Trạch Thế Vũ từ lâu đã xem Tư Duệ là người bạn thân thiết của mình, không ngần ngại nói hết tâm sự của mình với cậu ấy... Nhưng qua một lúc vẫn không thấy Tư Duệ trả lời, Trạch Thế Vũ liền cảm thấy có gì đó không đúng, quay người lại nhìn xem cậu ta đang làm gì...
Trong khi đó Tư Duệ lại đang bận rộn quan sát mớ hỗn độn trong căn phòng, làm gì còn có thời gian quan tâm đến những gì anh vừa nói...
Trạch Thế Vũ ngay lúc này mới chợt công nhận, Tư Duệ đúng là một người làm việc rất kĩ càng, nhưng tính tò mò cũng rất cao...
"Cậu đang tìm kiếm gì vậy.."
Trong khi đó Tư Duệ lại bình thản trả lời, quên mất mình đang nói chuyện với ai...
"Con mèo ăn..dụng..."
Đến khi xoay lại thấy Trạch Thế Vũ đang nhìn mình, khiến cậu có chút chột dạ, giọng nói cũng nhỏ dần...
"Cậu không cần nhìn nữa, cô ấy trong phòng tắm ấy, một lúc nữa sẽ gặp thôi mà.."
Trạch Thế Vũ nói xong thì nhếch môi, bước đến vỗ vai Tư Duệ ra hiệu bảo cậu ấy đưa đồ chở mình..
Tư Duệ nhanh chóng hiểu ý, vội vàng đưa đồ cho Trạch Thế Vũ xong thì tìm cớ ra ngoài....
"Đồ của ngài đây thưa chủ tịch.."
"Nếu không chuyện gì nữa thì tôi xin phép ra ngoài đợi à.."
Sau khi đưa đồ cho Trạch Thế Vũ xong thì cậu liền chuẩn bị chạy đi ngay, nhưng chưa kịp đi đã bị anh gọi lại...
"Khoan đã, vội đi đâu chứ..."
"Việc mà tôi bảo cậu đi điều tra sao rồi, có tra ra người đứng sau chưa.."
Ngay cả Trạch Thế Vũ cũng không hiểu được hôm nay Tư Duệ bị làm sao ấy, không giống tác phong làm việc hằng ngày của cậu ấy cho lắm...
Mà phải nói đúng hơn là giống như một ông cụ non vậy, mặc dù rất tò mò nhưng vẫn cố giả vờ che giấu...
Nhưng chuyện quan trọng bây giờ anh muốn biết, là kẻ nào đã đứng sau bỏ thuốc cô, không rảnh quan tâm đến Tư Duệ đang nghĩ gì...
Mà lúc này Tư Duệ mới sực nhớ đến chuyện mình vừa điều tra ra, lấy lại tính chuyên nghiệp của mình nói...
"Thưa chủ tịch, theo như những gì tôi vừa điều tra được.."
"Tối hôm qua thiếu phu nhân đã đến bữa tiệc cùng với Phó Thiên.."
"Tôi đã kiểm tra camera ở đó thì mới phát hiện, thiếu phu nhân bị một người tên Lý Hân bỏ thuốc.."
"Cô ta cố ý gài thiếu phu nhân uống hết ly rượu được bỏ thuốc, sau đó tìm cách đưa thiếu phu nhân đến phòng của một tên béo.."
"Mọi thứ đều được sắp xếp rất chu đáo chỉ chờ thiếu phu nhân rơi vào bẫy, còn Lý Hân cô ta chỉ cần đợi đến sáng hôm nay sẽ đến hốt trọn mẻ lưới..."
"Nhưng không ngờ rằng thiếu phu nhân ý thức rất mạnh mẽ, chẳng thà làm hại bản thân mình cũng không để cho tên béo được hưởng lợi.."
"Không biết thiếu phu nhân đã dùng cách gì mà chạy thoát được, đến sáng hôm nay lúc Lý Hân đến thì nơi đó vô cùng bừa bộn.."
"Người đàn ông bất tỉnh nằm trên vũng máu, được đưa đi cấp cứu kịp thời nên cũng không có vấn đề gì.."
"Chỉ là không biết thiếu phu nhân cô ấy đã đi đâu mà thôi.."
"Mà khách sạn nơi thiếu phu nhân bị gài bẫy cũng là khách sạn này, trùng hợp cách phòng của chủ tịch chỉ có ba bốn phòng mà thôi.."
Tư Duệ nói một tràng không ngừng nghỉ, đến câu cuối cùng thì liền nhận ra được điều bất thường trên khuôn mặt của Trạch Thế Vũ...
Mà Trạch Thế Vũ sau khi nghe xong thì có chút khó chịu, nhưng ngay khi biết cô thà làm hại bản thân cũng không để cái tên kia làm nhục...
Trong lòng có chút đau nhói, khi nhớ lại những vết thương trên cánh tay của Tô Mạn Ninh, có vẻ là rất đau đấy..
**Đúng là rất mạnh mẽ, chịu đau cũng giỏi quá đấy...**
Sau đó mỉm cười một cái hài lòng, lúc quay lại thấy Tư Duệ đang nhìn chằm chằm thì có chút xấu hổ...
Liền ho một cái, sau đó lấy lại vẻ lạng lùng rồi nói tiếp...
"Thế cậu bắt cô ta về xử lý chưa.."
"Thưa tôi đã bắt cô ta mang đến bên bờ biển, chờ ngài đến xử lý rồi ạ.."
Tư vấn và nhanh chóng nhận ra Trạch Thế Vũ hôm nay rất khác, chắc chắn trong phòng tắm là một người cậu rất quen mặt..
Cũng có thể là thiếu phu nhân, nhưng khi nghe thấy giọng điệu lạnh lùng, sắc mặt của Trạch Thế Vũ cũng thay đổi khiến cậu có phần rén ngang...
"Làm tốt lắm.."
"Xong việc rồi, cậu ra ngoài đợi đi, thay đồ xong chúng ta sẽ đi đến đó.."
"Vâng thưa ngài.."
Trạch Thế Vũ chợt nhớ đến người phụ nữ của mình đã ở trong phòng tắm cũng khá lâu rồi, cũng đã đến lúc đi trừng trị kẻ hại mình rồi..
Mà Tư Duệ sau khi nói xong thì nhanh chóng rời khỏi phòng, không muốn ở lại làm phiền bọn họ thêm nữa...
Sau đó anh mới đặt quần áo lên giường, bước vào trong phòng tắm...
Trong khi người con gái qua một lúc ngâm mình với nước ấm cũng cảm thấy thoải mái hơn một chút, nhắm nghiền hai mắt hưởng thụ...
Bất ngờ bị người đàn ông nhấc bổng lên, làm cô không khỏi bất ngờ mà hét lớn, trên người lại không mảnh vải che thân khiến cô vô cùng xấu hổ, úp mặt vào lòng ngực anh...
"Á.."
"Trạch Thế Vũ anh đang làm cái quái gì vậy.."
Trong khi đó Tư Duệ lại đang bận rộn quan sát mớ hỗn độn trong căn phòng, làm gì còn có thời gian quan tâm đến những gì anh vừa nói...
Trạch Thế Vũ ngay lúc này mới chợt công nhận, Tư Duệ đúng là một người làm việc rất kĩ càng, nhưng tính tò mò cũng rất cao...
"Cậu đang tìm kiếm gì vậy.."
Trong khi đó Tư Duệ lại bình thản trả lời, quên mất mình đang nói chuyện với ai...
"Con mèo ăn..dụng..."
Đến khi xoay lại thấy Trạch Thế Vũ đang nhìn mình, khiến cậu có chút chột dạ, giọng nói cũng nhỏ dần...
"Cậu không cần nhìn nữa, cô ấy trong phòng tắm ấy, một lúc nữa sẽ gặp thôi mà.."
Trạch Thế Vũ nói xong thì nhếch môi, bước đến vỗ vai Tư Duệ ra hiệu bảo cậu ấy đưa đồ chở mình..
Tư Duệ nhanh chóng hiểu ý, vội vàng đưa đồ cho Trạch Thế Vũ xong thì tìm cớ ra ngoài....
"Đồ của ngài đây thưa chủ tịch.."
"Nếu không chuyện gì nữa thì tôi xin phép ra ngoài đợi à.."
Sau khi đưa đồ cho Trạch Thế Vũ xong thì cậu liền chuẩn bị chạy đi ngay, nhưng chưa kịp đi đã bị anh gọi lại...
"Khoan đã, vội đi đâu chứ..."
"Việc mà tôi bảo cậu đi điều tra sao rồi, có tra ra người đứng sau chưa.."
Ngay cả Trạch Thế Vũ cũng không hiểu được hôm nay Tư Duệ bị làm sao ấy, không giống tác phong làm việc hằng ngày của cậu ấy cho lắm...
Mà phải nói đúng hơn là giống như một ông cụ non vậy, mặc dù rất tò mò nhưng vẫn cố giả vờ che giấu...
Nhưng chuyện quan trọng bây giờ anh muốn biết, là kẻ nào đã đứng sau bỏ thuốc cô, không rảnh quan tâm đến Tư Duệ đang nghĩ gì...
Mà lúc này Tư Duệ mới sực nhớ đến chuyện mình vừa điều tra ra, lấy lại tính chuyên nghiệp của mình nói...
"Thưa chủ tịch, theo như những gì tôi vừa điều tra được.."
"Tối hôm qua thiếu phu nhân đã đến bữa tiệc cùng với Phó Thiên.."
"Tôi đã kiểm tra camera ở đó thì mới phát hiện, thiếu phu nhân bị một người tên Lý Hân bỏ thuốc.."
"Cô ta cố ý gài thiếu phu nhân uống hết ly rượu được bỏ thuốc, sau đó tìm cách đưa thiếu phu nhân đến phòng của một tên béo.."
"Mọi thứ đều được sắp xếp rất chu đáo chỉ chờ thiếu phu nhân rơi vào bẫy, còn Lý Hân cô ta chỉ cần đợi đến sáng hôm nay sẽ đến hốt trọn mẻ lưới..."
"Nhưng không ngờ rằng thiếu phu nhân ý thức rất mạnh mẽ, chẳng thà làm hại bản thân mình cũng không để cho tên béo được hưởng lợi.."
"Không biết thiếu phu nhân đã dùng cách gì mà chạy thoát được, đến sáng hôm nay lúc Lý Hân đến thì nơi đó vô cùng bừa bộn.."
"Người đàn ông bất tỉnh nằm trên vũng máu, được đưa đi cấp cứu kịp thời nên cũng không có vấn đề gì.."
"Chỉ là không biết thiếu phu nhân cô ấy đã đi đâu mà thôi.."
"Mà khách sạn nơi thiếu phu nhân bị gài bẫy cũng là khách sạn này, trùng hợp cách phòng của chủ tịch chỉ có ba bốn phòng mà thôi.."
Tư Duệ nói một tràng không ngừng nghỉ, đến câu cuối cùng thì liền nhận ra được điều bất thường trên khuôn mặt của Trạch Thế Vũ...
Mà Trạch Thế Vũ sau khi nghe xong thì có chút khó chịu, nhưng ngay khi biết cô thà làm hại bản thân cũng không để cái tên kia làm nhục...
Trong lòng có chút đau nhói, khi nhớ lại những vết thương trên cánh tay của Tô Mạn Ninh, có vẻ là rất đau đấy..
**Đúng là rất mạnh mẽ, chịu đau cũng giỏi quá đấy...**
Sau đó mỉm cười một cái hài lòng, lúc quay lại thấy Tư Duệ đang nhìn chằm chằm thì có chút xấu hổ...
Liền ho một cái, sau đó lấy lại vẻ lạng lùng rồi nói tiếp...
"Thế cậu bắt cô ta về xử lý chưa.."
"Thưa tôi đã bắt cô ta mang đến bên bờ biển, chờ ngài đến xử lý rồi ạ.."
Tư vấn và nhanh chóng nhận ra Trạch Thế Vũ hôm nay rất khác, chắc chắn trong phòng tắm là một người cậu rất quen mặt..
Cũng có thể là thiếu phu nhân, nhưng khi nghe thấy giọng điệu lạnh lùng, sắc mặt của Trạch Thế Vũ cũng thay đổi khiến cậu có phần rén ngang...
"Làm tốt lắm.."
"Xong việc rồi, cậu ra ngoài đợi đi, thay đồ xong chúng ta sẽ đi đến đó.."
"Vâng thưa ngài.."
Trạch Thế Vũ chợt nhớ đến người phụ nữ của mình đã ở trong phòng tắm cũng khá lâu rồi, cũng đã đến lúc đi trừng trị kẻ hại mình rồi..
Mà Tư Duệ sau khi nói xong thì nhanh chóng rời khỏi phòng, không muốn ở lại làm phiền bọn họ thêm nữa...
Sau đó anh mới đặt quần áo lên giường, bước vào trong phòng tắm...
Trong khi người con gái qua một lúc ngâm mình với nước ấm cũng cảm thấy thoải mái hơn một chút, nhắm nghiền hai mắt hưởng thụ...
Bất ngờ bị người đàn ông nhấc bổng lên, làm cô không khỏi bất ngờ mà hét lớn, trên người lại không mảnh vải che thân khiến cô vô cùng xấu hổ, úp mặt vào lòng ngực anh...
"Á.."
"Trạch Thế Vũ anh đang làm cái quái gì vậy.."