Trong hầm ngục, liên tục vang lên những âm thanh kim loại va chạm. Ánh lửa tóe lên khắp nơi, khiến cho hầm ngục nhấp nháy như sàn disco.
Ma Cà Rồng có thể nhìn trong đêm rõ như ban ngày, Goblin cũng có đặc tính y như vậy, do sinh thời sống trong hang động tối đã quen. Trước mắt hai tên này, không phải là một cuộc chiến với Golem. Mà là một đợt khai thác khoáng sản mới đúng.
Ba tên con người cục mịch, tên nào cũng cầm cây cuốc, liên tục bổ vào người những con Golem kia. Không hiểu sao, khi cuốc bổ trúng, nhất định sẽ có một vài thứ gì đó rơi ra từ cơ thể của con Golem. Không phải khoáng sản thì cũng là ma tinh thạch.
“Ha ha ha, cái mắt kính này của Quân ca đúng là xịn xò. Khoáng thạch như hiện ra trước mắt của đệ.” – Long Nguyên Giáp vừa cuốc vừa cười phá lên.
“Tập trung đi, bọn chúng đến ngày càng đông kìa.” – Ma Tùng Quân hét lên.
“Đông thì có làm sao, lũ này đần lắm. Ca coi kìa, chen hàng cũng không xong, tự đạp lẫn nhau ha ha ha.”
“Cộp cộp cộp...”
Long Nguyên Giáp cười ha hả, không ngừng bổ lên người mấy con Golem. Có Huyết Phong là chăm chỉ nhất, một mình sức hắn làm bằng hai người Ma Tùng Quân và Long Nguyên Giáp cộng lại. Nhưng số lượng Golem kéo đến vẫn ngày một nhiều.
Dù số lượng Golem có đông hơn nữa cũng vô dụng. Về cơ bản mà nói, bốn con Golem vây một người đã hết diện tích cho mấy con khác chen vào rồi. Nếu những con khác muốn chen vào thì phải đẩy con phía trước ra. Thành thử ra chúng cứ chen chúc lẫn nhau mà không tạo ra được hiệu quả gì, còn ba người Ma Tùng Quân chỉ cần né tránh ba con, tấn công một con là xong, chuyện cực kì đơn giản.
Đúng ra bọn họ có thể giải quyết lũ Golem này nhanh hơn bằng cách chiêu công kích diện rộng. Nhưng như thế sẽ có tỷ lệ cao phá hỏng cả ma tinh thạch bên trong, vì công kích diện rộng rất khó khống chế.
Phẩm chất ma tinh thạch bên trong mấy con Golem này quả thực rất cao, tất cả đều là cấp Tinh Phẩm, thi thoảng còn có cả cấp Cực Phẩm. Chất lượng tốt, số năng lượng bên trong lại nhiều, có điên mới không khai thác tiếp.
Chưa kể đến bên trong mấy con Golem này còn có cả khoáng thạch các loại. Không cần thiết phải dùng sức mạnh để đánh chúng, chỉ cần xác định đúng vị trí khoáng thạch và ma tinh thạch là được, cứ thế mà bổ. So với việc dùng lực giết chúng, thì khai thác sẽ dễ dàng hơn nhiều, tuy hơn tốn thời gian một chút.
“Rầm rầm rầm...”
Đang mải mê khai thác Golem, thì đột nhiên mặt đất rung lên. Đằng xa có thể thấy được vô số Golem bị húc bay, có một cái bóng khổng lồ đang lao đến chỗ bọn họ, Golem ngáng trên đường không khác gì mấy cục đá vô hại bị cái bóng đó đẩy dạt sang hai bên.
Do Huyết Phong là người tiến sâu vào trong nhất, cho nên khi cái bóng đó xuất hiện nó tông trực diện vào Huyết Phong. Khiến hắn văng trở ngược ra đằng sau, thân đập lên trần nhà, dội xuống dưới, tạo ra một cái hố nhỏ.
— QUẢNG CÁO —
“Keng!”
Cái cuốc chim của Huyết Phong gãy làm đôi, đầu cuốc rơi trúng ngay đầu cái bóng đen khổng lồ kia. Cái hầm ngục này tuy nói hầm, nhưng mỗi tầng lại cao đến 3 40m. Cả tầng này cũng vậy, phải lực đánh cỡ nào mới đánh văng Huyết Phong đụng trúng trần hầm ngục rồi đập thẳng xuống để tạo ra cái hố chứ?
“Uây, còn sống không?” – Diggory T.Bogy đi đến lay vai Huyết Phong nhẹ vài lần.
“Đây là con Golem bạo chúa mà đệ nói à? Trong người nó có ma tinh thạch Tuyệt Phẩm đúng không?” – Ma Tùng Quân nhìn Golem khổng lồ trước mắt mà nói.
Chiều cao của con Golem này lên đến 13 14m, phải nói là con quái vật lớn nhất từ trước đến giờ Ma Tùng Quân được thấy. So ra, Ma Tùng Quân còn đứng chưa tới đầu gối của nó.
“Phẩm chất Tuyệt Phẩm làm gì dễ thấy như vậy được, ca nhìn kỹ đi. Nó được vận hành bởi 10 viên ma tinh thạch Cực Phẩm.” – Long Nguyên Giáp vác kiếm trên vai nói.
“Thực lực con này cũng khá, Quân ca, hay là để ta đi. Mấy con lâu la kia phiền ca.”
Nói rồi Long Nguyên Giáp nhảy thẳng lên cao, hắn xoay người vung một kiếm táng thẳng vào đầu Golem khổng lồ kia. Một kiếm đó tạo ra sóng xung kích khiến cho hầm ngục nổi gió. Đánh được một đòn trúng Golem, Long Nguyên Giáp cũng hứng một đấm của nó.
“Rầm!!”
Long Nguyên Giáp bị đánh văng dính trên trần nhà, nhưng miệng hắn vẫn nở nụ cười vui sướng. Lần trước đánh với Orc với hắn mà nói, không đã chút nào. Orc tuy đông và hung hãn, nhưng chẳng tên nào có thể đánh tay đôi được với Long Nguyên Giáp.
Bụi trên trần hầm ngục rơi xuống lả chả, Long Nguyên Giáp đáp xuống mặt đất, một tay cầm kiếm, một tay hướng về con Golem làm động tác khiêu khích.
Cảm nhận được sự khiêu khích của Long Nguyên Giáp, con Golem ngờ nghệch kia há mồm ra bắn thẳng một tia năng lượng khổng lồ về phía Ma Tùng Quân. Không nhầm đâu, là đánh Ma Tùng Quân.
“Đùng!!!!!!”
Một kích bất ngờ, Ma Tùng Quân vì đang mải ‘khai thác’ khoáng sản từ bọn Golem nhỏ nên không kịp né tránh. Vụ nổ oanh tạc nát cả khu đất. Những con Golem nhỏ xung quanh vì thế cũng chung số phận bị đánh tan thành từng mảnh.
Ma tinh thạch rơi lả chả như cơn mưa nặng hạt, có một số ma tinh thạch vỡ nát tạo ra vụ nổ lớn giữa không trung. Khói bụi chẳng mấy chốc bao trùm cả hầm ngục.
— QUẢNG CÁO —
“Quân ca!” – Long Nguyên Giáp thốt lên.
Hắn không ngờ con Golem kia lại chuyển sang tấn công Ma Tùng Quân, là vì cái gì?
“Mẹ mày, dám khinh thường tao?” – Long Nguyên Giáp tức giận.
Lúc này cơ thể hắn bốc lên ngọn lửa lam ngọc, đồng thời sấm chớp nổi lên đan xen giữa ngọn lửa. Tạo thành Hỏa Lôi cùng cháy.
Bấy giờ Long Nguyên Giáp cầm trọng kiếm bằng hai tay, từ từ đưa kiếm ra sau vai, đôi mắt hắn rực sáng cùng với ngọn Hỏa Lôi đang bùng cháy trên người.
“Hỏa Lôi Cuồng Điệp... Khai!!”
“Phừng... lách tách.”
Ngọn lửa xanh bùng cháy cùng lôi điện xanh lam, khi âm thanh của Long Nguyên Giáp vừa dứt thì có thêm những cánh bướm tuyệt đẹp xuất hiện bên trong ngọn lửa. Tròng mắt của Long Nguyên Giáp theo đó cũng biến mất, chỉ còn lại mống mắt màu trắng đục đang dần hóa thành màu xanh.
Nhưng ngay thời điểm đó, dưới đống đổ nát kia bắt đầu rục rịch. Thanh trọng kiếm của Ma Tùng Quân đâm lên khỏi mặt đất, hắn như người chết đội mồ sống trở lại. Từ từ Ma Tùng Quân ngồi dậy, đống đất đá trên người hắn rơi xuống.
Da thịt của hắn bấy giờ đỏ ửng cả lên, lưng hắn xuất hiện một mảng cháy đen, cơn đau rát khiến Ma Tùng Quân tức sôi cả máu. Hắn lấy ra một lọ thuốc trị thương cấp cao, tháo nắp, trực tiếp uống vào. Sau đó từ từ đứng dậy, ánh mắt hừng hừng sát khí nhìn con Golem kia.
Golem không có tình cảm, cũng không sợ hãi sát khí, nó giống như một con robot lù đù chỉ biết tấn công. Vốn nó đang định đánh Long Nguyên Giáp thì phát hiện ra Ma Tùng Quân vẫn còn sống, nên ngay tập tức nó chuyển hướng tấn công sang Ma Tùng Quân.
Bàn tay khổng lồ của nó nắm lại thành một tảng đá lớn, cứ thế nó đấm xuống vị trí Ma Tùng Quân đang đứng.
“Phách Không Trảm!”
Giọng nói của Ma Tùng Quân cất lên, một luồng kiếm khí khủng bố đánh ra, đánh trực diện lên nắm đấm của con Golem khổng lồ kia, kiếm khí cắt ra cách rãnh sâu chừng một tấc trên nắm đấm của nó.
Vẫn chưa dừng lại ở đó, trong một khắc sau Ma Tùng Quân trảm liên tục bốn năm trảm, đòn sau luôn mạnh hơn đòn trước. Tốc độ ngày một nhanh, trong một giây toàn bộ cánh tay của con Golem bị Ma Tùng Quân phách không chém nát.
— QUẢNG CÁO —
Long Nguyên Giáp đứng ở xa tắt luôn cả lửa, hắn vừa trông thấy cái gì đây? Quân ca? Ngươi dùng một thanh kiếm không gắn ma tinh thạch, cứ thế chém ra kiếm khí cực đại?
“Gào!!!!”
Tiếng gào thét của con Golem vang lên, có vẻ như Golem cũng biết đau. Nhưng không vì thế mà Ma Tùng Quân dừng lại, hắn gắn lên trọng kiếm ba viên ma tinh thạch hệ Thủy, đồng thời gõ đều lên chúng.
Bấy giờ thanh kiếm của hắn được bọc bởi những vòng xoáy nước tốc độ cao, Ma Tùng Quân nghiến răng nghiến lợi chửi thề:
“Con mẹ nhà mày, mày coi thường tao nên mới đánh tao trước đúng không? Con nghiệp chướng nhà mày, không bổ nát người mày ra tao thề bỏ bán hủ tiếu.”
[Đúng rồi túc chủ, đánh nó đi. Nó coi thường túc chủ nên mới đánh túc chủ trước đó. Phận làm AI, tính cách của con Golem này Phiền Bỏ Mẹ lạ gì.]
Có thêm nội tại khích đểu của Phiền Bỏ Mẹ bên trong, Ma Tùng Quân càng thêm nóng máu. Căn bản là lúc con Golem kia đánh hắn, hắn tuy không bị thương quá nặng, nhưng lại thấy bất ngờ không tả được. Đồng thời cũng tức điên lên.
Lợi dụng lúc đó Phiền Bỏ Mẹ đã phân tích ra hành động bất ngờ kia của Golem và nói ngay cho Ma Tùng Quân. Tất nhiên sẽ thêm vài câu khích lệ Ma Tùng Quân, là khích lệ, không phải khích đểu.
Chung quy là con Golem này đánh giá Ma Tùng Quân yếu nhất trong ba người, theo đó nó sẽ ưu tiên diệt Ma Tùng Quân trước.
Thời gian qua Ma Tùng Quân không nhận thêm được bất kì bí kíp võ học nào hết, do đó hắn phải tự sáng tạo ra những chiêu thức mới. Cứ chặt chém mãi cũng không phải là cách hay. Vì thế hắn đã thử kết hợp Phách Không Thần Quyền bằng cách sử dụng trọng kiếm để đánh ra chiêu thức đó.
Kết quả Phách Không Trảm được ra đời, sức công phá chẳng những tăng mạnh mà cả tầm chém cũng xa hơn. Nhưng nhược điểm là chính xác thấp. Nhưng với mục tiêu to như con Golem kia, có đánh lệch xuống dưới thì vẫn trúng người nó được.
Nhược điểm thứ hai của chiêu này chính là tiêu hao thể lực gấp 3 lần Phách Không Thần Quyền. Phách Không Thần Quyền tiêu hao 10 điểm thể lực, Phách Không Trảm tiêu hao tận 30 thể lực.
Với số thể lực hiện tại, Ma Tùng Quân có chém cả nửa ngày cũng không biết mệt. Khi dùng Phách Không Trảm, thậm chí còn có thêm ưu điểm thuộc tính của trọng kiếm khi dùng ma tinh thạch lên nó.