Mục lục
Sáu Tiểu Bảo Bảo Đáng Yêu: Tổng Tài Thảm Rồi – Đào Anh Thy – Tư Hải Minh – Truyện full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dù sao thì trước kia bà ta và Lục Sương chơi thân với nhau, bà ta có thể vui vẻ được sao?

Hơn nữa nếu như không phải Lục Sương bị Lục

Ninh ép đến tức chết, đám hỏi của nhà họ Tư và nhà họ Võ đã sớm thành rồi! Võ Ái Nhi nhận ra điều gì đó không đúng: “Vậy bà ta bị người giết ạ? Chẳng lẽ là bị.”

Còn chưa nói ra đã bị ba mình mắng: “Nói vớ vẩn gì đấy?”

Võ Ái Nhi tự biết bản thân suýt chút nữa thì lỡ lời, vội vàng che miệng lại: “Con… con chưa nói gì hết!”


“Con bé này sao không biết nói chuyện gì cả? Cho dù trong lòng có suy đoán gì cũng không được nói ra!” Mẹ Võ Ái Nhi dạy dỗ cô ta.

“Con biết rồi, biết rồi, con cũng không phải là đồ ngốc!” Võ Ái Nhi chột dạ chạy biến. Sau khi chạy đi, trái tim cô ta đập thình thịch như trống bỏi, cả người như nhũn ra!

Xoa cổ, cứ cảm giác như tử thần đang đến gần mình…

Ăn xong bữa tối, Hạ Khiết Mai đổi thuốc cho Đào

Anh Thy, Tư Hải Minh ngồi bên cạnh nhìn chằm chằm.

Thật ra Đào Anh Thy muốn nói ban ngày đổi thuốc có thể nhân lúc Tư Hải Minh không có ở đây rồi thay băng không, nhưng suy nghĩ lại thì thấy có lẽ bản thân đã nghĩ nhiều rồi.



Tổng cộng hai lần đổi thuốc, người đàn ông này đều ngồi bên cạnh! “Có để lại sẹo không? Có xấu không?” Đào Anh Thy hỏi.

“Thời gian dài vết sẹo sẽ nhạt dần. Chỉ là bây giờ thì nhìn có hơi ghê chút.”

Hạ Khiết Mai cho rằng Đào Anh Thy lo lắng vết sẹo sẽ khiến cơ thể cô xấu xí.

Nhưng thực tế Đào Anh Thy lại hy vọng rằng vết sẹo này phải càng xấu mới tốt! Trên cơ thể có vết sẹo xấu xí, Tư Minh Hàn mới hết hứng thú với cô.

Không phải anh thích cơ thể cô sao?

Cũng tốt, đổi thuốc trước mặt anh ta, để anh ta nhìn thưởng thức một chút cơ thể bị tỳ vết.

“Dù có mờ nhạt thế nào đi chăng nữa, cũng vẫn là một vết sẹo xấu xí.” Đào Anh Thy cố ý nói vậy, tốt nhất khiến cho Tư Hải Minh ghét bỏ cô, xoay người bỏ chạy.

“Trong giới y học của chúng tôi có một vị thần y, nghe nói cho dù là bất kỳ bệnh tật nào đến tay ông ta đều được chữa khỏi, đặc biệt là những vết sẹo, có thể khôi phục lại trạng thái như lúc ban đầu, ngay cả một chút nếp nhăn cũng không có. Nhưng mà người này có một tật xấu, ông ta xem bệnh bằng tâm trạng của mình, không chỉ có giá tiền vô cùng cao, không dưới ba nghìn tỉ, trong quá trình phẫu thuật còn không tiêm thuốc mê.”

Đào Anh Thy nghe mà giống như đang nghe truyện cổ: “Đây là trong truyền thuyết đúng không?”

Cô thực sự rất sợ Tư Hải Minh đi tìm người nọ.

“Người này có thật. Nhưng mà tôi chưa được gặp, cũng không biết ông ta ở nơi nào. Nếu như cô thật sự muốn xóa vết sẹo, với thế lực của ngài Hải Minh đây có thể thử xem.” Hạ Khiết Mai trả lời.

“Không cần.” Đào Anh Thy từ chối. Hạ Khiết Mai đúng là không để lại cho cô đường lui.



Dĩ nhiên trên đời này lại tồn tại một người như vậy. Hạ Khiết Mai không biết nói chuyện, dù sao cô ấy cũng đã nói điều cô ấy biết, nên làm như thế nào, tự nhiên sẽ có người quyết định.

Sau khi đổi thuốc xong, Hạ Khiết Mai rời đi.

Đào Anh Thy duỗi tay kéo váy ngủ lên. Bởi vì phải thay thuốc nên Đào Anh Thy vẫn mặc váy ngủ ở nhà. Nếu không lại phải phá hỏng mấy bộ quần áo nữa…

Ngón tay vừa chạm đến vạt áo thì đã bị một bàn tay khác thay thế.

Cài lại vạt áo ngủ cho cô. “Tôi tìm người nọ, tiêm thuốc gây tê.” Giọng nói trầm thấp của Tư Hải Minh vang lên. Không có thứ gì mà anh ta không đạt được.

Đào Anh Thy ngẩng đầu lên, đối diện với đôi mắt đen thâm thúy của anh, khuyên nhủ: “Chỉ là một vết sẹo thôi, không quan trọng.”

Anh ta chắc hẳn rất muốn xóa vết sẹo kia đi, một người đàn ông bình thường có thể chấp nhận cơ thể người phụ nữ mà mình yêu thích lưu lại dấu vết như vậy sao?


Đào Anh Thy rũ mắt xuống, cằm lập tức bị bàn tay anh giữ lấy, kéo sang, đối mặt với anh.


Giọng nói trầm thấp sắc bén: “Người có tội là kẻ đã gây ra vết sẹo này, không liên quan gì đến em.”


Ánh mắt Đào Anh Thy khẽ run rẩy, trong đôi mắt đen tuyền thâm thúy của Tư Hải Minh dường như đang cất giấu điều gì đó mà cô không thể hiểu nổi.


Vì vậy, anh không để ý trên người cô có vết sẹo xấu xí như này có phải không…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK