Ngay lúc này Lam Thư Hân mới biết rằng mình đã bị bọn họ lừa gạt…
**Hoá ra cô ta là vợ của Trạch Thế Vũ, nhưng lại giả vờ không quen biết nhau, các người được lắm, dám trêu đùa tôi sao…**
Nhưng bây giờ mọi chuyện đã thành ra thế này rồi, Lam Thư Hân đâu thể phóng lao mà không theo lao được…
Mà Lam Thư Hân lại càng tin chắc rằng, Trạch Thế Vũ vẫn rất căm ghét Tô Mạn Ninh, chắc chắn sẽ đứng về phía cô ta…
Nhưng Trạch Thế Vũ lại không nghĩ vậy, anh trực tiếp cầm lấy bàn tay đeo nhẫn của Tô Mạn Ninh đưa lên cao…
Muốn tuyên bố cho mọi người biết Tô Mạn Ninh chính là vợ hợp pháp của anh, cũng là người vợ duy nhất mà anh cưới về nhà…
“Đúng vậy cô ấy là vợ của tôi…”
“Cũng là người vợ duy nhất mà Trạch Thế Vũ tôi cưới về…”
Sau đó Trạch Thế Vũ vừa nói vừa chỉ thẳng vào Lam Thư Hân, một cách đầy khinh bỉ lên tiếng…
“Còn người phụ nữ điên này không biết từ đâu xuất hiện, tự xưng là vợ chưa cưới của tôi…”
Ngay sau đó anh lại quay sang nhìn mọi người nói tiếp…
“Tất cả mọi người ở đây có lẽ cũng biết tôi là ai đúng không…”
“Cũng biết rõ tôi đã có vợ rồi, thì làm gì mà còn có một cô vợ chưa cưới chứ…”
“Sẵn đây tôi cũng muốn mọi người biết, người phụ nữ này, Tô Mạn Ninh cô ấy là vợ của Trạch Thế Vũ này, cũng là bà chủ hiện tại của Trạch thị…”
Trạch Thế Vũ dùng khí thế băng lãnh tuyên bố với mọi người ở đây, càng không muốn nghe thấy những lời không hay về cô…
Mà lúc này trong phòng bảo an cũng đã nhìn thấy hết mọi chuyện, nhanh chóng thông báo cho quản lý đến giải quyết…
Người quản lý cũng rất nhanh đã có mặt ở đây, ông ấy vừa đến liền cúi đầu chào Trạch Thế Vũ…
“Trạch tổng, ngài đến đây sao không báo trước, để chúng tôi ra đón tiếp chứ…”
“Không cần đâu, phu nhân của tôi không thích ồn ào…”
Trạch Thế Vũ hờ hững trả lời người quản lý…
“Trạch tổng ở đây đang có chuyện gì vậy, nhìn mọi người rất căn thẳng thì phải…”
Người giám đốc vừa từ bên ngoài đến nơi, nên chưa kịp hỏi rõ chuyện gì, vừa nhận được điện thoại thì lập tức đến đây ngay …
“Ông còn hỏi…”
“Các người quản lý Trung tâm thương mại này thế nào vậy, ngay cả một người điên như cô ta cũng có thể vào đây gây rối…”
Càng nhắc đến Trạch Thế Vũ lại càng tức giận, anh hứa sẽ cưới cô ta khi nào chứ, anh còn đang định xử lý Lam Thư Hân, vì tội dám phản bội anh nữa kia là…
“Xin lỗi Trạch tổng, đây là sơ suất của chúng tôi, ngài cứ đưa phu nhân đi tiếp tục đi mua sắm đi ạ…”
“Mọi việc còn lại tôi sẽ giải quyết ổn thỏa ạ…”
Người quản lý cố gắng làm dịu cơn tức giận trong lòng Trạch Thế Vũ…
Trong khi Trạch Thế Vũ lại thấy ông ấy là trưởng bối, nên cũng không muốn làm khó…
“Được rồi, mọi chuyện ở đây giao lại cho ông vậy, nhưng nhớ phải giải quyết thật ổn thỏa đấy, tôi không muốn ngày mai, những tin tức không đúng về vợ tôi tràn lan khắp các trang mạng…”
Trạch Thế Vũ vừa nói vừa đá mắt về phía những máy quay bên chỗ đám đông hóng hớt…
“Tôi hiểu rồi, thưa Trạch tổng…”
Người giám đốc lúc này mới thở phào một cái, nhờ vào khoản tiền đầu tư lớn của Trạch Thế Vũ nên ông mới có ngày hôm nay…
Cho nên dù xảy ra chuyện gì, ông cũng phải cố giữ mối quan hệ này, cũng như chén cơm cho cả gia đình ông…
“Vợ à, em có muốn tiếp tục đi dạo nữa không…”
Trạch Thế Vũ liền quay lại dùng giọng điệu nhẹ nhàng hỏi Tô Mạn Ninh…
Nhưng cô lúc này lại không còn hứng thú đi dạo nữa…
“Mất hết cả hứng rồi, chúng ta về thôi…”
“Vậy anh đưa em đến nhà hàng sáu sao dùng bữa, rồi về nhà được không…”
Hiếm hoi lắm Trạch Thế Vũ mới có không gian riêng với Tô Mạn Ninh, chưa kịp thổ lộ lòng mình với cô, đã bị Lam Thư Hân phá đám…
Mặc dù là vậy, nhưng anh vẫn nghĩ ra cách khác, đâu thể dễ dàng bỏ qua như vậy được…
“Ừm cũng được…”
Tô Mạn Ninh phồng má lên tiếng…
“Vậy đi thôi…”
Cả hai đi đến chỗ đậu xe, Trạch Thế Vũ liền mở cửa trước để Tô Mạn Ninh ngồi vào, lại dùng tay che chắn phần đầu cho cô…
Sau đó vòng qua bên kia ngồi vào ghế lái, lần nữa nắm chặt lấy tay cô…
Tô Mạn Ninh vô cùng bất ngờ, định rút tay lại nhưng không được…
…“Ở đây không còn người nào khác, anh không cần phải diễn nữa…”…
…“Buông tay tôi ra được rồi đấy…”…
Dù là vậy, nhưng Trạch Thế Vũ vẫn nắm tay cô thật chặt…
^^^“Anh không nghe tôi nói sao, mau buông tay tôi ra…”^^^
…“Không buông…”…
…“Anh lại bị sao nữa vậy…”…
Ngay lúc này Tô Mạn Ninh thật sự bất lực trước anh, cũng không vùng vẫy nữa…. Truyện Đoản Văn
^^^“Không muốn sao hết, chỉ muốn nắm tay vợ anh thôi…”^^^
Trong khi Trạch Thế Vũ lại thản nhiên nói…
…“Cái gì, anh có nóng không đấy…”…
Tô Mạn Ninh liền lấy tay còn lại đưa lên trán Trạch Thế Vũ kiểm tra, xem anh có bị gì không…
…“Này anh đừng quên, chúng ta chỉ là quan hệ hợp đồng, chỉ còn hơn một tháng nữa, là hợp đồng sẽ kết thúc, cho nên anh có mà làm càn…”…
**Hoá ra cô ta là vợ của Trạch Thế Vũ, nhưng lại giả vờ không quen biết nhau, các người được lắm, dám trêu đùa tôi sao…**
Nhưng bây giờ mọi chuyện đã thành ra thế này rồi, Lam Thư Hân đâu thể phóng lao mà không theo lao được…
Mà Lam Thư Hân lại càng tin chắc rằng, Trạch Thế Vũ vẫn rất căm ghét Tô Mạn Ninh, chắc chắn sẽ đứng về phía cô ta…
Nhưng Trạch Thế Vũ lại không nghĩ vậy, anh trực tiếp cầm lấy bàn tay đeo nhẫn của Tô Mạn Ninh đưa lên cao…
Muốn tuyên bố cho mọi người biết Tô Mạn Ninh chính là vợ hợp pháp của anh, cũng là người vợ duy nhất mà anh cưới về nhà…
“Đúng vậy cô ấy là vợ của tôi…”
“Cũng là người vợ duy nhất mà Trạch Thế Vũ tôi cưới về…”
Sau đó Trạch Thế Vũ vừa nói vừa chỉ thẳng vào Lam Thư Hân, một cách đầy khinh bỉ lên tiếng…
“Còn người phụ nữ điên này không biết từ đâu xuất hiện, tự xưng là vợ chưa cưới của tôi…”
Ngay sau đó anh lại quay sang nhìn mọi người nói tiếp…
“Tất cả mọi người ở đây có lẽ cũng biết tôi là ai đúng không…”
“Cũng biết rõ tôi đã có vợ rồi, thì làm gì mà còn có một cô vợ chưa cưới chứ…”
“Sẵn đây tôi cũng muốn mọi người biết, người phụ nữ này, Tô Mạn Ninh cô ấy là vợ của Trạch Thế Vũ này, cũng là bà chủ hiện tại của Trạch thị…”
Trạch Thế Vũ dùng khí thế băng lãnh tuyên bố với mọi người ở đây, càng không muốn nghe thấy những lời không hay về cô…
Mà lúc này trong phòng bảo an cũng đã nhìn thấy hết mọi chuyện, nhanh chóng thông báo cho quản lý đến giải quyết…
Người quản lý cũng rất nhanh đã có mặt ở đây, ông ấy vừa đến liền cúi đầu chào Trạch Thế Vũ…
“Trạch tổng, ngài đến đây sao không báo trước, để chúng tôi ra đón tiếp chứ…”
“Không cần đâu, phu nhân của tôi không thích ồn ào…”
Trạch Thế Vũ hờ hững trả lời người quản lý…
“Trạch tổng ở đây đang có chuyện gì vậy, nhìn mọi người rất căn thẳng thì phải…”
Người giám đốc vừa từ bên ngoài đến nơi, nên chưa kịp hỏi rõ chuyện gì, vừa nhận được điện thoại thì lập tức đến đây ngay …
“Ông còn hỏi…”
“Các người quản lý Trung tâm thương mại này thế nào vậy, ngay cả một người điên như cô ta cũng có thể vào đây gây rối…”
Càng nhắc đến Trạch Thế Vũ lại càng tức giận, anh hứa sẽ cưới cô ta khi nào chứ, anh còn đang định xử lý Lam Thư Hân, vì tội dám phản bội anh nữa kia là…
“Xin lỗi Trạch tổng, đây là sơ suất của chúng tôi, ngài cứ đưa phu nhân đi tiếp tục đi mua sắm đi ạ…”
“Mọi việc còn lại tôi sẽ giải quyết ổn thỏa ạ…”
Người quản lý cố gắng làm dịu cơn tức giận trong lòng Trạch Thế Vũ…
Trong khi Trạch Thế Vũ lại thấy ông ấy là trưởng bối, nên cũng không muốn làm khó…
“Được rồi, mọi chuyện ở đây giao lại cho ông vậy, nhưng nhớ phải giải quyết thật ổn thỏa đấy, tôi không muốn ngày mai, những tin tức không đúng về vợ tôi tràn lan khắp các trang mạng…”
Trạch Thế Vũ vừa nói vừa đá mắt về phía những máy quay bên chỗ đám đông hóng hớt…
“Tôi hiểu rồi, thưa Trạch tổng…”
Người giám đốc lúc này mới thở phào một cái, nhờ vào khoản tiền đầu tư lớn của Trạch Thế Vũ nên ông mới có ngày hôm nay…
Cho nên dù xảy ra chuyện gì, ông cũng phải cố giữ mối quan hệ này, cũng như chén cơm cho cả gia đình ông…
“Vợ à, em có muốn tiếp tục đi dạo nữa không…”
Trạch Thế Vũ liền quay lại dùng giọng điệu nhẹ nhàng hỏi Tô Mạn Ninh…
Nhưng cô lúc này lại không còn hứng thú đi dạo nữa…
“Mất hết cả hứng rồi, chúng ta về thôi…”
“Vậy anh đưa em đến nhà hàng sáu sao dùng bữa, rồi về nhà được không…”
Hiếm hoi lắm Trạch Thế Vũ mới có không gian riêng với Tô Mạn Ninh, chưa kịp thổ lộ lòng mình với cô, đã bị Lam Thư Hân phá đám…
Mặc dù là vậy, nhưng anh vẫn nghĩ ra cách khác, đâu thể dễ dàng bỏ qua như vậy được…
“Ừm cũng được…”
Tô Mạn Ninh phồng má lên tiếng…
“Vậy đi thôi…”
Cả hai đi đến chỗ đậu xe, Trạch Thế Vũ liền mở cửa trước để Tô Mạn Ninh ngồi vào, lại dùng tay che chắn phần đầu cho cô…
Sau đó vòng qua bên kia ngồi vào ghế lái, lần nữa nắm chặt lấy tay cô…
Tô Mạn Ninh vô cùng bất ngờ, định rút tay lại nhưng không được…
…“Ở đây không còn người nào khác, anh không cần phải diễn nữa…”…
…“Buông tay tôi ra được rồi đấy…”…
Dù là vậy, nhưng Trạch Thế Vũ vẫn nắm tay cô thật chặt…
^^^“Anh không nghe tôi nói sao, mau buông tay tôi ra…”^^^
…“Không buông…”…
…“Anh lại bị sao nữa vậy…”…
Ngay lúc này Tô Mạn Ninh thật sự bất lực trước anh, cũng không vùng vẫy nữa…. Truyện Đoản Văn
^^^“Không muốn sao hết, chỉ muốn nắm tay vợ anh thôi…”^^^
Trong khi Trạch Thế Vũ lại thản nhiên nói…
…“Cái gì, anh có nóng không đấy…”…
Tô Mạn Ninh liền lấy tay còn lại đưa lên trán Trạch Thế Vũ kiểm tra, xem anh có bị gì không…
…“Này anh đừng quên, chúng ta chỉ là quan hệ hợp đồng, chỉ còn hơn một tháng nữa, là hợp đồng sẽ kết thúc, cho nên anh có mà làm càn…”…