Những lần trước không xảy ra vấn đề gì, nhưng lần này lại khác, mọi người đang nói chuyện vui vẻ thì phía sau bất ngờ xuất hiện rất nhiều chiếc xe màu đen...
Không ngừng tăng tốc lao về phía họ, Tô Hạo cảm thấy có điều chẳng lành, bảo mọi người thắc dây an toàn, dùng chân đạp mạnh chân ga để tăng tốc...
Tô đại tướng nhanh chóng lấy điện thoại gọi điện cho quân đội đến ứng cứu, không quên gửi định vị của chiếc xe...
Đám người phía sau phát hiện mình đã bị phát hiện thì nhanh chóng lấy súng ra, liên tục xả thẳng về phía xe của Tô đại tướng...
Hai bên liên tục cầm súng bắn về phía đối phương, Tô Hạo biết mình không thể chống đỡ nổi nữa, định tìm cách đánh lạc hướng bọn chúng, để Tô Nghiên Ninh có thể chạy thoát...
Nhưng kế hoạch chưa kịp thực hiện thì phía trước một chiếc xe tải lớn đang phóng nhanh đâm trực diện vào xe họ...
Một tiếng rầm vang lên, chiếc xe của Tô đại tướng ngay lập tức nhào lộn trên đường, mà không cách nào né tránh được....
Bọn người phía sau cũng không chịu buông tha, liên tục nhắm thẳng vào xe mà xả súng, nhất định hôm nay phải giết sạch cả nhà Tô đại tướng...
Một chiếc xe khác lần nữa tông mạnh vào xe Tô đại tướng, khiến nó văng thẳng xuống bờ vực mà phát nổ, bầu trời sau đó cũng bắt đầu mưa to gió lớ, sấm chớp đùng đùng, một tia sáng bất ngờ chiếu thẳng vào chiếc xe ngay sau đó biến mất...
Đến khi quân đội đến nơi tất cả chỉ còn lại một đống hỗn loạn, chẳng còn dấu tích gì của gia đình nhà Tô đại tướng...
Tất cả chỉ còn lại những mảnh vỡ của chiếc xe để lại, phía dưới vực không ngừng bốc cháy dữ dội, tất cả cũng chỉ còn xót lại làn khói đen bay lên sau tiếng nổ vừa nãy...
Một trong số những tên ám sát kia lập tức lấy điện thoại thông báo với người kia, rằng mọi việc đã thành công, ngày mai có thể mở cuộc họp, trực tiếp dành lấy quyền hành của đại tướng và ngay cả chức thủ tướng...
Người đó không ai khác là người luôn chống đối Tô đại tướng suốt nhiều năm qua, ngay cả thông tin mật cả gia Tô đình đại tướng đi viếng mộ Tô lão phu nhân cũng bị lộ ra ngoài, nhưng điều đáng nói người phản bội gia đình Tô đại tướng không ai khác là Lam Trạch...
Người huynh đệ thân thiết cùng nhau giàu sinh ra tử, cả hai xen nhau như ruột thịt, không ngại chuyện gì cũng tâm sự cho nhau biết, không ngờ lại chính Lam Trạch mà cả gia đình họ phải mất mạng...
Ở một diễn biến khác....
Bên trong phòng cấp cứu, tiếng lạch cạch của dao kéo hoà cùng tiếng tít.. tít của máy đo nhịp tim, khiến cho bầu không khí càng thêm căng thẳng....
Bác sĩ chính Phó Thiên cùng y tá đang không một chút lơ là, tập trung dùng sự chuyên nghiệp của mình để thực hiện ca phẫu thuật, mặc kệ thời gian đang không ngừng trôi qua, chỉ mong dành lại sự sống cho bệnh nhân từ tay tử thần....
Người đang nằm trên giường bệnh là một cô gái khá trẻ, khuôn mặt nhợt nhạt, xanh xao, không rõ nguyên nhân vì sao cô ấy lại bị trúng độc, nhưng khi được đưa vào bệnh viện, lại trong tình trạng rất nguy cấp....
Ca phẫu thuật kéo dài suốt nhiều giờ đồng hồ vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại, bệnh nhân thể chất suy yếu lại bị trúng độc, khiến cho các cơ quan trong cơ thể rất nhanh bị phát tán....
Phó Thiên phải nhanh chóng giúp cô ấy thải bỏ toàn bộ chất độc ra ngoài nhanh nhất có thể, nếu không cẩn thận để độc di chuyển đến tim sẽ làm bệnh nhân mất mạng....
Bên ngoài hành lang, Trạch lão phu nhân ngồi trên ghế chờ đợi, khuôn mặt đầy vẻ lo lắng, miệng không ngừng lẩm bẩm, cầu xin ông trời thương tình cứu lấy đứa cháu dâu mạng khổ này của mình...
Hai vợ chồng Trạch lão gia ngồi bên cạnh cũng rất lo lắng, họ cũng rất yêu thương, xem Tô Mạn Ninh như con gái ruột của mình, mà hết lòng thương yêu, mặc cho cô chỉ là con dâu của họ...
Tính cách hiền lành, dịu dàng lại hiểu chuyện của Tô Mạn Ninh khiến cho toàn bộ trên dưới Trạch gia đều quý mến cô...
Trong khi đó người đang ông với thân hình cao lớn, người được xem là chồng của Tô Mạn Ninh, Trạch Thế Vũ anh ta lại thản nhiên dựa lưng vào tường, khuôn mặt chẳng chút biểu cảm gì đau khổ, cứ như người đang nằm trong kia chẳng phải vợ mình, mặc dù cả hai đã kết hôn với nhau được gần hai năm..
Trạch Thế Vũ hai mươi chín tuổi l, chủ tịch tập đoàn Trạch thị, một người lạnh lùng, cao ngạo, ít nói nhưng lại rất nhẫn tâm, ghét nhất bị lừa dối...
Sở hữu thân hình cao lớn, khuôn mặt góc cạnh, cùng đôi môi cong bạc tình, nước da rám nắng làm say mê không biết bao nhiêu cô gái....
Sau nhiều giờ cửa phòng cấp cứu cũng được mở ra, Phó Thiên từ từ bước ra ngoài, khuôn mặt tràn đầy vẻ buồn bã nhìn Trạch lão phu nhân có chút tự trách...
Lúc nãy Phó Thiên cũng thật sự không thể ngờ được, ca phẫu đã đến bước lọc máu cuối cùng thì Tô Mạn Ninh đột nhiên ngừng thở, tim cũng theo đó mà ngừng đập, bệnh nhân đã tử vong ngay khi ca phẫu thuật kết thúc...
Dù đã cố gắng sơ cấp cứu rất nhiều lần, nhưng bệnh nhân vẫn không có dấu hiệu của tỉnh lại..
Không ngừng tăng tốc lao về phía họ, Tô Hạo cảm thấy có điều chẳng lành, bảo mọi người thắc dây an toàn, dùng chân đạp mạnh chân ga để tăng tốc...
Tô đại tướng nhanh chóng lấy điện thoại gọi điện cho quân đội đến ứng cứu, không quên gửi định vị của chiếc xe...
Đám người phía sau phát hiện mình đã bị phát hiện thì nhanh chóng lấy súng ra, liên tục xả thẳng về phía xe của Tô đại tướng...
Hai bên liên tục cầm súng bắn về phía đối phương, Tô Hạo biết mình không thể chống đỡ nổi nữa, định tìm cách đánh lạc hướng bọn chúng, để Tô Nghiên Ninh có thể chạy thoát...
Nhưng kế hoạch chưa kịp thực hiện thì phía trước một chiếc xe tải lớn đang phóng nhanh đâm trực diện vào xe họ...
Một tiếng rầm vang lên, chiếc xe của Tô đại tướng ngay lập tức nhào lộn trên đường, mà không cách nào né tránh được....
Bọn người phía sau cũng không chịu buông tha, liên tục nhắm thẳng vào xe mà xả súng, nhất định hôm nay phải giết sạch cả nhà Tô đại tướng...
Một chiếc xe khác lần nữa tông mạnh vào xe Tô đại tướng, khiến nó văng thẳng xuống bờ vực mà phát nổ, bầu trời sau đó cũng bắt đầu mưa to gió lớ, sấm chớp đùng đùng, một tia sáng bất ngờ chiếu thẳng vào chiếc xe ngay sau đó biến mất...
Đến khi quân đội đến nơi tất cả chỉ còn lại một đống hỗn loạn, chẳng còn dấu tích gì của gia đình nhà Tô đại tướng...
Tất cả chỉ còn lại những mảnh vỡ của chiếc xe để lại, phía dưới vực không ngừng bốc cháy dữ dội, tất cả cũng chỉ còn xót lại làn khói đen bay lên sau tiếng nổ vừa nãy...
Một trong số những tên ám sát kia lập tức lấy điện thoại thông báo với người kia, rằng mọi việc đã thành công, ngày mai có thể mở cuộc họp, trực tiếp dành lấy quyền hành của đại tướng và ngay cả chức thủ tướng...
Người đó không ai khác là người luôn chống đối Tô đại tướng suốt nhiều năm qua, ngay cả thông tin mật cả gia Tô đình đại tướng đi viếng mộ Tô lão phu nhân cũng bị lộ ra ngoài, nhưng điều đáng nói người phản bội gia đình Tô đại tướng không ai khác là Lam Trạch...
Người huynh đệ thân thiết cùng nhau giàu sinh ra tử, cả hai xen nhau như ruột thịt, không ngại chuyện gì cũng tâm sự cho nhau biết, không ngờ lại chính Lam Trạch mà cả gia đình họ phải mất mạng...
Ở một diễn biến khác....
Bên trong phòng cấp cứu, tiếng lạch cạch của dao kéo hoà cùng tiếng tít.. tít của máy đo nhịp tim, khiến cho bầu không khí càng thêm căng thẳng....
Bác sĩ chính Phó Thiên cùng y tá đang không một chút lơ là, tập trung dùng sự chuyên nghiệp của mình để thực hiện ca phẫu thuật, mặc kệ thời gian đang không ngừng trôi qua, chỉ mong dành lại sự sống cho bệnh nhân từ tay tử thần....
Người đang nằm trên giường bệnh là một cô gái khá trẻ, khuôn mặt nhợt nhạt, xanh xao, không rõ nguyên nhân vì sao cô ấy lại bị trúng độc, nhưng khi được đưa vào bệnh viện, lại trong tình trạng rất nguy cấp....
Ca phẫu thuật kéo dài suốt nhiều giờ đồng hồ vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại, bệnh nhân thể chất suy yếu lại bị trúng độc, khiến cho các cơ quan trong cơ thể rất nhanh bị phát tán....
Phó Thiên phải nhanh chóng giúp cô ấy thải bỏ toàn bộ chất độc ra ngoài nhanh nhất có thể, nếu không cẩn thận để độc di chuyển đến tim sẽ làm bệnh nhân mất mạng....
Bên ngoài hành lang, Trạch lão phu nhân ngồi trên ghế chờ đợi, khuôn mặt đầy vẻ lo lắng, miệng không ngừng lẩm bẩm, cầu xin ông trời thương tình cứu lấy đứa cháu dâu mạng khổ này của mình...
Hai vợ chồng Trạch lão gia ngồi bên cạnh cũng rất lo lắng, họ cũng rất yêu thương, xem Tô Mạn Ninh như con gái ruột của mình, mà hết lòng thương yêu, mặc cho cô chỉ là con dâu của họ...
Tính cách hiền lành, dịu dàng lại hiểu chuyện của Tô Mạn Ninh khiến cho toàn bộ trên dưới Trạch gia đều quý mến cô...
Trong khi đó người đang ông với thân hình cao lớn, người được xem là chồng của Tô Mạn Ninh, Trạch Thế Vũ anh ta lại thản nhiên dựa lưng vào tường, khuôn mặt chẳng chút biểu cảm gì đau khổ, cứ như người đang nằm trong kia chẳng phải vợ mình, mặc dù cả hai đã kết hôn với nhau được gần hai năm..
Trạch Thế Vũ hai mươi chín tuổi l, chủ tịch tập đoàn Trạch thị, một người lạnh lùng, cao ngạo, ít nói nhưng lại rất nhẫn tâm, ghét nhất bị lừa dối...
Sở hữu thân hình cao lớn, khuôn mặt góc cạnh, cùng đôi môi cong bạc tình, nước da rám nắng làm say mê không biết bao nhiêu cô gái....
Sau nhiều giờ cửa phòng cấp cứu cũng được mở ra, Phó Thiên từ từ bước ra ngoài, khuôn mặt tràn đầy vẻ buồn bã nhìn Trạch lão phu nhân có chút tự trách...
Lúc nãy Phó Thiên cũng thật sự không thể ngờ được, ca phẫu đã đến bước lọc máu cuối cùng thì Tô Mạn Ninh đột nhiên ngừng thở, tim cũng theo đó mà ngừng đập, bệnh nhân đã tử vong ngay khi ca phẫu thuật kết thúc...
Dù đã cố gắng sơ cấp cứu rất nhiều lần, nhưng bệnh nhân vẫn không có dấu hiệu của tỉnh lại..