"Tô Mạn Ninh cô có thôi đi không."
Trạch Thế Vũ thật sự chịu hết nổi với tính cách của cô gái này mà tức giận hét lớn..
"Đúng là làm ơn mất oán mà.."
"Nửa đêm không biết cô bị gì liên tục hét lớn, tôi thấy tội nghiệp nên mới cho cô mượn vòng tay.."
"Nếu biết trước cô sẽ thế này thì tôi đã bỏ mặt cô luôn xong.."
Sau đó từ từ nói rõ lại mọi chuyện xảy ra đêm hôm qua cho Tô Mạn Ninh biết..
Tô Mạn Ninh sau khi nghe những gì Trạch Thế Vũ nói thì không nói được gì nữa, đúng là hôm qua vẫn như mọi khi...
Nhưng sau đó có một sự ấm áp xuất hiện khiến cho cô cảm thấy an tâm mà dựa giẫm, cho nên cả đêm Tô Mạn Ninh đều ngủ rất ngon giấc...
Cảm thấy vừa rồi mình có lời lẽ hơi quá đáng với Trạch Thế Vũ nên Tô Mạn Ninh đã ngập ngừng lên tiếng đầy hối lỗi.
"Tôi..tôi xin lỗi...."
"Mà cũng tại anh thôi, nên tôi mới hiểu lầm như vậy.."
Trạch Thế Vũ không hiểu trong đầu cô gái này chứa cái gì ở trong nữa, thật không biết tốt xấu mà...
Sau đó đứng dậy đi vào phòng tắm, không muốn đôi co thêm với người phụ nữ này...
Sau chuyện ngày hôm đó Trạch Thế Vũ mặc dù quay về nhà nhưng lại không để ý gì đến Tô Mạn Ninh cả...
Về nhà là đi thẳng về phòng, ngay cả bữa tối cũng do quản gia Hà mang lên thư phòng...
...----------------...
Hơn một tuần sau...
Trạch Thế Vũ đang làm việc trong phòng làm việc thì cánh cửa đột ngột mở ra...
Lam Thư Hân từ bên ngoài, bước chân vẻ rất nóng vội đi vào, đi ngay đến bên cạnh bàn làm việc của Trạch Thế Vũ lên tiếng...
"Thế Vũ công ty ba em xảy ra chuyện rồi, anh có thể giúp ông ấy được không.."
Mấy ngày trước Lam Thư Hân và người tình của cô ả đang vi vu trời tây cùng nhau thì nhận được điện thoại của ba mình..
Lam Thường bảo Lam Thư Hân phải nhanh chóng quay về do công ty xảy ra chút vấn đề, không biết vì lý do gì mà phía cảnh sát phát hiện ra những việc làm ăn phi pháp của ông mà đến điều tra...
Lam Thư Hân sau đó liền lập tức quay về, vừa về đến nơi đã đến ngay tập đoàn Trạch thị để tìm Trạch Thế Vũ, muốn anh ra tay giúp đỡ ba mình...
"Thư Hân sau em lại về rồi, không phải đã nói là đi du lịch một tháng mới quay về hay sau.."
Trạch Thế Vũ mặc dù biết rõ lý do Lam Thư Hân quay về nhưng vẫn giả vờ như chẳng biết chuyện gì...
"Làm sao em có thể vui vẻ đi chơi được khi công ty ba em xảy ra chuyện được.."
"Công ty ba em xảy ra chuyện gì chứ.."
Trạch Thế Vũ làm ra vẻ ngạc nhiên lên tiếng...
"Thế Vũ anh không biết công ty ba em bị cảnh sát điều tra hay sao, hôm nay em đến đây cũng là vì muốn nhờ anh giúp ông ấy..."
"Vậy sau chắc dạo này công việc anh nhiều quá nên không hay biết chuyện này.."
"Em yên tâm anh sẽ bảo trợ lý Cao giúp ông Lam xử lý chuyện này.."
Trạch Thế Vũ không nỡ ra tay tuyệt tình, muốn cho nhà họ Lam một cơ hội, hoặc có thể coi như đây là lần trả ơn cuối cùng mà anh làm đi...
"Thế Vũ anh thật tốt.."
Lam Thư Hân ngay sau khi nhận được câu trả lời đúng ý thì sắc mặt liền thay đổi, bước ra phía sau ghế ôm chặt lấy Trạch Thế Vũ vui vẻ cười nói...
Cũng ngay trong lúc đó điện thoại trên bàn không ngừng reo lên liên tục, Trạch Thế Vũ nhìn thấy người gọi đến là Phó Thiên thì nhíu mày, lười biếng nhấc máy...
"Mình nghe đây.."
"Thế Vũ cậu có đang rảnh không vậy.."
Đầu dây bên kia vừa nhấc máy, Phó Thiên đã vội vàng lên tiếng ngay...
"Có chuyện gì.."
Trạch Thế Vũ vẫn mang theo giọng lạnh lùng mà đáp lại lời của Phó Thiên...
"Mình cần cậu giúp mình một chuyện.."
"Không rảnh, mình bận lắm, tắt máy đây.."
Trạch Thế Vũ vừa định tắt máy thì đầu dây bên kia Phó Thiên đã vội vàng ngăn cản nhưng không kịp, tiếng tút.. tút sau đó vang lại...
Phó Thiên biết mình không thể nhờ vả đàng hoàng với cái tên Trạch Thế Vũ này được, chỉ còn một cách, sau đó không ngừng soạn tin nhắn trên điện thoại gửi đến cho anh với nội dung...
"Thế Vũ nếu cậu không giúp mình vậy mình sẽ nói với bà nội Trạch, nguyên nhân gây ra sự cố lần trước của vợ cậu..."
Sau đó mỉm cười đặt điện thoại xuống bàn, bước đến bên cửa sổ nhìn ngắm cảnh đẹp của thành phố, miệng không ngừng lẩm bẩm...
"Chưa quá ba phút cậu ta sẽ gọi lại ngay thôi.."
Bên đây Trạch Thế Vũ vừa đặt điện thoại xuống bàn, Lam Thư Hân ở phía sau đã ngay lập tức lên tiếng hỏi..
"Thế Vũ ai vừa gọi anh vậy, có chuyện gì sau anh."
"Không có gì đâu, chắc là Phó Thiên rảnh rỗi quá muốn trêu chọc anh thôi.."
"Vậy hả anh.."
"Ừm.."
Trạch Thế Vũ lấy tay vỗ vỗ tay Lam Thư Hân nói, vừa nói hết câu thì điện thoại đã vang lên tiếng tin nhắn đến...
"Ting..ting..ting.."
"Thế Vũ anh xem lại có tin nhắn đến nữa kìa, anh mau mở ra xem đi, lỡ đâu Phó tổng có chuyện gì quan trọng thì sau.."
Trạch Thế Vũ thật sự chịu hết nổi với tính cách của cô gái này mà tức giận hét lớn..
"Đúng là làm ơn mất oán mà.."
"Nửa đêm không biết cô bị gì liên tục hét lớn, tôi thấy tội nghiệp nên mới cho cô mượn vòng tay.."
"Nếu biết trước cô sẽ thế này thì tôi đã bỏ mặt cô luôn xong.."
Sau đó từ từ nói rõ lại mọi chuyện xảy ra đêm hôm qua cho Tô Mạn Ninh biết..
Tô Mạn Ninh sau khi nghe những gì Trạch Thế Vũ nói thì không nói được gì nữa, đúng là hôm qua vẫn như mọi khi...
Nhưng sau đó có một sự ấm áp xuất hiện khiến cho cô cảm thấy an tâm mà dựa giẫm, cho nên cả đêm Tô Mạn Ninh đều ngủ rất ngon giấc...
Cảm thấy vừa rồi mình có lời lẽ hơi quá đáng với Trạch Thế Vũ nên Tô Mạn Ninh đã ngập ngừng lên tiếng đầy hối lỗi.
"Tôi..tôi xin lỗi...."
"Mà cũng tại anh thôi, nên tôi mới hiểu lầm như vậy.."
Trạch Thế Vũ không hiểu trong đầu cô gái này chứa cái gì ở trong nữa, thật không biết tốt xấu mà...
Sau đó đứng dậy đi vào phòng tắm, không muốn đôi co thêm với người phụ nữ này...
Sau chuyện ngày hôm đó Trạch Thế Vũ mặc dù quay về nhà nhưng lại không để ý gì đến Tô Mạn Ninh cả...
Về nhà là đi thẳng về phòng, ngay cả bữa tối cũng do quản gia Hà mang lên thư phòng...
...----------------...
Hơn một tuần sau...
Trạch Thế Vũ đang làm việc trong phòng làm việc thì cánh cửa đột ngột mở ra...
Lam Thư Hân từ bên ngoài, bước chân vẻ rất nóng vội đi vào, đi ngay đến bên cạnh bàn làm việc của Trạch Thế Vũ lên tiếng...
"Thế Vũ công ty ba em xảy ra chuyện rồi, anh có thể giúp ông ấy được không.."
Mấy ngày trước Lam Thư Hân và người tình của cô ả đang vi vu trời tây cùng nhau thì nhận được điện thoại của ba mình..
Lam Thường bảo Lam Thư Hân phải nhanh chóng quay về do công ty xảy ra chút vấn đề, không biết vì lý do gì mà phía cảnh sát phát hiện ra những việc làm ăn phi pháp của ông mà đến điều tra...
Lam Thư Hân sau đó liền lập tức quay về, vừa về đến nơi đã đến ngay tập đoàn Trạch thị để tìm Trạch Thế Vũ, muốn anh ra tay giúp đỡ ba mình...
"Thư Hân sau em lại về rồi, không phải đã nói là đi du lịch một tháng mới quay về hay sau.."
Trạch Thế Vũ mặc dù biết rõ lý do Lam Thư Hân quay về nhưng vẫn giả vờ như chẳng biết chuyện gì...
"Làm sao em có thể vui vẻ đi chơi được khi công ty ba em xảy ra chuyện được.."
"Công ty ba em xảy ra chuyện gì chứ.."
Trạch Thế Vũ làm ra vẻ ngạc nhiên lên tiếng...
"Thế Vũ anh không biết công ty ba em bị cảnh sát điều tra hay sao, hôm nay em đến đây cũng là vì muốn nhờ anh giúp ông ấy..."
"Vậy sau chắc dạo này công việc anh nhiều quá nên không hay biết chuyện này.."
"Em yên tâm anh sẽ bảo trợ lý Cao giúp ông Lam xử lý chuyện này.."
Trạch Thế Vũ không nỡ ra tay tuyệt tình, muốn cho nhà họ Lam một cơ hội, hoặc có thể coi như đây là lần trả ơn cuối cùng mà anh làm đi...
"Thế Vũ anh thật tốt.."
Lam Thư Hân ngay sau khi nhận được câu trả lời đúng ý thì sắc mặt liền thay đổi, bước ra phía sau ghế ôm chặt lấy Trạch Thế Vũ vui vẻ cười nói...
Cũng ngay trong lúc đó điện thoại trên bàn không ngừng reo lên liên tục, Trạch Thế Vũ nhìn thấy người gọi đến là Phó Thiên thì nhíu mày, lười biếng nhấc máy...
"Mình nghe đây.."
"Thế Vũ cậu có đang rảnh không vậy.."
Đầu dây bên kia vừa nhấc máy, Phó Thiên đã vội vàng lên tiếng ngay...
"Có chuyện gì.."
Trạch Thế Vũ vẫn mang theo giọng lạnh lùng mà đáp lại lời của Phó Thiên...
"Mình cần cậu giúp mình một chuyện.."
"Không rảnh, mình bận lắm, tắt máy đây.."
Trạch Thế Vũ vừa định tắt máy thì đầu dây bên kia Phó Thiên đã vội vàng ngăn cản nhưng không kịp, tiếng tút.. tút sau đó vang lại...
Phó Thiên biết mình không thể nhờ vả đàng hoàng với cái tên Trạch Thế Vũ này được, chỉ còn một cách, sau đó không ngừng soạn tin nhắn trên điện thoại gửi đến cho anh với nội dung...
"Thế Vũ nếu cậu không giúp mình vậy mình sẽ nói với bà nội Trạch, nguyên nhân gây ra sự cố lần trước của vợ cậu..."
Sau đó mỉm cười đặt điện thoại xuống bàn, bước đến bên cửa sổ nhìn ngắm cảnh đẹp của thành phố, miệng không ngừng lẩm bẩm...
"Chưa quá ba phút cậu ta sẽ gọi lại ngay thôi.."
Bên đây Trạch Thế Vũ vừa đặt điện thoại xuống bàn, Lam Thư Hân ở phía sau đã ngay lập tức lên tiếng hỏi..
"Thế Vũ ai vừa gọi anh vậy, có chuyện gì sau anh."
"Không có gì đâu, chắc là Phó Thiên rảnh rỗi quá muốn trêu chọc anh thôi.."
"Vậy hả anh.."
"Ừm.."
Trạch Thế Vũ lấy tay vỗ vỗ tay Lam Thư Hân nói, vừa nói hết câu thì điện thoại đã vang lên tiếng tin nhắn đến...
"Ting..ting..ting.."
"Thế Vũ anh xem lại có tin nhắn đến nữa kìa, anh mau mở ra xem đi, lỡ đâu Phó tổng có chuyện gì quan trọng thì sau.."