Mục lục
Hệ Thống Hậu Cung Nhị Thứ Nguyên Của Ta - Mizako Ryu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong Thiên Điện chỉ vì Viêm Dương gọi lại Đường Long đã nghị luận ầm ỷ, bọn hắn không ngờ chữ Kiếm mà Đường Long lại để cho Viêm Dương kích động như vậy.

Đường Long ánh mắt thoáng nhìn qua Long Vũ Âm đem toàn bộ biểu lộ của nàng thu hết vào trong mắt, hắn đối với tính cách của Long Vũ Âm là rõ như lòng bàn tay. Bức chữ Kiếm này, ngoại trừ chỉ giáo kiếm ý cho Cố Bối còn thành công dẫn phát sự tò mò của Long Vũ Âm, không bao lâu nữa, Long Vũ Âm tự nhiên sẽ tìm tới tận cửa để tìm hiểu tới cùng, đến lúc đó lại từng bước mà dẫn dắt Long Vũ Âm.

Ngoài trừ hai mục đích trên thì Đường Long cũng thành công tạo ấn tượng cùng hấp dẫn Viêm Dương cùng Minh Nguyệt Vô Song, hắn là không tin hai người bọn họ sẽ không bỏ qua cơ hội lĩnh ngộ áo nghĩa.

- Chậm đã.(Viêm Dương)

Tất cả mọi người nghi ngờ khi mà Đường Long đã thu hồi bức chữ của mình mà Viêm Dương gọi Đường Long lại.

- Xin hỏi Viêm Dương sư huynh có vấn đề gì không?

- Ta muốn cầu mua bức chữ này, Đường Long sư đệ có nguyện ý hay không buông bỏ thứ yêu thích? Ta nguyện ý chi ra 10 vạn Linh Thạch.(Viêm Dương)

Viêm Dương ban đầu là muốn báo ra giá là 5 vạn Linh Thạch nhưng suy nghĩ nhiêu đó không đủ thành ý trực tiếp nói ra 10 vạn Linh Thạch.

Viêm Dương nguyện ý bỏ ra 10 vạn Linh Thạch mua chữ Đường Long viết. Cả sảnh đường xôn xao, trong thiên điện tất cả những thiên tài toàn bộ đều kinh hãi.

Lời nói của Viêm Dương làm Long Thiên Minh cũng là chấn kinh, hắn còn chưa kịp nhìn ra áo nghĩa trong bức chữ kia thì Đường Long đã đem nó cuốn lại, không biết trong cái chữ kia đến cùng cất giấu loại huyền ảo nào nhưng hắn lại tuyệt đối không ngờ tới Viêm Dương vậy mà nguyện ý dùng 10 vạn Linh Thạch mua sắm bức chữ này của Đường Long.

Đôi mắt sáng thanh tịnh của Minh Nguyệt Vô Song lại rơi vào trên người của Đường Long, tuy rằng nàng không vào được kỳ môn nhưng cảm thấy bức chữ này từ Đường Long trên đó ẩn chứa vô tận kiếm ý, mua về tuyệt đối không chỉ có 10 vạn Linh Thạch. Nàng đợi cho Viêm Dương cùng Đường Long đạt thành giao dịch xong thì nàng cũng dùng giá cả tương tự cầu mua một bức.

Viêm Dương thấy Đường Long chần chờ cũng không thúc dục hay là uy hϊếp gì mà lần nữa tăng giá.

- Nếu như Đường Long sư đệ không chịu bán, ta đây bỏ ra 15 vạn Linh Thạch như thế nào? Tuy rằng cái giá tiền này đem so với bức chữ kia giá trị còn xa xa không bằng nhưng mà ta vẫn còn hy vọng Đường Long sư đệ có thể bỏ thứ mình yêu thích.(Viêm Dương)

Viêm Dương khẩn cấp như vậy mà muốn có được bức chữ này cũng người hữu duyên, thế nhưng Đường Long lại biết rõ bức giá trị chân chính của bức chữ này. Viêm Dương vừa lĩnh ngộ được một chút thì Đường Long đã đem bức chữ này thu vào, Viêm Dương không vội mới là lạ.

Long Thiên Minh thấy Đường Long chần chờ cũng là đổ thêm dầu vào lửa, chỉ cần Viêm Dương không có được bức tranh mà giao lưu đại hội kết thúc thì hắn có vô số cách từ trên tay Đường Long đạt bức thư pháp trong tay Đường Long.

- Nếu như Nhϊếp Ly sư đệ không muốn bán thì Viêm Dương sư đệ cũng không nên cưỡng cầu.(Long Thiên Minh)

Long Thiên Minh cảm giác được Viêm Dương so với Vạn Lý Sơn Hà Đồ thì bức thư chữ Kiếm càng bức thiết hơn, nội tâm hắn mong mỏi Đường Long không đáp ứng vụ giao dịch này.

- Long sư huynh cùng Viêm Dương sư huynh nói quá lời rồi, chữ này của ta một ngày có thể ghi mười mấy cái, bất quá chỉ là một bức chữ mà thôi. Nếu như chư vị sư huynh sư tỷ đều muốn, ta đưa cho chư vị mỗi người một chữ cũng có thể.

Lời nói của Đường Long đề tỉnh Long Thiên Minh cùng Viêm Dương, lúc viết chữ thì trên người Đường Long không có một tia ba động nào nên một ngày viết bao nhiêu đều có thể viết được.
Tuy rằng Long Thiên Minh không muốn để Viêm Dương có được bức chữ này, bởi vì hắn mơ hồ cảm giác được, Viêm Dương có thể từ bức chữ này lĩnh ngộ được đạo niệm cực kỳ cao thâm nhưng Đường Long lại nói một ngày có thể ghi rất nhiều. Hắn rốt cuộc không có biện pháp ngăn cản Viêm Dương có được một bức chữ. Long Thiên Minh trong lòng buồn bực không thôi, hắn không biết Đường Long đến tột cùng là trong đầu không có dây thần kinh hay là biết mà vẫn giả bộ hồ đồ.

Viêm Dương nhìn Đường Long thật sâu, hắn biết rõ Đường Long nói câu nói này là có dụng ý. Xác thực Đường Long có thể ghi rất nhiều bức chữ là không sai nhưng mà vẫn như cũ không cách nào phủ nhận được giá trị những bức chữ được viết ra.

- Mặc kệ Đường Long sư đệ một ngày ghi bao nhiêu bức, ta vẫn như cũ dùng 15 vạn Linh Thạch mua sắm.(Viêm Dương)
- Không bằng như vậy đi, nếu như Viêm Dương sư huynh nguyện ý tốn nhiều Linh Thạch như vậy để mua sắm, ta đây sẽ tặng Viêm Dương sư huynh một chữ.

Đường Long ngồi lại vào bàn lặp lại động tác cũ ở trên không khí viết chữ Vũ sau đó đem bức thư cuốn lại đưa cho Cầm Duyệt.

- Mời Cầm Duyệt cô nương giao cho Viêm Dương sư huynh.

Lúc trước có chút khinh thị Đường Long mà giờ đây Cầm Duyệt hoàn toàn nhìn không thấu con người của Đường Long, đối với Đường Long mơ hồ có chút kính sợ đem hắn cùng ba người Viêm Dương coi là tồn tại cùng đẳng cấp.


Viêm Dương từ trong tay của Cầm Duyệt tiếp nhận bức chữ này, nhìn cái chữ Kiếm lại nhìn một chút chữ Vũ dưới góc phải thì có một cỗ khí thế vô cùng hùng vĩ đập vào mặt, trong lòng hắn hơi kinh hãi, dừng một chút về sau liền đem bức chữ này cuốn lại.
- Đa tạ Đường Long sư đệ.(Viêm Dương)

Trong lòng Viêm Dương khϊếp sợ không cách nào nói được, cái chữ Vũ này, tựa hồ so với chữ Kiếm mới vừa rồi cao thâm hơn nhiều lắm, không nghĩ tới Đường Long lại đưa hắn một phần đại lễ, hắn cầm lấy một cái không gian giới chỉ.

- So sánh với hai chữ mà Đường Long sư đệ đưa, tất cả các vật phàm tục đều quá nhẹ. Từ nay về sau, Đường Long sư đệ chính là bạn của Viêm Dương ta.(Viêm Dương)

- Cầm Duyệt cô nương mời đem cái này chuyển giao cho Đường Long sư đệ.(Viêm Dương)

Đường Long tiếp nhận giới chỉ từ trên tay Cầm Duyệt, khi bàn tay hắn chuẩn bị rút về thì ngón tay của Cầm Duyệt ở mu bàn tay Đường Long cạo vài cái. Đường Long nhận ra tiểu xảo của Cầm Duyệt nhưng bất động thanh sắc, Đường Long cũng không có kiểm tra bên trong giới chỉ có đủ Linh Thạch hay không vì hắn tin tưởng lấy thân phận của Viêm Dương không cần thiết lừa gạt mình.
- Đường Long ta cũng nhận Viêm Dương sư huynh làm bằng hữu.

Tất cả mọi người lòng ngứa ngáy khó chịu, không biết Đường Long đến cùng đã viết chữ gì đưa cho Viêm Dương, bọn hắn nhìn không được nhưng nhìn nét mặt của Viêm Dương có lẽ là vô cùng không đơn giản. Bất quá chữ Kiếm vừa rồi bọn họ nhìn còn không hiểu, chữ thứ hai kia coi như là cho bọn họ nhìn đoán chừng cũng không có ích gì.

Long Thiên Minh trong nội tâm phiền muộn cực kỳ, chẳng những để cho Viêm Dương đã nhận được chữ của Đường Long, hơn nữa còn giống như đã chiếm được hai chữ.

- Không biết Đường Long sư đệ có nguyện ý hay không cũng ghi cho ta một chữ, ta cũng bỏ ra 15 vạn Linh Thạch.(Minh Nguyệt Vô Song)



- Vì không nặng bên này nhẹ bên kia, ta cũng viết hai chữ chữ cho Minh Nguyệt sư tỷ.

Đường Long cũng biết hai chữ đưa cho Cầm Duyệt mà nàng cũng giao cho Minh Nguyệt Vô Song sau đó từ tay Minh Nguyệt Vô Song đưa giới chỉ cho Đường Long, nàng lại lặp lại chiêu cũ dùng ngón tay mình cạo lấy mu bàn tay Đường Long, đáng tiếc là Đường Long thu hồi giới chỉ xong cũng không nhìn nàng, Đường Long đối với những nữ tử như Cầm Duyệt là không thèm đếm xỉu tới, người như nàng chỉ thấy cường giả nên tìm tới để có chỗ chống lưng cho mình, nữ nhân hắn cần là có thể cùng hắn đối mặt địch nhân mà không phải bình hoa, đương nhiên là ngoài trừ vài thế giới ra.
- Đường Long sư đệ đối với Ngưng Nhi sư muội tựa hồ là ưa thích không rời sau này ta sẽ chiếu cố Ngưng Nhi sư muội nhiều hơn đấy.(Minh Nguyệt Vô Song)

Nghe được lời nói của Minh Nguyệt Vô Song, các thiếu nữ của Thiên Âm Thần Tông lập tức vô cùng hâm mộ nhìn về phía Tiêu Ngưng Nhi. Minh Nguyệt Vô Song tại Thiên Âm Thần Tông địa vị cao cả, đây chính là Thánh nữ của Thiên Âm Thần Tông, có Minh Nguyệt Vô Song chiếu cố Tiêu Ngưng Nhi tại Thiên Âm Thần Tông tất nhiên tiền đồ vô lượng.

- Ta liền đa tạ Minh Nguyệt sư tỷ.

Chứng kiến Viêm Dương cùng Minh Nguyệt Vô Song lấy được chữ Đường Long viết, Long Thiên Minh khẽ nhíu mày, hắn không cách nào ngăn cản Viêm Dương cùng Minh Nguyệt Vô Song lấy được chữ của Đường Long chỉ có thể từ bỏ thôi. Về phần Đường Long bên này, phải để cho hắn hao phí 15 vạn Linh Thạch tại nơi này cầu chữ từ Đường Long là tuyệt đối không khả năng.
Đường Long là đệ tử của Vũ Thần Tông, chỉ cần hắn phái người đi tìm Đường Long cầu chữ, chẳng lẽ Đường Long không thể không cho. Đường Long không những phải cho mà còn phải cho nhiều hơn, trừ phi hắn ngu ngốc đến mức không muốn ở lại tại Vũ Thần Tông.

Long Thiên Minh bắt đầu xem kỹ thiên tài mới nổi Đường Long, nếu là Đường Long thật sự có thiên phú có thể thu nạp tại dưới trướng làm chân tay cũng không tệ, về phần trấn áp Đường Long thì hắn tạm thời không có ý nghĩ như vậy. Sự tình hôm nay chấm dứt, biết rõ việc Viêm Dương cùng Minh Nguyệt Vô Song đều hướng Đường Long cầu chữ, cao tầng của Vũ Thần Tông khẳng định cũng sẽ từ Đường Long nơi đây mượn chút chữ trở về nghiên cứu, dùng năng lực của Đường Long muốn nắm bắt một hai cao tầng có lẽ là phi thường đơn giản.
Tại trong Vũ Thần Tông, Long Thiên Minh còn không cách nào một tay che trời.

Mặc dù là thiên tài bài danh thứ nhất trong đám thiên tài trẻ tuổi, Đường Long vẫn như cũ không cách nào khiến cho Long Thiên Minh coi trọng nhưng nếu như Nhϊếp Ly đối với đạo niệm có lĩnh ngộ cao thâm như vậy, không có đạo lý bây giờ vẫn kẹt tại Thiên Mệnh cảnh giới không đột phá lên được.

Long Thiên Minh có chút nhìn không thấu Nhϊếp Ly, hắn quyết định kế tiếp sẽ phái người đi thăm dò Đường Long.

Đường Long từ trên đài đi xuống quay về đến cạnh bàn cùng Ngưng Nhi và đám người Cố Bối nhìn nhau cười cười. Bất kể là Cố Bối hay là Lý Hành Vân đối với Đường Long hoàn toàn bội phục.

Mộ Dung Vũ nhìn Đường Long trở về, trong nội tâm nghiến răng nghiến lợi, tại Quỷ Khư Chi Địa hắn liền nghĩ hết biện pháp ngăn cản Đường Long đạt được Linh Thạch, kết quả trăm cay nghìn đắng bị đánh cho tơi tả một trận và Hồn Lân bị cướp đổi lại cống cho Đường Long nhiều Linh Thạch. Giờ Đường Long tùy tùy tiện tiện viết mấy chữ liền kiếm được 30 vạn Linh Thạch.
30 vạn Linh Thạch đó, hắn coi như là tích lũy vài thập niên cũng không tích lũy ra nhiều Linh Thạch đến như vậy.

- Ngươi lĩnh ngộ tới đâu?

Đường Long nhìn về phía Cố Bối hỏi, thông qua Thời Không Yêu Linh Chi Thư cuộc đời của Nhϊếp Ly trải qua biết được Cố Bối là người tu luyện kiếm ý, lý giải của hắn đối với kiếm chi nhất đạo đã đạt đến trình độ mà thường nhân khó có thể sánh bằng. Cho nên Đường Long mới tận lực nhắc nhở Cố Bối cẩn thận lĩnh ngộ, hy vọng Cố Bối có thể có thu hoạch.

- Cảm ngộ được trong chữ kia tràn ngập kiếm ý nhưng lại quá thâm ảo, trong lúc nhất thời ta không cách nào hoàn toàn lĩnh hội được.(Cố Bối)

Cố Bối trong lúc nhất thời không lĩnh ngộ được cũng là điều bình thường, Đường Long là dựa vào đối với lĩnh ngộ kiếm ý từ Hủy Diệt Long Kiếm trải qua giao thủ với các đối thủ mạnh mẽ hay kẻ địch đứng trên đỉnh cao của thế giới nên kiếm ý là vô cùng mạnh, dù Cố Bối đối với kiếm chi nhất đạo đạt đến trình độ không ai sánh bằng cũng không thể trong thời gian ngắn lĩnh ngộ được.
Ban nãy nếu hắn giơ lên một lúc thì Cố Bối có thể từ chữ Kiếm lĩnh ngộ được ít thứ nhưng vì Đường Long không muốn cho Long Thiên Minh nhìn để rồi từ đó lĩnh ngộ ít thứ nên mới nhanh chóng thu hồi.

- Sau khi trở về ta thay ngươi viết một bức.

- Đường Long, cảm tạ ngươi.(Cố Bối)

Cố Bối nghiêm mặt nói ra, một bức chữ của Đường Long đã bán được 15 vạn Linh Thạch, giá trị kinh người. Hắn đã tiếp nhận từ Đường Long không ít chỗ tốt, hắn là một người có ơn tất báo, ân tình của Đường Long, hắn đều ghi tạc trong lòng.

- Đường Long, ngươi có thể bán cho ta một bức không?(Long Vũ Âm)

Lý Hành Vân và Cố Bối hướng ánh mắt nhìn Long Vũ Âm, cả Diệp Hiên kinh dị nhìn Long Vũ Âm, hắn là nghe nói tại Vũ Thần Tông có một đầu cọp cái cực kì hung tàn tên là Long Vũ Âm, nàng là vô pháp vô thiên chưa từng cúi mình trước bất kỳ ai, vậy mà giờ nàng lại hạ mình cầu chữ Đường Long. Mộ Dung Vũ thính lực kinh người cũng nghe rõ rành, hắn trong lòng phức tạp không thôi.
- Ngươi từ chữ viết đó không lĩnh ngộ được gì đâu.

- Vì sao? Chẳng lẽ thiên phú của ta không bằng Cố Bối?(Long Vũ Âm)

- Không phải là về vấn đề thiên phú mà là đạo bất đồng. Cố bối là Kiếm đạo mà ngươi là Quyền đạo hay nói chính xác hơn là đối với thuật cận chiến bằng cơ thể có lợi hơn.

Ngoài trừ Đường Long ra bất luận ai nói nàng không được thì tuyệt đối nàng sẽ đem đối phương đánh cho tàn phế nhưng nếu Đường Long nói không được mà hướng phương diện khác học tập thì không có phản bác. Bởi vì Đường Long có tư cách đối với nàng nói ra những lời đó.

- Ừ, ta biết rồi.

Thấy Long Vũ Âm bị Đường Long phê bình thì Mộ Dung Vũ ngồi xem kịch nhưng hắn không ngờ là Long Vũ Âm nhu thuận ngồi một bên không phát tác.

- Long Vũ Âm, ngươi bây giờ không giống trước kia chút nào.(Mộ Dung Vũ)
- Mộ Dung Vũ, ta và trước kia khác nhau có liên quan đến ngươi sao? Nói nhiều hơn một câu có tin hay không ta đem ngươi đánh phế?(Long Vũ Âm)

Khóe miệng Mộ Dung Vũ co giật vài cái, hắn cuối cùng cũng biết sự hung hăn bá đạo của Long Vũ Âm, chỉ mới mở miệng nhắc vài câu đã điên lên, quả nhiên cọp cái vẫn là cọp cái. Mộ Dung Vũ tò mò không biết Đường Long dùng thủ đoạn gì khiến cho Long Vũ Âm ngoan ngoãn như cún.

Tiêu Ngưng Nhi nhìn nhìn Long Vũ Âm lại nhìn Đường Long một chút nhưng cũng mỉm cười đầy thâm ý. Đường Long tuy rằng thường xuyên biểu hiện ra không thèm đếm xỉa tới có điều đối xử với người bên cạnh cực tốt, dưới tình huống như vậy có rất nhiều nữ hài tử ưa thích Đường Long cũng rất bình thường.

- Vũ Thần Tông to lớn như vậy, ta chỉ phục mỗi ngươi thôi.
- Lý huynh quá khen.

Trong Thiên Điện một đám thiên tài Vũ Thần Tông liên tục đưa ánh mắt nhìn qua phía Đường Long, rất nhiều người nội tâm cũng không khỏi sinh ra một ít ý nghĩ. Cố Bối và Lý Hành Vân thật đúng là người nhìn xa trông rộng, cư nhiên cùng Đường Long giao hảo trước có thể nói là làm quan hưởng lộc Vua, ở chùa ăn lộc Phật. Đoán chừng với quan hệ của Đường Long với Cố Bối cùng Lý Hành Vân, muốn từ Đường Long có một bức chữ mang về là rất đơn giản.



Không chỉ đơn thuần là đám đệ tử của Vũ Thần Tông, còn lại những đệ tử của hai đại tông môn kia cũng có vài phần tâm tư muốn một bức chữ từ Đường Long.

- Không nghĩ tới đạo niệm của Đường Long sư đệ lại đạt đến trình độ như vậy, lúc trước là ta có mắt như mù, chỉ tiếc ta tư chất ngu độn không thể lĩnh ngộ được ảo diệu bên trong.(Cầm Duyệt)
- Nếu không phải hiện tại Đường Long sư đệ một bức chữ bán được 10 vạn Linh Thạch, ta cũng nhịn không được hướng Đường Long sư đệ muốn một bức để lý giải sự tò mò cùng khốn hoặc trong lòng mình. Bất quá Đường Long sư đệ nói áo nghĩa trong chữ kia chỉ có người hữu duyên mới có thể lĩnh hội xem ra ta và nó hữu phận vô duyên rồi.(Cầm Duyệt)

Cầm Duyệt một mặt là tiếc hận việc mình cùng bức chữ của Đường Long vô duyên, một mặt là đang tại thử một cơ hội cuối cùng là tại trước mặt mọi người trong Thiên Điện nịnh nọt Đường Long để hắn chú ý đến mình nhưng nàng khá là thất vọng khi mà trong tầm mắt nàng thì Đường Long hai tay khoát lên vai của Tiêu Ngưng Nhi và Tiêu Tuyết, không nhìn nàng một cái.

- Không nghĩ tới Vũ Thần Tông lại có thiên tài như thế, không biết tại trong Đại thế giới, còn có thể gặp được Đường Long sư đệ hay không.(Cầm Duyệt)
Đường Long ngẩng đầu nhìn lên cao suy nghĩ, Đại thế giới là nơi long tranh hổ đấu giữa các đệ tử Lục đại Thần Tông, nếu ở Đại thế giới trổ hết tài năng vậy thì có thể tụ tập được một cỗ lực lượng thuộc về mình. Đến lúc đó, hắn mới có tư cách tranh đoạt vị trí Tông chủ từ tay Long Thiên Minh.

Lời nói của Cầm Duyệt hẳn là đang thăm dò, các đệ tử của Tam Đại Thần Tông, thậm chí kể cả Long Thiên Minh đều đưa mắt hướng về phía Đường Long.

- Ta tạm thời chưa có ý định bước vào Đại Thế giới.

Nghe được lời nói của Đường Long có vài người thở phào nhẹ nhõm, nếu như Đường Long tiến đến Đại thế giới sẽ thành kình địch của rất nhiều người, có một ít người chú ý tới cách Đường Long dùng từ, tạm thời không có quyết định này đó không có nghĩa là về sau sẽ không có.
- Nếu là Đường Long sư đệ tiến về trước Đại thế giới, Hoả Thần Tông đệ tử của ta sẽ không làm khó Đường Long sư đệ, nếu có cần chúng ta hỗ trợ, cũng có thể tới tìm ta.(Viêm Dương)

Nghe được những lời Viêm Dương nói thì đám người có mặt đều hít vào ngụm khí lạnh, phân lượng của những lời nói này vô cùng nặng, hơn nữa Viêm Dương càng là biểu thị nếu Đường Long có cần liền đi tìm hắn giúp đỡ.

Long Thiên Minh đôi mắt có chút tế mị lấy, hắn không biết mình đắc tội Viêm Dương ở đâu, hắn mơ hồ cảm thấy Viêm Dương đối với chính mình có một tia địch ý.

- Vậy thì đa tạ Viêm Dương sư huynh, ta vừa rồi đã nói tạm thời không có ý định tiến về trước Đại thế giới.

Chủ đề tựa hồ có chút xa, ở trong Thiên Điện đã dẫn phát một bầu không khí không tốt, ánh mắt của Cầm Duyệt quét qua mọi người một lượt.
- Hôm nay, khâu luận đạo còn có ai muốn đi lên biểu diễn nữa không?(Cầm Duyệt)

Đám người bất vi sở động, ngoài trừ Đường Long tên quái thai này đi lên hai lần thì không ai tự tin trình diễn sau màn luận đạo của ba người Long Thiên Minh, Viêm Dương cùng Minh Nguyệt Vô Song cả.

- Xem ra là không có những người khác, vậy hôm nay khâu luận đạo đến đây thôi. Lần tụ hội này, đa tạ chư vị rất hân hưởng, yến hội buổi tối cũng mời chư vị ở lại tham gia.(Cầm Duyệt)

Giao lưu luận đạo cũng hết thúc, Đường Long chủ động đứng lên rời khỏi Thiên Điện, những người khác thấy vậy cũng theo sát phía sau cậu đi ra ngoài, thấy Đường Long rời đi thì có một số người động tâm tư nhưng mà nhớ tới Viêm Dương là bằng hữu của Đường Long thì không ai có dị động cả, đa phần những người rời đi là người có quan hệ thân cận hoặc là bằng hữu của Đường Long mà thôi.
Đường Long rời đi là vì hắn đối với yến hội buổi tối không muốn tham gia, một khi tham gia sẽ không tránh khỏi được giao lưu không cần thiết, mục đích của hắn đã đạt đến nên không cần thiết phải tốn thời gian ở lại, chi bằng về biệt viện tu luyện.

Đi được một đoạn thì Lý Hành Vân cáo từ trước.

- Đường Long huynh đệ, ta cáo từ trước. Nếu có tin tức gì, tùy thời thông tri ta là được.(Lý Hành Vân)

- Được, nếu như có tin tức, ta sẽ tùy thời báo cho Lý huynh biết.

Đường Long biết rõ Lý Hành Vân là cấp thiết cần một đầu Thần cấp phát triển tính Long Huyết Yêu Linh có điều dù có là huynh đệ vẫn là xếp phía sau Ngưng Nhi cùng Tử Vân, dù sao các nàng là nữ nhân của mình mà nữ nhân là để sủng ái.

Trong Thiên Điện mọi người lần lượt ly khai, tất cả mọi người đối với chuyện đã xảy ra hôm nay vẫn còn bàn luận say sưa. Đường Long đột nhiên xuất hiện với tư cách là một con hắc mã hấp dẫn sự chú ý của vô số người, bất kể như thế nào hôm nay Đường Long là người nổi danh ở Tam Đại Thần Tông.
Viêm Dương nhìn bóng lưng Đường Long đi xa, thở dài cảm thán lấy.

- Chỉ tiếc, nhân vật như vậy chưa tới Hoả Thần Tông chúng ta, hắn ở Vũ Thần Tông chỉ có thể bị mai một tài năng thôi. Nếu là đến ta Hoả Thần Tông, tất chính là trợ lực to lớn cho Hoả Thần Tông chúng ta.(Viêm Dương)

- Viêm Dương sư huynh không lo lắng hắn quật khởi đoạt vị sao?(Quý Nhị)

- Viêm Dương ta lại sợ gì quật khới đoạt vị, nếu là có người có thiên phú trên ta, có thể dẫn đầu Hoả Thần Tông đi về con đường huy hoàng, coi như là để cho ta nhượng cho vị trí Thánh tử có cái gì không được?(Viêm Dương)

Diệp Hiên nhìn Tiêu Ngưng Nhi đi xa cũng là thở dài, Tiêu Ngưng Nhi từ đầu tới cuối đều không nhìn hắn một cái, tâm của Diệp Hiên tựa như lá cây phiêu linh mùa thu, nguyên bản tại thời điểm ban đầu đối mặt với Đường Long, hắn còn có mấy phần cảm giác về sự ưu việt mục đích để Tiêu Ngưng Nhi cảm nhận rõ sự thật, về sau nàng liền sẽ rõ ràng ai đối với nàng thích hợp hơn nhưng bây giờ thì Diệp Hiên cười khổ không thôi, hắn lấy cái gì so với Đường Long.
- Diệp Hiên sư huynh sẽ không như vậy bỏ qua chứ?(Mộ Dung Vũ)

- Vậy có biện pháp nào sao?(Diệp Hiên)

- Các ngươi đều đánh giá quá cao tiểu tử Đường Long kia. Ngươi suy nghĩ thử một chút, tu vi của hắn chỉ đạt Thiên Mệnh Cửu tinh mà thời điểm hắn đang viết cái chữ kia hắn cũng không có sử dụng một tia đạo niệm nào. Ta suy đoán rằng tiểu tử này chắc là từ nơi nào lấy được một bộ cổ tịch, trên cổ tịch là chữ viết của một vị đại năng, tiểu tử này sao chép lại một chút, vậy thì khi viết chữ ra tự nhiên sẽ có đạo niệm rồi.(Mộ Dung Vũ)


- Chúng ta phải làm sao? Chỉ cần hắn còn ở trong Thiên Linh Viện, chúng ta không thể làm gì được hắn.(Diệp Hiên)


- Xác thực tại trong Thiên Linh Viện, chúng ta không làm gì được hắn nhưng ta đoán chắc chắn là hắn nhất định sẽ tiến về trước Đại thế giới, đến lúc đó nói không chừng còn cần Diệp Hiên sư huynh tương trợ.(Mộ Dung Vũ)

Lúc trước, tại Quỷ Khư Chi Địa hắn cùng Đường Long đã kết tử thù, dứt khoát hoặc là không làm mà đã làm thì phải làm cho xong, bằng không mà nói, hắn nhất định sẽ nghênh đón đòn phản công điên cuồng của Đường Long.


- Tốt nhất là có thể từ trong tay hắn đoạt quyển cổ tịch của vị đại năng kia.(Mộ Dung Vũ)



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK