Mục lục
Dược Thần - Ám Ma Sư (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngay lập tức trong đám người cơ hồ có hai ba mươi cường giả phóng tới chỗ bảy tám gốc Kiếm Thảo.

- Cút ngay!

- Kiếm Thảo này là của ta!

- Tránh ra cho ta, nếu không sẽ chết!

Dược ít mà người nhiều, hai ba mươi tên Tinh Diệu thiên thần lập tức phát sinh một trận xung đột cực lớn.

Nhưng không đợi trong bọn họ có người hái được một gốc Kiếm Thảo nào…

Oanh long…

Một cỗ khí tức đáng sợ hàng lâm, kim sắc kiếm khí như nước thủy triều tràn ngập trực tiếp bao phủ lên bảy tám gốc Kiếm Thảo, hút nhiếp bay lên.

Bảy tám gốc Kiếm Thảo tản ra kiếm ý xung thiên, theo kim sắc kiếm khí bay lên thiên không bị người thu vào trong túi, chính là Linh Hoang Các Tu La.

- Là ai?

- Ai cướp đi Kiếm Thảo?

Không ít người giận dữ, chờ khi bọn hắn xoay người chứng kiến là ai, nguyên đám người đều câm như hến.

Mặc dù bọn họ có tới hai ba mươi người, nhưng với thực lực cường đại của Tu La, cho dù bọn họ có liên thủ chưa chắc đã là đối thủ của hắn.

- Đáng hận!

Bọn họ chỉ có thể oán hận trong lòng, bất đắc dĩ rời đi.

Trải qua chuyện vừa rồi không ít Tinh Diệu thiên thần rốt cục đã phát hiện nếu toàn bộ mọi người tụ tập chung một chỗ cho dù là phát hiện được bảo bối cũng không tới phiên bọn họ chiếm lấy.

Thoáng chốc những người kia hóa thành từng đạo lưu quang phân tán ra trong núi, chỉ làm như vậy bọn hắn mới tìm được một ít cơ hội cho mình.

Về phần Kiệt Sâm căn bản không hề chú ý tới một màn kia, mà không ngừng bay vút về phía trước.

Kiếm Thảo cấp bậc hạ phẩm thần dược tuy trân quý nhưng Kiệt Sâm vốn không cần, hắn duy nhất cần chính là Kiếm Thảo cấp bậc thượng phẩm.

Hắc sắc trọng kiếm sau lưng Kiệt Sâm truyền ra lực hấp dẫn hướng tận sâu trong kiếm trủng không ngừng bay tới.



- Oanh!

Đột nhiên trong sơn mạch xa xa có một cỗ kiếm ý đậm đặc vọt lên, đồng thời có dược khí tản mát ra, ánh mắt Kiệt Sâm lập tức ngưng tụ bay vút về chỗ đó.

Một thanh kiếm màu xanh cao hơn mười trượng đứng vững tại nơi đó, kiếm ý đáng sợ phóng lên trời, bên trong hư không hình thành một cỗ khí lãng, cơ hồ muốn xung phá hư không.

- Đây là…Kiếm Thảo cấp bậc trung phẩm thần dược!

Trường kiếm màu xanh tuy thoạt nhìn không khác gì một thanh bảo kiếm, nhưng Kiệt Sâm lại nhìn ra đó chỉ là một gốc Kiếm Thảo.

- Hô!

Kiệt Sâm lập tức bay vút qua.

Ngay khi Kiệt Sâm sắp đi tới trước mặt gốc Kiếm Thảo kia…

- Sưu…

Từ trong một khe núi lập tức bay ra một người, người kia vừa nhìn thấy gốc Kiếm Thảo trong sơn cốc trên mặt thoáng lộ ra tia vui mừng, còn chưa đợi hắn chuẩn bị ra tay liền nhìn thấy Kiệt Sâm từ xa bay tới, ánh mắt lạnh băng rơi vào trên người của hắn.

- Tiền bối, tại hạ có mắt không tròng, không biết Kiếm Thảo này là vật của tiền bối, kính xin tiền bối hạ thủ lưu tình.

Người nọ sợ tới mức thiếu chút nữa chặt luôn bàn tay vừa duỗi ra của mình, toàn thân chấn kinh, trên mặt tràn đầy sợ hãi vội vàng nói xong câu đó liền quay người kinh hoảng bay đi.

Vốn Kiệt Sâm còn chuẩn bị ra tay thấy một màn như vậy không khỏi buồn cười, đưa tay chụp vào Kiếm Thảo màu xanh kia.

- Ông!

Kiếm Thảo cấp bậc trung phẩm thần dược cảm nhận được nguy cơ tiến đến, nhẹ nhàng khẽ động chợt hóa thành một đạo lưu quang màu xanh phóng lên trời, muốn bỏ chạy khỏi nơi đó.

Trung phẩm thần dược đã có được khí tức sinh mệnh nhất định, khi gặp phải nguy hiểm có thể tự động bỏ trốn, nhưng Kiệt Sâm làm sao cho nó cơ hội này, duỗi ra bàn tay đón gió liền trướng, che khuất bầu trời áp xuống dưới.

- Ông ông ông…

Kiếm Thảo không ngừng rung rung, kiếm ý vô tận cùng kiếm quang, kiếm khí từ bên trong bạo tuôn ra, trong thiên địa thoáng chốc xuất hiện ngàn vạn chuôi trường kiếm màu xanh bang bang rung động tung hoành thiên địa, muốn phá tan Kiệt Sâm nhiếp trảo, nhưng mặc cho nó cố gắng thế nào bàn tay Kiệt Sâm vẫn như một ngọn núi lớn từ trên trời giáng xuống đem Kiếm Thảo chụp lấy, phong bế khí cơ bên trong.

Kiếm Thảo cao hơn mười trường bị phong bế khí cơ lập tức thu nhỏ lại cuối cùng hóa thành một thanh tiểu kiếm màu xanh cỡ ngón út, bị Kiệt Sâm thu vào trong Chiến Thần Tháp.

Thân hình Kiệt Sâm cũng không dừng lại, phá toái hư không tiếp tục bay vào sâu trong kiếm trủng.

Tinh Diệu thiên thần vừa thoát được một mạng từ trong tay Kiệt Sâm nhìn thấy một màn này, trong nội tâm chẳng những không hề có chút hâm mộ, ngược lại còn có loại cảm giác may mắn tìm được đường sống trong chỗ chết lan tràn tận sâu trong đáy lòng hắn, chợt hắn quay người lại theo phương hướng bất đồng với Kiệt Sâm bay nhanh đi, thoáng chốc đã biến mất trong hư không.



- Sưu…

Kiệt Sâm bay thật nhanh bên trong bí cảnh, theo cảm giác của hắn cảm giác triệu hoán từ sâu trong kiếm trủng truyền lại đã càng ngày càng thêm mãnh liệt.

Trong quá trình này Kiệt Sâm thêm lần nữa gặp được một gốc Kiếm Thảo cấp bậc trung phẩm thần dược, cũng bị hắn ra tay thu vào trong túi.

Không biết đã bay khoảng cách bao xa tới phía trước.

- Oanh! Oanh! Oanh!

Đột nhiên ở trong dãy núi xa xa, một cỗ kiếm ý nồng đậm phóng lên trời, lực lượng đáng sợ trực tiếp xuyên thấu hư không, ở phía chân trời bảy đạo hào quang đỏ, cam, vàng, lục, xanh, lam, tím đại biểu bảy sắc cầu vồng hiện lên, hóa thành một đạo cầu vồng vắt ngang thiên không.

- Đây là…

Cỗ lực lượng kia vô cùng hùng hậu, xa xa cảm thụ tận sâu trong đáy lòng Kiệt Sâm cảm thấy vô cùng rung động.

Đồng thời Kiệt Sâm nhận thấy đã bị cỗ lực lượng hấp dẫn kia cũng từ địa phương nơi đó truyền đến.

- Đó là cái gì?

Kiệt Sâm khẽ giật mình, ngay lập tức tốc độ phi hành tăng vọt, thật nhanh lao về phía trước.

Thời gian dần trôi qua, từng dãy núi bị hắn bỏ lại sau lưng, mà Kiệt Sâm rốt cục đã nhìn thấy địa phương tản ra bảy sắc cầu vồng.

Ngay trung ương dãy núi vờn quanh, một hồ nước thanh tịnh xuất hiện ngay trước mặt của hắn, sóng gợn nhộn nhạo, một cỗ kiếm ý chảy xuôi, khí cơ bức người.


Hồ nước này chính do kiếm ý thuần túy chuyển hóa thành thực chất tạo thành.


- Kiếm ý, đây là hồ kiếm ý…


Cho dù kiến thức của Kiệt Sâm thật rộng rãi, trong miệng cũng không nhịn được phát ra tiếng quát khẽ.


Hồ kiếm ý, Kiệt Sâm từng gặp trong thật nhiều điển tịch mà Thần Vương Tư Đặc Ân từng lưu lại, khi một cường giả kiếm đạo đối với kiếm đạo lý giải tới cực hạn, có thể làm cho kiếm ý chuyển hóa thành thực chất, biến thành tồn tại như chất lỏng, mà loại nước từ kiếm ý kia mỗi một giọt đều ẩn chứa kiếm ý, thậm chí tương đương với một Nguyệt Huy thiên thần tu luyện lý giải về kiếm đạo của chính mình. Một hồ kiếm ý lớn đến như thế, cho dù tập hợp toàn bộ cường giả cấp thiên thần tại Man Hoang Cổ Địa chỉ sợ chưa hẳn đã có thể nhồi vào.


- Không thể tưởng tượng nổi, thật sự là khó tin, vị viễn cổ Kiếm Thần này rốt cục là nhân vật như thế nào, vậy mà bên trong kiếm trủng của hắn có thể xuất hiện hồ kiếm ý, đây là…đây là…


Trong nội tâm Kiệt Sâm vô cùng kinh hãi, thật không biết nên nói lời gì mới tốt.


Trước khi tiến vào kiếm trủng Kiếm Thần, hắn từng tìm hiểu qua thân phận của vị Kiếm Thần này. Chỉ là bởi vì niên đại của nhân vật này thật sự quá mức cổ xưa, căn bản không tra xét được gì, chỉ nghe nói là nhân vật đỉnh phong nhất trong hàng ngũ Nhật Diệu thiên thần, nhưng hôm nay xem ra căn bản không phải như thế.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK