- Xem ra những Độc Trùng này e sợ Dị Hỏa.(Sa Miêu)
- Độc trùng phần lớn là vật âm hàn, còn dị hỏa chính là vật chí dương chí cương nên tất nhiên bọn chúng sẽ rất kiêng kị.
- Khí độc đang từ từ loãng dần, chúng ta hãy mau chóng rời khỏi khu vực này thôi.(Thiên Giao)
- Ừ, lập tức tăng tốc độ, bị cầm chân tại đây làm mất quá nhiều thời gian. Chỉ sợ các thế lực lớn ở Trung Châu đều đã tiến nhập vào khu giữa của cổ vực rồi.(Lâm Linh Tú)
Đường Long cùng tứ nữ di chuyển nhanh chóng, mũi chân của mình vừa chạm vào cành cây đều phóng thẳng tới trước, tốc độ cực kỳ nhanh. Đường Long chạy được một đoạn dừng lại quan sát tình huống trước mặt.
Phía trước chỉ thấy một khe sâu khổng lồ chừng trăm trượng xuất hiện ở trước mặt mọi người. Cái khe này cực kỳ sâu, Độc Khí lượn lờ khiến người khác không thấy được đáy mà ở phía sau nó lại là những dãy núi liên miên vô tận, từng dãy đều cao cả vạn trượng giống như những con Cự Long đang nằm cuộn mình, tỏa ra khí tức mênh mông tràn ngập phiêu đãng trong mảnh thiên địa này.
Nơi đó mới chân chính là Cổ Vực Mãng Hoang.
Nhìn dãy núi ở phía xa kia, Đường Long ánh mắt có chút ngưng trọng. Hắn có thể mơ hồ cảm nhận được tại phía sâu trong sơn mạch của mảnh đất nhìn không thấy điểm cuối này ẩn chứa nhiều đạo khí tức cực kì hung hãn.
- Hung thú ở nơi đây cách ly với thế giới bên ngoài, vả lại vẫn được truyền thừa từ thời Viễn cổ đến giờ. Tuy rằng chúng quá thô bạo nên trí tuệ thấp hơn so với Ma thú đồng cấp nhưng sức bạo phát của chúng chỉ có hơn chứ không kém.(Lâm Linh Tú)
Đường Long từ trong giới chỉ lấy ra Bồ Đề Tử, Bồ Đề Tử mà hắn có là lúc trước hắn Bồ Đề Hóa Thể Tiên trước khi luyện chế ngưng tụ lại. Cổ Vực Mãng Hoang vô cùng rộng lớn muốn tìm được Bồ Đề Cổ Thụ chả khác nào là mò kim đáy bể cả. Bên trong Cổ Vực Mãng Hoang lại có Hung thú nên càng gây thêm khó khăn.
Đường Long nhắm mặt lại tỉ mỉ cảm ứng động tĩnh của Bồ Đề Tử đang nắm trong tay. Cứ như vậy, mãi một lúc sau hắn mới chậm rãi mở mắt ra rồi nhìn về phía Tây Bắc sơn mạch.
- Có lẽ nơi này cách Bồ Đề Cổ Thụ quá xa nên không thể cảm nhận được chính xác địa điểm của nó nhưng theo một ít tin tức trong Bồ Đề Tử thì đại khái nó ở hướng này.
Cất kỹ Bồ Đề Tử xong thì Đường Long chào hỏi tứ nữ hướng phía Tây Bắc mà đi. Nhìn khoảng cách mấy trăm trượng dường như rất rộng lớn nhưng với tốc độ của đám người Đường Long thì chỉ trong chớp mắt đã xuất hiện ở đầu bên kia. Khi bọn hắn vừa đặt chân vào mảnh trời này, bên dưới mặt đất đột nhiên vang lên vài tiếng thú rống mạnh mẽ. Vài đạo bóng đen mang theo một mùi tanh nồng đậm khiến cho người khác buồn nôn bất chợt xuất hiện giữa không trung.
- Như Lai Thần Chưởng.
Đường Long tung ra nhất chưởng đánh vào cơ thể của những bóng đen này. Trong một trận tiếng gầm gừ đau đớn, vài con hung thú cả người màu đen, hai mắt đỏ ngầu liền rơi từ bầu trời xuống.
- Xem ra mảnh địa vực này có không ít hung thú, chúng ta cũng không thể bay qua bằng không sẽ khiến cho một số cường giả xông vào đây chú ý, ngoài ra còn có thể gặp phải nhiều phiền toái từ những lũ hung thú khác.(Thanh Lân)
Đường Long ra hiệu cho mọi người đáp xuống đi bộ tiến lên. Hung thú ở thời điểm hiện tại chưa phải mạnh mẽ nhưng theo xâm nhập càng sâu thì tất nhiên sẽ càng khó đối phó.
Thời điểm đoàn người Đường Long đáp xuống mặt đất thì phía sau đột nhiên truyền đến nhiều tiếng xé gió, vài đạo thân ảnh theo đó mà xuất hiện giữa không trung, ánh mắt cảnh giác nhìn về mấy người Đường Long.
Đường Long liếc mắt nhìn mấy đạo thân ảnh kia. Đám người mới tới này hiển nhiên đều là cường giả cảnh giới Đấu Tôn nhưng điều làm cho hắn có chút ngạc nhiên là những người này đều có thể xông qua mảnh Độc Trùng ở phía ngoài.
- Chúng ta đi.
Đường Long cũng không có tâm hơi để ý đến đám người mới vào này, dù sao mỗi người đều không muốn tốn nhiều thời gian.
Về phần mấy đạo thân ảnh vừa mới đến kia, khi họ nhìn thấy động thái của Đường Long liền hơi nhíu mày nhưng cũng không dám có hành động nào khác. Bọn họ có thể cảm nhận được thực lực của đám người Đường Long còn cường đại hơn mình nhiều mà động thái của Đường Long cũng đã biểu hiện việc không muốn dây dưa với bọn họ. Một khi đã như vậy, bọn họ cũng chỉ có thể thay đổi phương hướng, sau đó tiếp tục lên đường.
Trên đường đi, nhóm Đường Long gặp phải vài đầu Hung thú nhưng toàn bộ đều không ngoại lệ bị đánh chết.
- Chàng không tính xử lý đám người đi phía trước hả? Bọn họ là người của Thiên Minh Tông.(Thiên Giao)
- Theo thϊếp nghe được cuộc đối thoại thì phía trước cách bọn họ không xa hình như có đội ngũ của một thế lực khác, bọn họ đang định âm thầm động thủ giải quyết đám người đó.(Lâm Linh Tú)
- Thế lực phía trước đám người Thiên Minh Tông là thế lực nào?
Nếu như là Phong Lôi Các hoặc Phần Viêm Cốc cùng với Đan Tháp và Hoa Tông thì hắn có thể trợ giúp một phen. Dù sao, hắn có dự tính là sẽ thành lập một liên minh mà những thế lực này là cậu sẽ lôi kéo vào.
- Là người Hoa Tông.(Lâm Linh Tú)
- Nếu vậy động thủ đi, tránh có phiền phức về sau. Lúc trước Huyền Minh Tông là tông môn phụ thuộc Thiên Minh Tông đã bị ta tiêu diệt mà Thiên Minh Tông hẵn cũng nhận được tin tức đang truy tìm ta đây.
Cách nhóm người Thiên Minh Tông một khoảng cách là nhóm người Hoa Tông.
- Mấy tên khốn Thiên Minh Tông này lại dám thừa dịp chúng ta không để ý mà ra tay đánh lén, làm hại Thanh Hoa trưởng lão chết thảm trong tay đám hung thú. Lần này trở về, chúng ta nhất định phải huy động toàn bộ lực lượng của tông môn quyết một trận tử chiến với Thiên Minh Tông.(Hoa Nhàn)
Nghe thấy thế, mấy vị trưởng lão còn lại của Hoa Tông cũng tức giận lên tiếng ủng hộ.
- Các vị trưởng lão! Bây giờ không phải lúc thích hợp để nói về việc đó. Thiên Minh Tông vẫn đuổi sát phía sau rõ ràng là muốn gϊếŧ chết tất cả chúng ta. Nếu đại nạn lần này không thể tránh thoát thì còn nghĩ gì đến việc quyết một trận tử chiến với chúng?(Hoa Ngọc)
Thấy mấy vị trưởng lão Hoa Tông đã giữ được bình tĩnh, lúc này Hoa ngọc mới quay đầu lại nhưng hàng lông mày kẻ đen cũng hơi hơi nhíu chặt lại. Mấy vị thái thượng trưởng lão của Hoa Tông đều đã bế tử quan để tu luyện, chính vì thế mà trong số những người tới nơi này chỉ có một vị trưởng lão đạt đến Cửu tinh Đấu Tôn là Thanh Hoa trưởng lão. Thế nhưng vừa nãy vị trưởng lão này cũng đã ngã xuống dưới sự hợp công của Thiên Minh Tông và lũ hung thú mà điều này trực tiếp làm cho thực lực đội ngũ của Hoa Tông giảm mạnh và do đó mới bị Thiên Minh Tông đuổi gϊếŧ chật vật như vậy.
- Bên phía Thiên Minh Tông kia có hai cường giả Cửu tinh Đấu Tôn. Với tốc độ của bọn họ thì chỉ sợ rất nhanh sẽ đuổi kịp chúng ta.(Hoa Nhàn)
- Yên tâm, bọn họ không biết Cổ Vực Mãng Hoang hung hiểm cỡ nào đâu. Nếu cứ tiếp tục thi hành kế hoạch của bọn họ thì sớm muộn bọn hắn sẽ phải trả giá đắt mà thôi.(Hoa Ngọc)
Hoa Ngọc vừa nói xong thì sắc mặt khẽ biến lắc mình né sang bên mà tại vị trí nàng đứng có một luồng kình phong sắc bén phóng mạnh đến, trực tiếp oanh kích lên chỗ đó, làm cho cả một khoảng đất rộng lớn bị đánh nát thành bụi phấn.
- Ha ha, Hoa Ngọc tông chủ… Các ngươi không chạy thoát được đâu, việc gì cứ phải ngoan cố chống cự như thế? Vả lại, có thể lọt vào mắt xanh của phó tông chủ thì đó chính là phúc khí của ngươi.(Liễu Bá)
Lúc lão giả này hiện thân ngăn trở thì ở đằng sau nhóm người Vân Vận cũng bất chợt vang lên những tiếng xé gió dồn dập. Ngay lập tức có khoảng mười đạo thân ảnh nhanh chóng đạp không mà đến, cuối cùng đáp xuống tại mảnh đất trống phía sau đám người.
- Ha ha, Hoa Ngọc tông chủ, bổn tọa đã nói rồi, các ngươi trốn không thoát đâu.(Liễu Thương)
Đầu lĩnh của đám người này là một nam tử trung niên da dẻ nhợt nhạt, mặc một bộ cẩm bào màu tím nhìn qua đã biết là rất quý giá. Hắn mỉm cười, nhìn về phía Hoa Ngọc đứng cách đó không xa, đầu lưỡi không nhịn được mà liếm liếm lên môi.
Hoa Ngọc là cực phẩm hiếm thấy, nếu có thể đè cả hai xuống mà hưởng thụ thì quả thật là một điều tuyệt vời.
- Liễu Thương, ngươi là muốn khơi màn đại chiến giữa Hoa Tông và Thiên Minh Tông sao?(Hoa Ngọc)
- Quả thật là ta đã quên mất vấn đề này, bên trong Hoa Tông vẫn còn mấy lão bất tử đang bế quan cũng rất khó giải quyết. Ha ha, có điều ông đây đếch sợ, chỉ cần gϊếŧ sạch những người đang có mặt ở đây rồi sau này ta đem ngươi nhốt tại Thiên Minh Tông thì đến bố chúng nó cũng không biết được.(Liễu Thương)
- Ha ha, phó tông chủ… Chúng ta hãy nhanh chóng ra tay đi thôi, tránh cho việc để chậm sinh biến. Cổ Vực Mãng Hoang này rất nhiềuHung thú, hơn nữa còn có không ít người thuộc những thế lực khác đang ở quanh đây. Nếu như bị phát hiện thì sẽ khó tránh khỏi việc tin tức bị phát tán.(Yêu Hoa)
- Một đám dã nam nhân đi ăn hϊếp mấy nữ nhân có gì tài ba?
- Ai?(Yêu Hoa)
Đột nhiên có tiếng nói vang lên làm cho người Thiên Minh Tông lẫn Hoa Tông giật mình. Yêu Hoa Tà Quân hét lên mà đáp lại hắn là kim sắc chưởng ấn hàng lâm.
Rầm
Yêu Hoa Tà Quân né tránh cực nhanh nhặt về được một cái mạng. Tất cả mọi người theo hướng công kích nhìn lại thấy được nhất nam tứ nữ đang lơ lửng trên không trung.
Liễu Thương ánh mắt sáng lên nhìn tứ nữ phía sau Đường Long.
- Tiểu tử, chỗ nào không đi lại dính vào vũng nước đục này. Chỉ cần ngươi để lại tứ nữ phía sau lưng ngươi và quỳ xuống xin lỗi thì ta có thể cân nhắc tha cho ngươi một mạng.(Liễu Thương)
- Đám chó Thiên Minh Tông các ngươi vẫn yêu thích phát xuân khi gặp nữ sắc.
Đường Long lắc đầu rồi thân hình lóe lên xuất hiện trước mặt Yêu Hoa Tà Quân, hắn chưa kịp phản ứng thì nấm đấm của Đường Long đã nện vào người hắn khiến hắn tại chỗ hóa thành thịt nát.
- Đến lượt các ngươi, cho các ngươi nếm thử sức mạnh của Dị Hỏa.
- Dị Hỏa Trận, lên.
Bầu trời, 20 kình thiên trụ cấu tạo từ Dị Hỏa rơi xuống khu vực đám người Liễu Thương đang đứng hình thành lồng giam, toàn bộ người Thiên Minh Tông đều bị giam giữ bên trong mà bọn họ đang không ngừng thừa nhận Dị Hỏa thiêu đốt.
- Không biết các hạ là cao nhân phương nào? Đây là chuyện giữa Thiên Minh tông ta và Hoa tông, chẳng lẽ các hạ vẫn nhất nhất muốn nhúng tay vào hay sao?(Liễu Thương)
Lúc nói chuyện, Liễu Thương âm thầm vận chuyển Đấu Khí trong cơ thể, tên này vừa nhìn đã biết là lai giả bất thiện, không thể không đề phòng.
- Haha, các ngươi không biết ta nhưng ta biết các ngươi. Huyền Minh Tông hẵn là nghe nói qua đi, tông môn là do ta diệt đấy.
- Huyền Minh Tông và Thiên Minh Tông đều là cùng guộc cả thôi. Hôm nay, người Hoa Tông do ta đảm bảo.
- Ngươi muốn chết? Đại Minh Long Quyền.(Liễu Thương)
- Bát Cực Quyền.
Phốc
Liễu Thương và Đường Long so quyền thì Liễu Thương miệng cuồng phun máu tươi bay ngược ra ngoài. Liễu Thương cuối cùng nặng nề va vào một tảng đá khổng lồ chừng hơn mười trượng không rõ sống chết.
Thấy Liễu Thương không tiếp nổi một quyền của người trẻ tuổi, trong mắt cường giả Thiên Minh Tông đang đứng xunh quanh đều hiện lên vẻ kinh hãi. Bọn họ rất hiểu thực lực của Liễu Thương, hắn có thể ngồi lên vị trí Phó tông chủ của Thiên Minh Tông, mặc dù trong quá trình có phần mờ ám nhưng hoàn toàn có đủ thực lực của một Đấu Tôn đỉnh phong mà trong đám người Thiên Minh tông ở đây thì thực lực của Liễu Thương đã là mạnh nhất rồi. Vậy mà có nằm mơ bọn hắn cũng không dám nghĩ đến, Liễu Thương với thực lực đã đạt tới Đấu Tôn đỉnh phong lại thất bại trước người trẻ tuổi chỉ trong một chiêu.
- Trước tiên, tiễn các ngươi xuống địa ngục đi.
Dị Hỏa Trận bên trong từng người Thiên Minh Tông hóa thành hỏa nhân thiêu đốt thành tro tàn, dù là lão già Đấu Tôn đỉnh phong khác cũng không thoát khỏi số mệnh.
- Hoa Ngọc tông chủ đã lâu không gặp.
- Quả nhiên, là ngươi.(Hoa Ngọc)
Hoa Ngọc là không quên được giọng nói của Đường Long, trước đây nàng tới Đan Tháp gặp Huyền Y là cầu Đan dược có thể trợ giúp nàng đột phá lên Bán Thánh nhưng không ngờ tới người Hồn Điện tập kích, nàng cũng bị cuốn vào trong vòng chiến, khi thấy có người ám sát Huyền Y cũng không do dự lao tới thay nàng đón lấy nhất kích trí mạng.
Kết quả, nàng rơi vào tình trạng trọng thương sắp chết. Vừa lúc Đường Long xuất hiện cho nàng phụng dụng hai loại Đan dược chữa trị vết thương và khôi phục tuổi trẻ. Nàng muốn cảm ơn nhưng Đường Long lại gia nhập chiến trường tiếp tục chém gϊếŧ người Hồn Điện. Sự kiện sau đó nàng cũng không có gặp lại Đường Long.
Hoa Ngọc có hỏi Huyền Y về danh tính của Đường Long nhưng đáp lại chỉ là câu trả lời mập mờ.
- Sao Hoa Ngọc tông chủ lại ở đây.
- Vừa lúc tiến vào Cổ Vực Mãng Hoang này, gặp phải đám người Thiên Minh tông rồi từ đó mà lần ra các ngươi.
- Không biết các ngươi đã tiến vào cổ vực này bao lâu rồi?
- Cũng gần năm ngày rồi, nhưng chúng ta không có lộ tuyến xác thực, bởi vậy tốc độ vẫn rất chậm, trên đường còn gặp phải một số Hung thú thực lực rất cường hãn, cuối cùng lại bị người của Thiên Minh tông ám hại làm Thanh Hoa trưởng lão vẫn lạc, haizz.(Hoa Nhàn)
- Vậy Hoa Ngọc Tông chủ có biết đội ngũ của các thế lực khác bây giờ thế nào rồi không?
- Gọi Hoa Ngọc là được rồi. Chắc bọn họ đã tiếp cận khu giữa của cổ vực rồi, nơi đó là một vùng đất truyền lưu từ thời Viễn cổ. Đám Hung thú sẽ không đến gần đó, nó coi như là một nơi an toàn trong Cổ Vực Mãng Hoang nhưng nơi đó cách vị trí ở đây khá xa phải tốn 2 ngày đi đường.(Hoa Ngọc)
- Vậy tiếp theo chúng ta cùng đi chứ? Hai bên gộp lại thì vẫn tốt hơn là hành động một mình mà như vậy cũng dễ trợ giúp nhau hơn.
- Nếu được như vậy thì còn gì bằng.(Hoa Ngọc)
Hoa Ngọc trong lòng đang ước gì tìm cơ hội cùng Đường Long tiếp xúc nhưng không ngờ Đường Long chủ động đưa ra cùng đi nên nàng đồng ý. Những trưởng lão Hoa Tông cũng không có ý kiến gì, bọn họ đội ngũ nguyên bản có hai vị Đấu Tôn đỉnh phong nhưng vẫn lạc hết một vị thì bọn họ đi cũng không được bao xa.
Tứ nữ nhìn ra tâm tư của Hoa Ngọc cũng không có chọc thủng, dù sao các nàng muốn xem thử Hoa Ngọc và Đường Long duy trì tình trạng không biết tới bao lâu.
Hoa Ngọc trước đây là từng yêu thích Dược Trần nhưng nàng bị hắn từ chối. Nàng tính tình cao ngạo nên sẽ không tìm Dược Trần dây dưa nhưng cũng vì vậy mà để lại trong việc tu luyện của nàng khúc mắc.
- Chúng ta đi về phía Đông trước đã. Phía Tây tuy gần hơn một chút nhưng con đường chính của nó bị một con Viễn cổ Thiên Ma Mãng có thực lực tương đương với Ngũ chuyển Đấu Tôn đỉnh phong chiếm cứ. Nếu chúng ta đi qua thì tất nhiên sẽ làm kinh động nó.(Hoa ngọc)
- Viễn cổ Thiên Ma Mãng?
Viễn cổ Thiên Ma Mãng chính là một Ma thú biến dị loại rắn cực kỳ hiếm thấy. Bàn về độ hung hãn, so với Cửu U Địa Minh mãng thì nó chỉ có hơn chứ không kém nhưng thứ này thật sự quá ít, ở bên ngoài sớm đã tuyệt chủng, không ngờ rằng vẫn còn tồn tại đến nay. Dù vậy, điều làm Đường Long sững người không phải vì độ hi hữu của Thiên Ma Mãng mà là hắn đột nhiên nhớ tới máu của Thiên Ma Mãng có tác dụng tẩy kinh phạt tủy.
Vả lại, Đường Long từng đọc trên sách cổ rằng Thiên Ma Mãng có thói quen là tạo huyết trì. Vì huyết trì là nơi hậu đại của chúng sinh trưởng nên Thiên Ma Mãng thường bỏ ra vài trăm năm không ngừng tìm kiếm Thiên Tài Địa Bảo để bỏ vào trong đó mà cuối cùng những năng lượng này đều sẽ được máu trong huyết trì hấp thu rồi qua đó dung nhập vào thân thể của hậu đại chúng.
- Không chúng ta sẽ đi về phía Tây, Viễn cổ Thiên Ma Mãng chỉ là thực lực Ngũ chuyển Đấu Tôn đỉnh phong vẫn không có làm khó được chúng ta.
- Ta thực lực là Bát tinh Đấu Thánh, nàng là Đấu Thánh đỉnh phong mà tam nữ là Cửu chuyển Đấu Tôn. Đội hình như vậy thì không cần phải sợ Viễn cổ Thiên Ma Mãng.
- Phía trước dẫn đường đi.