- Chúng ta đã chậm trễ mấy ngày rồi, xem ra cần tăng tốc tới Cổ Vực Thai, bằng không nếu muộn quá e rằng không tốt.
- Phải nhanh lên, càng có nhiều cường giả tiến vào Cổ Vực Thai rồi.(Lâm Linh Tú)
Trong vòng ba ngày này, có chừng mười ba người đi qua nơi này, xem hướng của bọn hắn rõ ràng cũng đi về phía Cổ Vực Thai, hiện giờ ở đó chỉ sợ sớm đã có cường giả tập hợp.
- Cứ xem đám nhóc tỳ như tọa kỵ cũng được chứ nhỉ? Thực lực của Viễn cổ Thiên Ma Mãng tại Cổ Vực Mãng Hoang coi như là cao mà hậu đại của nó cũng không kém, nếu trên đường gặp mãnh thú khác cũng có thể dựa vào hung uy của nó mà nhanh chóng vượt qua, đỡ phải phiền toái.(Thanh Lân)
Mấy ngày này, Thanh Lân cũng tìm được vài đầu Thiên Ma Mãng hậu đại và dùng Bích Xà Tam Hoa Đồng khống chế. Mọi người lần lượt đứng trên lưng của từng con Thiên Ma Mãng mà có Thanh Lân khống chế nên bọn chúng mặc cho người đứng trên lưng.
Vị trí của mấy người Đường Long cách Cổ Vực Thai tương đối xa, nếu như bình thường đi đường phải mất ít nhất ba ngày, may mà lúc này có Thiên Ma Mãng hậu đại đưa đi, giảm bớt không ít thời gian, mãnh thú này tại Mãng Hoang Cổ Vực cũng có một ít danh tiếng, mãnh thú bình thường cảm ứng được cũng không dám hiện thân ngăn trở, về phần mãnh thú có thực lực có thể so sánh với Thiên Ma Mãng, mấy người Đường Long sẽ chủ động đi vòng qua, cho dù có thể cảm ứng được nhưng cũng vì kiêng kị Thiên Ma Mãng nên không cố ý đuổi theo, cứ như vậy tốc độ mấy người Đường Long rõ ràng nhanh không ít.
Trên đường đi, đám người Đường Long cũng gặp không ít các thế lực khác nhưng đại đa số hắn chưa từng thấy qua, chắc là những thế lực thường ngày có chút trầm lặng, những tông môn thế lực ngày thường bất hiện sơn bất lộ thủy nhưng bên trong lại không hề yếu.
Bất quá những thế lực này mặc dù không yếu nhưng Đường Long cũng không có ý định dừng lại kết giao, hiện giờ tất cả mọi người đều vì một mục tiêu mà tới, nếu không có quan hệ đặc thù, đến cuối cùng đều sẽ vì mục đích mà ra tay, cái loại giao tình này trước sự dụ hoặc của Bồ Đề Cổ Thụ, căn bản là đá phát liền rách thôi.
Bởi vậy, trên đường đi mặc dù có không ít thế lực nhìn thấy mấy người Đường Long cưỡi tọa kỵ cực độ phong cách, muốn tới bắt chuyện lấy lòng nhưng Đường Long cũng không cho bọn họ cơ hội gì, trực tiếp bảo Thanh Lân tăng tốc, làm cho mấy tên kia hít bụi hết. Trên đường đi không chút trở ngại, đoàn người Đường Long tiêu hao gần hai ngày, từ từ tiếp cận phạm vi của Cổ Vực Thai.
Nghe nói từ xa xưa, tại Cổ Vực Thai đã từng là một cổ chiến trường, rất nhiều cường giả có thực lực cực mạnh đã bỏ mạng ở đây, cũng vì vậy mà nơi này có một loại uy áp kì dị, mà cũng chính loại uy áp này mới khiến cho nơi này trở thành nơi duy nhất bên trong Mãng Hoang Cổ Vực không có một mãnh thú nào dám đặt chân tới.
Mặt khác, Cổ Vực Thai ở sâu trong Mãng hoang Cổ Vực, là chỗ giao tiếp giữa các nơi trong Cổ Vực, từ nơi này có thể trực tiếp đi vào sâu trong Cổ Vực, bởi vậy, phần đông các thế lực không hẹn mà cùng chọn nơi đây làm điểm dừng chân thứ nhất bên trong Mãng Hoang Cổ Vực.
Tới gần Cổ Vực Thai thì Đường Long để Thanh Lân thu mấy con Thiên Ma Mãng hậu đại vào rồi hướng về phía Cổ Vực Thái bay đi. Nhìn thấy nhiều người như vậy hội tụ ở một chỗ, Đường Long cũng thở dài nhẹ nhõm, Mãng Hoang Cổ Vực khắp nơi đều là mãnh thú, đi vào lâu như vậy sau đấy nhìn thấy thật nhiều người, thật đúng là làm cho người ta thoáng có chút an lòng, bất quá Đường Long vẫn căn dặn mọi người cẩn trọng.
Khoảng cách hơn nghìn thước cũng chỉ là trong chớp mắt thôi, đoàn người của Đường Long tới gần quảng trường khổng lồ này mới chậm rãi dừng lại. Bọn họ xuất hiện cũng dẫn tới sự chú ý của một số thế lực nhưng cũng nhanh chóng dời đi chỗ khác. Trong khoảng thời gian này, lâu lâu sẽ có một ít thế lực đến đây, chuyện này cũng không có gì lạ.
Trên đường đi vào khoảng đất rộng, dung nhan thanh lệ của chúng nữ đưa tới không ít ánh mắt khác thường. Những đội ngũ có thể tới đây phần lớn đều có thực lực không yếu, hơn nữa tam giáo cửu lưu, loại người gì cũng có. Nếu không phải còn duy trì vài phần lí trí chỉ sợ đã sớm có người không nhịn được mà sáp tới gần nhưng dù vậy, một số ánh mắt càn rỡ vẫn làm cho đám người Lâm Linh Tú cảm thấy khó chịu.
Trên đường đi vào, Đường Long vẫn chưa thấy người quen, điều này làm hắn có chút kinh ngạc. Vả lại, càng đến gần khoảng đất trống hắn phát hiện ra một vấn đề, dường như đội ngũ nơi ở đây càng tới gần trung ương quảng trường thực lực càng mạnh, bên ngoài những tên kia chính là một đám thực lực yếu nhất.
Tiến vào trung ương quảng trường thì Đường Long gặp được vài người quen, ở đây đa phần đều quen biết với Đường Long nên khi cậu đi ngang đều là hữu hảo chào hỏi.
- Ngươi lần này tới Mãng Hoang Cổ Vực là vì Bồ Đề Cổ Thụ?(Cổ Thanh Dương)
- Ừm, chả lẽ ta vì thứ khác mà chạy tới nơi chim không thèm ị này sao?
- Haha, cũng đúng.(Cổ Thanh Dương)
- Từ nơi này, tiếp tục đi vào trong là có thể đi vào khu vực sâu trong Mãng Hoang Cổ Vực mà Bồ Đề Cổ Thụ là ở nơi đó.(Cổ Huân Nhi)
- Bất quá muốn tới nơi có Bồ Đề cổ thụ là rất khó. Vì cách nơi này ngoài trăm dặm liền có đại quân mãnh thú tọa trấn, bọn họ ở khắp nơi sâu phía trong kia, chúng ta mà muốn đi vào, nhất định phải vượt qua hải dương đầy mãnh thú kia.(Cổ Hoa)
- Mấy ngày nay, người của chúng ta đều ở nơi này, đều đã thử qua, nhưng cuối cùng đều bị ngăn cản mà trở về, đại quân mãnh thú không chỉ có số lượng đáng sợ, trong đó cũng không thiếu cường giả vô cùng mạnh, cực kì khó đối phó.(Cổ Huân Nhi)
- Khó trách những người ở đây trên người đều có mùi huyết tinh nồng đậm, hóa ra là xông vào đại quân mãnh thú kia.
- Ừ, cho nên hiện tại mấy người chúng ta ở đây đều cần liên thủ với nhau, nếu không mà nói, ai cũng không qua được. Tạm thời việc liên minh là do người kia nói ra mà người này là người của Hồn Điện, lại còn là một trong hai người trẻ tuổi có khả năng nhất trở thành tộc trưởng kế nhiệm của Hồn Tộc.(Cổ Huân Nhi)
Nơi mà ánh mắt Đường Long nhìn đến, một gã nam tử mặc hắc y đang mỉm cười cùng với mấy vị cường giả không biết là thuộc thế lực phương nào. Gã nam tử này có mái tóc đen thật dài tùy ý tung bay ở phía sau, thoạt nhìn đầy vẻ tiêu sái. Khuôn mặt trắng như bạch ngọc làm người ta có cản giác cực kì ôn nhu, thân thiết. Người như thế, thoạt nhìn sẽ để lại cho người ta đầy hảo cảm nhưng Đường Long chỉ thấy ác cảm thôi.
Khi Đường Long đang dò xét hắc y nam tử, chợt hắn như cũng có cảm ứng được ai đó đang chăm chú nhìn mình. Hắn quay đầu nhìn sang thì bắt gặp Đường Long, khuôn mặt thoáng hiện vẻ ngạc nhiên sau đó cũng nặn ra một nụ cười.
- Người này tên là Hồn Ngọc, tên nghe như nữ nhân nhưng quả thật là một kiêu hùng. Căn cứ những tin tức mà ta có được, trong Hồn tộc cạnh tranh cực kỳ tàn khốc. Những kẻ thất bại thường có kết cục rất thê thảm. Có điều từ lúc sinh ra đến nay, hắn chưa một lần thất thủ. Những đối thử cạnh tranh với hắn đều lần lượt ngã xuống dưới chân hắn. Mặt khác, hắn cũng mang trong người tuyệt phẩm huyết mạch.(Cổ Huân Nhi)
- Không một lần thất thủ? Điều đó là không có khả năng, một người trên con đường tu luyện quá thuận lợi cũng không phải chuyện tốt. Chỉ có người từng trải qua huyết tanh cùng sinh tử chém gϊếŧ mới là cường giả chân chính.
- Hắn có Tuyệt phẩm Huyết mạch cũng không gì hơn việc bản thân hắn sẽ yếu vài mặt.
- Gã Hồn Ngọc này bất đồng với những tộc nhân khác của Hồn Tộc, mở miệng liền là chém chém gϊếŧ gϊếŧ đoạt linh hồn ngươi. Người nầy, nhìn hiền lành nhưng trong tâm lại tương đối âm tàn.(Cổ Thanh Dương)
- Đợi nơi này sắp xếp liên minh xong thì sẽ xuất phát xông vào thú triều. Nếu không sẽ không có bất kì thế lực nào có thể đơn độc vượt qua được. Thú triều số lượng quá mức kinh khủng.(Cp63 Huân Nhi)
Lúc này, sự yên tĩnh bị Hồn Ngọc phá vỡ.
- Các vị! Tình thế hôm nay mọi người đều rất rõ ràng. Mục tiêu của chúng ta đều là chỗ sâu nhất trong Mãng Hoang Cổ Vực - Bồ Đề Cổ Thụ. Về phần sau khi đến được nơi đó, chúng ta sẽ tùy vào thủ đoạn của mỗi người mà tranh đoạt nhưng mà nơi đó đối với hiện tại mà nói, có chút quá xa xôi bởi vì bây giờ chúng ta, không có bất kỳ một thế lực nào có thể đơn độc xông qua thú triều kia.(Hồn Ngọc)
- Chúng ta chỉ có một cơ hội duy nhất. Đó là toàn bộ mọi người phải cùng nhau chung sức, tạo thành một đội ngũ liên minh thật sự. Khối đoàn kết sẽ như một mũi tên, cắm chặt vào bên trong thú triều. Dựa vào lực lượng của tất cả chúng ta, mới có thể xé tan phòng tuyến của thú triều. Nếu không làm được như thế thì Bồ Đề Cổ Thụ chỉ là vô vọng mà thôi.(Hồn Ngọc)
- Liên minh của chúng ta sẽ không phân chia cao thấp. Bởi vậy sẽ không xuất hiện việc ai ra mệnh lệnh cho ai nên mọi người cứ việc yên tâm. Trong lúc này, không có bất kỳ lợi dụng gì, chỉ có hợp tác. Đương nhiên, nếu cảm thấy được không thể tin tưởng, có thể ở lại chỗ này, tại hạ cũng sẽ không cưỡng cầu. Bất quá, nếu như thế chỉ sợ chư vị sẽ tay không mà về rồi.
Nghe được những lời Hồn Ngọc nói, chung quanh cũng nhất thời trở nên yên tĩnh. Một lát sau, trong số ngàn người có không ít người gật đầu đồng ý. Mặc kệ như thế nào, Hồn Ngọc cũng nói rất đúng, ở đây không có bất kỳ một thế lực nào có thể một mình thông qua thú triều được. Một khi đã như vậy, muốn vào sâu bên trong cũng chỉ có một cách là cùng nhau liên thủ xông vào.
- Nếu mọi người không có ý kiến thì chúng ta động thân thôi. Bây giờ là giữa trưa cũng chính là lúc mãnh thú thiếu cảnh giác nhất.(Hồn Ngọc)
- Chúng ta nên chuẩn bị thôi.(Cổ Thanh Dương)
Phượng Thanh Nhi truyền âm cho Đường Long nhắc nhở cậu cẩn trọng với Cửu Phượng, vì hắn là người có khả năng kế vị Thiên Yêu Hoàng Tộc Tộc trưởng mà hắn tựa hồ có thành kiến với Đường Long nên nàng mới truyền âm.
- Đợi lúc xông vào thú triều nên cẩn thận một tí. Tuy nói là liên thủ cùng nhau xông qua thú triều nhưng những người có thể qua được cũng không tới một phần. Hồn Ngọc cùng Cửu Phượng kỳ thật cũng rất rõ ràng điểm ấy, bọn họ bất quá chỉ muốn mượn lực của những người nơi này để xâm nhập thú triều mà thôi. Đến lúc đó, bọn họ có thể bằng vào lực lượng mạnh mẽ thừa cơ vượt qua còn những người còn lại phần lớn sẽ trở thành thức ăn của mãnh thú mà thôi. Những người này vẫn còn quá coi thường Mãng Hoang Cổ Vực.
Trên quảng trường mọi người đã bắt đầu hành động. Từng đạo thân ảnh lướt lên trời cao, chẳng mấy chốc đoàn người giống như một tảng mây lớn trôi nổi ở giữa không trung.
- Đi thôi.
Nhìn thấy đại bộ phận mọi người đều đã bắt đầu động thân, Đường Long cũng không chần chờ. Gật đầu với mọi người sau đó thân hình cũng là chậm rãi bay lên không trung. Những người còn lại cũng nhanh chóng đuổi kịp. Chẳng mấy chốc đã hình thành một cái vòng nhỏ tụ họp cùng đám cường giả kia.
- Các vị động thân thôi.(Hồn Ngọc)
Trên bầu trời, ánh mắt Hồn Ngọc nhìn thoáng qua đám người Đường Long sau đó lại nhìn về phía dưới. Trên quảng trường, bóng người đã cực kì thưa thớt cũng không có ý cùng bọn họ nói thêm gì nữa. Một tiếng cười to, thân hình liền tiên phong bay vút về chân trời phía Bắc. Ngay sau đó liền có rất nhiều đội ngũ cũng mang theo tiếng xé gió ầm ầm phóng theo.
Đoàn người Đường Long cũng trà trộn trong trong đám cường giả này. Bọn họ cũng không tiến gần về phía trước. Bởi vì khi mới bắt đầu, lực lượng tiêu hao nhanh nhất chính là vị trí tiên phong đó.
Đám người giống như phi điểu, trên bầu trời như tia chớp bay vút qua. Lộ trình trăm dặm không cần mười phút đã đến mà khi mọi người bay qua một ngọn núi xanh um cực lớn thì một mảnh bình nguyên hắc ám nhìn không thấy điểm cuối liền xuất hiện dưới ánh mắt của mọi người.
Chỉ thấy, trên bình nguyên kéo dài tưởng như vô tận kia tràn ngập mây đen. Trên mặt đất thì tràn ngập từng đầu, từng đầu mãnh thú hình thể khổng lồ, rậm rạp giống như một biển thú đầy màu sắc, kéo dài đến tận phía cuối chân trời. Ở nơi đây đã bắt đầu tràn ngập tiếng rít gào thô bạo, rống giận. Giống như lôi đình, tại phiến thiên địa này, vang dội không thôi.
- Đây là Mãng Hoang Cổ Vực thú triều? Quả thật đáng sợ.
- Có điều phía sau Thú triều là Bồ Đề Cổ Thụ.
- Các vị, phía trước chính là thú triều, bây giờđúng là thời khắc tốt nhất để xông qua. Nếu việc liên minh đã do tại hạ đề ra thì việc tiên phong tạm thời sẽ do người của ta đảm nhiệm. Dù vậy, đợi đến đến lúc bọn họ kiệt lực thì vẫn cần người khác tiến lên thay thế.(Hồn Ngọc)
Đối với những lời nói này của Hồn Ngọc, Đường Long chỉ lắc đầu cười khẩy. Hắn quá hiểu đám Hồn Điện này rồi, ở nơi này mà có chuyện công bằng vô tư.
Đường Long truyền âm cho Phần Viêm Cốc – Đường Chấn, Phong Lôi Các – Lôi Thiên Tử cùng với đám người Cổ Thanh Dương khi tới lượt đừng xuất quá nhiều cao thủ đề phòng Hồn Điện động tay động chân. Tử Nghiên và Phượng Thanh Nhi cũng được thông tri.
Trên khuôn mặt Hồn Ngọc vẫn giữ nguyên nụ cười ấm áp như trước. Ánh mắt chậm rãi đảo qua tất cả mọi người, cuối cùng dừng lại chỗ mấy người Đường Long, Huân Nhi một chút, sau đó đột nhiên xoay người, thân hình lướt về phía trước. Phía sau, hơn mười bóng người thân mặc hắc bào theo sát tiến lên, tiếp theo sau đó là phần đông cường giả. Bọn họ bám sát theo đám người trước mặt, Đấu Khí trong cơ thể chậm rãi vận chuyển.
Trên bầu trời, đội ngũ hình thành một trận hình giống như mũi tên, mà ở phía trước nhất là Hồn Ngọc cùng một đám người mặc hắc y. Đội ngũ này, nếu là thật sự bộc phát thì chắc chắn sẽ cực kì khủng bố. Nhóm người Đường Long cũng chậm rãi tiến lên nhưng không quá tiếp cận phía trước mà dừng lại ở vị trí trung tâm. Nơi này chính là nơi nhận áp lực nhỏ nhất.
Nhìn thấy trận thế đã thành hình, Hồn Ngọc ở phía trước lúc này mới vung tay lên. Thân hình triển động xông lên dẫn đầu, mang theo tiếng gió rít chói tai bay thẳng về phía thú triều bất tận kia.
Đường Long đang suy tư tính dùng Chấn Động Chi Quyền mở đường thì đột nhiên trong đầu âm thanh hệ thống vang lên.
Tinh ký chủ được phép lựa chọn một vũ khí tùy thân của mình
- Vậy ta lựa chọn Phá Diệt Phệ Thương.
Tinh xác định
Đường Long cảm nhận được giới chỉ của mình thêm một vũ khí, cậu từ trong giới chỉ lấy ra. Phá Diệt Phệ Thương vừa xuất hiện thì nó rung động vài cái, Đường Long mỉm cười đeo Phá Diệt Phệ Thương sau lưng cùng đội ngũ tiến lên.
Đường Long đang nghĩ khi chiến đấu với số lượng lớn kẻ địch như vậy cần vũ khí hoặc kỹ năng uy lực cực lớn mở đường.
- Huynh biết dùng thương khi nào vậy?(Cổ Huân Nhi)
- Huynh là binh khí toàn thông chỉ qua là không có tiện tay binh khí mà thôi. Vừa rồi lụt trong giới chỉ phát hiện ra trường thương này nên lấy ra.
Gàoooo
Đội hình lớn như vậy nên khi còn cách nghìn trượng thì đã bị không ít hung thú phát hiện. Lập tức những tiếng rít gào giận dữ chợt vang lên như sấm sét, kéo theo đó là càng nhiều tiếng gầm của những hung thú khác.
Khoảnh khắc đội ngũ va chạm với thú triều, lực trùng kích kinh khủng chợt bạo phát ra. Từng luồng Đấu Khí cường hãn trào ra xung quanh, Hung thú trong vòng trăm trượng như bị một cỗ cự lực vô hình đánh phải, phát ra những tiếng gào kinh thiên động địa rồi rơi rụng xuống mặt đất.
Nhóm người Đường Long len lỏi giữa đội ngũ, thỉnh thoảng cũng phát ra công kích vào đám Hung thú nhưng ánh mắt vẫn luôn quan sát tình hình xung quanh. Những Hung thú ở bên ngoài thú triều thực lực cũng không quá cường đại nên bọn họ mới có thể gϊếŧ chết dễ dàng như vậy nhưng khi xâm nhập vào sâu bên trong thú triều chắc chắn sẽ xuất hiện không ít hung thú cường đại hơn ngăn trở.
Đúng như Đường Long suy đoán thì khi đoàn người tiến vào sâu bên trong thú triều khoảng nghìn trượng thì áp lực xung quanh đã tăng lên rất rõ ràng. Không ít hung thú có thực lực cường hãn bắt đầu điên cuồng xông tới vì bị mùi máu kí©ɧ ŧɧí©ɧ, điều này khiến cho sắc mặt của không ít người đều trở nên ngưng trọng hơn hẳn.
- Hiện giờ đã xuất hiện hung thú có thực lực Đấu Tông. Nếu tiếp tục xông vào chỉ sợ sẽ xuất hiện cả Đấu Tôn nữa. Mà đến lúc đó nếu cận chiến thì mọi người nên cẩn thận nhiều hơn. Không nên để chúng cầm chân, một khi lạc vào bên trong thú triều thì kết quả không cần nói cũng biết.(Cổ Huân Nhi)
Bây giờ, bọn họ dường như đã bắt đầu từ từ xâm nhập vào trung tâm của thú triều. Đến khi đó thì chung quanh, thậm chí trên bầu trời đều sẽ có vô số hung thú. Lúc đó, bọn họ cũng không còn đường mà lui lại nữa, chỉ còn cách tiếp tục tiến lên phía trước, cho đến khi vọt qua được thú triều thì mới dừng lại được.
Nhìn qua khe hở, Đường Long cũng thấy được giờ phút này đám người Hồn Ngọc dường như đang ra sức công kích đám hung thú phía trước. Từng mảng hung thú ầm ầm ngã xuống, mà đội ngũ cũng càng lúc càng tiến sâu vào trong thú triều. Lúc này, tựa hồ rất nhiều người đều đều tin tưởng là Hồn Ngọc đang làm hết phận sự cho đội ngũ này, có điều trong đó không bao gồm Đường Long.
Đường Long là biết bản tính của Hồn tộc và Hồn Điện, bọn họ là chuyên gia âm người và có thủ đoạn quỷ dị, đặc biệt là khi nghe Cổ Huân Nhi giới thiệu sơ qua về Hồn Ngọc.
Đội ngũ nhanh chóng tiến về phía trước. Họ đi tới đâu thì máu và thi thể của hung thú rơi xuống tới đó. Nhưng những thứ này hoàn toàn không làm cho thú triều kinh sợ mà ngược lại càng lúc càng điên cuồng, liều mạng lao tới đám người hơn.
Tốc độ trùng kích này kéo dài thêm được khoảng hai ngàn trượng rồi từ từ chậm lại. Giờ đây một số hung thú thực lực cường hãn đã có thể vọt tới phía trước đội ngũ giao thủ với các cường giả. Mặc dù những hung thú này rất nhanh sẽ bị phần đông cường giả liên thủ diệt sát nhưng cục diện đã rõ ràng trở nên gian nan.
Nếu giờ phút này mà đứng trên trời cao để quan sát mảnh bình nguyên này thì có thể thấy rõ ràng ở bốn phía đội ngũ càng ngày càng có vô số hung thú kéo đến đông như kiến gió.
Cục diện càng lúc càng khó khăn. Thậm chí có lúc một đám cường giả hợp lực cùng nhau công kích một hung thú nhưng cũng phải rất khó khăn mới có thể diệt được nó.
Khi đám người Hồn Ngọc ở phía trước giao chiến gần người với hung thú thì toàn bộ những người ở đây đều cảm nhận rõ ràng được tốc độ trùng kích đã ngưng trệ mà lúc này, hung thú từ bốn phương tám hướng cũng nhanh chóng ồ ạt lao đến như điên cuồng sau đó, trận chiến tàn khốc cũng chính thức bùng nổ.
Đủ loại hung thú hai mắt đỏ ngầu điên cuồng lao về phía đội ngũ. Mặc dù hầu hết đều bị cường giả liên thủ đánh chết, nhưng cũng có một số hung thú vô cùng cường hãn xông vào được bên trong. Vậy nên rốt cục đội ngũ đã bắt đầu xuất hiện nhiều thương vong. Những tiếng kêu thảm thiết không ngừng truyền đến từ bốn phương tám hướng.
Đối mặt với áp lực cực lớn nhưu vậy, hầu như trên mặt mọi người đều đã có chút tái nhợt, vội vàng thôi động toàn bộ đội ngũ phía trước đẩy mạnh tiến công mà lúc này ánh mắt Đường Long lại quét về phía trước một lần nữa, hắn chợt phát hiện Hồn Ngọc cùng mấy tên cường giả Hồn Điện chẳng biết đã biến mất từ lúc nào. Giờ phút này, những người ở phía trước không ngừng bị bị những người ở phía sau xô đẩy vào thú triều mà những người này không lùi lại được nên chỉ có thể vọt tới trước mà thôi. Nhìn đàn đàn lũ lũ hung thú mạnh mẽ trước mặt, bọn họ cũng chỉ có thể cắng răng liều mạng công kích nhưng sau khi bọn họ chém gϊếŧ được một vài hung thú thì sẽ bị thú triều liên tục bất tận làm hao tổn đến sức cùng lực kiệt. Cho đến lúc này, bọn họ mới phát hiện ra đã không còn đường lui. Tại trung tâm thú triều, trong mắt rất nhiều người đã xuất hiện sự điên cuồng, liều mạng xông lên phía trước, bởi vì bọn họ biết đã không còn có cơ hội để lui về phía sau nữa.
- Tình huống hiện tại không cho phép chúng ta do dự, huynh sẽ mở ra con đường máu, mọi người nhanh chóng vọt theo.
Đường Long rút ra Phá Diệt Phệ Thương nắm trong tay, bàn tay khẽ vuốt lấy thân thương.
- Trông cậy vào đấy, lão cộng sự.
Ông
Như đáp lại Đường Long, thân Phá Diệt Phệ Thương rung lên phát ra những âm thanh hưng phấn. Đường Long cầm thân thương tách ra đám người đi về phía trước đối mặt với Thú triều, đối với kẻ muốn chịu chết thì không ai ngăn cản cả.
- Hủy Diệt Long Thương – Nhất Thương – Nhất Kỵ Đương Thiên.
- Hủy Diệt Long Thương – Nhị Thương – Tật Như Phong.
- Hủy Diệt Long Thương – Tam Thương – Từ Như Lâm.
- Hủy Diệt Long Thương – Tứ Thương – Xâm Lược Như Hỏa.
- Hủy Diệt Long Thương – Ngũ Thương – Bất Động Như Sơn.
- Hủy Diệt Long Thương – Lục Thương – Nan Tri Như Âm.
- Hủy Diệt Long Thương – Thất Thương – Động Như Lôi Chấn.
- Hủy Diệt Long Thương – Bát Thương – Thất Tiến Thất Xuất.
Đường Long một hơi dùng ra Hủy Diệt Long Thương tuyệt kỹ của mình. Nhất nhân nhất thương hung hãn đâm sâu vào trong Thú triều, Đường Long cũng nhận ra Thú triều từ hai bên cạnh mình xông vào thì trên thân lôi điện lóe lên và có hai đạo huyển thân xuất hiện nấm tay có khí ép bọc nện ra xung quanh.
- Tam Thiên Lôi Huyễn Thân mà có cách dùng như vậy?(Lôi Thiên Tử)
Nhóm Cổ Huân Nhi cùng với Tử Nghiên và Phượng Thanh Nhi theo sát phía sau, có mấy người tính đục nước béo cò đi theo nhưng tốc độ di động của nhóm Đường Long quá nhanh dần bỏ xa đám người.
Phía đầu đội ngũ, một đầu hung thú cả người ngăm đen như hắc thiết đột nhiên xuất hiện. Nắm tay khổng lồ của nó phát ra lực đạo mạnh mẽ, hung hăng đánh về phía Đường Long.
- Chỉ là súc sinh mà muốn cản đường ta?
- Hủy Diệt Long Thương – Cửu Thương – Chấn Động Chi Thương.
Uỳnh
Hắc Thiết Viên bị nhất thương Đường Long đâm ra đánh vào trong cơ thể liền bay ngược ra ngoài va vào vô số Hung thú, nện bọn chúng thành thịt nát. Đường Long cũng phát hiện nhóm Hồn Ngọc cùng Cửu Phượng đã tách ra ra khỏi liên minh hướng phía sau Thú triều lao đi.
- Còn bao xa nữa?
- Chúng ta đã tiến vào rất sâu rồi, dựa theo tốc độ này thì trong nửa giờ thì có thể vượt qua được thú triều. Đương nhiên, đó là nếu không gặp những hung thú quá cường hãn. Nơi này ngay cả bọn muội cũng chưa từng đến nên chỉ có thể dựa vào một ít tin tức trong tộc mà phỏng đoán thôi.(Cổ Huân Nhi)
Đường Long một người tuyệt trần liều chết gϊếŧ chết Hung thú, cậu trên đường biểu hiện sự thông thạo thương pháp của mình, bất kỳ Hung thú tiếp cận bán kính năm trượng đều không thoát khỏi việc nhất thương đoạt mạng của cậu cả.
- Không thấy đám người Hồn Ngọc đâu nữa.(Cổ Huân Nhi)
- Bọn chúng đã vượt qua rồi?(Cổ Thanh Dương)
- Chúng ta gần sắp tới phần cuối Thú triều rồi.
- Chấn Động Chi Quyền.
Đường Long dồn sức vào hai nấm tay của mình phát ra đòn tấn công của mình. Toàn bộ Hung thú trên đường đi trước mặt Đường Long đều bị chấn sát.
Tiến thêm một đoạn thì xung quanh cư nhiên đã không còn hung thú nào đánh tới nữa. Vừa ngẩng đầu lên, ánh mắt Đường Long đảo qua, chợt phát hiện xung quanh đã không còn bóng dáng Hung thú nào. Quay đầu nhìn lại thì chỉ thấy cách đó chừng mười trượng có vô số Hung thú đang hung hăng nhìn bọn hắn mà điên cuồng gầm thét nhưng cũng không biết tại sao chúng nó lại không dám tiến đến.
Nhìn đám hung thú rống giận nhưng vẫn không dám lao đến. Bọn người Đường Long cũng cảm thấy sững sờ nhưng không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Đang lúc mọi người xả hơi thì mục quang của Đường Long lại nhìn về phía xa. Ở tận sâu bên trong ước chừng mấy ngàn trượng, một gốc cổ thụ cực kỳ khổng lồ đang đứng cô độc sừng sững trên mảnh bình nguyên hắc ám này. Một luồng thanh khí tỏa ra từ trên cổ thụ cũng có khi thì biến ảo thành đủ loại hình dạng, có vẻ cực kỳ thần kỳ khó đoán.
- Đây là Bồ Đề Cổ Thụ trong truyền thuyết sao?