- Nàng làm như thế còn lâu mới ra, để ta chỉ cho.
Nghe xong Đường Long nói, Hô Duyên Lan Nhược đỏ mặt, nhưng tình lang trước mặt muốn, nàng cũng đành nghe theo. Sau đó, nàng giơ cặρ √υ" của mình nên, nhét con c-c của Đường Long vào giữa rồi tiếp tục sục c-c, thỉnh thoảng còn dùng lưỡi liếʍ ɭáρ đầu cu của Đường Long.
Cho dù cặρ √υ" của Hô Duyên Lan Nhược rất là to nhưng khi kẹp vào con c-c của Đường Long vẫn không thể che dấu hết được. Một lúc sau sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ, Đường Long chuẩn bị ra, hắn vội ấn đầu Hô Duyên Lan Nhược xuống rồi bắn toàn bộ vào trong cổ họng nàng.
Hô Huyên Lan Nhược bị sặc nên chỉ đành nuốt xuống, nàng cảm nhận vị cũng ngon không có kinh như nàng tưởng tượng sau đó hai người mặc quần áo, dù cho đã tự nhủ rằng mình đã là nữ nhân của Đường Long nhưng Hô Duyên Lan Nhược vẫn không tránh khỏi đỏ mặt, chỉ dám lẽo đẽo theo sau hắn tiến vào sâu bên trong tìm kiếm lối ra.
Đi được một đoạn thì Đường Long thấy được văn tự khắc trên tường, Hô Huyên Lan Nhược cũng chú ý tới nhưng nàng đọc không hiểu những văn tự phía trên viết cái gì.
- Đọc cũng không hiểu đâu vì văn tự được khắc bằng chữ Thần Thánh Đế Quốc.
Đường Long liếc nhìn văn tự thì thào đọc lên.
- Không Minh Anh linh ký thác chi sở. Đây là huyệt mộ của Không Minh Đại Đế tại thời kì Thần Thánh Đế Quốc.
- Không Minh Đại Đế?(Hô Huyên Lan Nhược)
- Ừm.
- Đây là một vị đại đế thần bí nhất trong lịch sử Thần Thánh đế quốc, làm Thần Thánh đế quốc hoàng đế tự nhiên sẽ dùng mình tự làm xưng hô, điều này phi thường kỳ quái. Vị hoàng đế này thời điểm trung niên liền rời bỏ Thần Thánh đế quốc đem ngôi vị hoàng đế truyền cho con hắn. Truyền thuyết khi đó hắn đã tu luyện đến cảnh giới kinh người, có được Bất Tử chi Thân, hậu nhân cũng vô pháp tìm đến hắn mộ huyệt của hắn, không nghĩ tới hắn cư nhiên bị mai táng ở trong này.
- Thật có người có thể tu luyện đến Bất Tử chi Thân?(Hô Huyên Lan Nhược)
- Đó chỉ là truyền thuyết mà thôi. Nếu tu luyện đến Bất Tử chi Thân thì vì sao các cường giả tại thời kì hắc ám đều vẫn lạc. Dù có tu luyện đến cảnh giới Truyền Kỳ Yêu Linh Sư phía trên cũng không thoát khỏi Lục đạo Luân hồi.
- Cảnh giới Truyền Kỳ bên trên? Đó là cảnh giới gì?(Hô Huyên Lan Nhược)
- Hiện tại cảnh giới của ngươi quá thấp chưa tiếp xúc được đâu. Đợi khi nào đạt được Truyền Kỳ ngũ tinh về sau sẽ biết.
Đường Long đi một lúc cũng là phát hiện ra nơi này như mê cung vậy, vòng vo khắp nơi không cẩn thận là kích hoạt bẫy rậy.
- Đây là một mê cung, khả năng sẽ có một chút cạm bẫy cơ quan linh tinh gì đó, phải cẩn thận. Ta đạp qua nới nào, ngươi đạp theo nơi đó.
- Ân.(Hô Huyên Lan Nhược)
Hai người đi được một lúc cũng tới được con đường chi làm sáu con đường riêng biệt.
- Trước mặt chúng ta có sáu thông đạo nên chọn bên nào đi để đi?(Hô Huyên Lan Nhược)
- Chúng ta hướng phía Bắc mà đi vì Không Minh Đại Đế khi chôn cất phần mộ sẽ đặt ở hướng đó.
- Vì cái gì?(Hô Huyên Lan Nhược)
- Bởi Mệnh Lý Toàn Thư của Thần Thánh đế quốc viết, mỗi một chủng mệnh cách đều có một loại tương sinh tương khắc gì đó, bao gồm phần mộ nơi ở. Người dân triều đại Thần Thánh đế quốc thực tin tưởng điều này.
- Chúng ta đang ở bên dưới lòng đất làm sao xác định phương hướng chính xác được.(Hô Huyên Lan Nhược)
- Thánh Tổ Sơn Mạch là hướng Nam Bắc, xem thạch đầu hoa văn có thể dễ dàng phân biệt phương hướng.
Đường Long vừa nói vừa quan sát thạch đầu hoa văn rồi tiến vào thông đạo, Hô Huyên Lan Nhược theo sát phía sau. Đường Long rất thuần phục hóa giải cơ quan cạm bẫy mà tiến lên phía trước, Hô Huyên Lan Nhược theo sát phía sau. Đường Long mang theo Hô Huyên Lan Nhược một đường đi về phía trước, năm sáu canh giờ sau, hai người xa xa nhìn đến một tòa đại sảnh rộng rãi.
- Nguyên lai Cổ Lan thành lại là tòa thành lập trên một toà cung điện ngầm bên dưới, các cao tầng của Cổ Lan thành khẳng định biết tòa cung điện phía dưới này, cho nên bọn họ cũng rất có khả năng đem những vât sở hữu đáng giá giấu tại tòa địa cung này.
Đi vào đại sảnh, Đường Long và Hô Huyên Lan Nhược trong lòng rung động, trong đại sảnh nơi nơi đều là thi cốt, lớn có nhỏ có, rậm rạp dày đặc chồng chất cùng một chỗ, bọn họ trước khi chết có vẻ là trải qua điều gì đó rất thống khổ.
- Phát sinh chuyện gì? Vì sao lại xảy ra chuyện này?(Hô Huyên Lan Nhược)
- Nơi này hẳn là nơi tránh nạn của Cổ Lan Thành, bọn họ đem những người lớn tuổi, đàn bà và trẻ nhỏ dời đến nơi này, phỏng chừng là đợi chiến tranh kết thúc lại thả bọn họ đi ra nhưng là Cổ Lan Thành bị công hãm, cho nên những người này chỉ có thể chờ đợi đến đói mà chết.
- Chúng ta đi thôi.
- Không được, những nơi này như Chiến giáp loại hình binh khí sẽ có ít cho chúng ta nhất là bảo vật. Thực lực càng mạnh thì càng có thể bảo vệ được Quang Huy Thành nếu không Quang Huy Thành sẽ trở thành Cổ Lan Thành thứ hai.
Đường Long và Hô Huyên Lan Nhược bắt đầu càn quét xung quanh, Chiến giáp hay vũ khí đều không bỏ qua thậm chí là một chút bảo vật phụ trợ tu luyện cũng lấy đi. Đường Long tìm một hồi cũng không thấy Linh Đăng bên trong chứa Ảnh Yêu mà hắn cần tìm. Ánh mắt hắn dừng ở đại sảnh trung ương, đại sảnh trung ương có một khối thạch quan to, dài chừng ba mét, khoan dung trái phải cao một mét, thạch quan mặt ngoài dày đặc thần bí chú văn.
Tới gần thạch quan Không Minh đại đế, Đường Long cảm giác được một cỗ lực lượng thần bí đập vào mặt, Đường Long có một loại cảm giác, đứng bên cạnh thạch quan giống như là đứng ở đại hải trung ương, tùy thời sẽ bị cuốn bay ra ngoài. Khó trách những người chết đi đều không có bộ xương nào ở cạnh thạch quan.
- Đường Long, khối thạch quan này là sao?(Hô Huyên Lan Nhược)
Hô Huyên Lan Nhược đang chuẩn bị đi tới, nàng tới gần đến cự ly thạch quan chừng ba mét, đột nhiên sắc mặt tái nhợt, lui ra phía sau mấy bước.
- Ngươi làm sao?
- Ta đi đến nơi này, cảm giác đau đầu, đầu muốn nứt ra.(Hô Huyên Lan Nhược)
Nghe Hô Huyên Lan Nhược nói thì Đường Long chắc chắn thạch quan có cấm chế do cường giả bày ra nên nàng mới không tới gần được nhưng hắn lại tới gần được. Đường Long tinh tế quan sát thạch quan, thạch quan hoàn toàn phong bế, mặt trên đủ loại thần bí Minh văn. Từ trong thạch quan thì Đường Long cảm nhận được cảm giác quen thuộc cùng với tại mi tâm của hắn Thời Không Yêu Linh Chi Thư rung lên mãnh liệt thì biết có một Tàn trang Thời Không Yêu Linh Chi Thư bên trong.
Ngoài việc, Đường Long xác định Tàn trang Thời Không Yêu Linh Chi Thư ở bên trong thì bên trong thạch quan có Linh Hồn lực cực kì cường đại. Linh hồn lực là một loại lực lượng Vĩnh hằng, mặc dù trải qua nghìn năm, cũng có thể bám vào vật thể nào đó vĩnh viễn không tiêu tan. Quan tài đá này là một khối khối phiến đá liền tiếp mà thành, không có dấu vết mở ra, chỉ sợ là những cường giả kia của Cổ Lan Thành, cũng không thể mở quan tài đá ra.
Đường Long tiến lại gần thạch quan đưa tay chuẩn bị mở ra thạch quan lấy Tàn trang Thời Không Yêu Linh Chi Thư thì một đạo bạch quang từ thạch quan nổ bắn ra trùng kích về phía Đường Long. Ở phía xa Hô Huyên Lan Nhược thấy Đường Long thống khổ tính chạy lại nhưng nàng tiếp cận 3m phạm vi thạch quan là đau đầu lại truyền tới.
- Lan Nhược đứng bên ngoài chờ không được tới gần, đây là cơ duyên của ta.
Đường Long nói xong toàn lực vận khởi Vô Danh Quyết hấp thụ bạch quang trùng kích vào cơ thể mình, hắn biết đó là Linh Hồn lực đang không ngừng xâm nhập vào cơ thể hắn, bạch quang không ngừng bị Đường Long hấp thu và nguyên bản cảnh giới Bạch Ngân nhị tinh không ngừng kéo lên mãi cho tới khi dừng lại tại Bạch Ngân tứ tinh đỉnh phong moi dừng lại cùng với đó bạch quang cũng tiêu tán đi.
Vì bạch quang nhập thể dẫn tới cơ thể mất nước nghiêm trọng nên Đường Long từ giới chỉ lấy ra nhiều bình nước uống với cảm giác được không bị khát nước nữa. Bạch quang biến mất thì thạch quan mở ra, nguyên bản phải nằm bên trong là một bộ xương cốt nhưng bên trong không có gì ngoài Tàn trang Thời Không Yêu Linh Chi Thư và một dây trang sức cột đầu bảo thạch.
Đường Long thu hồi Tàn trang Thời Không Yêu Linh Chi Thư vào mi tâm mình để cho Thời Không Yêu Linh Chi Thư dung hợp với Tàn trang Thời Không Yêu Linh Chi Thư bên trong. Về phần mặt dây truyền thì Đường Long tính tặng cho Tiêu Ngưng Nhi xem như tạ lỗi vì không dẫn nàng theo, Hô Huyên Lan Nhược thì hắn tính cho nàng phần quà khác.
Đi sâu vào bên trong, hắn thấy ngõ cụt, sờ soạng một lúc trên vách tường thì thấy cơ quan, bên trong là vô vàn kho báu. Đây có lẽ chính là mục đính mà đám người Trần Lâm Kiếm kiếm tìm đi. Hô Duyên Lan Nhược thấy kho báu, mắt sáng lên, vội lao ra cướp đoạt hết vào không gian giới chỉ, nhưng do giới chỉ của nàng có hạn nên không không thể nhét thêm được nữa. Dù vậy nàng vẫn cố lấy thêm kho báu bằng cách đút vào trong ngực mình.
- Lấy ít thôi nếu không bọn Trần Lâm Kiếm vào lại cằn nhằn mệt lắm.
Đường Long nói xong tập trung vào trung tâm căn phòng chứa đầy kho báu, giữa căn phòng lại căn thạch trụ mà bên trên chính là Linh Đăng chứa Ảnh Yêu bên trong cũng là vật cuối cùng hắn lấy được trong chuyến đi này.
Đường Long nhìn Hô Huyên Lan Nhược vui mừng hớn hở thì cũng nghĩ tới Hô Huyên Lan Nhược trước sau gì cũng thành nữ nhân của mình nên tặng quà cho nàng luôn. Hắn vào trong cửa hàng hệ thống hối đoái Cửu Vĩ Thiên Hồ dưới dạng Yêu linh, Huyết mạch Cửu Vĩ Thiên Hồ và Trái ác quỷ Inu Inu no Mi – Model: Kyubi no Kitsune.
Đường Long đưa hết cho Hô Huyên Lan Nhược và giải thích lai lịch cũng như công dụng của chúng.
- Đây là Yêu linh Cửu Vĩ Thiên Hồ, nó mạnh hơn rất nhiều so với Yêu linh Tuyết Anh trước của muội. Huyết mạch Cửu Vĩ Thiên Hồ cho phép muội trở thành bán thú nhân, Trái ác quỷ Inu Inu no Mi – Model: Kyubi no Kitsune càng không cần phải nói. Cả ba thứ hợp lại càng tăng thêm mị hoặc cùng sức chiến đấu cho muội.
Hô Huyên Lan Nhược đắn đó một chút, rồi quyết định thay thế yêu linh của mình, dù cho yêu linh Tuyết Anh là quà sinh nhật của phụ thân nàng nhưng nàng vẫn từ bỏ không thương tiếc. Khi nàng dung hợp với Yêu linh và Huyết mạch cùng ăn Trái ác quỷ xong tu vi đang trì trệ ở Bạch Ngân nhị tinh chợt tiến lên Bạch Ngân tam tinh.
Căn phòng báu vật bị Đường Long dọn ra một chỗ trống không nhỏ, cậu đang tính lên tiếng cùng Hô Huyên Lan Nhược ngồi chờ thì bất ngờ cô nàng tiến vào Yêu linh phụ thể rồi nhào về phía Đường Long. Hô Huyên Lan Nhược nguyên bản với thân hình bóc lửa đã rất mị hoặc rồi giờ thêm Yêu linh phụ thể nữa càng khiến cho nàng thêm dụ người không thôi. Hô Huyên Lan Nhược đẩy ngã Đường Long đất dùng tay ngoắt lấy Đường Long.
- Tới đây với muội.(Hô Huyên Lan Nhược)
Đường Long cũng là không nhịn nổi Hô Huyên Lan Nhược dụ hoặc, hắn lao về phía nàng mà dùng bàn tay tà ác của mình bắt lấy bộ ngực E cup của Hô Huyên Lan Nhược tiến hành nhào nặn đồng thời cũng hôn lên đôi môi đỏ mọng của nàng, với sự thành thạo điêu luyện của Đường Long thì Hô Huyên Lan Nhược nhanh chóng luân hãm, nàng cũng là nhịn không được mà giải phóng dâʍ ŧᏂủy̠ của mình.
Hô Huyên Lan Nhược chưa kịp nghỉ ngơi thì nàng cảm nhận được mùi vị quen thuộc, nàng liếc mắt nhìn xuống thấy được tiểu đệ Đường Long đang đút vào giữa bộ ngực của nàng lộ ra qυყ đầυ, nàng lập tức hiểu ý há mồm ra sức mút lấy, Đường Long chuyển sang mân mê đôi tai cáo mềm mại của Hô Huyên Lan Nhược cùng với đuôi xù của nàng, nàng cũng là lần hai giải phóng dâʍ ŧᏂủy̠ của mình tạo thành một vũng nước mà Đường Long cũng phóng ra tinh hoa vào miệng Hô Huyên Lan Nhược. Hô Huyên Lan Nhược cũng không chờ Đường Long khuyên nhủ mà nuốt xuống.
Hô Huyên Lan Nhược chưa bao giờ gặp kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy nên nàng không ngừng hướng Đường Long đòi hỏi, cậu cũng là thỏa mãn nhu cầu. Được một lúc thì Đường Long dừng lại đưa tiểu đệ mình tới gần hυyệŧ ẩm ướt của Hô Huyên Lan Nhược, nàng thấy Đường Long chậm chạp không đúc vào thì dùng đuôi cáo mình cuốn quanh eo hắn dùng sức kéo về phía trước. Đường Long cũng là đẩy mạnh tiểu đệ xâm nhập vào bên trong, theo từng cú nhấp của Đường Long thì thành hυyệŧ bên trong không ngừng co bóp lấy và theo thời gian trùng kích cũng xé rách màиɠ ŧяiиɧ của Hô Huyên Lan Nhược. Cuối cùng thì Hô Duyên Lan Nhược cũng thay đổi từ thiếu nữ thành một người phụ nữ. Nàng rên "ứ ứ" rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ làm Đường Long nhấp càng ngày càng mạnh. Lần đầu tiên hắn chỉ chơi nàng theo kiểu cổ điển.
Bên dưới thằng nhỏ đang làm việc, bên trên Đường Long cũng không ngồi nghỉ, lần đầu tiên hắn gặp Hô Duyên Lan Nhược hắn đã thèm nàng lâu rồi, nhất là cặp ngực khủng của nàng. Tay hắn bắt lấy đôi gò bông ngạo nghễ kia, xoa xoa nắn nắn, sau đó hôn, mút một cách nhiệt tình. Hô Duyên Lan Nhược thấy thế cũng đầy tự hào.
Ba canh giờ sau sau khi nghỉ ngơi một lúc thì hai người mặc quần áo lại. Hô Duyên Lan Nhược vội vỗ yêu vào ngực.
- Chán ghét, lần đầu của người ta mà mạnh bạo vậy, giờ bên dưới vẫn còn đau đây nè.(Hô Huyên Lan Nhược)
Theo cảm nhận của Đường Long thì Hô Huyên Lan Nhược đã đạt đến Bạch Ngân tứ tinh hơn nữa Huyết mạch Cửu Vĩ Thiên Hồ càng là dung hợp hoàn mỹ với nàng, nguyên bản từ một đuôi đã biến thành hai đuôi. Đường Long cùng Hô Huyên Lan Nhược tới vị trí mà trong nguyên tác nhóm người Trần Lâm Kiếm khai quậy ra được dưới sự chỉ dẫn của Nhϊếp Ly nhưng hiển nhiên là mất rất nhiều thời gian hơn khi hắn cùng đi với nhóm Trần Lâm Kiếm.
Đi tới cuối đường thấy được cầu thang đi lên nhưng cuối đường không có ánh sáng, hắn dùng [Phật Nộ Long Quyền] đấm về phía trước thì lộ ra một cánh cửa, đẩy nhẹ lên, ánh sáng chiếu vào mắt 2 người, cuối cùng cũng lên lại mặt đất rồi.
Hai người quanh quẩn đi tìm một lúc sau thì thấy đám người Trần Lâm Kiếm, có một vài người bị chết cũng như mất tích nhưng Diệp Tử Vân vẫn còn đó và Hô Duyên Lan Nhược cùng Đường Long cũng đã tìm được nên Trần Lâm Kiếm thở phào nhẹ nhõm. Phải biết hai người họ mà có mệnh hệ gì chắc hắn cũng phải mất vài sợi lông.
- Hai người chắc hẵn là từ giáo trường đi ra đi?(Trần Lâm Kiếm)
- Ừ, ở đằng đó.
Trần Lâm Kiếm dẫn theo mọi người tới vị trí mà ban nãy Đường Long tạo ra, mọi người đi xuống dưới thấy được phía trước phát ra hào quang liền hung phấn lên mà dùng giới chỉ của mình điên cuồng thu hoạch bảo vật. Nhϊếp Ly khi vào trong hết nhìn Đông nhìn Tây tìm kiếm Linh Đăng nhưng không có thu hoạch, hắn liền nghĩ tới chắc chắn Linh Đăng nằm trong tay Đường Long có điều hắn cũng không có hướng Đường Long đòi hỏi. Cuối cùng, Nhϊếp Ly ngậm đắng nuốt cay tới Cổ Lan Thành không có thu hoạch được.
Khi Trần Lâm Kiếm kêu mọi người trở về thì Sở Nguyên đột nhiên nhảy ra yêu cầu Đường Long và Hô Huyên Lan Nhược phải cho mọi người kiểm tra giới chỉ của bản thân vì hắn hoài nghi những bảo vật quý giá nhất đều bị bọn họ nuốt lấy. Đối với yêu cầu của Sở Nguyên thì Nhϊếp Ly đôi mắt cũng sáng lên, vì đây là hi vọng cuối cùng hắn thu hoạch Linh Đăng.
Đôi mắt Đường Long phát lạnh, hắn tính mặc kệ có người ở đây mà sát nhân nhưng chưa kịp hắn động thủ thì Hô Huyên Lan Nhược đã bạo phát rồi, một thân khí tức Bạch Ngân tứ tinh tỏa ra ngoài đè ép về phía Sở Nguyên. Sở Nguyên trên mặt hiện lên vẻ kinh hãi định mở miệng xin tha thì Hô Huyên Lan Nhược đã động thủ, nàng lóe lên xuất hiện trước mắt Sở Nguyên tung ra nhất cước vào giữa hai chân hắn. Thấy một màn này, nam nhân có mặt đều là hít vào ngụm khí lạnh vô ý thức lấy tay che tiểu đệ mình.
Ở đây, có vài Thế gia đệ tử đều biết Hô Huyên Lan Nhược bình thường biểu thị ra nũng nịu cùng xa lánh nam nhân thì mặt thật của nàng là nữ bạo long, tình cảnh vừa rồi là chứng minh tốt nhất. Hô Huyên Lan Nhược lạnh rên một tiếng, không nhìn Sở Nguyên một cái mà nhu thuận về đứng bên cạnh Đường Long. Từ khi nàng bản thân trinh tiết bị Đường Long lấy đi thì nàng cũng xác định mình là nữ nhân của hắn, bất kì ai dám gây khó dễ cho hắn đều sẽ bị nàng ra tay xử lý.
Trần Lâm Kiếm thấy mọi người thu hoạch được kha khá rồi cũng là để cho mọi người phản hồi Quang Huy Thành. Đám người tốn mấy ngày cũng trở về Quang Huy Thành, ở trong thành thì Đường Long thấy Thẩm Việt an toàn trở về cùng với đó là đám người Hắc Ám công hội cũng có mặt tại Quang Huy Thành.
‘Quả nhiên, như trong nguyên tác Thần Thánh Thế gia cấu kết với Hắc Ám công hội. Hi vọng các ngươi không nên trêu chọc ta nếu không thì ta không ngại cho các ngươi tại Quang Huy Thành trở thành bụi bặm trong lịch sử’
Hô Huyên Lan Nhược khi trở về từ cuộc thám hiểm cùng người trong nhà náo mâu thuẫn khi mà nàng đòi dọn ra ở riêng, Hô Huyên Hùng cực lực khuyên nhủ cũng không thể thay đổi ý định của nàng củng hỏi nguyên do thì hắn nhận được câu trả lời là nàng muốn ở cùng nam nhân của mình. Hô Huyên Hùng nghe được có người thu phục Hô Huyên Lan Nhược người có bạo tính khí, hắn cũng không có ngăn cản nàng dọn ra ngoài nhưng phải biết được là ai làm nam nhân của nàng. Hô Huyên Lan Nhược cũng là hướng cha mình nói là Đường Long, Hô Huyên Hùng khi nghe được nam nhân con gái mình là Đường Long thì cười phá lên cũng không ngăn cản nàng nữa.
Thực lực Đường Long ra sau thì chính hắn Hô Huyên Hùng rõ rành nhất, hai người Đường Long và Hô Huyên Lan Nhược tới được với nhau càng khiến hắn vui mừng. Một người là thiên chi kiều tử, một người là thiên chi kiều nữ, khi con gái hắn trở về thì thân là Hắc Kim Yêu Linh Sư liền cảm nhận được cảnh giới của Hô Huyên Lan Nhược thăng lên Bạch Ngân tứ tinh Yêu Linh Sư mà trước khi rời đi là Bạch Ngân nhị tinh.
Tin tức đám Trần Lâm Kiếm trở về nhanh chóng truyền khắp toàn bộ Quang Huy Thành càng làm cho người khác giật mình là thu hoạch của đám Trần Lâm Kiếm có rất nhiều bảo vật phi thường kinh người, sau một hồi đấu giá hội long trọng được cử hành, Trần Lâm Kiếm thu hoạch được 1 số tiền khổng lồ nhờ những thứ có giá trên trời kia. Toàn bộ Quang Huy Thành đều phấn chấn, rất nhiều người bắt đầu tổ chức thành đoàn thể hướng Cổ Lan thành di tích, kỳ vọng có thể lại thu hoạch chút gì đó còn sót lại.
Đường Long đi dạo trên đường thì nghe được giọng nói quen thuộc của Tiêu Ngưng Nhi vang lên sau lưng.
- Long ca, huynh đi chơi chán về rồi đấy à(Tiêu Ngưng Nhi)
Ngưng Nhi giả vờ giận dỗi, sau đó quay mặt đi. Đường Long nắm lấy tay Ngưng nhi, kéo nàng quay lại rồi nói.
- Ta đi thám hiểm di tích Cổ Lan Thành cùng với đám người Trần Lâm Kiếm, nơi đó quá nguy hiểm nên không có dẫn muội theo.
Hắn phải dấu mục đích hắn đi là để chiếm lấy Hô Duyên Lan Nhược, giờ chưa phải lúc cho Ngưng Nhi biết hắn đang tàng hoa ở biệt thự. Ngưng Nhi thấy Đường Long quan tâm mình, vội vui vẻ tha lỗi cho hắn nhưng lại nói.
- Lần sau không cho phép huynh đi một mình, giờ muội cũng đã Thanh Đồng ngũ tinh, một chút nữa thôi là tiến giai Bạch Ngân nên không cần lo cho muội.(Tiêu Ngưng Nhi)
- Được, huynh nhớ rồi. Đề bù cho muội thì đây là món quà huynh hôi củ được trong chuyến đi này.
Đường Long lấy ra sợi dây chuyền mà hắn lấy được trong thạch quan, hắn đeo lên trên cổ cho Tiêu Ngưng Nhi. Hai người cũng là đi dạo phố.
Thánh Lan Học viện ban thiên tài.
Vài tên đệ tử tụ tập cùng một chỗ bàn tán xôn xao.
- Ha ha, Thẩm Phi nghe nói vị hôn thê của ngươi vì một nam nhân lại thiếu chút nữa cùng Hô Diên Lan Nhược nháo sự, chuyện có phải thật hay không?(Diệp Hồng)
Thánh Linh Học Viện thiên tài ban bên trong phân thành mấy phái, quan hệ cũng không phải được hòa hợp cho cam, nam hài này gọi là Diệp Hồng, là Diệp Tử Vân tộc huynh, trong ban thiên tài tương đối có uy vọng, theo hắn cũng có một đám người, bình thường cũng chả có hợp với Thẩm Phi.
Nghe Diệp Hồng nói, Thẩm Phi nắm chặt quyền đầu, cơ hồ máu muốn bắn ra. Chuyện này mặc kệ chân tướng như thế nào, nhưng được loan truyền khắp học viện như vậy, Thẩm Phi hắn cực kỳ mất mặt.
- Ta nghe ta muội muội nói, nữ hài kia cũng không thích ngươi, một khi đã như vậy thì ép duyên làm gì, tặng tự do cho nàng miễn cho có một ngày ngươi phải đội mũ xanh.(Diệp Hồng)
Diệp Hồng cười nói, hắn là Diệp Tử Vân tộc huynh, cho nên đối với sự tình của Tiêu Ngưng Nhi cũng được nghe loáng thoáng, ảnh hưởng bởi Diệp Tử Vân, trong ban hắn cũng cùng Thẩm Phi đối chọi gay gắt. Thẩm Phi tuy buồn bực vì Diệp Hồng cứ hướng hắn tìm phiền toái, nhưng hắn cũng không có biện pháp, thân phận Diệp Hồng mẫn cảm, lại trên hắn 1 bậc, nên dù có căm tức, hắn cũng phải tránh việc trực tiếp xung đột cùng Diệp Hồng.
- Nữ nhân của Thẩm Phi ta, ai cũng đừng mơ tưởng, nếu ta đã không có được thì người khác cũng đừng hòng mơ tưởng được.(Thẩm Phi)