Mục lục
Hệ Thống Hậu Cung Nhị Thứ Nguyên Của Ta - Mizako Ryu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Nếu đã vậy thì ngươi cùng với bọn chúng chết tại đây đi.(Hồn Thiên Đế)

- Ngon thì nhào vô.

Đường Long mỉm cười nhìn Hồn Thiên Đế, mọi chuyện không cần phải làm căng thẳng tới mức độ này nếu như Hồn Điện không xuất thủ với hắn và liên tục nhằm vào mình.

Hồn Thiên Đế da mặt khẽ có chút co giật, thiên phú của Đường Long có thể so sánh với Tiêu Huyền năm đó lúc tráng niên nhưng mà mức độ tàn nhẫn của người trước mắt tựa hồ vượt xa so với Tiêu Huyền năm đó.

- Ngươi không phải là muốn Cổ Ngọc trong tay ta sao? Tới đây mà lấy.

Đường Long bàn tay xòe ra bên trên chính là năm mảng Cổ Ngọc. Nhìn qua năm mảng Cổ Ngọc trong tay Đường Long, ánh mắt Hồn Thiên Đế xẹt qua một chút khát vọng thèm thuồng, chỉ cần có thể nắm trong tay mảnh cổ ngọc cuối cùng này, hắn có thể biết rõ Cổ Đế Động phủ rốt cuộc nằm ở chỗ nào, hơn nữa khi mở ra có thể đạt được quả Đế phẩm Đan dược kia, vậy hắn liền có cơ hội trở thành thiên địa chúa tể, cái gọi là liên minh kia tại trong mắt hắn cũng chỉ như con sâu cái kiến bình thường, lật tay là có thể tiêu diệt sạch sẽ.

Nhìn thấy Đường Long xuất ra Cổ Ngọc, đám người Lôi Doanh cảm thấy căng thẳng lên rất nhiều.

- Hồn Thiên Đế nên tính mọi sổ sách với ngươi rồi.

Lời vừa nói xong, hàn ý lập tức tràn ngập khắp trời đất!

Ngay khi Đường Long vừa mới dứt lời thì trong mắt của bọn người Lôi Doanh, Viêm Tẫn cũng đã hiện lên sát khí nồng đậm, cùng với đó năng lượng trong thiên địa lúc này đã ba động kịch liệt.

Liên tiếp có mấy tiếng quát tháo chói tai cơ hồ vang lên cùng một lúc ở trong chiến trường, ngay sau đó bất luận là cường giả của Cổ tộc, Viêm tộc, Lôi tộc hay là cường giả bên phe Hồn tộc cũng đều nhanh như chớp tụ lại với nhau để triển khai trận hình, chỉ chớp mắt sau đó liền xuất hiện đủ các loại đấu khí quang trụ đáng sợ tựa như phô thiên cái địa xông thẳng lên tận trời xanh, cái chủng loại thanh thế mênh mông cuồn cuộn này khiến cho những người đang nhìn xem ở phía ngoài sơn mạch đều cảm thấy rung động vô cùng, cả đám đều không ngừng cảm thấy may mắn vì bản thân chính mình chưa có xông vào bên trong, nếu không một khi đối diện với loại đại chiến cuồng bạo như thế, dĩ nhiên sẽ lành ít dữ nhiều là cái chắc rồi.

- Xem ra các ngươi vẫn chưa từ bỏ ý đồ.(Hồn Thiên Đế)

Trên bầu trời, Hồn Thiên Đế hơi hơi thu liễm lại nụ cười trên mặt, sau đó hắn trở về với bộ dáng lạnh lùng tựa như phong khinh vân đạm của dĩ vãng vậy, hắn cúi đầu nhìn đám người Tiêu Viêm, dường như hắn không cảm thấy kỳ lạ đối với việc đám người kia xuất thủ, hắn cũng hiểu rõ, đám người Cổ Nguyên, Đường Long cũng sẽ không thể nào ngồi nhìn Hồn tộc bọn hắn nhận được cả tám mảnh Cổ Ngọc sau đó thể thuận lợi khai mở ra Cổ Đế động phủ được.

- Hồn Thiên Đế, đem Cổ Ngọc giao ra đây, nếu không thì chúng ta nhất định sẽ liên thủ lại san bằng Hồn tộc các ngươi.(Lôi Doanh)

- Vậy à? Ta thì lại rất hiếu kỳ, nếu các ngươi có được năng lực như thế sao lại còn rơi kết cục như hôm nay chứ?(Hồn Thiên Đế)

- Hồn Thiên Đế, động phủ Cổ Đế cũng không đơn giản cho ngươi tùy tiện khai mở đâu.(Cổ Nguyên)

Cổ Nguyên mặt trầm như nước, thân thể hắn chậm rãi bay lên trên không, đồng thời trong cơ thể hắn phóng ra một đạo ba động cực kỳ đáng sợ, trong lúc nhất thời, trên bầu trời mây đen ngưng tụ, tiếng sấm từng trận từng trận vang lên.

Ở phía sau Cổ Nguyên, đám người Đường Long hoặc là cường giả của tam tộc hay Thiên Phủ liên minh một khi thực lực đạt đến trình độ Ngũ tinh Đấu Thánh đều cùng bay lên trên không, ngay sau đó, bọn họ đồng loạt phóng ra khí tức khiến cho thiên địa phải biến sắc.

Nếu bàn về số lượng cường giả cao tầng của phe tam tộc cộng với Thiên Phủ liên minh thì cũng không yếu hơn so với đội hình của Hồn tộc, cho nên nếu cuộc chiến này diễn ra thì ai chết về tay ai cũng là điều rất khó có thể nói chính xác được.
- Cổ Nguyên, ta đã từng nói qua là, sau khi Tiêu tộc bị diệt thì trên cái thế gian này đã không còn một ai có thể ngăn cản được Hồn tộc bọn ta, cho dù là Cổ tộc các ngươi cũng không thể.(Hồn Thiên Đế)

- Hồn Thiên Đế, ngươi diệt đi Tiêu tộc đã đắc ý tới mức độ này rồi sao?(Tiêu Huyền)

Kèm theo tiếng nói của Tiêu Huyền thì một cổ ba động đáng sợ không kém Cổ Nguyên hạ xuống.

- Tiêu Huyền? Ngươi chẳng phải đã chết và ở trong Thiên Mộ sao?(Hồn Thiên Đế)

- Rất ngạc nhiên đi, nhờ có người hồi sinh ta đấy.(Tiêu Huyền)

- Cần gì phải nói nhảm với hắn, tộc nhân của Lôi tộc nghe lệnh, bố trí Cửu Long Thiên Lôi Trận.(Lôi Doanh)

Nghe được tiếng quát của Lôi Doanh, chúng cường giả của Lôi tộc mang vẻ mặt lạnh tanh đáp lại, sau đó từng đạo ngân quang sáng chói từ bên trong cơ thể bọn chúng phóng ra, thật nhanh ngưng tụ thành một mãnh lôi vân mênh mông cuồn cuộn trên thiên không. Bên trong lôi vân ngân quang lập lòe, đến cuối cùng chúng hóa thành chín con lôi long khổng lồ có kích cỡ chừng mấy ngàn trượng, cùng lúc trên bầu trời vang lên những tiếng sấm ầm ầm ầm, khiến cho cả đại địa trở nên run rẩy không thôi.
Khi lôi long vừa hiện thân, dưới sự khống chế của các cường giả Lôi tộc, nó mang theo uy lực hủy diệt hung hăng công kích về phía đại quân của Hồn tộc đang huyền phù trên bầu trời, trên đường chúng đi tới không gian xung quanh đều trực tiếp bị bạo liệt.

- Viêm tộc – Phần Thiên Đại Pháp.(Viêm Tẫn)

Trong lúc Lôi tộc xuất thủ, Tiêu Viêm cũng quát lạnh một tiếng, nhất thời hỏa diễm trào ra ngập trời, phảng phất như chúng muốn thiêu đốt cả cái khoảng không gian này vậy, sau cùng nó biến thành biển lửa cuồn cuộn trùng kích về phía Hồn tộc.

- Cổ Đế Kính.(Cổ Nguyên)

Cùng lúc, Cổ tộc lại một lần nữa ngưng tụ thành một cái Cổ Kính có thể che lấp thiên địa, phía trên thân của nó tỏa ra quang mang lập lòe, chỉ trong nháy mắt nó phóng xuất ra một đạo quang trụ vô cùng khổng lồ.
Tất cả công kích đều bộc phát chỉ trong khoảnh khắc, các chủng loại dư âm của năng lượng gợn sóng liền trực tiếp biến những ngọn núi cao ngàn trượng ở chung quanh thành hư vô.

Trên bầu trời, Hồn Thiên Đế đảo ánh mắt hờ hững của mình nhìn thế công đang điên cuồng đánh tới, hắn vung tay áo lên, bên trong đám mây đen phía sau hắn liền truyền ra những tiếng rầm rầm của xiềng xích ma sát vào nhau, tiếp đó là âm thanh của những tiếng xuy xuy vang lên, sau đó chỉ thấy vô số đạo hắc sắc tỏa liên từ bên trong bắn ra, chúng nhanh chóng kết hợp lại với nhau tạo thành một cái hắc võng che kín cả bầu trời. Phía trên tỏa liên hắc động bắt đầu khởi động, cùng lúc trên hắc võng này đột nhiên hiện lên một khuôn mặt dữ tợn đang không ngừng phát ra những thanh âm thê lương thảm thiết.
Sau khi hắc võng thành hình trong chốc lát thì những đợt công kích bên cường giả Lôi tộc cũng đã đánh tới nơi, nhất thời cả phiến thiên địa dưới sự va chạm kinh khủng đều trở nên run rẩy, cả đại địa vào giờ phút đều hiện ra vô số vết nứt to lớn, tựa như những vực sâu không đáy.

Trên thiên không đợi đến khi phong bạo đáng sợ tán đi, đạo hắc võng kia cũng đã bị hỏng hoàn toàn, bất quá trước khi nó bị sụp đổ hoàn toàn, nó cũng đã đem đòn công kích kia ngăn chặn toàn bộ, thực lực đáng sợ của Hồn tộc qua đợt công kích vừa rồi lại một lần nữa tái hiện trước mắt của mọi người.

- Hồn Thiên Đế, chúng ta phân ra thắng bại đi.(Cổ Nguyên)

- Hồn THiên Đế, ngươi sẽ phải trả giá cho việc tiêu diệt Tiêu tộc chúng ta.(Tiêu Huyền)

Hồn Thiên Đế bị Cổ Nguyên và Tiêu Huyền dây dưa nhất thời không phân thần được, Lôi tộc có Lôi Doanh chỉ huy tác chiến, Viêm tộc có Viêm Tẫn chỉ huy tác chiến, Cổ tộc có Cổ tộc Tam tiên chỉ huy. Thiên Phủ có ba vị Phó Minh chủ chỉ huy.
Đường Long nhất thương nhất kiếm tả xung hữu đột ở trong đội hình của Hồn tộc tàn sát không ngừng, chỉ cần bất kỳ người Hồn tộc dưới Lục tinh Đấu Thánh đụng phải cậu đều hóa thánh thịt nát không toàn thây.

- Đường Long, ngươi và ta nên tính toán sổ sách.(Hư Vô)


Hư Vô Thôn Viêm vẫn ghi hận việc Đường Long rút đi Bổn nguyên của mình cộng thêm hắn không thể trơ mắt nhìn Đường Long đại sát tứ phương gϊếŧ chết người Hồn tộc.

Nương theo cường giả của hai bên giao thủ càng lúc càng nhiều, khiến cho toàn bộ cái sơn mạch này trở nên kịch liệt run rẩy. Cuộc chiến giữa hai bên đã trở nên cực kỳ thảm liệt, một màn chiến đấu kia khiến những người đang quan chiến xa xa cảm thấy cực kỳ sợ hãi.

Xuy

Lúc Đường Long đang giao thủ với Hư Vô Thôn Viêm thì không gian sau lưng hắn đột nhiên nổi lên ba động, một đoàn hắc viêm nồng đậm bùng phát ra, sau chúng hóa thành một cái hắc mâu nhắm ngay gáy Đường Long đâm tới. Tuy nhiên, khi hắc mâu gần chạm tới gáy của Đường Long thì bắn ngược lại.
- Hồn Diệt Sinh, ngươi quả nhiên là chưa chết.

Đường Long không có để ý tới một bên Hư Vô Thôn Viêm nhìn chằm chằm mình mà nhìn về phía thân ảnh đang được bao bọc bên trong đoàn hắc viêm, bởi vì có hắc viêm bao phủ nên không nhìn rõ được hình dạng của hắn nhưng Đường Long là Linh hồn lực – Đế cảnh nên cảm giác lực của hắn rất tốt, chỉ trong nháy mắt hắn đã phân biệt rõ người vừa tới là ai, hắn chính là Điện chủ Hồn Điện - Hồn Diệt Sinh mà ngày đó bị Đường Long chém gϊếŧ đến nỗi chỉ có chạy thoát được một chút linh hồn mà thôi.

- Đường Long, bổn điện không chết một cách đơn giản như vậy đâu, Hư Vô đại nhân đã sử dụng bổn nguyên chi hỏa để đúc lại thân hình cho ta, hiện tại ta cũng không giống như lúc trước nữa.(Hồn Diệt Sinh)

Hắc viêm lóe lên, Hồn Diệt Sinh hiện ra với một đôi mắt đỏ au, tràn đầy cừu hận nhìn chằm chằm Đường Long, thanh âm cực kỳ âm lãnh và oán độc.
- Phải tốn chút thời gian với hai người các ngươi rồi.

- Baba, giao Hư Vô Thôn Viêm cho con đi.(Đường Y)

- Được.

Đường Y từ trong cơ thể Đường Long tách ra trên tay trôi nổi Dị Hỏa Tháp.

- Giao cái mạng chó của ngươi cho bổn điện.(Hồn Diệt Sinh)

Thủ chưởng của Hồn Diệt Sinh khẽ rung lên, sau đó hắc viêm nồng đậm chung quanh thân thể hắn tỏa ra, trực tiếp hóa thành một cái hắc viêm tỏa liên khồng lồ chừng trăm trượng, chúng giống như độc xà tấn công về phía Tiêu Viêm.



- Ngươi không nhận ra sự chêch lệch giữa hai chúng ta mà vẫn đâm đầu vào. Hay là vì cừu hận với ta quá lớn dẫn tới ngươi choáng vánh đầu óc.

Đường Long tay cầm Phá Diệt Phệ Thương đâm về phía trước.

- Phá.

Phá Diệt Phệ Thương bộc phát ra năng lượng kỳ dị đánh vào đạo hắc viêm tỏa liên của Hồn Diệt Sinh, chỉ trong nháy mắt đạo hắc viêm tỏa liên kia đã bị đánh tan ra, thậm chí ngay cả hắc viêm quanh thân của Hồn Diệt Sinh cũng trở nên ảm đạm rất nhiều.
- Linh hồn lực – Đế cảnh? Làm sao có khả năng.(Hồn Thiên Đế)

Lực công kích của Linh hồn lực – Đế cảnh cực kỳ kinh khủng, thậm chí cường giả đạt đến cấp bậc Bát tinh Đấu Thánh cũng không dám có một chút khinh thường nào còn tên Hồn Diệt Sinh này tuy được Hư Vô Thôn Viêm tốn hao đại lượng tinh lực để đúc lại thân hình nhưng thực lực của hắn cho dù đã tăng lên khá nhiều nhưng cùng lắm chỉ đạt đến Thất tinh Đấu Thánh là cùng, cái này mà đem so sánh với Đường Long thì thật là chênh lệch quá nhiều.

Chỉ vừa mới va chạm một cái thôi đã làm cho thế công của bản thân đã bị đánh tan, khiến cho sắc mặt của Hồn Diệt Sinh trở nên cực kỳ hoảng sợ. Tuy rằng trong nội tâm oán độc vô cùng nhưng Hồn Diệt Sinh cũng hiểu với trình trạng hiện tại hắn đã không còn là đối thủ của Đường Long nữa, cho nên hắn lập tức quyết đoán lùi lại phía sau.
- Lần này, ta xem thử ai có thể cứu cái mạng của ngươi.

Đường Long bước ra một bước đồng thời Phá Diệt Phệ Thương đâm ra ngoài, mũi thương nhờ có Linh hồn lực – Đế cảnh mà xuyên thủng qua hắc viêm quanh thân Hồn Diệt Sinh. Phía trên mũi thương có khí ép bọc.

- Hủy Diệt Long Thương – Cửu Thương – Chấn Động Chi Thương.

Phanh

Một thương kèm theo Linh hồn lực công kích đánh về phía Hồn Diệt Sinh, thân thể của Hồn Diệt Sinh đột nhiên trở nên cứng ngắc, hắc viêm quanh thân hắn chỉ trong nháy mắt tiêu tán không còn, lộ ra một thân thể khô héo ở bên trong, bất quá trên đỉnh đầu hắn cũng không có vết thương nào, nhưng mà ánh mắt của Hồn Diệt Sinh lại trở nên trống rỗng, dĩ nhiên linh hồn của hắn đã bị đánh thành hư vô trước một chỉ đầy uy lực của Đường Long.
Đường Long cũng không để ý tới việc Hồn Diệt Sinh bị mình gϊếŧ chết dễ dàng như vậy mà tiếp tục đồ sát người Hồn tộc tiếp. Đến lúc này, hắn mới ngửng đầu lên, cau mày nhìn về chiến trường đang hỗn loạn trên bầu trời. Thực lực của Hồn tộc biểu hiện ra khiến cho sắc mặt Đường Long trở nên cực kỳ ngưng trọng, liên quân bên này do bốn nhà Cổ, Lôi, Viêm và Thiên Phủ liên minh hợp lại, cường giả nhiều vô số thế mà chỉ có thể lấy được cục diện giằng co với đối thủ mà thôi.

- Gọi thêm vài người tới vậy.

Đường Long nói xong ngưng tụ Đấu Khí vào lòng bàn tay hướng lên trên bắn ra. Đấu Khí Đạn bay lên trên không trung rồi nổ tung, hành động của Đường Long làm cho hai phe đại chiến và Hồn tộc phải đề phòng.

Ở trong hư vô, Lâm Linh Tú nhìn thấy tín hiệu của Đường Long thì hướng phía sau lưng gật đầu rồi phất tay. Một nhóm người phi ra ngoài hướng thẳng Hồn tộc đại quân lao tới, khí tức kinh khủng hàng lâm làm cho Hồn tộc người biến sắc.
- Làm sao mà bên đó lại có thêm mười vị Đấu Thánh?(Hồn Nguyên)

Đường Long thấy có viện trợ tới thì ngẫng đầu nhìn hắc vụ đang tràn ngập khắp cả bầu trời, bên trong tầng hắc vụ kia đang không ngừng có cường giả của Hồn tộc lao ra, tuy nhiên với thực lực của Đường Long thì ai ra cũng chết thôi.

Ánh mắt Đường Long lấp lóe nhìn về bốn phía, sau đó mục quang của hắn chuyển hướng về phía chiến trường phía Bắc. Ở bên kia, hắc vụ mù mịt, hiển nhiên là bên đó có không ít cường giả của Hồn tộc đang chiếm cứ mà trận chiến nơi đó cũng có không ít cường giả của tam tộc và Thiên phủ liên minh bị vẫn lạc.

- Hồn Phong?

Đột nhiên, Đường Long nhìn thấy một đạo thân ảnh trẻ tuổi ở bên trong đám người kia, con ngươi hắn lập tức hiện lên hàn mang, hắn nghe nói tên kia chính là cường giả trẻ tuổi kiệt xuất nhất trong Hồn tộc, nếu như có thể đem hắn bắt giữ thì cũng có thể tạo nên một chút uy hϊếp đối với Hồn tộc.
- Ngươi đã chủ động hiện thân thì ta đành nhận lấy.

Sắc mặt Hồn Phong cực kỳ lạnh lùng, hắn tung ra một trảo đã chế trụ được thiên linh cái của một cường giả Viêm tộc, khi nhìn thấy vẻ sợ hãi trong mắt đối thủ, ánh mắt hắn lại hiện lên một vòng huyết hồng trông cực kỳ dữ tợn, sau đó hắn nắm chặt bàn tay lại, mạnh mẽ đem đầu của đối phương chấn nát ra khiến cho tiên huyết bay khắp nơi, sau đó tiện tay ném ra chỗ khác.

- Không chịu nổi một kích.(Hồn Phong)

Hồn Phong lau lau tay, thản nhiên nói. Hiện tại, ở bên cạnh hắn đang có bốn vị trưởng lão Hồn tộc đạt cấp bậc Tứ tinh Đấu Thánh trở lên đang kè kè bảo vệ hắn, nhìn từ điểm này thì thấy rõ Hồn tộc rất coi trọng hắn.

- Hồn Phong thiếu gia, chúng ta mau lùi lại một chút, ở phụ cân xung quanh nơi này có rất nhiều cường giả của tam tộc.(Hồn Linh)
- Ưm, đi thôi.(Hồn Phong)

- Haha, Hồn Phong gϊếŧ nhiều người như thế rồi bỏ đi như vậy thì quá là tiêu sái rồi đó. Để ta làm đối thủ của ngươi.

Ngay khi Hồn Phong quay người lại muốn đi, đột nhiên một tiếng cười nhạt vang ngay lên bên tai khiến hắn cả kinh, tức thì hắn ngẩng đầu lên trên nhìn lại thấy được một thanh niên ăn mặc trang phục màu đỏ tay cầm trường thương.

- Đường Long? Ngươi vậy mà lại chạy thoát khỏi sự truy sát của Hồn Diệt Sinh?(Hồn Phong)

- Haha, hắn quá tự đề cao mình nghĩ muốn truy sát ta. Kết quả là bị ta phản sát gϊếŧ chết rồi.

- Hồn Phong thiếu gia chạy mau, Đường Long linh hồn đã đạt đến Linh hồn lực – Đế cảnh, chiến lực của hắn vượt xa so với cảnh giới thực của hắn.(Hồn Linh)

Nghe xong những lời này tức thì khuôn mặt của Hồn Phong không nhịn được mà trở nên co rút lại, trong mắt hắn hiện lên vẻ không cam lòng nhìn về phía Đường Long, ở thời gian trước khi còn ở trong Không Gian Yêu Hỏa, hắn vẫn không thèm để Đường Long vào trong mắt nhưng mà thời gian chỉ trôi qua có mấy năm, Đường Long đã tạo cho hắn cái cảm giác áp bách tựa như lúc hắn gặp mấy vị thái thượng trưởng lão trong tộc vậy.
- Đi.(Hồn Phong)

Dù là rất không cam lòng nhưng Hồn Phong cũng là người thông minh, hắn hiểu rằng với thực lực hiện tại của bản thân đối chiến với Đường Long thì chỉ có dữ nhiều lành ít mà thôi nên ngay lập tức hắn liền quyết định rút lui, thân hình hắn khẽ động hướng đám mây đen phía xa xa trên bầu trời phóng đến, trong khi hắn rút lui bốn vị trưởng lão đang bảo vệ hắn cũng rất cảnh giác nhìn chằm chằm vào Đường Long vừa nhìn vừa thối lui.

Nhìn thấy năm người chạy thoát thì Đường Long cười lạnh, cậu đưa tay về sau lưng rút ra trường đao dài, bốn vị trưởng lão đảm nhiệm vai trò an toàn của Hồn Phong thấy Đường Long moi ra vũ khí mới liền ngưng trọng vì bọn họ trong tình báo không có được thông tin Đường Long dùng tới trường đao dài.

- Thanh Long Yểm Nguyệt Trảm.
Đao khí hóa thành một đầu hư ảnh thanh long trùng kích tới bốn vị trưởng lão, hư ảnh thanh long bay xẹt qua người bốn vị trưởng lão đánh trọng thương bọn hắn, thân thể giống như diều đứt cánh rơi nhanh xuống mặt đất, sau đó bị cường giả của tam tộc chế trụ.

Nhìn thấy bốn vị trưởng lão thực lực đạt tới Tứ tinh Đấu Thánh mà không chịu nổi một kích của Đường Long, sắc mặt của Hồn Phong liền nhanh chóng trở nên sợ hãi, hắn đem tốc độ thi triển đến mức tận cùng để cố gắng thoát thân.

- Ta nói rồi, ngươi không thoát được đâu.

Thân hình Hồn Phong vừa động tức thì một đạo thanh âm ẩn chứa vô tận hàn ý từ phía sau truyền tới, khiến cho đôi mắt hắn bỗng trở nên co rút lại, ngay lập tức Hồn Phong lật ngược tay lại, hắc viêm từ trong tay hắn điên cuồng phóng ra.
- Phản kháng vô dụng thôi.

Oành

Hồn Phong bị trúng nhất chưởng của Đường Long té sấp mặt dưới đất cùng điên cuồng phun máu tươi. Sau khi nuốt xuống một ngụm máu, Hồn Phong càng trở nên hoảng loạn vô cùng, rõ ràng hiện tại hắn và Đường Long đã không cùng một đẳng cấp nữa rồi.

Trong đầu vừa hiện lên ý nghĩ này, hắn cũng đang muốn thi triển bí pháp để gia tăng tốc độ, thế nhưng đột nhiên một bàn tay lạnh buốt hiện ra nắm chặt lấy cổ hắn, khiến cho thân thể hắn bỗng trở nên cứng ngắc vô cùng.

- Tổ tiên, cứu ta.(Hồn Phong)

Đúng vào lúc Hồn Phong đã hết cách xoay sở, hắn đành phải gào lên một tiếng cầu cứu.

Thấy Hồn Phong cầu cứu thì Đường Long híp mắt lại, ánh mắt đảo quanh chiến trường. Hiện các cường giả Hồn Tộc như Hồn Thiên Đế có Cổ Nguyên với Tiêu Huyền đánh cho không phân thân được, Hư Vô Thôn Viêm có Đường Y bám lấy, Hồn tộc Nhị Ma Thánh bị Cổ tộc Tam tiên cùng với cường giả Viêm Lôi nhị tộc và Thiên Phủ Liên Minh quấy rầy.
Mây đen trên bầu trời bỗng nhiên trở nên xôi trào, sau đó từ bên trong một đạo thân ảnh già nua đang chậm rãi đi ra mà trong khoảnh khắc này một cỗ khí tức vô cùng khủng bố, nó chả yếu hơn một chút nào so với Hắc Yên Vương Cổ Liệt của Cổ Tộc đang bùng phát ra trên mảnh không gian này.

- Bát tinh Đấu Thánh?

- Đường Long, ngươi hãy thả vị tôn tử không nên thân của ta ra?(Hồn Nguyên Thiên)

Đạo thân ảnh già nua kia vẫn bước đi một cách chậm rãi, trong nháy mắt hắn đã xuất hiện ở trước mặt Tiêu Viêm, trên khuôn mặt già nua của hắn lúc này hiện lên dáng vẻ tươi cười, ngữ khí cũng thật hiền lành.

- Hồn Nguyên Thiên, từ ngày bị gϊếŧ lần hai cảm thấy mình có thể ăn chắc ta sao?



- Hừ, cho ngươi cơ hội thả tôn tử trong tay ra.(Hồn Nguyên Thiên)

- Haha, bại tướng dưới tay ta mà thôi.
Đường Long một bên nói chuyện với Hồn Nguyên Thiên một bên bàn tay đang nắm lấy Hồn Phong lại đột nhiên gia tăng lực đạo khiến cho người sau đỏ mặt tía tai, giãy dụa không ngừng.

Nhìn thấy một màn này, Hồn Nguyên Thiên khẽ thở dài một hơi, hắn cũng không muốn nhiều lời nữa, từ bên trong thân thể hắn trào ra hắc khí nhàn nhạt, cùng lúc đôi tay vốn đã khô héo của hắn lại đang bốc ra mùi, đến cuối cùng thân hình hắn khẽ động liền nhằm về phía Đường Long công tới. Trên đôi thủ chưởng của Hồn Nguyên Thiên thì Đường Long lại cảm thấy một chút khí tức quỷ dị tựa như mùi của người chết vậy.

- Nếu đã vậy thì đi chết đi.(Hồn Nguyên Thiên)

- Đã vậy thì ta gϊếŧ ngươi trước rồi xử lý hắn sau.

- Đường Long, tổ tiên sẽ không tha cho ngươi.(Hồn Phong)

Sắc mặt của Hồn Phong tím tái hẳn đi, hắn oán độc nhìn chằm chằm vào Đường Long sau đó thân thể của hắn đột nhiên bành trướng lên, cùng với đó Đấu Khí bên trong cơ thể hắn cũng đang điên cuồng bạo động.
- Ở trước mặt ta mà muốn tự bạo là hành động không khôn ngoan.

Đường Long trên người rung lên một cái, một đạo năng lượng đem Hồn Phong bao bọc vào trong, Hồn Phong tự bạo cũng không gây nên tác dụng gì.

- Tôn tử.(Hồn Nguyên Thiên)

- Aaaaa, ngươi phải chết.(Hồn Nguyên Thiên)

Hồn Nguyên Thiên đánh ra một chưởng về phía lồng ngực của Đường Long nhưng Đường Long né sang một bên khiến cho Hồn Nguyên Thiên đánh hụt. Đường Long cầm trong tay Táng Thiên Yểm Nguyệt Đao hướng thẳng Hồn Nguyên Thiên bổ xuống. Vào thời khắc nguy cấp thì Hồn Nguyên Thiên lách người sang bên nhưng cánh tay của hắn bị lưỡi đao chém trúng.

Phốc

Cánh tay trái của Hồn Nguyên Thiên bị Táng Thiên Yểm Nguyệt Đao chém rụng.

Phốc

Hồn Nguyên Thiên tay phải ôm vết thương chỗ cánh tay trái bị chặt bởi Đường Long, hắn ngưng trọng nhìn Đường Long.
- Già mà không chết là đi ngược với ý trời, con đường cuối cùng này hãy để ta tiễn ngươi một đoạn vậy.

Hồn Nguyên Thiên ngưng trọng nhìn Đường Long, hắn chuẩn bị phát động thế công của mình thì kinh ngạc phát hiện mình bị đôi bàn tay vô hình nắm giữ không thể cử động.

- Linh hồn công kích? Nghĩ nhiêu đây là có thể ngăn cản ta?(Hồn Nguyên Thiên)

Hồn Nguyên Thiên vùng vẩy muốn tránh thoát Linh Hồn Thủ đang giữ mình nhưng mà hắn không tài nào thoát ra được.

- An tâm lên đường nhé.

- Táng Thiên Yểm Nguyệt Trảm.

Đường Long tay cầm Táng Thiên Yểm Nguyệt Đao giơ lên cao tụ lực, khí ép bọc bao phủ lưỡi đao. Đường Long chém Táng Thiên Yểm Nguyệt Đao xuống, lưỡi đao nổ bắn ra đao khí màu trắng về phía Hồn Nguyên Thiên.

Hồn Nguyên Thiên không tài nào né tránh bị đao khí màu trắng chém vào người, ngay lập tức Chấn Động Chi Lực ngưng tụ thành đao khí máu trắng trúng vào người Hồn Nguyên Thiên nổ tung, lồng ngực Hồn Nguyên Thiên máu thịt be bét, hắn đã bị Đường Long làm trọng thương. Đường Long thừa cơ xông lên không buông tha cơ hội hiếm có này.
- Chấn Động Chi Quyền.

Không gian trước mặt Hồn Nguyên Thiên sụp đổ và nấm đấm Đường Long xuất hiện trước mặt Hồn Nguyên Thiên.

- Trước khi chết cũng phải kéo theo ngươi.(Hồn Nguyên Thiên)

- Tử Tịch Chi Môn.(Hồn Nguyên Thiên)

Hồn Nguyên Thiên biết mình phải chết nên liều mạng với Đường Long, hai tay hắn nhanh như chớp biến ảo đủ các loại ấn quyết kì dị, sau đó bỗng nhiên một đại lượng hắc khí từ trong lòng bàn tay hắn trào ra, nó nhanh chóng hóa thành một đại môn màu đen cực kỳ quỷ dị, từ bên ngoài nhìn vào thì cái đại môn kia tựa như một cái thông đạo đầy hắc ám quỷ dị, không biết đến tột cùng là nó sẽ thông đến không gian nào.

Bàng

Nấm đấm của Đường Long oanh vào mặt Hồn Nguyên Thiên khiến cho đầu Hồn Nguyên Thiên bạo liệt cùng với linh hồn bị mạt sát.
Gura Gura no Mi theo thực lực của Đường Long tăng cao mà có uy lực hơn nữa cộng thêm thủ đoạn công kích linh hồn quỷ dị khiến cho đối thủ khó lòng đề phòng.

Đường Long tuy gϊếŧ chết được Hồn Nguyên Thiên nhưng Tử Tịch Chi Môn mà Hồn Nguyên Thiên thi triển ra lôi kéo Đường Long vào trong.

Trước khi chết thì trên mặt Hồn Nguyên Thiên hiện rõ sự thoải mãn, hắn khi chết vẫn lôi kéo theo được đệm lưng.

Hồn Nguyên Thiên đã phải hao phí mất mấy trăm năm mới có được uy lực như hiện tại, bên trong không gian kia chứa đựng nồng đậm khí tức tử vong, cho dù là cường giả Thất Tinh Đấu Thánh khi bị hút vào trong đó mà không có cách nào thoát ra ngoài cũng sẽ bị tử khí nhập thể mà chết, hơn nữa một thân tinh huyết sau khi chết sẽ trở thành chất dinh dưỡng giúp cho Tử Tịch Chi Môn càng trở nên cường đại hơn. Tại thời kỳ viễn cổ Tử Tịch Chi Môn này cũng từng là vật mà khiến các cường giả phải tranh đoạt thảm khốc, thật không nghĩ tới Hồn Nguyên Thiên lại có thể đem nó tu luyện thành công.
- Quả thật là đồ tốt.

Đường Long bị lực hút của Tử Tịch Chi Môn kéo vào trong, cậu cũng không có phản kháng mà chủ động để bị lôi kéo vào, nếu không với thực lực của cậu rất dễ tránh thoát.

Trong không gian đen kịt và tràn ngập tử khí khiến cho đấu khí cũng trở nên yếu ớt hơn bao giờ hết.

Khi thân hình Đường Long xuất hiện ở trong khoảng không gian tràn ngập hơi thở tử vong này, hắn nhanh chóng đảo mắt nhìn bốn bề xung quanh của không gian sau đó trên mặt hắn hiện lên một nụ cười.

Đường Long thả ra Dị Hỏa – Tịnh Liên Yêu Hỏa bắt đầu thiêu đốt, dưới nhiệt độ khủng khϊếp do nó tỏa ra, khí tức tử vong ở trong này đều không dám tiến lại gần dù một chút.

Khi xử lý xong khí tức tử vong, Đường Long liền đem Linh hồn lực – Đế cảnh của mình phóng xuất toàn bộ kiểm tra từng tấc đất của không gian này điều tra tỉ mỉ, chỉ trong nháy mắt hắn đã phát hiện ra điều gì đó, thân hình hắn lóe lên một cái, khi xuất hiện đã ở trong một khu vực hắc ám, tại trung tâm của khu vực này hiện diện một cái hắc thạch quỷ dị, nó đang không ngừng phóng ra tầng tầng lớp lớp tử khí.
Trên tấm hắc thạch quỷ dị này có một đạo linh hồn ba động, hiển nhiên đó là đạo Linh Hồn Ấn Ký do Hồn Nguyên Thiên để lại bên trong Tử Tịch Chi Môn, đây cũng chính là lý do hắn có thể đem Tử Tịch Chi Môn thi triển một cách thuận lợi.

Nếu như có ai xóa đi cái Linh Hồn Ấn Ký này, sau thác ấn linh hồn của mình vào đó thì hắn sẽ giành được quyền khống chế cái phiến không gian này.

Hồn Nguyên Thiên khi chết đã làm ra một hành động tai tại đó là dùng ra Tử Tịch Chi Môn kéo Đường Long vào trong.

Đường Long linh hồn không ngừng đánh tan Linh Hồn Ấn Ký mà Hồn Nguyên Thiên lưu lại bên trong hắc thạch.

- Đường Long, ngươi ý đồ xóa đi Linh Hồn Ấn Ký mà ta để lại? Điều đó không có khả năng, ta đã là Linh hồn lực – Đế cảnh Trung kỳ.(Linh hồn Hồn Nguyên Thiên)

Tàn hồn Hồn Nguyên Thiên cực kỳ tự đắc khi mà nói về việc mình Linh hồn lực đã đến Đế cảnh Trung kỳ.
- Thật sao? Vậy ta phát uy cho ngươi xem.

Đường Long Linh hồn lực như hồng thủy vỡ đê trào ra ngoài, lúc này một thân Linh hồn lực – Đế cảnh Đại viên mãn bạo phát khiến cho Tàn hồn Hồn Nguyên Thiên cực kỳ kinh hãi cùng ảm đạm và phai mờ.

- Ngươi… Linh hồn lực… Không thể nào.(Tàn hồn Hồn Nguyên Thiên)


- Ngươi tan biến tại trong thiên địa đi.


- Khônggggg, ta không cam tâm.(Tàn hồn Hồn Nguyên Thiên)


Tàn hồn Hồn Nguyên Thiên dần phiêu tán dưới áp lực Linh hồn Đường Long, cuối cùng hắc thạch bị Đường Long lạc ấn vào Linh hồn của mình.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK