Mục lục
Ta Bán Hủ Tiếu Tại Dị Giới - Ma Tùng Quân (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

[Túc chủ, Phiền Bỏ Mẹ khuyên túc chủ nên nâng cấp cửa hàng tạp hóa. Có lẽ vật phẩm đó có phẩm chất là Lam nên khó gặp. Tạp hóa của túc chủ hiện tại chỉ bán từ cấp Lam đổ xuống, vì cấp Lam là cấp cao nhất nên khó xuất hiện nhất.]

“Sao mày không nói ngay từ đầu?”

Ma Tùng Quân ôm mặt nói. Hắn chẳng còn hơi sức nào mà tức giận nữa rồi. Xung quanh hắn bây giờ có một đống bánh kẹo, nước ngọt,... vân vân và mây mây. Vì có rất nhiều đồ lặt vặt không trùng nhau, nên không thể xếp chung một ô được, thành thử chúng mới xuất hiện cả đống ngoài này.

Hắn không thể nào cất thêm vào trong kho đồ được nữa. Chắc ngày mai mở lại cái sạp tạp hóa bán coi bộ được rồi đấy.

“Nâng cấp chỗ nào sao tao không thấy?” – Ma Tùng Quân hỏi.

[Túc chủ phải yêu cầu lên hệ thống. Phiền Bỏ Mẹ có thể thay mặt túc chủ yêu cầu. Túc chủ có muốn tiêu hao 200.000 tích điểm cảm xúc để nâng cấp cửa hàng tạp hóa không?]

“Khoan, nói cho tao biết. Lúc nâng cấp sẽ gặp vấn đề gì mới không? Hay có thêm quy luật gì mới chẳng hạn?”

Nhìn vào tích điểm tích cực chỉ còn hơn 300.000 điểm, Ma Tùng Quân chua sót nói.

[Cái này Phiền Bỏ Mẹ không biết được. Hệ thống cũng không nói trước. Nhưng túc chủ yên tâm, dù có quy tắc mới thì cũng không có hại cho túc chủ. Cùng lắm chỉ tăng doanh số bán...]

“Gì? Tăng doanh số gì cơ?”

[Không có gì, Phiền Bỏ Mẹ nói nhầm. Túc chủ đừng để ý tiểu tiết. Đằng nào túc chủ chả phải nâng cấp.]

“Tao thấy giống như tao đang bị ép buộc thì đúng hơn.”


Ma Tùng Quân thở dài một tiếng. Mà thôi, cái tích điểm này giống như của trời cho vậy, Ma Tùng Quân cũng chẳng biết khi nào nó nhiều điểm như thế. Không xài để đó để làm gì?

Thế là hắn quyết định nâng cấp.

[Đinh!]

[Cửa hàng tạp hóa đã nâng cấp thành công. Giới hạn vật phẩm cao nhất là Tím. Vật phẩm cấp Lam sẽ xuất hiện nhiều hơn. Tăng giới hạn vật phẩm có được từ 20 -> 40. Mỗi ngày sẽ có 10 lượt làm mới miễn phí. Sau 10 lượt miễn phí, lần làm mới tiếp theo có giá 1.000 tích điểm cảm xúc. Mỗi 12 giờ sẽ tự động làm mới một lần, nhớ thường xuyên ghé thăm cửa hàng nhé!!]

“Ha, thế thì tốt.”

Ma Tùng Quân cười nói. Thông báo rõ ràng thế này chắc không có cái gì lừa gạt rồi. Nâng cấp cửa hàng tuy giá làm mới hơi cao, nhưng đồ trông có vẻ chất lượng hơn.

[Chân gà ướp xả tắc.

Phẩm chất: Tím

Thông tin vật phẩm: Là món chân gà có mùi vị ngon, giòn, đậm đà, có một chút chua.

+15 tốc độ di chuyển

+10% tốc độ ra đòn bằng chân.

Hiệu quả duy trì: 15 phút.

Không có tác dụng phụ.

Giá: 53.000 tích điểm tích cực.]

Đọc xong Ma Tùng Quân cạn lời, đùi gà xả tắc? Ăn vào còn tăng cả tốc độ di chuyển với tốc độ ra đòn bằng chân? Đây là trường hợp tạp chủng gì thế này?

[Phẩm chất càng cao, càng có nhiều vật phẩm hỗ trợ cho việc khai phá thế giới mới. Túc chủ yên tâm, đằng sau còn nhiều đồ tốt lắm.]

Ma Tùng Quân nhìn qua một lượt, kể quả chỉ có một món đồ tím là cái chân gà kia. Còn đâu là Lam với Lục. Bất quá toàn những thứ vớ vẩn như thuốc nhuộm tóc, lens mắt, kính chống nắng, kính nhìn ban đêm.

À có cái kính nhìn ban đêm này cũng được, phẩm chất Lam. Nhưng giá hơi mắc, tận 12.210 tích điểm lận. Nên thôi bỏ qua.

Thế là Ma Tùng Quân chọn làm mới.

[Đinh!]

[Túc chủ phải chọn mua ít nhất một vật phẩm mới có thể làm mới. Tránh trường hợp tích điểm bị lãng phí.]

Hệ thống hiện lên một dòng chữ khiến Ma Tùng Quân muốn hộc máu mồm chết luôn tại chỗ.

Trách ai bây giờ? Trách ai? Hắn phải trách ai???

[Đinh!]

[Túc chủ đã mua thành công kính đi đêm. Vật phẩm sẽ được chuyển đến túi đồ trong 5 4 3...]

[Túi đồ sắp đầy, túc chủ nhớ chừa lại khoảng trống để nhận vật phẩm mua được. Nếu không có ô trống, vật phẩm sẽ kẹt ở hàng chờ. Mất một ngày để vận chuyển nếu như có ô trống trở lại.]

“Coi như mày còn tình người.”

Ma Tùng Quân thở dài một tiếng. Nếu nó mà nói ‘Do không có ô trống nên vật phẩm sẽ biến mất’ Ma Tùng Quân thề có một ngày, nếu hắn sẽ rời khỏi thế giới này, phải tìm đến cái thằng tạo ra cái hệ thống, hắn nhất định phải cho tên đó một trận nhừ tử.

Đôi khi sự cay cú khiến cho người ta trưởng thành hơn. Ma Tùng Quân mỗi lần làm mới đều chọn lựa rất kỹ càng, phân tích chuyên sâu về cả hiện tại lẫn tương lai.

Hầu hết hắn đều chọn mua các vật phẩm cấp Lam trở lên. Bởi hắn để ý được một điều rằng, chỉ cần vật phẩm cấp nào mình mua nhiều, thì cấp độ đó sẽ hiện ra nhiều hơn cho lần làm mới tiếp theo. Cảm tưởng giống như thuật toán bán hàng của mấy trang thương mại điện tử vậy.

Khi số điểm của Ma Tùng Quân còn trên dưới 100.000, cuối cùng hắn cũng thấy được thứ hắn cần tìm.

[Mắt kính ma lực.

Phẩm chất: Lam

Thông tin vật phẩm: Mắt kính ma lực có thể giúp người bình thường nhìn thấy được dòng chảy ma lực ở xung quanh. Bao gồm tất cả vật chất có tồn tại ma lực đều bị nhìn thấu.

Giá: 10.013 tích điểm cảm xúc.]

“Khoan đã, để nhìn lại ô trống.”

Ma Tùng Quân suýt thì ấn mua. Sau đó hắn nhìn lại ô trống trong túi đồ. Hay lắm, túi đồ 100/100. Không còn cái chỗ trống nào luôn.

Hắn lấy vài thứ linh tinh ra đưa cho Lưu Béo và Huyết Phong. Trong đó Ma Tùng Quân có mua một cái điện thoại, ở đây có mỗi Lưu Béo biết dùng nên đành cho Lưu Béo cái điện thoại đó.

Tiếp đến là lúc mua.

[Đinh!]

[Mắt kính ma lực đã mua thành công. Túc chủ vui lòng đợi trong 5 4 3...]

“Đây rồi.”

Ma Tùng Quân nở nụ cười. Hắn cầm mắt kính trên tay, cái mắt kính này trông chẳng khác nào cái kính râm. Thế là hắn chẳng ngần ngại đeo lên.

Bình thường, gương mặt của Ma Tùng Quân đã rất hung dữ và cục súc. Trông hắn không khác mấy tên đại ca khét tiếng ở thế giới cũ là bao. Bây giờ thêm cặp mắt kính kia, hình tượng đó phải nói là xứng đáng trở thành kẻ phản diện.

“Quân ca, ca đeo cái gì lên mặt thế? Trông ngầu quá.” – Lưu Béo ngẩng đầu lên, hai mắt tỏa sáng nói.

“Che đi đôi mắt, trông Quân ca nguy hiểm thật.” – Huyết Phong cũng gật gù đầu nói.

“Bớt nhoi đi, lột da xong thì qua một bên. Xếp lại mấy món đồ kia cho gọn lại, đừng để tên nào trộm đi mất. Tài sản của ta không đấy.”

Ma Tùng Quân xua tay đuổi hai thằng đệ đi. Hắn lên xe lấy xuống một con dao dài như thanh kiếm, con dao có những đường vân đá tuyệt đẹp. Dao này là do Lưu Béo rèn cho hắn, để khi nào có dịp xẻ thịt con gì lớn lớn mới lấy ra dùng.

Đây là lần đầu tiên Ma Tùng Quân dùng nó, con dao này cũng rất đặt biệt do có mấy lỗ khảm ma tinh thạch ở trên. Chẳng biết Lưu Béo làm cây dao này để làm thịt, hay là để giết người không biết.

[Túc chủ còn nhớ Phiền Bỏ Mẹ nói Lưu Béo là một thợ rèn giỏi đúng không?]

“Làm sao? Nhắc lại chuyện cũ làm gì? Mày có mưu đồ gì nói ra luôn đi, không cần phải ẩn ý đâu.”

Ma Tùng Quân một tay vừa bóp nắn cơ thể của con gấu vừa nói.

[Túc chủ toàn nghĩ xấu cho Phiền Bỏ Mẹ. Thực ra Lưu Béo làm ra cây dao này, hắn đã tính toán trước túc chủ sẽ làm thịt Ma thú. Để làm thịt được Ma thú thì người đầu bếp phải có ma lực. Túc chủ không có ma lực nên Lưu Béo mới làm ra lỗ khảm.]

“Nói tiếp đi."

[Cơ thể của con gấu đa phần mang ma lực nguyên tố Nham và Hỏa. Trước khi nấu thịt của nó rất mát lạnh, thậm chí là có mùi ngọt của mật ong. Nhưng thịt này phải nấu trên dưới 1.000 độ C thì mới chín được. Trước đó túc chủ phải điều chỉnh dòng ma lực bên trong nó thì mới có thể nấu, nếu không thịt sẽ nổ tung do các nguyên tố va chạm lẫn nhau trong quá trình nóng lên.]

[Túc chủ kêu Lưu Béo đưa túc chủ một con dao cỡ vừa có lổ khảm đi. Để điều chỉnh những dòng chảy ma lực trong thịt của nó.]

“Lưu Béo...”

Kết quả Lưu Béo đưa hẳn cho Ma Tùng Quân một bộ dao kéo có lỗ khảm ma tinh thạch. Lúc này hai mắt Lưu Béo sáng rực, hắn biết Ma Tùng Quân đang làm cái gì.

Trong những quyển sách mà em gái hắn đưa, có một truyền thuyết về vị đầu bếp nấu thịt Ma thú. Đầu bếp đó tuy không có ma lực, nhưng lại sở hữu cho mình bộ đồ nghề có lỗ khảm ma tinh thạch. Không biết chuyện đó có thật hay không, nhưng Lưu Béo đã lấy ý tưởng từ đó và sớm rèn ra một bộ như thế cho Ma Tùng Quân.

Chả là hắn định đợi đến dịp sinh nhật Ma Tùng Quân hay gì đó mới dám đem tặng. Bởi hắn thấy Ma Tùng Quân rất yêu quý bộ dao kéo hiện tại của mình, sợ Ma Tùng Quân sẽ không nhận. Tâm hồn Lưu Béo lại rất mong manh dễ vỡ, nên tới giờ vẫn giữ lấy bên mình.

[Đầu tiên túc chủ phải xem dòng chảy ma lực thuộc loại nào. Dòng chảy ma lực ở phần đùi nó là lớn nhất, ít loạn nhất. Một nửa là Hỏa, một nửa là Nham.]

[Đúng đúng, túc chủ cắt đến đó đừng cắt nữa. Đổi đá đi rồi hãy cắt tiếp.]

[Tốt lắm. Cắt xong túc chủ để ý phần đùi được cắt ra, có những đoạn ma lực chạy đan xen lẫn nhau thành nhiều nhánh. Túc chủ cứ tưởng tượng nó giống như những nhánh sông, mà túc chủ lại là Thần. Chỉ cần rẽ các nhánh sông thuộc về chính nó liền lại một đường là có thể sắp xếp được dòng chảy ma lực ở cái đùi. Chuyện này cần sự tập trung rất cao độ, tiếp theo Phiền Bỏ Mẹ sẽ không làm phiền túc chủ nữa. Lời nói của Phiền Bỏ Mẹ sẽ hiện lên bảng thông báo bên trái cho túc chủ xem.]


Nghe thế Ma Tùng Quân liền gật đầu.


Hắn không ngờ chế biến một con Ma thú lại phức tạp thế này. Phiền Bỏ Mẹ cũng đã nói, nấu được một con Ma thú thì cần phải sắp xếp lại toàn bộ nguyên tố ma lực trong cơ thể của chúng. Tiếp đó mới có thể nấu chúng.


Nấu được là một chuyện, nhưng người ăn cũng phải giới hạn. Phàm những người không có ma lực thì chỉ nên ăn một ít cho có thôi. Với những người có ma lực thì tùy vào lượng ma lực sở hữu mới được phép ăn theo số lượng nhất định.


Ma Tùng Quân cũng không rõ số lượng nhất định là bao nhiêu, cái cần làm bây giờ là hắn phải nấu được cái con gấu này đã.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK