- Chính là ta, đa tạ ân cứu mạng của các hạ lúc trước. . .
Kiệt Sâm nhẹ gật đầu, mặc kệ mình có cần A Lỗ Địch Ba trợ giúp hay không, ít nhất đối phương cũng giải vây cho mình hai lần.
- Ha ha, cám ơn cái gì, các hạ là người Hành Tỉnh Xích Nhĩ chúng ta, Vi Đức Ngũ Kỳ kia dám can đảm đến Hành Tỉnh Xích Nhĩ, chính là bản thân hắn muốn chết, tiểu tử về sau có chuyện gì thì có thể tới tỉnh thành tìm ta, nếu ta có thể giúp đỡ thì nhất định sẽ giúp.
A Lỗ Địch Ba cởi mở cười to.
Ở Hành Tỉnh Xích Nhĩ, mọi người đều biết A Lỗ Địch Ba là một người bao che khuyết điểm, bất kỳ một người nào từ ngoại tỉnh vào dám can đảm gây rối tại Hành Tỉnh Xích Nhĩ mà nói chỉ cần bị gia tộc Phỉ Nhĩ biết rõ, tuyệt đối không có quả ngon để ăn.
Tựa như bảo địa linh trì Bí Cảnh, các đại hành tỉnh chung quanh đều muốn đến kiếm một chén canh, sau khi A Lỗ Địch Ba chấp chưởng Hành Tỉnh Xích Nhĩ, liền đi đến đế đô, trước mặt Bỉ Đắc bệ hạ đấu tranh mạnh mẽ, lúc này mới bảo vệ được danh ngạch vào Linh trì bí cảnh, thời điểm mỗi một lần mở ra linh trì bí cảnh chỉ có tổng cộng một trăm danh ngạch, Hành Tỉnh Xích Nhĩ ít nhất đều có nửa chỗ trở lên, hết thảy điều đó là nhờ công lao của A Lỗ Địch Ba.
- Tốt rồi, chúng ta xuống đi, bị người vây quanh nhìn chằm chằm cũng không phải yêu thích của ta, ha ha
Trong tiếng cười lớn A Lỗ Địch Ba và Kiệt Sâm cùng nhau đi vào trong phủ đệ gia tộc Mạc Lý.
Đối với A Lỗ Địch Ba, người không quen sẽ cảm thấy hắn vô cùng nghiêm túc, trên thực tế hắn là một người cực kỳ hào sảng, rất dễ ở chung.
- Sư phụ, người không sao chứ. ..
Thấy Kiệt Sâm hạ từ trên không xuống, đám người LẠc KHố Ân vội vàng chạy ra, trên mặt tràn đầy lo lắng.
- Đương nhiên không có việc gì.
Kiệt Sâm cười cười, chiến đấu lúc trước làm cho bề ngoài của hắn có chút chật vật, nhưng trên thực tế, lại không có bị tổn thương nhiều.
- Ồ...
Lạc Khố Ân nhìn thấy A Lỗ Địch Ba tươi cười đứng ở một bên ngay lập tức lộ ra một hồi kinh nghi.
- Nếu ta nhìn không lầm thì ngươi hẳn tên là Lục Tư Linh Sư đê cấp a? Ngươi năm nay mấy tuổi?
A Lỗ Du mong chờ nhìn Kiệt Sâm, lại nhìn Lạc Khố Ân, chăm chú nói.
- A Lỗ Địch Ba đại nhân, tại hạ Lạc Khố Ân, năm nay mười tám!
Đối với A Lỗ Địch Ba, trụ cột tinh thần của Hành Tỉnh Xích Nhĩ này, trong nội tâm Lạc KHố Ân vẫn có chút khẩn trương, vội vàng lên tiếng nói.
- Mười tám, chậc chậc, Hành Tỉnh Xích Nhĩ ta quả nhiên xuất hiện nhân tài lớp lớp a...
A Lỗ Địch Ba sững sờ, rồi sau đó cảm thán lên tiếng:
- Thế nhân đều nói đệ nhất thiên tài của Hành Tỉnh Xích Nhĩ là Cơ Lạc Tư của gia tộc Phỉ Nhĩ ta, so với hai vị ở đây, Cơ lạc Tư vẫn kém không ít a...Tiểu tử kia bình thường vô cùng kiêu ngạo, nếu như hắn nhìn thấy hai vị, xem về sau hắn còn kiêu ngạo như thế không.
- tại hạ không dám cùng so sánh với Cơ Lạc Tư thiếu gia.
Lạc Khố Ân vội vàng lên tiếng.
- Ha ha, ngươi cũng đừng khiêm tốn, thời điểm tiểu tử Cơ Lạc Tư kia tấn cấp Lục Giai Đê Cấp Tôn Linh Sư, cũng đã hai mươi mốt tuổi, so với hai vị, quả thực là chênh lệch nhiều lắm, xem ra thi đấu đế quốc lần này, bài danh Hành Tỉnh Xích Nhĩ ta có hi vọng rồi. ha ha.
A Lỗ Địch Ba cảm khái, A Lỗ Địch Ba còn có một tia hoài nghi khi nhận được tin tức Kiệt Sâm đánh chết Khoa Ân Hi Nhĩ, bất quá lúc nãy ở phía xa chứng kiến tràng cảnh Kiệt Sâm đối chiến với Vi Đức Ngũ Kỳ, trong lòng hắn lập tức minh bạch, thiếu niên trẻ tuổi này, linh lực trên người chấn động cũng không mãnh liệt, nhưng đã có chiến lức thất giai Hoàng Linh Sư.
thời điểm A Lỗ Địch Ba và Lạc Khố Ân nói chuyện phiếm, đám người gia tộc Mạc Lý Khải Tư Đặc đều đứng ở bên cạnh không nhúc nhích, ngay cả thở mạnh cũng không dám.
Vô luận là thế lực hay thực lực, gia tộc Mạc Lý thật sự kém gia tộc Phỉ Nhĩ quá xa, căn bản không tại cùng một trình độ, trước mặt A Lỗ Địch Ba, Khải Tư Đặc căn bản còn không có tư cách nói chuyện.
- A Lỗ Địch Ba, ngọn gió nào đưa ngươi tới đây!
Đúng lúc này, một thanh âm già nua đột nhiên vang lên từ ngoại viện, dưới sự dẫn dắt của một gã hộ vệ của gia tộc Mạc Lý, Thành Chủ Áo Đức Lâm và Phỉ Lộ Đặc đi vào sân nhỏ.
- Ha ha, Áo Đức Lâm Lão Gia Tử, Thiên Hồng thành của ngươi có hai thiên tài như thế này, ta có thể không tự mình sang đây xem sao.
A Lỗ Địch Ba cười lên tiếng.
- A Lỗ Địch Ba, gia tộc Nạp Đốn thật sự là hơi quá đáng, sự tình hôm nay, ngươi cần phải xử lý tốt cho ta.
Áo Đức Lâm căm giận lên tiếng.
Nụ cười trên mặt A Lỗ Địch Ba ngay lập tức thu liễm, nghiêm túc nói:
Chuyện này lão gia tử không nói, ta cũng sẽ xử lý, hừ cấu kết ngoại nhân đến Hành Tỉnh Xích Nhĩ ta quấy phá, gia tộc Nạp Đốn quả thực là muốn chết.
Nghe Thành Chủ Áo Đức Lâm không chút khách khí đối đáp với A Lỗ Địch Ba, đám người Khải Tư Đặc sững sờ sảng khoái.
Bọn hắn đều không phải người ngu, đương nhiên có thể cảm giác được một tia không đúng trong đó, luận địa vị Lỗ Địch Ba là tỉnh đốc Hành Tỉnh Xích Nhĩ mà Áo Đức Lâm chẳng qua là thành chủ thành Thiên Hồng, luận thực lực, Bát Giai Đê Cấp Đế Linh Sư, mà Áo Đức Lâm chẳng qua là Lục Giai Đê Cấp Tôn Linh Sư, cả hai kém nhau quá xa.
Mà thời điểm Thành Chủ Áo Đức Lâm đối thoại với A Lỗ Địch Ba đại nhân, lại không có chút khách khí nào, A Lỗ Địch Ba đại nhân cũng không để bụng, bởi vậy có thể thấy được bối cảnh của Thành Chủ Áo Đức Lâm nhất định không đơn giản.
Trong hai năm Thành Chủ Áo Đức Lâm tiền nhiệm, luôn luôn tuân thủ quy củ, không có nửa phần cường thế, đám người Khải Tư Đặc cũng tỏ ra đầy đủ sự tôn trọng, nhưng cũng không có để ý quá mức, hôm nay nghĩ đến, thân phận Áo Đức Lâm tuyệt đối không bình thường.
- A Lỗ Địch Ba, tới quý phủ của ta ngồi một chút a.
Áo Đức Lâm mời nói.
- Được rồi, linh trì Bí Cảnh xuất hiện thực sự quá trọng yếu, hôm nay ta dành thời gian tới, lập tức phải trở về.
A Lỗ Địch Ba lắc đầu, nói:
- Qua vài ngày là ta đại thọ năm mươi, Hoàng Tử Đế Quốc Đề Da Lợi Á cũng sẽ đến, lão gia tử nhớ phải tới cổ động.
Áo Đức Lâm gật nói:
- Ngươi đã mời thì ta nhất định sẽ đi.