Ngay ban đầu Lai Ngang Nạp Đa vẫn còn chút căm giận bất bình vì lời nói đùa của Tạp Tắc Nỗ Tư trước đó, muốn tìm cơ hội luận bàn cùng đối phương một chút, nhưng hiện tại biết được thực lực của Tạp Tắc Nỗ Tư, Lai Ngang Nạp Đa đã hoàn toàn chịu phục.
Hắn biết rõ với thực lực hiện tại của chính mình, dù đối mặt Mạt Nhĩ Đặc La cũng có thể đối chiến được một chút, nhưng đối mặt với Tạp Tắc Nỗ Tư, hoàn toàn không còn một chút hi vọng.
Dù sao Mạt Nhĩ Đặc La không có tên trong Linh Dược Bảng của Hạch Tâm Điện, mà Tạp Tắc Nỗ Tư lại là tuyệt thế cao thủ bài danh thứ 2, chênh lệch giữa đôi bên không cách nào tính toán.
Kiệt Sâm kể xong chuyện xảy ra bên trong Hạch Tâm Điện, nhóm người Lai Ngang Nạp Đa cũng kể lại thu hoạch của bọn họ suốt hơn một năm nay.
Hai người Lai Ngang Nạp Đa cùng Tác Phỉ Á trong một năm nay từ hoàng linh sư thất giai cao cấp đạt tới thất giai đỉnh phong, hiện tại đang không ngừng tu luyện muốn trùng kích đế linh sư bát giai.
Khắc Lôi Nhã từ hoàng linh sư thất giai đê cấp đã tấn thăng lên hoàng linh sư thất giai cao cấp, là người có tiến bộ lớn nhất.
Dong Thánh tiến bộ cũng không ít, tuy trong cấp bậc linh sư suốt một năm nay không có biến hóa, hiện tại vẫn là hoàng linh sư trung cấp thất giai, nhưng theo hắn đoán chừng chỉ thêm nửa năm hắn có thể tấn thăng lên thất giai cao cấp, quan trọng nhất là sự tiến bộ của hắn trong luyện kim học cùng linh dược học, lúc trước Dong Thánh là luyện kim tôn sư lục giai cao cấp, hiện tại được Kiệt Sâm chỉ đạo thêm tri thức tiên tiến về luyện kim học, trong năm nay đã tấn thăng đến luyện kim hoàng sư thất giai đê cấp, mà linh dược học cũng từ linh dược tôn sư lục giai đê cấp tấn thăng lục giai cao cấp.
Làm cho Dong Thánh thấy đắc ý chính là theo tạo nghệ luyện kim học của hắn tăng lên, Dong Thánh tự mình sáng chế ra một loại phương thức công kích kết hợp giữa luyện kim thuật cùng linh lực học, phảng phất giống như Phong Chi Tuyệt Sát Đồ lúc trước, để cho hắn dùng cấp bậc hoàng linh sư thất giai trung cấp có thể dễ dàng đánh bại những hoàng linh sư thất giai cao cấp trong Linh Dược Thành, trở thành một trong tứ hùng tiếng tăm lừng lẫy.
Tạo nghệ trong phương diện luyện kim học của Dong Thánh, đặc biệt là chiêu số kết hợp giữa luyện kim cùng linh sư mà hắn sáng tạo, cũng làm Kiệt Sâm cảm khái không thôi, hoàn toàn có thể nói trò giỏi hơn thầy.
Mà mấy người Thiết Mộc Chân, Địch Ni Toa cũng đã tấn thăng hoàng linh sư thất giai trung cấp, nhờ Linh Dược Sư Tháp cung cấp đại lượng tài nguyên đang trùng kích cảnh giới thất giai cao cấp, nhưng tạm thời còn chưa được thành công.
Cơ Lạc Tư tấn thăng hoàng linh sư thất giai đê cấp, thuận buồm xuôi gió tấn thăng lên thất giai trung cấp cách đây không lâu.
Tư Lý Lan Tạp vốn là tôn linh sư lục giai cao cấp, đã thăng lên hoàng linh sư thất giai đê cấp, đẳng cấp linh dược sư cũng từ linh dược tông sư ngũ giai cao cấp thăng lên linh dược tôn sư lục giai đê cấp.
Hơn một năm thời gian, được tài nguyên của Linh Dược Sư Tháp đào tạo, mỗi người đều có tiến bộ thật lớn.
Những ngày tiếp theo, Kiệt Sâm ở lại trong Linh Dược Thành một đoạn thời gian, Linh Dược Sư Tháp cũng không quy định hắn xuất phát ngày nào, chỉ cần trong vòng ba tháng là có thể.
Cứ như vậy Kiệt Sâm ở lại trong Linh Dược Thành suốt một tháng, trong một tháng này mỗi ngày Kiệt Sâm chỉ đạo cho mọi người rất nhiều, đặc biệt là Dong Thánh, Kiệt Sâm đem tri thức phương diện luyện kim thuật đời sau dạy cho hắn không ít.
Những kiến thức này Kiệt Sâm rất ít vận dụng, tin tưởng dạy cho Dong Thánh đối với hắn sẽ có ích lợi thật lớn.
Rốt cục một tháng sau, Kiệt Sâm cáo biệt cùng mọi người quay về Thiên Không Thành, sau đó theo sự dẫn dắt của nhân viên công tác Linh Dược Sư Tháp, trực tiếp truyền tống ra khỏi Linh Dược Sư Tháp.
Sau khi truyền tống ra khỏi Linh Dược Sư Tháp, Kiệt Sâm cũng không đến hạp cốc mà khi trước tiến vào Linh Dược Sư Tháp lại trực tiếp xuất hiện bên trong Linh Đấu Thành, sau đó hắn bay ra khỏi Linh Đấu Thành, hướng bên ngoài nhanh chóng lao đi.
Địa vực song tháp rộng lớn, nếu đi bộ hoặc dùng xe ngựa chỉ sợ phải cả tháng mới ra khỏi nơi này, nhưng Kiệt Sâm phi hành chỉ dùng vài ngày thời gian đã rời khỏi phạm vi thế lực của song tháp.
Trên đường đi, Kiệt Sâm cũng không hề dừng lại, nhưng sau khi ra khỏi phạm vi thế lực của song tháp, Kiệt Sâm dừng lại trong một tòa thành nhỏ.
Hơn một năm trước Kiệt Sâm đi theo đội ngũ tây bắc từ nơi này tiến vào song tháp, hơn một năm sau Kiệt Sâm đã xông ra được một thanh danh riêng cho mình trong hàng đệ tử hạch tâm của Linh Dược Sư Tháp.
Hồi tưởng lại suốt một năm qua, kinh nghiệm của bản thân trong gần hai năm thời gian, trong lòng Kiệt Sâm cũng vạn phần cảm khái.
Dừng lại trong thành nhỏ một ngày, khi sắc trời tối hẳn Kiệt Sâm lại tiếp tục hướng về phía nam bay đi, nơi đó chính là một trong tứ đại đế quốc của đại lục, Tái Luân đế quốc.
- Phụ thân, Lạc Khố Ân, A Cơ Mễ Đức, Hỗn Loạn Lĩnh, ta quay về thăm mọi người đây, Tái Luân đế quốc, Kiệt Sâm ta lại quay trở về!
Trên bầu trời, Kiệt Sâm ngửa mặt lên không thét dài, phát ra tiếng quát to hào sảng kích động, tiếng quát như sấm, xông thẳng thiên không cuồn cuộn lan xa, xuyên qua chân trời!
Ngọc Linh Thành, tọa lạc phía đông nam của Luân Đa hành tỉnh thuộc Tái Luân đế quốc.
Là một trong những hành tỉnh giàu có nổi danh nhất Tái Luân đế quốc, danh khí của Luân Đa hành tỉnh thật lớn, mà Ngọc Linh Thành là tỉnh thành của Luân Đa hành tỉnh, còn là một trong những đại thành trì lớn nhất của Tái Luân đế quốc, có thanh danh hiển hách trong toàn bộ đế quốc.
Giờ phút này là lúc sáng sớm, ánh mặt trời ấm áp chiếu rọi đại địa, trên quan đạo cách cửa thành bắc Ngọc Linh Thành vài trăm thước có thật nhiều người đang xếp hàng chuẩn bị vào thành.
Những người kia đều là thương nhân từ khắp các nơi trong đế quốc đi tới, trong bọn họ có người chỉ mượn đường đi qua Ngọc Linh Thành, có người là đến Ngọc Linh Thành, cũng có một ít người mạo hiểm, hoặc lữ khách đến du ngoạn Luân Đa hành tỉnh, muôn hình muôn vẻ.
Ở trong đám người có một thanh niên tóc đen lưng đeo hắc sắc trọng kiếm, mặc trường bào màu nâu đang đi trong dòng người tiến vào Ngọc Linh Thành, chậm rãi đi về hướng cửa thành phía bắc.
- Ngọc Linh Thành không hổ là thành thị lớn nổi tiếng của Tái Luân đế quốc, quả nhiên không bình thường ah!
Nhìn tòa thành trì to lớn trước mặt, trong miệng thanh niên tóc đen chậm rãi nhủ thầm.
Thanh niên tóc đen chính là Kiệt Sâm từ Linh Dược Sư Tháp đang trên đường đến Luân Đa hành tỉnh tiền nhiệm.