Thủy Băng Nhi và Tuyết Vũ phun ra ngụm huyết đen và mặt mới có tý huyết sắc, Đường Long có chút mẹt mỏi nên là nằm xuống ngủ thϊếp đi, mặc kệ Thất Băng Nhi hai mặt nhìn nhau, không biết trải qua bao lâu Đường Long mới mở mắt ra và đập vào mắt cậu là cảnh khiến cho cậu xịt máu mũi ra, cả bảy người Thiên Thủy học viện đều đang mặc nổi nội y ngồi nhìn hắn, thấy hắn mở mắt ra thì cả bảy nàng đều nhào tới như sói đói vậy.
Người động thủ đầu tiên là Thủy Băng Nhi, nàng đi tới dùng tay kéo mặt Đường Long về phía mình rồi hôn xuống môi cậu, Thủy Nguyệt Nhi thì mút lấy cự long của cậu đã cương lên biểu tình, Vân Tuyết thì nắm tay trái của Đường Long đặt lên ngực mình rồi dùng tay tự mình xử lý, Vân Hà cũng làm hành động tương tự.
Thủy Băng Nhi hôn đã xông rồi mới đẩy ra Tuyết Vũ đang dùng cặp ngực của mình kẹp lấy cự long của Đường Long vào giữa rồi vuốt lấy vuốt để, đang sung sức thì bị đại tỷ đẩy ra nàng có chút u oán nhìn Thủy Băng Nhi.
Thủy Băng Nhi không quan tâm chút nào mà dùng tay giữ cố định cự long của Đường Long rồi nhắm chuẩn rồi ngồi xuống, cự long của cậu đâm thủng màn trinh của Thủy Băng Nhi thẳng tới đáy hυyệt̠ mới dừng lại, nàng đang định hét lên thì Tuyết Vũ đi tới dùng môi của mình ngăn chặn Thủy Băng Nhi hét lên, Hắc Tuyết lúc này đang ngồi trên đầu Đường Long và tiểu nguyệt của nàng đang được cậu dùng lưỡi kí©ɧ ŧɧí©ɧ lấy.
Thủy Băng Nhi cảm thấy đỡ hơn rồi thì nàng bắt đầu động thân thể mình, một bên kɧoáı ©ảʍ khi ân ái với Đường Long một bên do bị Tuyết Vũ kí©ɧ ŧìиɧ càng làm nàng sướng tới rên rĩ không ngừng.Sau khoảng hai canh giờ thì Thủy Băng Nhi chịu thua, người tiếp theo mà bên dưới nuốt lấy cự long của Đường Long vào bên trong tiểu nguyệt là Hắc Tuyết, nàng bị tập kích bên dưới nên bây giờ tiểu nguyệt của nàng đang rất ngứa và nàng tìm tới biện pháp giải tỏa bằng cách cho cự long của Đường Long vào trong tiểu nguyệt của mình.
Khi Hắc Tuyết đang hành sự bên dưới thì Thủy Nguyệt Nhi ở bên trên đang được Đường Long kí©ɧ ŧìиɧ bằng cách há miệng cắn vào nhũ hoa của nàng, thế chỗ cho Vân Hà là Hắc Ngọc nàng rất bạo gan khi mà dùng ngón tay của Đường Long cho vào trong tiểu nguyệt của mình.
Lại sau ba canh giờ Hắc Tuyết chịu thua và người tới là Thủy Nguyệt Nhi, nàng không chút khách khí nào hướng cự long đang đỉnh thiên ngồi xuống, không ngồi xuống thì thôi, một khi đã ngồi thì cơn đau truyền tới cùng với kɧoáı ©ảʍ, nàng nhúng nhúng cơ thể mình liên tục và rêи ɾỉ rất dâʍ đãиɠ, ở một bên Tuyết Vũ không nhịn được nên cho tay xuống dưới tự xử lấy, hai canh giờ sau Thủy Nguyệt Nhi chào thua và Tuyết Vũ tranh nhau với những tỷ muội khác cuối cùng nàng thắng và cho cự long của Đường Long vào tiểu nguyệt của mình, nàng cực kì phóng đãng khi mà cùng Đường Long dùng tư thế ‘Sư thầy giã cối’, Tuyết Vũ cũng chào thua giống như những người khác khi cầm cự được ba canh giờ.
Vân Tuyết là người tiếp theo sau khi Tuyết Vũ rời đi, nàng không chủ động giống như những người khác mà Đường Long chủ động, do là nãy giờ củng với những người khác áp dưới thân nên Đường Long ngay lập tức đè Vân Tuyết xuống hung hăn làm một trận cho tới khi nàng xin tha mới bỏ qua cho nàng, khi mà cậu rút cự long ra khỏi tiểu nguyệt của Vân Tuyết thì cậu lại bị áp dưới thân và lần này là Vân Hà, nàng ta phải nói là cực kì dâʍ đãиɠ trong số các nữ nhân mà Đường Long đã gặp.
Vân Hà tuy rằng muốn chiếm cứ quyền chủ động nhưng mà sức chiến đấu của Đường Long quá cường đại nên là nhanh chóng đại bại cuối cùng bị Đường Long áp dưới thân làm hai canh giờ, người cuối cùng là Hắc Ngọc, nàng có hơi rụt rè một chút nhưng mà dưới sự dẫn đạo của Đường Long thì nàng nhanh chóng thích ứng và lộ mặt điên cuồng của nàng, Hắc Ngọc và Đường Long đại chiến bốn canh giờ mới dừng lại.
Mặc dù là trên bảy nữ nhân nhưng Đường Long vẫn còn khỏe chán, tinh lực dồi dào.Đường Long thu xếp ổn thỏa xong cho Thất Băng Nhi thì ra khỏi phòng rồi lập nên không gian đa tầng mới an tâm rời đi, do trong không gian hệ thống nên là Đường Long quyết định đại chiến với các lão bà của mình một phen, ở không gian hệ thống khắp nơi truyền ra tiếng rêи ɾỉ xung sướng của nữ nhân.
Ngày hôm sau Đường Long cùng Thất Băng Nhi đã xuất hiện tại một gõ hẻm không người để ý tới, cậu đưa Thất Băng Nhi về học viện của mình rồi mới trở về Sử Lai Khắc học viện.
- Tiểu Long ngươi đã đi đâu hai ngày nay vậy.(Đãi sư)
Đường Long đã chuẩn bị sẵn lý do thoái thát rồi.
- Do Thất Băng Nhi ngày đó bị ta mạnh mẽ phá vỡ Vũ Hồn dung hợp dung hợp kỹ nên là hồn lực tán loan nên trợ giúp bọn họ ổn định lại thương thế của mình.
- Vậy là tốt rồi(Đại sư)
Đại sư không chút nghi ngờ lời nói của Đường Long nhưng nhóm nữ Sử Lai Khắc dám chắc là Đường Long đã biến Thất Băng Nhi thành nữ nhân của mình rồi.Đại sư bảo Đường Long đi nghỉ ngơi đi vì theo hắn thấy Đường Long đã tiêu hao rất nhiều hồn lực, bằng chứng là sắc mặt mệt mỏi của Đường Long biểu thị ra.
Đại sư không biết toàn bộ đều là do Đường Long diễn mà thôi, khi mà Đường Long đi về phòng nghỉ ngơi thì gặp phải bồi thẩm đoàn tới từ chúng nữ, các nàng chất vấn đủ điều khiến cho Đường Long cười khổ cuối cùng Đường Long kết thúc bằng cách đại chiến với các nàng một trận.
Ngày hôm sau, Đường Tam cúi đầu xin lỗi mọi người trong Sử Lai Khắc học viện.
- Xin lỗi, là trách nhiệm của ta, khi bắt đầu trận đấu thì lại không quá coi trọng đối thủ, khiến không kịp thời an bài chiến thuật, khiến cả đội bị lâm vào thế bị động.(Đường Tam)
Đái Mộc Bạch vỗ vỗ bả vai Đường Tam.
- Huynh đệ một nhà, nói những lời này làm gì, việc mấu chốt bây giờ là chúng ta phải từ trong thất bại tìm ra nguyên nhân, đừng quên bây giờ chúng ta còn trẻ, bây giờ còn có thể nhận thất bại được. Ngươi làm như vậy là đã tốt lắm rồi, không ai có thể trách ngươi.(Đới Mộc Bạch)
- Tam ca, buồn bực làm gì, thực ra nguyên nhân ở đây là do hảo huynh đệ ta vắng mặt, chủ yếu là vì ta. Lần này để cho các mỹ nữ này được kiêu ngạo, lần sau sẽ để cho các nàng nhìn tận mắt Phượng Hoàng hỏa diễm của ta, đánh cho bọn họ thất bại đến kêu cha gọi mẹ, mà hơn nữa, chúng ta nay đâu có thua a! Ngươi cũng không có dốc toàn lực ứng phó, không phải thế sao? Kỳ thật không phải mình ngươi, ngay cả Đái lão đại, bọn Tiểu Vũ cũng không có xuất toàn lực, chúng ta còn cần ngươi thống lãnh mọi người lấy được vị trí quán quân nữa mà.(Mã Hồng Tuấn)
- Nghe có vẻ rất hay a? Tốt lắm, vậy lần sau ngươi tự mình lên đài, chúng ta nhìn ngươi một mình chống bảy nhé.(Đới Mộc Bạch)
- Ta không phải đang an ủi Đường Tam hay sao chứ!(Mã Hồng Tuấn)
- Thất bại là mẹ thành công, những lời này nói rất chính xác, khoảng cách đến Tấn cấp chiến đấu còn khoảng một tháng nữa, trong khoảng thời gian này, các ngươi còn có đủ thời gian để sửa chữa những sai lầm của bản thân.(Đại sư)
Đại sư không biết từ lúc nào đã đi đến, ánh mắt rơi trên người Đường Tam, mỉm cười nhìn hắn.
- Sư phụ!(Đường Tam)
- Kỳ thực kết quả của trận đấu hôm nay so với việc các ngươi chiến thắng là tốt hơn, ta vẫn thường hay nói rồi, thực chiến là phương pháp kiểm nghiệm bản thân tốt nhất, chỉ có không ngừng thông qua thực chiến, đối mặt với những đối thủ khác nhau, mới có thể tiến bộ nhanh hơn.(Đại sư)
- Chức nghiệp hồn sư này trăm đường ngàn lối, cũng không ai biết được chiến đấu tiếp theo sẽ gặp phải dạng đối thủ như thế nào, chỉ có một biện pháp duy nhất là liên tục chiến đấu với các hồn sư khác nhau để gia tăng kinh nghiệm chiến đấu của chính mình. Các ngươi không ai không phải thiên tài trong giới hồn sư, tại tinh anh cao cấp hồn sư học viện toàn đại lục đại chiến sẽ gặp được vô số những đối thủ còn trẻ như vậy, trong cuộc đời các ngươi, những trận đấu lần này chỉ là một giai đoạn, con đường các ngươi phải đi còn rất dài, chỉ cần có được thu hoạch thì thắng thua không phải chuyện quan trọng nhất.(Đại sư)
- Rõ, Đại sư.(Chúng đệ tử)
Chúng đệ tử đồng thời lên tiếng, vốn trong ánh mắt lúc trước còn có một vài điểm khác biệt, nhưng giờ một lần nữa lại trở nên như một, không biết tại sao, tâm cảnh Đường Tam luôn luôn bình thản, lúc này trong lòng lại vô cùng khát khao thắng lợi.
Dự tuyển chiến đấu tại Thiên Đấu thành đã hoàn toàn kết thúc, dựa theo trình tự, lập tức chuẩn bị cử hành lễ ban thưởng, đưa bằng chứng tư cách đối với năm đội ngũ vượt qua vòng Dự tuyển để vào Tấn cấp chiến đấu.
Nhưng vì Chủ lôi đài trung tâm trong trận đấu trước đã bị phá hủy hoàn toàn, nên quá trình này cũng được đơn giản hóa đi, những học viện không được tấn cấp không có tham gia vào lễ điển cuối cùng này, chỉ có năm đội ngũ đứng đầu đến chỗ đài chủ tịch để tiếp nhận bằng chứng tư cách.
Quá trình lễ điển cũng không quá phức tạp, sau khí người chủ trì tuyên bố, năm người đội trưởng và năm đội phó đứng đầu tiên của năm đội liền đi đến chỗ đài chủ tịch.
Bởi vì Thần Phong học viện cùng Lôi Đình học viện có thành tích ngang bằng nhau, đều có hai mươi sáu trận thắng và một trận thua, nhưng Thần Phong học viện lại từng thắng Lôi Đình học viện, thông qua quan hệ quyết chiến thắng bại thì Thần Phong học viện đứng vị trí đầu tiên, Lôi Đình học viện đứng thứ hai, Sử Lai Khắc thất quái bằng thành tích hai mươi năm thắng hai bại đứng ở vị trí thứ ba, Sí Hỏa học viện từng thắng Thiên Thủy học viện nên cùng đứng ở vị trí thứ tư, Thiên Thủy học viện đứng ở vị trí thứ năm.
Đại biểu của Sử Lai Khắc học viện lên đài chủ tịch chính là Đái Mộc Bạch cùng Đường Tam với Đường Long, khi ba người bước lên đài chủ tịch, lập tức nhận được mấy luồng ánh mắt bất thiện.
- Phía dưới là do Bệ hạ cùng Ninh tông chủ của Thất Bảo Lưu Ly Tông cùng với Tát Lạp Tư Bạch kim giáo chủ tự mình cấp cho năm đội ngũ lọt vào vòng Tấn cấp chiến đấu bằng cách cấp Bằng chứng tư cách cùng tiền thưởng.(Dẫn chương trình)
Tấn cấp bằng chứng tư cách thực ra là một bức trát viết tay, loại đồ vật này dù sao cũng không thể làm giả được, học viện nào tấn cấp Vũ Hồn điện cùng Thiên Đấu đế quốc đều rõ ràng, nhưng chuyện tiền thưởng thì Đường Tam cùng Đái Mộc Bạch đều không biết trước.
Năm học viện đứng đầu này đều thu được tiền thưởng giống nhau, dù sao đây cũng chỉ mới là Dự tuyển chiến đấu, mỗi đội ngũ cũng chỉ được Thiên Đấu đế quốc thưởng cho một vạn kim hồn tệ, còn với vòng Tổng quyết chiến, phần thưởng của ba học viện đứng đầu đều do Vũ Hồn điện cấp.
Sau khi ban thưởng xong, người chủ trì chuyển giao quyền nói cho người có địa vị tôn quý nhất tại đây, Tuyết Dạ đại đế.
Ánh mắt của Tuyết Dạ đại đế đảo qua trên người mấy vị đệ tử đại biểu cho năm học viện, đặc biệt dừng lại trên người Đường Tam và Đường Long một lúc lâu, sau đó mới mỉm cười nói.
- Đầu tiên, các đứa nhỏ, ta chúc mừng các ngươi.(Tuyết Dạ)
- Các ngươi thu được thành công lần này tức là có tư cách tham gia vòng Tấn cấp chiến đấu của Tinh anh cao cấp hồn sư học viện toàn đại lục đại chiến, lấy tư cách là người thống trị cao nhất của Thiên Đấu đế quốc, ta vinh danh các ngươi, các ngươi đều là hi vọng của đế quốc trong tương lai, mà các đội trưởng đội phó, việc phát huy thực lực của các ngươi trong trận đấu là có tác dụng quan trọng nhất, cho nên ta quyết định sắc phong tước vị Tử tước cho mười người các ngươi, còn năm học viện mà có đệ tử tham gia chiến đấu sẽ được phong tước vị Nam tước. Đợi sau này các ngươi tốt nghiệp, cánh cửa của Hoàng thất đế quốc lúc nào cũng mở rộng chào đón các ngươi, lãnh địa của các ngươi thì sau khi tốt nghiệp sẽ được phân chia.(Tuyết Dạ)
- Bệ hạ, điều này là không được.(Tát Lạp Tư)
Tát Lạp Tư ở một bên đột nhiên cắt ngang, dám cắt ngang lời khi một vị đế vương đang nói chuyện, có thể thấy được thế lực của Vũ hồn điện khổng lồ đến mức nào.
Tuyết Dạ đại đế nhàn nhạt liếc mắt nhìn Tát Lạp Tư một cái.
- Có gì không ổn sao? Tát Lạp Tư giáo chủ các hạ.(Tuyết Dạ)
- Trong những trận đấu trước kia, cũng không có lệ là ban thưởng tước vị, huống chi tước vị ban như vậy có cao quá hay không?(Tát Lạp Tư)
Bất luận là Thiên Đấu đế quốc hay là Tinh La đế quốc, tước vị vẫn tính từ cao xuống thấp, phân biệt là: Công, Hầu, Bá, Tử, Nam. Chỉ là người vượt qua Dự tuyển chiến đấu có được tư cách tại Tấn cấp chiến đấu mà lại phong cho đến mười cái phong hàm Tử tước quý tộc, sự phóng khoáng này của Tuyết Dạ đại đế đủ khiến cho bất kì kẻ nào xung quanh phải giật mình.
Tuyết Dạ đại đế liền chặn ngay câu nói cửa miệng của Tát Lạp Tư.
- Bạch kim giáo chủ các hạ, việc phong thưởng tước vị là việc bên trong của đế quốc, không có quan hệ cùng Vũ Hồn điện, cùng với phần thưởng của đại chiến không liên quan. Chỉ là ta cảm thấy thích thú với mấy đứa nhỏ này nên mới phong thưởng cho bọn chúng mà thôi.(Tuyết Dạ)
- Bọn chúng chính là đại biểu cho Thiên Đấu đế quốc ta tham dự Cao cấp học viện đại chiến lần này, ở chỗ này ta còn muốn cho thêm bọn chúng một lời hứa nữa, đội ngũ nào có thể thu được thắng lợi đại chiến cuối cùng, thì tước vị toàn đội sẽ được tấn phong thêm một bậc, đồng thời phía trước học viện còn được ghi thêm hai chữ Hoàng Gia, tất cả chi phí tiêu dùng sẽ do tài chính của đế quốc chi trả.(Tuyết Dạ)
Các đội trưởng và đội phó này mặc dù là những người trẻ tuổi, đã từng trải qua rất nhiều phong ba lịch duyệt, nhưng chỉ một lời hứa về phần thưởng của Tuyết Dạ đại đế này ban ra vẫn khiến cho bọn chúng có chút ngơ ngẩn. Tước vị đại biểu cái gì? Tử tước có nghĩa là có thể có lãnh địa cùng người hầu của riêng mình, nhưng đây lại là từ kim khẩu của vị thống trị tối cao của đế quốc, chỉ điều này cũng đủ đảm bảo cho cuộc sống.
Riêng Đường Long cùng Hỏa Vũ và Thất Băng Nhi là không lộ ra một chút sắc mặt hưng phấn nào cả, Đường Long chỉ là khinh thường Tuyết Dạ cách làm việc mà thôi, vì không tiếc chút nào chức vị chỉ để lôi kéo hồn sư thiên tài vào Đế quốc của mình, Hỏa Vũ và Thất Băng Nhi đã được Đường Long cáo tri cho không ít chuyện rồi nên mới không có biểu lộ gì.
Tuyết Dạ đại đế tựa hồ như không thấy sắc mặt khó coi của Bạch kim giáo chủ Tát Lạp Tư, mỉm cười nói tiếp.
- Tiếp theo là Tấn cấp chiến đấu, vẫn như trước tiến hành trong Đế quốc, nhưng địa điểm cử hành chuyển từ Thiên Đấu đại hồn tràng trở thành Hoàng Gia vi tràng. Đến lúc đó, mười đội ngũ của năm Vương quốc cùng Công quốc đã vượt qua Dự tuyển chiến đấu sẽ đến đây, cùng các ngươi tiến hành so tài ở Tấn cấp chiến đấu. Ta hi vọng, năm học viện các ngươi đều có thể lọt vào những vị trí đứng đầu trong Tấn cấp chiến đấu, như vậy khi các ngươi tham gia Tổng quyết chiến sẽ chiếm được tiên cơ.(Tuyết Dạ)
- Tấn cấp đại chiến, trên võ đài thể hiện thực lực của các ngươi thật tốt vào, đến lúc đó, ba người đệ tử thu được nhiều thắng lợi nhất trong Tấn cấp chiến đấu, đế quốc sẽ cung cấp cho các ngươi hồn thú cho giai đoạn tiếp theo các ngươi tăng lên. Các ngươi có thể tự mình lựa chọn chủng loại hồn thú, thấp nhất là hồn thú có tu vi ba vạn năm, đế quốc cam đoan có thể lo toàn bộ.(Tuyết Dạ)
Bất luận là Sử Lai Khắc học viện hay là bốn nguyên tố học viện còn lại, nghe lời hứa này của Tuyết Dạ đại đế thậm chí còn làm bọn hắn động tâm hơn so với tước vị lúc trước, cho dù là Đường Tam cũng không nhịn được có cảm giác trống ngực đập nhanh hơn.
Phải biết rằng mười người trước mắt này chính là đội phó đội trưởng đại biểu cho các học viện, người nào cũng đều có thực lực trên bốn mươi cấp, giai đoạn tăng cấp tiếp theo cũng chính là khi đạt được năm mươi cấp. Năm mươi cấp mặc dù hồn hoàn cũng không trọng yếu như khi bao mươi cấp, nhưng năm mươi cấp cũng là điểm có thể thu được hồn hoàn vạn năm đầu tiên.
Thực lực của hồn hoàn vạn năm như thế nào đối với tương lai của mỗi người bọn họ đều có ảnh hưởng rất lớn. Nếu có thể tự lựa chọn hồn thú theo chính ý mình, không thể nghi ngờ là sẽ có nhiều điểm rất tốt.
Chẳng những không cần mạo hiểm hay lo chậm trễ thời gian, hơn nữa còn có thể chọn được vũ hồn giúp mình phát huy trình độ cao nhất.
Bắt đầu từ năm mươi cấp trở đi, tốc độ tu luyện của hồn sư giảm đi rất nhiều. Nếu như có hồn hoàn vạn năm làm cam đoan, không thể nghi ngờ là có thể yên tâm bảo trì thế mạnh từ năm mươi lên sáu mươi cấp, đối với sự phát triển trong tương lai thì sẽ có vô số điểm tốt.
Nhìn ánh mắt của mười tên tinh ánh trước mặt dần dần trở nên nóng rực lên, Tuyết Dạ đại đế mỉm cười nói.
- Tấn cấp chiến đấu sẽ được cử hành sau một tháng nữa, hy vọng trong một tháng này các ngươi tiếp tục sẽ có những đột phá. Được rồi, bây giờ ta cũng không muốn nói nhiều nữa, mấy đứa nhỏ các ngươi đều là những người thông minh, ta nghĩ các ngươi sẽ lựa chọn ra được phương thức thông minh.(Tuyết Dạ)
Nói xong những lời này, ánh mắt của Tuyết Dạ đại đế đảo vòng quanh một chút, cũng lướt qua mặt của Bạch kim giáo chủ Tát Lạp Tư rồi mới xoay người đi.
Ánh mắt của Tát Lạp Tư khẽ động nhưng thần sắc đã hoàn toàn bình phục lại như bình thường, từ trên vẻ mặt của hắn rất khó nhìn ra điểm gì khác lạ.
Giống như lời của Tuyết Dạ đại đế, mặc dù hắn không có nói rõ ra nhưng những đội trưởng đội phó của các học viện chiến đội cũng hiểu được ý tứ trong lời nói của hắn, Đế quốc và Vũ Hồn điện là hai giới tuyến.
Đường Tam trong lòng khẽ động, lời nói của Tuyết Dạ đại đế hôm nay tựa hồ không giống như lời nói của vị một đế vương, thực lực của Vũ Hồn điện vô cùng khổng lồ, chẳng lẽ Tuyết Dạ đại đế đang muốn thị uy với bọn họ?
Nếu nói như vậy, chẳng lẽ mâu thuẫn giữa Thiên Đấu đế quốc và Vũ Hồn điện đã đi tới chỗ không thể hòa giải được rồi sao?
Sự tình này, tốt nhất là không nên tham gia vào, tư tưởng người khác thế nào hắn không biết, nhưng hắn cũng xác định rất rõ con đường đi của chính mình, chỉ cần hai chữ là có thể khái quát được: tự do.
Đường Tam cũng đưa ra mục tiêu cho mình rất rõ rệt, vũ hồn tới cực hạn, Đường Môn tới cực hạn.
Đường Tam cùng với Đái Mộc Bạch và Đường Long rời khỏi Thiên Đấu đại hồn tràng, những người khác đang ở bên ngoài chờ bọn họ.
Đường Tam thủy chung vẫn là một người cố chấp, một đời trước tại Đường Môn như thế nào, thì một đời này vẫn như thế.
Bởi vậy ngay khi trở lại học viện, hắn lập tức hướng đến Đại sư đưa ra yêu cầu, cho phép mình bế quan tu luyện một thời gian, để rõ ràng hơn về một số vấn đề.
Đại sư đối với con người Đường Tam cũng hiểu khá rõ, cũng hiểu được đối với Đường Tam bây giờ mà nói đúng là một thời điểm trọng yếu, chỉ cần có thể phá vỡ được bức tường che chắn này trong nội tâm hắn, liền có thể giúp hắn càng trở nên thành thục, cũng càng thêm đáng sợ. Tại thời điểm này thì không ai có thể giúp hắn, chỉ có chính hắn mới có thể tự giúp mình, chỉ có tự mình suy nghĩ thông suốt, mới có thể nhận thức được tốt về vấn đề của mình. Cho dù là bậc trí giả như Đại sư, vào lúc này nhiều lời cũng không có mang lại tác dụng gì.
Đường Long cũng lao đầu vào điên cuồng tu luyện bởi vì hắn biết đối thủ tiếp theo rất khó nhàn đồng thời phải đối đầu với những nhân vật mạnh mẽ của Vũ Hồn điện mà những nhân vật này đều là Phong Hào Đấu La tiến vào Siêu Cấp Đấu La hoặc Cực Hạn Đấu La.
Nhìn bóng lưng Đường Tam và Đường Long dần dần đi xa, những người còn lại của Sử Lai Khắc học viện đều cũng lâm vào trạng thái tu luyện.
- Tốt rồi, Đường Tam sẽ bế quan, trong một tháng kế tiếp cũng là thời gian để các ngươi tu chỉnh. Qua một tháng này là đến những trận đấu với mật độ cao, đối với mỗi người các ngươi đều có những chỗ tốt khác nhau, nhưng vẫn là còn xa chưa nên nghĩ tới. Trên cái thế giới này, cũng không chỉ có các ngươi mới là thiên tài, Đường Tam gặp đối thủ khắc chế hắn, các ngươi cũng gặp được như vậy, các ngươi là một chỉnh thể, muốn đồng thời thu được thắng lợi và thu được thắng lợi cuối cùng, vậy các ngươi sẽ phải nỗ lực càng nhiều hơn. Cho nên ta quyết định, trong một tháng nghỉ ngơi và hồi phục tiếp theo sẽ tiến hành một khóa cường hóa huấn luyện đối với các ngươi. Các ngươi, đây là vẻ mặt gì? Vậy cũng tốt cho ta thôi, nếu ai trong lòng có khúc mắc thì ta sẽ không ngại tăng lượng huấn luyện lên gấp ba lần đâu.(Đại sư)
Những tiếng kêu thảm thiết ở một chỗ sâu trong nội tâm của Sử Lai Khắc thập quái vang lên vang lên, lúc này bọn họ đột nhiên mới hâm mộ Đường Tam, ít nhất Đường Tam bế quan nên khong cần phải tiếp nhận ma quỷ huấn luyện.
Địa điểm Đường Tam lựa chọn bế quan vẫn như trước là mộc ốc ở bên trong rừng cây, cảnh vật thanh tĩnh, thế giới yên lặng, chính là nơi tu luyện thích hợp nhất của hắn.
Thoáng chốc thời gian một tháng trôi qua, trừ Đường Tam ra lâu lâu sẽ trở về thì Đường Long trở thành tu luyện cuồng nhân, ngoại trừ lúc ăn uống và ngủ ra thì còn lại đều tập trung vào tăng lên hồn lực của bản thân, Đường Long cũng không ngừng đúc luyện bản thân mình.Đường Long đã đạt tới Hồn Thánh 78 cấp.