- Cái gì? Kiệt Sâm kia thật sự muốn lấy mạng Mạt Nhĩ Đặc La?
- Quỳ xuống tự tử, Kiệt Sâm đúng là ác độc, thật ác độc!
- Mạt Nhĩ Đặc La là đệ tử hạch tâm, sao lại nguyện ý tự tử?
Kiệt Sâm vừa thốt ra lời, mọi người trừng lớn hai mắt, không ít người thiếu chút nữa rống to.
Mọi người nhìn qua nhóm người trưởng lão Khắc Phu Lâm, mà trên mặt Mạt Nhĩ Đặc La vừa sợ vừa giận, đưa mắt nhìn qua nhóm người của Khắc Phu Lâm ngồi dưới thính phòng.
Nhưng vừa nhìn trong lòng hắn lập tức trầm xuống, gương mặt của nhóm người Khắc Phu Lâm không chút biểu tình ngồi yên nơi đó, rất hiển nhiên không muốn nhúng tay quản chuyện này thêm nữa.
- Kiệt Sâm, lần này xem như ngươi lợi hại, ngươi có yêu cầu gì cứ việc nói, là điểm tích lũy, là linh dược tề, ngươi cứ nói ra, Mạt Nhĩ Đặc La ta đồng ý trả hết…
Mạt Nhĩ Đặc La cắn răng, thoáng do dự, trong nội tâm nhất hoành liền nhìn Kiệt Sâm lên tiếng, thanh âm của hắn trầm thấp, biểu hiện ra tư thái hạ thấp một bậc, nhưng trong lòng lại cảm thấy vô cùng khuất nhục.
- Ta muốn ngươi quỳ xuống tự tử, chẳng lẽ ngươi không nghe thấy sao?
Sắc mặt Kiệt Sâm trầm xuống, lạnh lùng lên tiếng.
- Được được, ngươi giỏi, Kiệt Sâm, ta cũng không muốn chơi mồm mép gì với ngươi, lần này chúng ta không đúng, ta đưa ngươi năm trăm vạn điểm tích lũy, chuyện này hãy bỏ qua, chỉ cần ngươi đáp ứng, ta lập tức chuyển điểm tích lũy cho ngươi!
Mạt Nhĩ Đặc La trầm giọng nói, ánh mắt âm trầm.
- Năm trăm vạn điểm tích lũy sao…
Trong lời nói của Mạt Nhĩ Đặc La, hình như Kiệt Sâm cũng không phải muốn giết hắn, chỉ là muốn xảo trá điểm tích lũy trên người hắn đi?
- Xem ra ngươi không có ý định tự tử rồi…
Trên lôi đài, Kiệt Sâm lắc đầu, hắn tiến lên trước một bước, một cỗ uy áp từ trên người hắn dâng lên, linh lực khủng bố tán dật ra, nhắm ngay Mạt Nhĩ Đặc La bắn tới.
- Độc!
Một cỗ linh lực kinh người chắn ngay bên ngoài thân thể Mạt Nhĩ Đặc La, chặn lại công kích của Kiệt Sâm, sắc mặt của hắn âm trầm cắn răng nói:
- Một ngàn vạn điểm tích lũy, đây đã là toàn bộ điểm tích lũy ta lấy ra…
- Oanh long long…
Không đợi Mạt Nhĩ Đặc La nói xong, đôi mắt Kiệt Sâm tuôn ra một đoàn thần mang, linh lực trong thân thể điên cuồng vận chuyển, một quyền nhắm ngay Mạt Nhĩ Đặc La oanh tới.
Linh lực khủng bố dâng lên, hóa thành một đạo ngũ sắc quang mang thẳng tắp oanh kích lên bên ngoài thân thể Mạt Nhĩ Đặc La.
Mạt Nhĩ Đặc La cứng rắn tiếp nhận một quyền của Kiệt Sâm, thân thể hắn run lên bần bật, không phản kích chỉ gầm nhẹ nói:
- Kiệt Sâm, ngươi đừng khinh người quá đáng, giết ta đối với ngươi cũng không có lợi gì, không phải ngươi chỉ muốn lấy đồ vật sao, một ngàn vạn điểm tích lũy, năm bình hoàng cấp linh dược tề mà ta trân tàng, đây là con số lớn nhất ta có thể xuất ra…
Không đợi Mạt Nhĩ Đặc La nói xong, Kiệt Sâm lại ra tay oanh kích lần nữa, linh lực kinh người bốc lên trên người hắn, uy áp khủng bố ập xuống, kinh thiên động địa.
Sắc mặt Mạt Nhĩ Đặc La bỗng nhiên thay đổi, hắn cảm thấy đối phương thật sự muốn giết hắn, từ trong đôi mắt của Kiệt Sâm, hắn cảm nhận được một cỗ sát ý đậm đặc, quấn lên thân thể hắn, làm cho hắn như rơi vào hầm băng.
- Hống!
Trong miệng Mạt Nhĩ Đặc La gào thét, kim sắc quang mang từ trên người hắn bắn ra, linh lực lập tức thi triển, ngăn chặn công kích của Kiệt Sâm.
Thanh âm oanh minh vang lên kịch liệt, rất nhiều người đều kinh ngạc, bọn họ cũng cảm thấy không đúng, bởi vì Kiệt Sâm căn bản không nghe Mạt Nhĩ Đặc La nói chuyện, chỉ biết ra tay, không có bộ dạng muốn cò kè mặc cả.
Chẳng lẽ Kiệt Sâm kia thật muốn đánh chết Mạt Nhĩ Đặc La sao?
- Oanh!
Trên lôi đài, một đạo kim sắc quang mang phóng lên trời, toàn thân Mạt Nhĩ Đặc La bao bọc kim mang, hắn lạnh lùng nhìn Kiệt Sâm đứng ngay đối diện.
- Kiệt Sâm, giết ta không có bất kỳ chỗ tốt nào cho ngươi, lần này chuyện đã xảy ra là do chúng ta không đúng, chỉ cần ngươi buông that a, vô luận ngươi muốn cái gì ta đều đồng ý!
Đối diện, Kiệt Sâm ngừng lại công kích không tiếp tục ra tay.
Thấy một màn này, mọi người kể cả Mạt Nhĩ Đặc La đều thở ra, xem ra Kiệt Sâm thật sự thỏa hiệp rồi.
- Tiểu tử này, mặc kệ hắn lấy thứ gì trên người ta, sau này nếu có cơ hội ta nhất định đòi lại gấp mười gấp trăm lần, ta càng muốn hắn chết!
Trong nội tâm Mạt Nhĩ Đặc La không ngừng gào thét.
Trong đầu hiện lên kế hoạch âm hiểm, nhưng hắn lại biểu hiện tư thế thấp vô cùng, như đang cầu xin khoan dung.
- Với thực lực bây giờ của ngươi, hoàn toàn có thể trở thành đệ tử hạch tâm của Linh Dược Sư Tháp, ta sẽ tuân phục ngươi như thiên lôi sai đâu đánh đó, nguyện khuyển mã chi lao, ta nghĩ như vậy còn hữu dụng hơn ngươi giết ta thật nhiều…
- Vậy sao?
Trên mặt Kiệt Sâm hiện ra nụ cười chế nhạo, sau đó đưa mắt nhìn qua điện chủ Chấp Pháp Điện Khoa Ni Lí Áo Tư.
- Khoa Ni Lí Áo Tư điện chủ, Mạt Nhĩ Đặc La không phục quản giáo, nguyện đánh cược lại không chịu thua, không biết Linh Dược Sư Tháp sẽ xử lý như thế nào?
Ách?
Lời Kiệt Sâm vừa nói ra, toàn bộ mọi người đều ngây ngẩn, gương mặt Mạt Nhĩ Đặc La cũng cứng ngắc, hắn vốn cho rằng lời của mình sẽ làm Kiệt Sâm động tâm, buông tha cho mình, sau đó đợi ngày sau mình có thực lực lại đánh chết hắn, cuối cùng làm Kiệt Sâm chết không chỗ chôn, nhưng thật không ngờ Kiệt Sâm không đem lời của hắn để vào trong lòng.
Trên thính phòng, Khoa Ni Lí Áo Tư đứng dậy, gương mặt không chút biểu tình, đạm mạc nói:
- Linh Dược Sư Tháp làm việc hết thảy đều theo như quy củ, không thể phá hư!
- Độc long!
Lời vừa rơi xuống hắn liền xuất thủ.
Một cỗ uy áp khó tả bay lên, một cỗ ba động trực tiếp bao phủ lên trên người Mạt Nhĩ Đặc La.
- Ah…
Trên mặt Mạt Nhĩ Đặc La hiện lên vẻ kinh hãi, linh lực quanh thân hắn trong nháy mắt đều đọng lại, linh lực trong thân thể cũng ngừng bặt, một cỗ lực lượng cường đại tột đỉnh trói buộc bao trùm hắn, làm hắn như bị hãm trong vũng bùn.
- Đây là…lĩnh vực?
Trong nội tâm Mạt Nhĩ Đặc La quá sợ hãi, cảm nhận được nỗi hoảng sợ vô cùng.
Nguyên tố kết giới của bát giai đế linh sư có không gian chiến đấu, mà cửu giai thánh linh sư là lĩnh vực, lĩnh vực vừa ra, không ai dám tranh phong.
- Quỳ xuống!
Kiệt Sâm áp bàn tay xuống dưới, một cỗ linh lực cường hãn áp thẳng về hướng Mạt Nhĩ Đặc La.
- Ah…
Mạt Nhĩ Đặc La rống lên, ngạnh sinh sinh quỳ sụp xuống.
- Nếu như ngươi tự tử, ta quyết định lưu cho ngươi toàn thây, hiện tại…
- Đừng giết ta, van cầu ngươi đừng giết ta!
Mạt Nhĩ Đặc La rốt cục hoảng sợ kêu lên, đối diện tử vong, hắn cúi đầu rên rỉ:
- Ta nguyện ý làm nô bộc của ngươi, Kiệt Sâm…không, chủ nhân, van cầu ngươi đừng giết ta, chỉ cần ngươi không giết ta, ta nguyện ý làm người hầu của ngươi, hết thảy của ta đều là của ngươi…
- Làm người hầu của ta?
Kiệt Sâm cười lạnh lên tiếng.
- Đúng đúng…
Mạt Nhĩ Đặc La như bắt được cọng cỏ cứu mạng, liều lĩnh tru lên...