Ba Liên Đạt Nhân dừng công việc trên tay lại, nhìn Kiệt Sâm hoàn toàn không nói nên lời.
Hoàng cực nghịch lưu pháp, Kiệt Sâm tự nhiên cũng biết, là sau khi Linh dược sư đã đạt tới cấp năm linh dược tông sư, là một loại biện pháp căn cứ linh lực lưu chuyển mà đem dung dịch chia lìa, nhưng mà thao tác cụ thể như thế nào, Kiệt Sâm lại không biết được.
Thấy vẻ mặt mờ mịt của Kiệt Sâm, trong nháy mắt, Ba Liên Đạt Nhân đại sư lấy ra một lọ dung dịch từ trên hộc tủ, rồi sau đó bỏ thêm một chút phấn vụn vào bên trong, vốn là dung dịch trong suốt nhất thời biến thành hồng sắc.
Tay của Ba Liên Đạt Nhân sờ sờ ở trên lọ chế dược, theo linh lực cùng linh thức của hắn khuếch tán ra, vốn là dung dịch hồng sắc nhất thời biến thành chanh sắc, nhưng ngay sau đó lại là biến thành hoàng sắc, ngay sau đó lục sắc, thanh sắc, lam sắc, tử sắc.
Đây là dung dịch Thải hồng nổi tiếng, căn cứ linh lực vận chuyển, thay đổi kết cấu nguyên tốt trong dung dịch, do đó tạo thành màu sắc nguyên tố khác nhau.
- Tới đây, ngươi thử một chút coi.
Ba Liên Đạt Nhân đại sư nhìn về phía Kiệt Sâm, lên tiếng nói.
Kiệt Sâm gật đầu, đi tới trước mặt Ba Liên Đạt Nhân đại sư, bắt đầu dùng linh thức khống chế linh lực làm cho dung dịch bên trong lưu động lên.
Vốn là hồng sắc dung dịch nhất thời trở nên năm màu sáu sắc, hỗn loạn một mảnh.
- Không phải, không phải như thế.
Ba Liên Đạt Nhân lên tiếng nói:
- Kiệt Sâm đại sư, ngươi nên tưởng tượng một chút, ở trong dung dịch này có các hạt nguyên tố khác nhau, bọn chúng có nồng độ khác nhau, kết hợp lẫn nhau thì có thể tạo thành những màu sắc khác nhau.
- Tới đây, ta giúp ngươi đem màu sắc dung dịch pha trộn cho cân đối một lần nữa, là hồng sắc, lát nữa ngươi thử lại lần nữa.
Ba Liên Đạt Nhân đại sư vừa nói xong, đang muốn lấy đi phối chế bình trong tay Kiệt Sâm.
Đem màu sắc hỗn loạn như thế biến trở về hồng sắc một lần nữa, là một việc cực kỳ khó khăn, coi như là thực lực như hắn, cũng muốn hao phí một chút thời gian cùng khí lực, lấy biểu hiện ngốc nghếch của Kiệt Sâm lúc trước, để cho hắn tự đưa về hồng sắc cơ hồ là chuyện không thể nào.
- Tưởng tượng ra các hạt khác nhau? Nồng độ khác nhau?
Trong miệng Kiệt Sâm lẩm bẩm tự nói, cũng là không để ý đến động tác Ba Liên Đạt Nhân đang đứng một bên.
Trong lúc bất chợt, giống như là nghĩ tới điều gì, ánh mắt hắn đã sáng ngời.
Tay phải chấn động mạnh một cái, vốn là dung dịch Thải hồng năm màu sáu sắc, thoáng cái đã chuyển trở về hồng sắc.
- Là kiểu vận chuyển như vậy sao?
Kiệt Sâm tập trung tinh thần, vận khởi linh lực.
Chỉ để cho Ba Liên Đạt Nhân đại sư còn đang đứng một bên mà trợn mắt há mồm!
- Làm sao ngươi làm được?
Ba Liên Đạt Nhân đại sư không nhịn được hồi tưởng lại động tác lúc trước của Kiệt Sâm.
- Kiệt Sâm đại sư tựa hồ không đơn giản là tùy tiện lắc lư một cái, nguyên tố hoàn toàn hỗn loạn trong dung dịch Thải hồng, thoáng cái biến trở về màu đỏ nguyên thủy, dung dịch Thải hồng còn có thể phục hồi như cũ bằng cách như vậy sao? Ta làm sao lại không biết?
Mình phí một phen công phu mới có thể đem dung dịch Thải hồng khôi phục nguyên trạng, nhưng Kiệt Sâm chỉ làm trong nháy mắt, để cho hắn kinh hãi.
Mà ở trong lúc Ba Liên Đạt Nhân đại sư lâm vào suy tư, Kiệt Sâm ở một bên, chỉ là hoàn toàn vùi đầu vào tu luyện Hoàng Cực Nghịch Lưu pháp.
Linh thức hắn không ngừng khống chế từng đạo linh lực tiến vào đến trong dung dịch, rồi sau đó lưu chuyển ở trong dung dịch.
So sánh với kết cấu của các hạt nguyên tố trong dung dịch Thải hồng, linh lực bản thân chính là một loại vật chất tạo thành, trong quá trình nó lưu động, sẽ nhiễu loạn thứ tự sắp xếp của các hạt trong dung dịch, mà tạo thành kết cấu mới.
Giống như đem một hạt trong dung dịch so sánh một người trong một đám người mặc hai loại y phục có màu sắc là màu đỏ cùng màu xanh biếc, mà linh lực thì coi như là một người trọng tài, trong lúc người trọng tài đi lại trong phòng, hơn nữa trong miệng yêu cầu, mặc y phục màu đỏ đứng ở bên trái hắn, mặc y phục màu xanh biếc đứng ở bên phải hắn, hai loại người mặc y phục màu sắc bất đồng tất nhiên sẽ được phân ra.
Trong các hạt khác nhau, nhất định sẽ có chỗ khác nhau, có thể là mật độ, có thể là nồng độ, có thể là lớn nhỏ, cũng có thể là một chút đặc tính của riêng hạt đó, các vị Linh dược sư phải căn cứ đặc tính bất đồng của riêng từng hạt đó, dùng phương pháp đặc thù mà đem tập thể bọn họ chia ra, mà không phải giống như Kiệt Sâm mới làm như lúc nãy, dùng linh lực phân chia một đám hạt.
Trong bất kỳ một giọt dung dịch nào số lượng hạt ẩn chứa trong đó là một số vô cùng kinh khủng, dựa theo loại phương pháp này của Kiệt Sâm, coi như là Linh dược sư cường đại hơn nữa cũng không cách nào thành công đem dung dịch phân chia ra.
Giống như kỹ thuật lưu linh dược học của Kiệt Sâm, là dựa vào chấn động, thông qua chấn động, đem các hạt có cùng loại mật độ hoặc nồng độ tập trung ở cùng nhau.
Tựu giống với nước cùng dầu, hai loại chất lỏng có bất đồng mật độ đặt ở trong một cái bình nhỏ, vô luận ngươi lay động thế nào, sau khi hỗn hợp bị trộn lại với nhau, chúng cũng sẽ rất nhanh tách ra lần nữa, tạo thành hai loại dung dịch hoàn toàn bất đồng.
Mà Hoàng Cực Nghịch Lưu pháp, là dựa vào đặc thù của các hạt mà tạo nên.
Tỷ như dưới đáy một phối chế bình có hỗn hợp hai loại vật chất là vụn sắt cùng đồng mảnh, muốn làm sao đem bọn họ tách ra? Chỉ cần cầm một khối nam châm đặt ở miệng bình, vụn sắt một cách tự nhiên cũng sẽ bị hút đi lên, mà Hoàng Cực Nghịch Lưu pháp chính là như thế.
Trên thực tế, vô luận là kỹ thuật lưu linh dược học, hay là linh thức lưu linh dược học, bản chất cũng là giống nhau, chỉ bất quá cách thức bất đồng mà thôi.
Nếu nói nhất pháp thông thì vạn pháp thông, nghĩ thông suốt điểm này, lấy ngộ tính Kiệt Sâm, rất nhanh cũng đã hiểu được tinh túy trong đó.
Ở trong cảm giác của Kiệt Sâm, bây giờ các hạt trong dung dịch Thải hồng, không còn là đơn thuần từng hạt từng hạt, mà là một loại hạt có bất đồng thuộc tính, theo linh lực của hắn không ngừng lưu chuyển, vốn là màu đỏ dung dịch nhất thời bắt đầu thay đổi.
Màu cam, màu vàng, màu xanh biếc, màu xanh, màu lam, màu tím...
Vừa bắt đầu, tốc độ biến ảo của dung dịch Thải hồng trong tay Kiệt Sâm còn tương đối chậm chạp, cùng lúc trước Ba Liên Đạt Nhân đại sư, căn bản không thể so sánh, song theo hắn không ngừng hiểu cùng xâm nhập đối với Hoàng Cực Nghịch Lưu pháp, tốc độ biến ảo màu sắc dung dịch Thải hồng dần dần tăng lên nhanh chóng.
Ở trong ánh mắt khiếp sợ của Ba Liên Đạt Nhân đại sư, mới còn không cách nào biến ảo màu sắc dung dịch Thải hồng, bây giờ dung dịch Thải hồng trong tay Kiệt Sâm giống như là một chiếc đen neon thời hiện đại, nhanh chóng từ màu đỏ biến thành màu tím, lại từ màu tím biến thành màu đỏ, làm cho người ta trợn mắt hốc mồm, đáp ứng không xuể.