồi.
Đường Long giờ cũng không có che dấu khí tức của mình, nguyên bản thực lực của cậu được áp chế xuống Đấu Hoàng đỉnh phong trực tiếp phi thăng lên Đấu Tông đỉnh phong mới dừng lại.
Trầm Vân cùng với những người khác trong Phong Lôi Các – Bắc sắc mặt kịch biến, Hồng Thiên Khiếu đám người hoảng sợ không thôi. Bọn họ không ngờ Đường Long lại ẩn dấu tu vi của mình. Trầm Vân cắn răng, hắn biết mình đã không có đường lui. Trên thân Lôi Đấu Khí vận chuyển rồi hắn lao về phía Đường Long tung ra chưởng pháp của mình.
- Công – Lôi Tật.(Trầm Vân)
- Như Lai Thần Chưởng.
Hai chưởng va chạm nhau thì Trầm Vân cắn răng cưỡng ép đè lại trong cơ thể mình sôi trào khí huyết.
- Hủy Diệt Long Quyền – Nhất Quyền – Chấn Thiên Địa.
Uỳnh
Trầm Vân bị đánh cho lùi về sau, hắn không ngờ Đường Long lại mạnh như vậy.
- Trầm Vân trưởng lão, ta đến giúp một tay.(Hồng Thiên Khiếu)
Hồng Thiên Khiếu biết mình không thể ngồi chờ chất được nên cũng gia nhập chiến đoàn luôn. Đường Long độc chiến hai vị Ngũ tinh Đấu Tông Trầm Vân với Hồng Thiên Khiếu không cảm thấy áp lực chút nào.
Hồng Thiên Khiếu nấm đấm bao trùm Lôi Đấu Khí đấm về phía Đường Long nhưng cậu lại dùng bàn tay co thành trảo chộp lấy ném xuống đất. Trầm Vân nhân cơ hội tấn công nhưng hắn chỉ đánh vào tàn ảnh mà không trúng được Đường Long.
- Không tốt, là Tam Thiên Lôi Động.(Trầm Vân)
- Chính xác nhưng không có thưởng.
Đường Long thân hình lóe lên xuất hiện sau lưng Trầm Vân, nhất chưởng đập vào lưng của Trầm Vân khiến hắn thổ huyết rơi xuống đất đúng ngay vị trí của Hồng Thiên Khiếu. Bàn chân Đường Long bao trùm khí ép bọc trực tiếp như vẫn thạch rơi xuống, Trầm Vân cảm ứng được nguy hiểm dùng ra Tam Thiên Lôi Động né tránh.
Rắc
Phụttttttt
Hồng Thiên Khiếu trúng chiêu cuồng thổ huyết, mặt đất lan tràn những vết nứt cực lớn mà Hồng Thiên Khiếu nằm trong đó, khí tức uể oải cực kì. Đường Long cúi đầu xem xét Hồng Thiên Khiếu rồi đưa tay lên, tại trước mặt đám người Hồng gia đâm vào trái tim của Hồng Thiên Khiếu.
Phốc
Bàn tay dính máu tươi rút ra ngoài mà trên tay Đường Long cầm là trái tim của Hồng Thiên Khiếu. Cậu vứt trái tim của Hồng Thiên Khiếu về phía đám người Hồng gia, đám người Hồng gia mặt xám như tro tàn xoay người bỏ chạy.
Trầm Vân tay ôm ngực chật vật đứng dậy, hắn không thể ngờ tới là dưới sự vây công của hai vị Ngũ tinh Đấu Tông mà Đường Long vẫn gϊếŧ chết được một người.
- Giờ tới lượt ngươi.
Trầm Vân sắc mặt tái xanh vận lên Đấu Khí chạy trốn, Đường Long đâu thể nào mà bỏ qua được cho Trầm Vân, cậu lập tức đuổi theo.
- Hủy Diệt Long Kiếm – Lục Kiếm – Thiên Ngoại Diệt Tuyệt Trảm.
Trầm Vân cảm nhận được khí tức tử vong hàng lâm, hắn xoay đầu lại chứng kiến được trảm kích đến gần. Trầm Vân không hoài niệm chút nào bị chém thành hai mảng, Đường Long đi tới vung tay lên lấy đi giới chỉ của Trầm Vân.
Đạt được giới chỉ của Trầm Vân thì tâm thần của cậu dò xét vào trong, ngoài trừ kim tệ cùng vài Công pháp Đấu Kỹ ra thì cậu muốn tìm là Địa giai Cao cấp – Tam Thiên Lôi Huyễn Thân.
- Tìm được rồi.
Đường Long đổ hết kim tệ mà Trầm Vân tích trữ được vào trong giới chỉ của mình rồi mở ra Địa giai Cao cấp – Tam Thiên Lôi Huyễn Thân. Cậu lấy nó ra ngoài mở ra rồi đưa Tinh Thần Lực của mình vào trong, khi tiến vào trong thì cậu thấy là một mãng hỗn độn.
- Hình như là trong nguyên tác phải đưa lực lượng Linh Hồn vào.
Đường Long đưa Linh hồn lực lượng vào trong thì hỗn độn không thấy đâu mà từng dòng khẩu quyết rối loạn.
- Pháp quyết tu luyện của Tam Thiên Lôi Huyễn Thân đã bị chia ra. Đây cũng là một trong số đó mà thôi.
Đường Long gϊếŧ chết một vị trưởng lão Phong Lôi Bắc Các nên diệt cỏ phải diệt tận gốc, cậu chạy tới Phong Lôi Bắc Các một chuyến, tới nơi thì cậu thấy được Hắc Yên Quân do Linh Tuyền thống lĩnh đang bao vây, khi thấy cậu tới đều hành lễ.
- Phong Lôi Bắc Các, chỉ có trách các ngươi trưởng lão trêu chọc đến ta mà thôi.
Phong Lôi Bắc Các không phải ngồi yên chịu đựng, vô số cường giả từ trong lao lên bầu trời kết hợp thành đại trận.
Phong Lôi Bắc Các thi triển đại trận có tên là Cửu Thiên Lôi Ngục Trận do 23 vị Đấu Hoàng và 46 vị Đấu Vương hợp lực kết thành rồi từ 3 vị Đấu Tông áp trận.
- Ngũ Luân Ly Hỏa Pháp.
Trong cơ thể Đấu Khí và Dị Hỏa dũng động, hình thành một trận pháp đối oanh lại Cửu Thiên Lôi Ngục Trận của Phong Lôi Bắc Các. Đường Long xòe bàn tay ra có đóa hỏa liên xoay đầu chậm chậm trên tay.
Ba vị Đấu Tông của Phong Lôi Bắc Các cảm ứng được uy lực của Phật Nộ Đường Liên không phải dạng vừa nên toàn lực thi triển ra Cửu Thiên Lôi Ngục – Lôi Thần Chi Nộ.
Oành
Uy lực quá mức to lớn, 23 vị Đấu Hoàng và 46 vị Đấu Vương tại chỗ bạo thể mà chết mấy vị, ba vị Đấu Tông miệng phun máu tươi rơi xuống đất.
- Các ngươi Phong Lôi Bắc Các chiến trận như vậy hẵn là dự định dùng Hàn gia uy hϊếp ta xuất hiện đi? Đáng tiếc các ngươi tính sai một bước rồi.
- Ngũ Luân Ly Hỏa.
Toàn bộ người Phong Lôi Bắc Các đều thành hỏa nhân không ngừng kêu la thảm thiết, Đường Long đối với một màn này không nhân từ chút nào.
- Linh Tuyền, thu đội về lại Cổ giới đi.
- Vâng.(Linh Tuyền)
Đường Long chuẩn bị rời đi thì phát hiện trước mặt mình xuất hiện một bạch y nhân.
- Ngươi là ai?
- Lão phu họ Phí tên Thiên, mọi người gọi là Thiên Lôi Tử.(Phí Thiên)
- Ồ, ngươi chính là Các chủ Phong Lôi Bắc Các?
- Đúng là ta, ta muốn hỏi tiểu hữu về chuyện Tam Thiên Lôi Động và mạng của ngươi.(Phí Thiên)
- Ngươi là không biêt sự chêch lệch giữa hai chúng ta.
Đường Long lắc đầu chậm rãi nâng tay lên đỡ được cánh tay của Phí Thiên đang nhằm vào vị trí trái tim của mình. Phí Thiên giật mình nhìn Đường Long, hắn không ngờ Đường Long lại hời hợi đỡ công kích của mình.
Phí Thiên cơ thể rung lên sau đó ba đạo phân thân xuất hiện cộng thêm bản thể từ bốn hướng bao vây Đường Long lại. Đường Long chả buồn liếc nhìn, trên thân Dị Hỏa – Vẫn Lạc Tâm Viêm bao phủ.
- Dị Hỏa? Haha, không ngờ tới lại gặp được Dị Hỏa ở đây.(Phí Thiên)
- Như vậy, mạng của ngươi và Dị Hỏa hôm nay ta đoạt chắn rồi.(Phí Thiên)
- Mơ mộng hảo huyền.
Dị Hỏa – Vẫn Lạc Tâm Viêm rời thân tạo thành trói buộc lại ba đạo phân thân của Phí Thiên, về phần Đường Long thì xuất hiện ngay trước mặt Phí Thiên, bàn tay đặt lên đỉnh đầu của hắn dùng sức kéo ra. Phí Thiên thét thảm lên rồi tròng mắt không có tiêu cự, Phí Thiên linh hồn bị Đường Long kéo ra ngoài.
- Ngươi…(Phí Thiên)
- Haha, rất bất ngờ đi? Ngươi hiện tại có tác dụng với ta một chút.
Đường Long Tinh Thần Lực trực tiếp xâm nhập vào trong linh hồn của Phí Thiên, trải qua một hồi tìm kiếm thì cậu cũng thấy được thứ mình cần. Pháp quyết tu luyện Tam Thiên Lôi Huyễn Thân mà Phí Thiên ghi nhớ trong đầu giờ thành thứ thuộc về Đường Long.
Phí Thiên linh hồn cực kì thống khổ, khi hắn khó chịu nhìn Đường Long thì cậu siết chặt tay của mình và linh hồn Phí Thiên bị bóp nát. Giới chỉ mà Phí Thiên mang theo không thể bỏ qua được nên Đường Long thu lại.
Hồng gia ở Thiên Bắc Thành bị Cổ Hoa liên hợp với Lâm Linh Tú cùng Thải Lân và Thải Điệp diệt sách, chó gà không tha.
- Ba vị tiểu thư, ta xin cáo từ trước.(Cổ Hoa)
- Ừm.(Lâm Linh Tú)
Lúc này, Đường Long cũng trở về rồi. Nhìn thấy Đường Long về Hàn Nguyệt và Hàn Tuyết vui mừng không thôi, các nàng chạy tới ôm trầm lấy cậu. Lâm Linh Tú cùng Thải Lân và Thải Điệp thấy cảnh này lắc đầu không thôi.
- Phu quân, nếu không có gì nữa thì bọn em về trước.(Thải Lân)
- Khoang đã, nhờ các muội thêm chuyện.
Đường Long đem sự tình vắng tắt nói lại với tam nữ, Lâm Linh Tú biết được tính quan trọng của sự việc nàng nàng lập tức cùng Thải Lân và Thải Điệp chạy về Cổ Thành.
Hàn Nguyệt và Hàn Tuyết ánh mắt nhìn về phía Đường Long mà đôi mắt hiện rõ cần cho các nàng biết, Đường Long cũng không dấu diếm tiết lộ cho các nàng. Hàn Nguyệt và Hàn Tuyết ý cười đầy mặt mời Đường Long về Hàn gia, Hàn Trì mở tiệc chiêu đãi Đường Long. Bữa tiệc kéo dài tới đêm mới kết thúc, Đường Long đi về phòng không có men say.
Khi cậu mở cửa ra chứng kiến một màn trong phòng thì huyết khí sôi trào. Trong phòng, trên giường hai tỷ muội Hàn Nguyệt và Hàn Tuyết đang mặc một thân đồ ngủ mỏng manh có thể thấy được nhũ hoa của các nàng.
- Hai tỷ muội các ngươi lèn vào phòng ta làm gì?
- Lần này, huynh không được từ chối đâu.(Hàn Nguyệt)
- Huynh giúp chúng Hàn gia nhiều như vậy mà hai tỷ muội chúng ta không biết lấy gì báo ân cả, chỉ có nước dùng thân thể này thịt thường ngươi thôi.(Hàn Tuyết)
Đường Long hứng khởi lên hướng Hàn Nguyệt và Hàn Tuyết hai tỷ muội nhào tới. Người mà hắn đè xuống giường là Hàn Nguyệt, Hàn Nguyệt bị đè xuống giường mà khuôn mặt đỏ bừng lên không thôi. Hàn Tuyết đứng một bên quan sát để học hỏi kinh nghiệm.
Bàn tay của Đường Long nhào nặn ngực của Hàn Nguyệt dưới lớp áo ngủ, ngón tay của cậu vuốt ve lấy khuôn mặt của nàng đầy ôn nhu, bàn tay khác của Đường Long luồn vào trong áo ngủ mò ở bên trong hυyệŧ, Hàn Tuyết thấy được cảnh này nhịn không được xoay đầu lại không dám nhìn nhưng từng tiếng rêи ɾỉ của tỷ tỷ nàng làm cho nàng hứng tình không thôi.
- Hah… chỗ đó… Hah… đừng mà… Hah… nhột lắm… Hah… Ưm… đừng mà.(Hàn Nguyệt)
Hàn Nguyệt rên lên một tiếng rõ to, Đường Long rút bàn tay lại phát hiện phía trên dính chất lỏng sền sệt. Ban nãy, Hàn Nguyệt dưới sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ của Đường Long đã lên đỉnh không kiềm chế được mà giải phóng dâʍ ŧᏂủy̠ của mình.
Đường Long cúi đầu chiếm lấy đôi môi đỏ mộng của Hàn Nguyệt, lưỡi của cậu cạy ra hàm răng của nàng mà tham gia mút lấy nước dãi được tiết ra, Hàn Nguyệt nắm mắt lại tận tình hưởng thụ. Đường Long cảm thấy được rồi thì tách ra, khuôn mặt Hàn Nguyệt ửng đỏ lên mà bên dưới của nàng trở nên ngứa ngáy khó chịu, song chân không ngừng cọ sát với nhau.
- Hah… huynh nhanh làm đi… Hah… bên dưới của muội… ngứa ngáy… Hah… khó chịu lắm rồi.(Hàn Nguyệt)
- Tuân lệnh lão bà đại nhân.
Đường Long cởi bỏ quần của mình đi để lộ con c-c gân guốc của mình, Hàn Tuyết khi nghe được tỷ tỷ mình và nam nhân mình thích chuẩn bị tiến hành bước cuối cùng thì dùng tay che lại nhưng mà các khe các ngón tay không có kép lại khiến cho nàng chứng kiến được con c-c của Đường Long.
- Chuẩn bị sẵn sàng chưa, Nguyệt nhi?
- Ừm, tới đi. Em muốn thành nữ nhân của huynh.(Hàn Nguyệt)
Đường Long tay cầm con c-c của mình đem nó nhét vào trong hυyệŧ, Hàn Nguyệt cũng cảm thấy được dị dạng mà rêи ɾỉ, theo con c-c đi vào trong thì Hàn Nguyệt rên càng quyến rũ hơn.
Phạch Phạch Phạch
- Hah… to quá… Hah… con c-c của anh đã vào trong… Hah… em rồi.(Hàn Nguyệt)
- Hυyệŧ của em nó bốt và thít quá.
Đường Long nhấp eo vài cái để cho con c-c của mình di chuyển bên trong mở rộng con đường, Hàn Nguyệt lè lưỡi và căng cứng cơ thể của mình. Hàn Nguyệt hai chân gắt gao kẹp lấy eo mà tay thì vòng qua cổ ôm lấy. Đường Long hai tay vịn lấy mông của Hàn Nguyệt rồi giữ nguyên tư thế đó mà động eo để cho con c-c tiếp tục công việc đâm sâu vào bên trong hυyệŧ, thỉnh thoảng lại xả ra tinh hoa.
Phạch Phạch Phạch
- Hah… em… Hah… Ưm… Hah… sướng quá… Hah… anh đừng có mạnh bạo như vậy.(Hàn Nguyệt)
Đường Long bằng vào kinh nghiệm của mình cũng biết Hàn Nguyệt gần đạt đến giới hạn của mình rồi, cậu nhấp càng điên cuồng hơn rất nhiều đồng thời không ngừng bằng vào bên trong tinh hoa của mình, Hàn Nguyệt càng rên lên càng nhiều. Khi tới một lúc thì Hàn Nguyệt rên lên một hơi dài rồi ngã gục xuống giường, Đường Long cũng rút ra con c-c của mình và chất lỏng theo đó chảy ra ngoài.
Đường Long đứng dậy khi mà con c-c vẫn đang cương cứng đi về phía Hàn Tuyết. Hàn Tuyết đỏ mặt cùng ngượng ngùng không thôi, nàng biết khi tỷ tỷ mình xong thì sẽ tới lượt mình.
- Mong huynh nhẹ nhàng với muội.(Hàn Tuyết)
Hàn Tuyết chủ động nằm trên giường đưa chân mình sang bên, mị nhãn nhìn Đường Long say đắng. Đường Long bước từng bước lại gần Hàn Tuyết chuẩn bị xông pha cùng nàng.
- Cứ giao cho huynh, huynh sẽ ôn nhu với muội.
Đường Long leo lên giường, hai tay chống ở hai bên mặt của Hàn Tuyết mà con c-c hướng vị trí hυyệŧ đỉnh đỉnh vài cái trêu chọc Hàn Tuyết. Hàn Tuyết cảm nhận được dị dạng bên dưới khuôn mặt ửng đỏ lên và cơ thể vặn vẹo.
- Ưm… huynh đừng trêu muội nữa… Hah… đẩy con c-c vào trong… Hah… muội đi.(Hàn Tuyết)
Đường Long cũng không trêu đùa Hàn Tuyết nữa mà đẩy con c-c vào trong hυyệŧ, Hàn Tuyết nhíu chặt lông mày lại. Ban nãy, nàng chứng kiến hết thảy từ đầu tới cuối quá trình tỷ tỷ mình cùng nam nhân trước mặt ân ái với nhau suốt ba canh giờ, sớm nàng chịu không nổi đã dùng ngón tay của mình cho vào trong hυyệŧ moi móc lấy.
- Hah… con c-c… Hah… Ưm… của anh… Hah… thật to… Hah… Hah… cảm giác thật là sướng.(Hàn Tuyết)
Phạch Phạch Phạch
- Aaaaa, đừng mạnh bạo thế… Hah… huynh cứ thế… Hah… muội sẽ điên mất.(Hàn Tuyết)
- Hắc hắc, như vậy sẽ càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn.
- Hah… muội điên mất… Hah… muội không chịu nổi… Hah… trùng kích như vậy… Hah… muội raaaa.(Hàn Tuyết)
Hàn Tuyết xả ra đại lượng dâʍ ŧᏂủy̠, Đường Long bắn ra một chút tinh hoa của mình. Hàn Tuyết nằm trên giường mà một chân của nàng được Đường Long đưa lên, Đường Long cứ theo thế đó mà đẩy eo của mình để cho da thịt hai người chạm nhau cùng với đó con c0c di chuyển bên trong mở rộng hυyệŧ ra.
Phạch Phạch Phạch
Đường Long vừa ch-ch vừa xà tinh hoa của mình, cứ mỗi lần con c-c của cậu kéo ra ngoài thì có chất lỏng trảo ra, cậu có lần kéo con c-c mình ra ngoài rồi đâm lại vào trong khiến cho Hàn Tuyết suиɠ sướиɠ tội đỉnh. Đường Long dừng lại một chút nhưng mà tinh hoa lẫn dâʍ ŧᏂủy̠ của hai người đại chiến tới giờ vẫn giữ lại bên trong hυyệŧ.
Hàn Tuyết di dời cơ thể mình một chút thì con c-c của Đường Long rời khỏi hυyệŧ, chất lỏng hỗn hợp trào ra ngoài.
- Hah… như vậy là kết thúc… Hah… rồi ư?(Hàn Tuyết)
- Chưa đâu, chúng ta vẫn chưa xong mà.
- Tha… Hah… cho em… Hah… đi.(Hàn Tuyết)
Đường Long để Hàn Tuyết dùng chân kẹp thật chặt eo của mình rồi cậu cắm con c-c vào lại hυyệŧ tiếp tục vòng chiến mới. Hàn Tuyết trải qua sự dày vò lâu như vậy cũng mệt mỏi không thôi.
Đường Long thu nhập gian phòng lại rồi leo lên giường ôm hai nữ Hàn Nguyệt và Hàn Tuyết chìm vào trong giấc ngủ. Sáng sớm, ánh sáng ban mai chiếu vào mặt Đường Long khiến cho cậu tỉnh dậy.
- Nguyệt nhi, Tuyết nhi dậy đi. Trời sáng rồi.
- Ưm… để muội ngủ thêm chút nữa đi.(Hàn Nguyệt)
- Đêm qua, huynh dày vò muội quá rồi.(Hàn Tuyết)
Đường Long khóe miệng nhất câu, lật người Hàn Nguyệt và Hàn Tuyết để cho các nàng bờ mông bại lộ trước mặt mình, hai cánh tay cậu giơ lên cao phân biệt vỗ xuống.
Bốp Bốp
Bị cú đánh trời giáng như thế vào mông thì Hàn Nguyệt và Hàn Tuyết giật mình tỉnh dậy, các nàng u oán trừng lấy Đường Long. Đường Long mỉm cười trợ giúp nhị nữ thanh tẩy cơ thể cùng với ăn mặc quần áo chỉnh tề, bọn họ muốn đi gặp Hàn Trì chủ ý là vì Đường Long cần phải rời đi tìm tung tích của Tiểu Y Tiên với Nạp Lan Yên Nhiên bị Không Gian Phong Bạo tách ra.
- Haha, Đường Long hiền chất hai nữ nhi của ta nhờ cậu chăm sóc.
- Cha!(x2)
- Ừ, nếu là hắn thì ta không phản đối.(Hàn Nguyên)
- Thái gia gia.(x2)
- Hiện tại, ta đến đây là để muốn đi tìm tung tích của hai người bạn của ta bị lạc khi Không Gian Phong Bạo xuất hiện, dù biết hi vọng rất mong manh nhưng đáng để thử.
Kỳ thật, Đường Long thông qua Phi Lôi Thần Thuật ấn ký mà cậu để lại trên người xác định các nàng vẫn an toàn.
- Phu quân, có thể đưa bọn em đi cùng được không?(Hàn Tuyết)
Hàn Nguyệt và Hàn Tuyết giở trò nũng nịu với Đường Long, Hàn Trì thấy vậy nhịn không được rùng mình. Đường Long không chịu nổi nhị nữ nũng nịu nên đồng ý.