Con linh thú này trúng một kích, hai mắt đỏ thẫm của nó càng thêm điên cuồng, phát ra khí tức bạo ngược, âm thanh gào rú kinh người, thân ảnh nhoáng một cái, đã biến thành một đạo tàn ảnh, tiếp tục công kích Kiệt Sâm.
- Muốn chết!
Lần này, Kiệt Sâm đã tức giận triệt để, đôi mắt của hắn giống như cầu vòng, linh lực kinh người sôi trào trong người của hắn, hắc sắc trọng kiếm trong tay tản ra uy áp kinh người, nhắm ngay con linh thú mà bổ tới.
- Ầm ầm!
Hư không dưới một kích này bị sụp đổ, mà nói sụp đỏ, lộ ra một khe nứt không gian có phạm vi mấy mét.
Hắc sắc trọng kiếm lấy thế lôi đình vạn quân, lập tức đánh mạnh lên cái mai rùa của linh thú.
- Phốc phốc!
Cái mai rùa có lực phòng ngự kinh người thoáng chốc xuất hiện khe nứt, sau đó lan vào trong thân thể con linh thú, máu tươi vẩy ra, một khối huyết nhục lớn bay xuống biển, quy loại linh thú phát ra một tiếng thê lương gào rú, cả thân hình khổng lồ dưới một kích của Kiệt Sâm, thoáng cái bị chém thành hai khúc, sau đó chết ngay lập tức.
Một khỏa linh tâm thủy hệ chấn động hiện ra, xuất hiện trong tay phải của Kiệt Sâm, trong khoảnh khắc có một khỏa linh hạch màu xanh hiện ra, chấn động linh lực kinh người hiện ra.
Con linh thú này, chính là đầu thất giai Hoàng cấp, hơn nữa hung hãn không sợ chết, nếu như là Hoàng Linh Sư bình thường, chỉ sợ khó tránh khỏi sẽ chạy trốn khỏi chết, nhưng ở trước mặt của Kiệt Sâm, vẫn không đủ nhìn.
- Cái này Bạo Loạn Linh Hải, đến tột cùng là địa phương nào?
Kiệt Sâm nhíu mày thật sâu.
Trong Linh Dược Sư tháp, phủ đệ chính là phủ đệ, chính là địa phương tĩnh tâm tu luyện, căn bản không có khả năng xuất hiện đồ vật như linh thú, cũng không có bất cứ nguy hiểm nào, nếu như các đệ tử muốn săn giết linh thú, hoàn toàn có thể đi bí cảnh thí luyện, hoặc là giống như đi Thâm Uyên chém giết như lời Ba Nhĩ Tát Trạch nói trước đó, nhưng cái địa phương như Bạo Loạn Linh Hải, hoàn toàn không giống các nơi khác a.
Trong nội tâm của Kiệt Sâm rất là nghi hoặc, nhưng rất nhanh, hắn đã thu liễm tâm tình, đem khỏa linh hạch thất giai thủy hệ ném vào không gian giới chỉ, tiếp tục như phủ đệ mình chỗ lao đi, đương nhiên, lúc này đây Kiệt Sâm đã đề cao cảnh giác, thời khắc nào cũng chú ý tất cả các nơi chung quanh.
Sau một lát, một hòn đảo xa xa xuất hiện trước mặt của Kiệt Sâm, sau khi nhìn thấy hòn đảo này, thân hình của Kiệt Sâm đang bay tới cũng phải ngây người một lúc.
Ầm ầm!
Trước mặt của Kiệt Sâm, tiếng sóng biển cực lớn vang lên, một hòn đảo lớn sừng sừng xuất hiện, lù lù bất động, làm cho Kiệt Sâm giật mình, chung quanh hòn đảo này có linh khí nồng đậm.
Từng đạo linh khí, vô cùng cuồng bạo, nồng đậm tới mức làm người ta lộn ruột, linh khí hình thành từng đạo khí lãng giống như sương mù màu trắng, không ngừng tập trung vào trên đảo.
Kiệt Sâm vào lúc này, nhìn thấy tràng cảnh trước mặt, giống như mây mù được gió mang đi, cả chung quanh, linh khí hình thành sương mù xuất hiện vòng khí xoáy, mà trung ương của linh khí, chính mà linh nhãn, cả hòn đảo này, trở thành vị trí hội tụ của linh khí chung quanh.
Một màn kinh người xảy ra, ánh mắt của Kiệt Sâm sáng lên, linh khi hình thành sương mù, đây là khái niệm gì? Rốt cuộc linh lực nguyên tố cần nồng đậm tới mức độ nào mới có thể khiến linh khí hình thành sương mù?
- Vèo!
Kiệt Sâm lập tức hóa thành một đạo lưu quang, hạ xuống hòn đảo này, cẩn thận đánh giá Hóa Thần đảo là động phủ tu luyện của mình, đây là chỗ của hắn a.
Diện tích của hòn đảo vô cùng to lớn, đầy đủ thành lập cả một tòa thành nhỏ, cả hòn đảo này vô cùng hùng vĩ, quái thạch đứng vững, có một cái sơn cốc, chỉ có điều chung quanh trần trụi, ngay cả đá cũng không có, thì nói gì tới xây phủ đệ.
Hòn đảo này chính là trung tâm hội tụ linh khí chung quanh, linh lực từ bốn phía điên cuồng vọt tới, nồng đậm như đang ở trong biển sương mù, nhưng linh khí cũng cuồng bạo như cũ, căn bản không cách nào hấp thu trực tiếp.
Địa phương như vậy, quả thực là kém tới cực điểm, thậm chí ngay cả khu biệt thự của đệ tử cao cấp trong Linh Dược thành còn không bằng, dù Kiệt Sâm không thập phần chú ý động phủ của mình, trong lòng cũng khó tránh khỏi có một tia tức giận lướt qua.
Nhưng Kiệt Sâm cũng không có đi trở về tim đối phương nói cái gì, thứ nhất, không nói có đổi được hay không, thứ hai, đối với Bạo Loạn Linh Hải này, trong lòng của Kiệt Sâm cũng có chút hiếu kỳ, hơn nữa linh lực dù cuồng bạo, nhưng nồng độ thì quá cao, cho dù không thích hợp cho Linh Sư, nhưng nơi đây cực kỳ thích hợp cho đào tạo linh dược đặc thù.
Tuy linh dược sinh trưởng cũng cần hấp thu linh khí trong thiên địa, nhưng mà linh dược, linh thú cùng với Linh Sư hấp thu linh lực nguyên tố theo các phương thức khác nhau, cho dù là địa phương ác liệt nhất trên đại lục, nơi cực hàn, nơi cực nhiệt, nơi cần cỗi hay phì nhiêu, đều có linh dược cùng linh thú sinh tồn, nhưng mà Linh Sư muốn tu luyện nhanh thì cần nơi có linh khí dồi dào, cần địa phương linh khí ngoan ngoãn êm dịu, cho nên có tính cực hạn thật lớn.
Phải biết rằng, lúc trước Kiệt Sâm đánh chết con linh thú giống như con rùa kìa, rất rõ ràng chính là linh thú bản thổ của Bạo Loạn Linh Hải.
Đã không có phủ đệ, Kiệt Sâm lúc này rút hắc sắc trọng kiếm trong tay ra, hắn tìm được một nơi có vị trí thật tốt trên Hóa Thần đảo, nơi này chính là sơn cốc ẩn mật, Kiệt Sâm vung vẩy hắc sắc trọng kiếm trong tay, nhắm ngay sơn cốc mà bổ mạng xuống.
- Phốc phốc!
Hắc sắc trọng kiếm ẩn chứa linh lực thất giai của Kiệt Sâm, cho nên dễ dàng bổ ra một lổ hỏng trên nham thạch cứng rắn, xuất hiện lỗ thủng cực lớn.
Kiệt Sâm cũng không muốn kiến tạo một cái phủ đệ xa hoa cho mình trong sơn cốc này, hắn không có tinh lực đó, mở một động phủ, không thể nghi ngờ là dễ dàng nhất, cũng là biện pháp nhanh nhất.
Cứ như vậy, Kiệt Sâm vung vẩy hắc sắc trọng kiếm, tiến hành mở động phủ, linh lực cường hoành bắn ra bốn phía, với thực lực cường hãn của Kiệt Sâm, một kiếm chém ngang cả ngọn núi cũng không khó, bỏ ra một cái động phủ, đương nhiên còn dễ dàng hơn.
Trải qua nửa ngày vất vả, một cái động phủ không nhỏ đã hình thành, Kiệt Sâm mở ra chín gian phòng không đều, có một khu vực chiếm cứ ba thành diện tích của động phủ.
Ngay sau đó, Kiệt Sâm cũng tìm một khối đá cứng, cắt thành một cái giường đá, cùng với một ít bàn ghế, đặt trong gian phòng, cuối cùng, Kiệt Sâm lại gia công những chỗ thô ráp, Kiệt Sâm khảm nạm một ít dạ minh châu lên thành động, kết quả là, một phủ đệ đã hình thành như thế.
Nhìn thấy động phủ mình vất vả tạo ra, Kiệt Sâm nhịn không được nhếch miệng cười, thậm chí hắn nhìn thấy công nghệ làm nên kiến trúc này, vạn phần thoả mãn.
Sau khi làm xong mọi chuyện, Kiệt Sâm cũng không có nghỉ ngơi, mà đi ra ngoài Hóa Thần đảo, nhìn linh lực nguyên tố cuồng bạo từ khắp bốn phía hội tụ vào đây, cả cảm giác như được phóng thích ra ngoài.
Thân là một gã Linh Sư, Kiệt Sâm muốn đề cao thực lực của mình, nhất định phải hấp thu linh lực trong thiên địa, nếu không, thực lực của hắn mạnh hơn nữa, cũng không có khả năng tăng tiến thêm.