Đường Long nhàn chán đi vào trong một ngôi làng nhỏ sinh tá túc hai ngày thì được trưởng làng nơi dây nhiệt tình đón đãi và mời cậu ăn uống.Cậu cũng không khách khí mà ăn lấy sau đó cậu gục mặt xuống bàn ngủ đi.
Lúc này trưởng làng cùng với những dân làng cười lạnh lấy nhìn Đường Long, dáng vẻ chào đón không thấy đâu nữa mà là khuôn mặt văn vẹo mất nhân tính.
- Cuối cùng cũng gục rồi.(Trưởng làng)
- Hắn cái quái gì vậy.(Dân làng A)
- Ăn đống đồ ăn có tẩm lượng thuốc ngủ mà Hồn thú hơn 1000 năm cũng phải ngủ mà hắn vẫn ung dung ăn cho tới bây giờ.(Dân làng B)
- Được rồi nhanh đem hắn đi hiến tế cho vị đại nhân để cầu ngài che chở chúng ta đi.(Trưởng làng)
Trưởng làng vừa mới nói xong thì hắn thấy có mấy đầu lâu bay lên, hắn định thần nhìn lại thì thấy Đường Long đã tỉnh lại tự bao giờ và đang không ngừng vung thương gặt hái sinh mệnh trước mặt hắn.
- Không phải là ngươi đã gục ngã rồi sao.(Trưởng làng)
- Nhiên đó làm gì mà xê nhê với ta.
Đường Long nói xong liền tiếp tục việc gϊếŧ chóc của mình, sau đó cậu gϊếŧ chết luôn tên trưởng làng, thế là cả một ngôi làng đã bị Đường Long đồ sát hết không còn một ai.Hoàn tất việc gϊếŧ chết những dân làng tính toán hiến tế mình xong thì Đường Long tìm mội bãi đất trống thoáng mát rồi nằm xuống nghỉ ngơi.
Ngày hôm sau Đường Long mở mắt ra và vận động chút thân thể của mình.
- Xem ra cũng tới lúc rồi. Xong lần này là có thể trở về rồi.
Đường Long hướng vị trí mà cậu đánh dấu cảm nhận một cái thì cảm nhận được có hai thân ảnh đang đứng đó, cậu hứng thú nhìn Thiên Tầm Tật và Bỉ Bỉ Đông đồng thời Đường Long cực kì tò mò không biết Thiên Tầm Tật dùng cách gì mà cưỡиɠ ɧϊếp được Bỉ Bỉ Đông và để cho anh em đồng đạo của hắn ở kiếp trước kêu gào Thiên Tầm Tật là Thiên súc vật.
- Lão sư tại sao ngài lại đưa ta tới đây.(Bỉ Bỉ Đông)
- À anh nhận được tin tức là ngôi làng gần đây có dấu hiệu mờ ám vì những Hồn sư khi tới đây đều biến mất một cách vô tung nên là muốn cùng ngươi tới đây.(Thiên Tầm Tật)
- Đi bộ lâu như vậy nhất định khát lắm đi. Uống chút nước đi.(Thiên Tầm Tật)
Thiên Tầm Tật đưa bình đựng thủy cho Bỉ Bỉ Đông, Bỉ Bỉ Đông không chút nghi ngờ hay do dự chút nào đưa lên miệng uống lấy, nước vào trong người khiến cho Bỉ Bỉ Đông thấy thoải mái vô cùng nhưng sau đó là cảm giác khô nóng chạy khắp toàn thân.
Bỉ Bỉ Đông kinh hãi vứt bình đựng thủy sang một bên, Bỉ Bỉ Đông tay chân bũng rũ rồi ngã xuống đất.
- Lão sư người…(Bỉ Bỉ Đông)
Bỉ Bỉ Đông cảm thấy cơ thể mình khô nóng đồng thời tay không nhịn được đưa xuống tiểu nguyệt thò vào trong.
- Cảm thấy thế náo hả học trò yêu quý của ta.(Thiên Tầm Tật)
- Người đã cho cái gì vào đó.(Bỉ Bỉ Đông)
- Haha giờ phút này còn hỏi cái đó sao. Đương nhiên là xuân dược rồi.(Thiên Tầm Tật)
- Tại sao ngài lại làm như vậy.(Bỉ Bỉ Đông)
- Có trách thì trách ngươi lớn lên quá mức xinh đẹp thu hút ta. Ta cũng động lòng nhưng mà ngươi chưa bao giờ để ý tới cả nên ta mới dùng hạ sách này.(Thiên Tầm Tật)
- Ngươi vô sỉ.(Bỉ Bỉ Đông)
Bỉ Bỉ Đông cảm nhận được cơ thể mình càng ngày càng nóng và nàng tự giải quyết vấn đề đã không còn tác dụng nữa, thần trí nhanh chóng mê ly đi nhưng mà Bỉ Bỉ Đông vẫn cắn răng kiên trì.
- Haha để ta giúp đỡ cho.(Thiên Tầm Tật)
- Không muốn.(Bỉ Bỉ Đông)
Mặc cho Bỉ Bỉ Đông có kêu gào như thế nào thì Thiên Tầm Tật vẫn không màn tới mà lần lượt lột bỏ đi quần áo trên người của cả hai.
- Làm ơn dừng lại đi mà lão sư.(Bỉ Bỉ Đông)
- Vẫn không hội được sao. Từ giờ nàng là nữ nhân của Thiên Tầm Tật ta.(Thiên Tầm Tật)
- Không…Ai đó cứu với.(Bỉ Bỉ Đông)
- Haha kêu đi. Kêu khàn cổ họng cũng không ai tới giúp đâu.(Thiên Tầm Tật)
Thiên Tầm Tật nói xong thì tay đã không thành thật từ phần bụng trắng của Bỉ Bỉ Đông leo lên ngọn núi cao của nàng rồi xoa bóp lấy, Thiên Tầm Tật cũng nhân cơ hội hôn lên môi của Bỉ Bỉ Đông, mình bị làm nhục nên là khóe mắt Bỉ Bỉ Đông chảy ra nước mắt.
Bỉ Bỉ Đông cũng không chống cự gì Thiên Tầm Tật mà mặc cho hắn muốn làm gì thì làm vì Thiên Tầm Tật muôn đời không chiếm được trái tim nàng và tâm hồn mà chỉ chiếm được thể xác không mà thôi.
- Sao vậy. Không kêu gào nữa sao. Kêu đi nào.(Thiên Tầm Tật)
Thiên Tầm Tật không chút lưu tình dùng khúc thịt dài 20cm của mình nện từng đợt vào tiểu nguyệt của Bỉ Bỉ Đông. Thiên Tầm Tật làm với Bỉ Bỉ Đông một hồi thì cũng chán vì hắn thấy Bỉ Bỉ Đông bị mình làʍ t̠ìиɦ như vậy mà chút phản ứng cũng không có.
Thiên Tầm Tật rút ra khúc thịt của mình rồi nhìn lấy Bỉ Bỉ Đông như là cái xác không hồn vậy.
- Làm nhục nữ hài tử có vui không Giáo hoàng Vũ Hồn điện hay ta nên gọi là thằng súc sinh Thiên Tầm Tật.
- Là ai mau ra đây.( Thiên Tầm Tật)
Đường Long không chút sợ hãi nào bước đứng đối diện Thiên Tầm Tật, Thiên Tầm Tật nhíu mày lấy khi mà hắn đang hành sự thì có người phá đám đồng thời hắn cũng cảm nhận được Đường Long mới là Hồn Đế thì khinh thường lấy.
- Chỉ là một Hồn Đế nhỏ nhoi mà thôi. Ta cho ngươi cơ hội đấy ,tự sát đi đừng để cho ta động thủ làm bẩn tay.(Thiên Tầm Tật)
- Kiêu ngạo gớm.Nhưng mà ta không thích đấy, ngày hôm nay ta tới đây là để gϊếŧ ngươi.
- Gϊếŧ ta với tu vi Hồn Đế như ngươi đủ sức sao.(Thiên Tầm Tật)
Đường Long cũng không nói nhảm mà trực tiếp phóng thích Vũ Hồn và Hồn hoàn của mình.Điều này khiến cho Thiên Tầm Tật khϊếp sợ lấy.
- Song sinh Vũ Hồn. Ngươi vậy mà sở hữu song sinh Vũ Hồn.(Thiên Tầm Tật)
- Biết được cũng quá muộn rồi.
- Hồn kỹ thứ bảy – Vũ Hồn Chân Thân: Khí Vũ Hồn Long Thương.
- Hồn kỹ thứ bảy – Vũ Hồn Chân Thân: Thú Vũ Hồn Thập Vĩ.
Đường Long trực tiếp vận dụng hai Hồn kỹ thứ bảy của mình sau đó toàn bộ những Hồn hoàn khác sáng lên.
Long Thương ở đầu mũi thươn chuyển sang màu xanh lục, thân thương chuyển sang màu đỏ tươi của nham tương xung quanh lập lòe lấy năm nguyên tố Băng – Lôi – Phong – Quang – Ám. Vũ Hồn Long Thương mang lại cho Đường Long tăng phúc là Tấn công: 40%, Xuyên Thấu: 60%, Tốc độ: 40%, Trị liệu: 50%.
Thập Vĩ thì đuôi thứ nhất chuyển thành vàng nhạt, đuôi thứ hai chuyển thành xanh dương đen, đuôi thứ ba chuyển thành xám, đuôi thứ tư chuyển thành màu đỏ, đuôi thứ năm chuyển thành màu trắng, đuôi thứ sáu chuyển thành màu bạc đồng thời Vũ Hồn Thập Vĩ mang lại cho Đường Long tăng phúc là Phòng thủ: 130%, Tốc độ: 90%, Tinh thần: 60%, Trị liệu: 40%, Công kích: 100%.
Đường Long dậm chân thật mạnh xuống đất phóng tới Thiên Tầm Tật, Thiên Tầm Tật còn đang sử sờ thì ăn lấy một lần thiệt thòi nhỏ, đợi hắn phản ứng kịp thì tay trái của hắn đã bị chặt bỏ đi.
- Ahhhh tay của ta. Ta muốn ngươi chết.(Thiên Tầm Tật)
Thiên Tầm Tật dưới chân cũng sáng lên vòng Hồn hoàn, Thiên Tầm Tật dự định phát động Hồn kỹ đánh Đường Long nhưng mà cậu nào dễ như vậy để cho Thiên Tầm Tật thực hiện được. Chỉ thấy Đường Long lướt tới lao tới đồng thời vận dụng hai lĩnh vực của mình.
Từ bốn phươn tám hướng vô số hồn thương và nguyên tố bay về phía Thiên Tầm Tật ngăn cản hắn thực hiện Hồn kỹ, Đường Long cũng theo sát phía sau đánh ra tứ liên kích và Thiên Tầm Tật lâm vào gấp đôi trúng độc và thiên đốt, Thiên Tầm Tật định vận dụng hồn lực bức độc tố ra ngoài nhưng hắn kinh hãi phát hiện hồn lực vận chuyển cực kì chậm chạp.
Lúc này Thiên Tầm Tật ý định trong đầu là chạy trốn về phân bộ Vũ Hồn điện tìm giúp đỡ, Đường Long là người đầu tiên ép được Thiên Tầm Tật sinh ra phản ứng trốn chạy. Thiên Tầm Tật vận dụng Hồn cốt ở chân trái và chân phải của mình dự định đào tẩu nhưng mà Bỉ Bỉ Đông đã nhìn thấu động tác của Thiên Tầm Tật, nàng cắn chặt hàm răng do hạ thân truyền tới đau đớn liền vận dụng Hồn kỹ của mình.
- Hồn kỹ thứ ba – Tử Vong Chu Võng Thúc Phược.(Bỉ Bỉ Đông)
- A Bỉ Bỉ Đông ta là lão sư của ngươi. Ngươi lỡ lòng nào đẩy ta vào chỗ chết hơn nữa chúng ta đã phát sinh quan hệ.( Thiên Tầm Tật)
Mặc kệ Thiên Tầm Tật kêu gào thế nào nhưng Bỉ Bỉ Đông vẫn không có ngừng phát động Hồn kỹ của mình, từ trên bầu trời xuất hiện một chu võng cực lớn bao vây lấy đường thoát thân của Thiên Tầm Tật, Đường Long cũng không bỏ qua cơ hội tuyệt hảo này cầm theo thương đâm một phát vào trái tim của Thiên Tầm Tật, để chắc ăn cậu đâm thêm hai thương vào đầu và ngực phải của Thiên Tầm Tật. Thiên Tầm Tật chết đi không thể chết thêm được nữa.
Đường Long nhìn thấy Thiên Tầm Tật chết rồi mới thở phào một hơi rồi thu hồi Vũ Hồn của mình, sau đó cậu ngã xuống. Do lần đầu dùng nhiều Hồn kỹ như vậy mà là cùng một lúc tăng phúc gia trì như vậy nên là Đường Long cảm thấy thoát lực.Cơn buồn ngủ ập tới và Đường Long cũng không chống lại mà ngủ thϊếp đi.
Trong mơ cậu cảm nhận được mình đầu được lót lên một thứ gì đó mềm mềm, Đường Long cực kì thoải mái ngủ mà không hề hay biết Bỉ Bỉ Đông khuôn mặt đã đỏ lên khi mà Đường Long lộ ra biểu tình hưởng thụ.
Bỉ Bỉ Đông trong đầu nghĩ ‘Hắn chỉ cứu ta nên đây là cách ta trả ơn thôi’.Đường Long ngủ rất là hương tới hừng sáng mới tỉnh dậy, đầu tiên là cậu thấy Bỉ Bỉ Đông mỉm cười ôn nhu dùng tay vuốt ve lấy mái tóc của cậu.
- Tỉnh rồi sao.(Bỉ Bỉ Đông)
- Ừ tỉnh rồi nhưng mà còn chút thoát lực.
Đường Long ngồi dậy sau đó đứng yên một hồi thì cậu mới thở ra một ngụm trọc khí, lúc này cậu mới cảm thấy đỡ được phần nào.Đường Long vươn tay ra kéo lấy Bỉ Bỉ Đông đang ngồi dưới đất dậy, tâm trạng lúc này của Bỉ Bỉ Đông rất loạn, một phần là nàng vẫn còn ám ảnh vụ Thiên Tầm Tật cưỡиɠ ɧϊếp mình một phần là thái độ ôn nhu cùng chút lạnh nhạt của Đường Long khiến cho nàng rung động.
- Ta có thể biết tên của ngươi được không.(Bỉ Bỉ Đông)
- Tên của ta không thể tiết lộ được nhưng mà danh hiệu có thể nói cho biết.
- Ồ danh hiệu của ngươi là gì.(Bỉ Bỉ Đông)
- Là Xích Diệt.
Bỉ Bỉ Đông ghi nhớ cái danh hiệu này của Đường Long, hai người kết bạn mà đi tới phân bộ Vũ Hồn điện xin tá túc đồng thời truyền tin tức về tổng bộ thông báo Giáo hoàng hiện tại Thiên Tầm Tật vì bảo hộ Thánh nữ Bỉ Bỉ Đông đã tử chiến với những Phong Hào Đấu La khác mà trên Đấu La Đại Lục hoạt động một cách bất thường có ý đồ với Thánh nữ.
Hai người Đường Long và Bỉ Bỉ Đông tốn hao 5 ngày mới tới được, khi tới đây thì họ thấy được Quỷ Đấu La và Cúc Đấu La đã đứng chờ họ rồi.
- Thánh nữ xin hỏi Giáo hoàng đâu rồi?(Quỷ Đấu La)
- Chẳng phải ngài đi cùng với Giáo hoàng sao.(Cúc Đấu La)
- Về chuyện đó thì ta cũng định báo cáo đây.(Bỉ Bỉ Đông)
Sau đó Bỉ Bỉ Đông bịa ra chuyện Thiên Tầm Tật đối chiến với mấy Hồn sư Phong Hào Đấu La và tử chiến nhưng có tổng cộng 6 người bị Giáo Hoàng đánh chết 5 người cuối cùng bị người cuối cùng đánh lén mà bỏ mình, rồi Bỉ Bỉ Đông nhân cơ hội chạy về đây để báo cáo nhưng không ngờ tên Phong Hào Đấu La kia không bỏ qua cho nàng mà truy sát, cũng may trên đường gặp được Đường Long trợ giúp mới đánh chết được hắn.
Quỷ Đấu La và Cúc Đấu La ban đầu không tin tưởng một Hồn Đế cùng Hồn Thánh lại có thể đánh chết được Phong Hào Đấu La đang trọng thương kia nhưng khi họ nghe tới việc hai người lợi dụng mưu kế dụ kẻ địch xông vào lãnh địa của một con bá chủ Hồn thú ở vùng đó có tu vi là 9 vạn năm hơn nữa là hai con, hai con Hồn thú này là Tích Cự Viên còn là đôi vợ chồng.
Tên Phong Hào Đấu La kia gặp phải vây công từ Tích Cự Viên nên là nhanh chóng đại bại, do mang trọng thương trong người mà đồng thời giao chiến với hai con Hồn thú 9 vạn năm nên là hắn hồn lực hao hết mới đánh chết được hai đầu Tích Cự Viên này. Đường Long và Bỉ Bỉ Đông nhân cơ hội đánh chết hắn bằng cách đánh lén, Bỉ Bỉ Đông cũng không tiếc bại lộ ra mình sở hữu song sinh Vũ Hồn của mình.
Sau đó Đường Long và Bỉ Bỉ Đông dưới sự hộ tống của Quỷ Đấu La và Cúc Đấu La di chuyển về tổng bộ của Vũ Hồn điện. Họ tốn 5 ngày mới đi được nữa quản đường đi mà thôi mà cũng là thời gian mà Đường Long phải trở về thời đại của mình.
Đường Long nhân lúc Quỷ Đấu La và Cúc Đấu La cùng Bỉ Bỉ Đông ngủ đã lẻn đi ra ngoài, cậu không biết khi mà cậu vừa đi thì ba người đồng loạt mở mắt ra theo dõi cậu.
- Đêm hôm khuya như vậy mà đi ra ngoài. Quả nhiên là có vấn đề.(Quỷ Đấu La)
- Ta xem chưa hẳn đâu lão quỷ.(Cúc Đấu La)
- Đi theo sau xem thử thì sẽ biết thôi.(Bỉ Bỉ Đông)
Đường Long di chuyển tới một bãi đất trống rồi dừng lại, ngó nhìn xung quanh thấy không có ai thì mới câu thông hệ thống.
- Hệ thống trở về đi.
Tinh xác nhận. Do kí chủ ở đây thay đổi nguyên bản một số sự kiện nên là ở thời đại của kí chủ sẽ sinh ra chút dị biến
- Ta biết rồi.
Tinh chuẩn bị dịch chuyển 3…2…1. Dịch chuyển bắt đầu
Ba người Quỷ Đấu La và Cúc Đấu La cùng Bỉ Bỉ Đông đứng từ xa quan sát đã bị Đường Long nhạy bén phát hiện ra, cậu mỉm cười lấy thò tay vào trong túi áo hướng về chỗ trốn của ba người phi tới một phong thư.
Lúc này trên trời hạ xuống một quang trụ và thân hình Đường Long được bao bọc trong đó, khi quang trụ tán đi thì Đường Long đã không thấy đâu nữa.
Bỉ Bỉ Đông mới đi ra khỏi chỗ núp của mình, đi vòng qua gốc cây vươn tay tháo xuống bức thư rồi mở ra xem, khi đọc xong nàng liền vò nát bức thư đi. Không ai biết được nội dung bức thư là gì trừ Bỉ Bỉ Đông, kể cả Quỷ Đấu La và Cúc Đấu La cũng không biết.