Mục lục
Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Đường Gia Tam Thiểu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Đồng dạng, chúng ta cũng có cừu nhân ở phương đông, một khi thân phận bạo lộ, rất có thể phải nghênh đón đả kích mang tính hủy diệt. Cô gần đây làm việc có chừng mực, tôi đây biết rõ. Nhưng mà, ta không hy vọng có người nào khác biết thân phận của chúng ta, nhất là thân phận của Tề Nhạc. Kỳ Lân là người yếu nhất, bảo hộ hắn mới là trách nhiệm chủ yếu của cô.

Minh Minh cúi đầu xuống, nói:

- Vâng, chị Như Nguyệt, em nhất định sẽ chú ý.

Tề Nhạc đặt mông ngồi xuống ghế sa lon, nói:

- Thôi, đừng giáo huấn Minh Minh, là tôi muốn dẫn anh ta tới. Phách Vương Long, lần này tôi tới là có chuyện cần nói với cô, là cô nói trước hay là tôi nói trước đây?

Hải Như Nguyệt ngẩn người, nói:

- Anh có việc tìm tôi?

Thái độ của nàng đã có chút cải biến về Tề Nhạc, đương nhiên sẽ không cải biến thành tốt được, bởi vì trong mấy ngày ngắn ngủi, hắn đã tìm được tới ba vị Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, vận khí cũng tốt, năng lực cũng tốt, chuyện này không thể không khiến Hải Như Nguyệt thay đổi cách nhìn về hắn. Phải biết rằng, thực lực Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần thức tỉnh càng sớm, thì chi thủ hộ giả phương đông này sẽ càng ngày càng mạnh.

Tề Nhạc gật gật đầu, ánh mắt nhìn qua người Hải Như Nguyệt, nói:

- Tôi muốn tìm cô rất đơn giản, tôi nhớ cô có mở công ty. Tôi muốn nhờ cô phân tôi một công tác. Kiêm chức gì cũng được.

- Anh muốn công tác?

Hải Như Nguyệt cho là mình nghe lầm.

Tề Nhạc kiên định nói:

- Đúng, tôi muốn tìm việc, bình thường không ở trường thì đi làm. Tiền lương dựa theo năng lực của tôi, bao nhiêu không sao cả, nhưng mà, điều kiện tiên quyết phải nuôi cơm cho tôi. Yêu cầu này không quá phận chứ.

Lần này Hải Như Nguyệt có chút tò mò.

- Có thể nói cho tôi biết anh biết làm việc gì không?

Tề Nhạc tức giận nói:



- Một người cần công việc thì có thể cần cái gì? Đương nhiên là vì tiền. Tôi muốn tự nuôi sống bản thân của mình, chẳng lẽ cô không biết tôi sống là dựa vào tiền cứu tế của quốc gia sao? Hiện tại vừa tới trường, tôi nợ cô rất nhiều học phí. Chẳng lẽ những thứ này không cần trả? Tôi không có thói quen tiêu tiền của nữ nhân, tôi có tay có chân, đương nhiên phải làm việc.

Ánh mắt Hải Như Nguyệt biến đổi,, trong mắt nàng dường như có thứ gì đó, thần sắc trên mặt cũng xuất hiện một tia biến hóa nhỏ, mặc dù chỉ trong nháy mắt, nhưng vẫn bị Tề Nhạc bắt được.

- Thế nào, Hải tổng, có cơ hội hay không?

Tề Nhạc có chút vội vàng hỏi.

Hải Như Nguyệt nhìn hắn nói:

- Vậy anh có thể làm cái gì? Theo tôi được biết, trình độ của anh chỉ cấp hai thôi.

Tề Nhạc lập tức nghẹn lời, nói:

- Rửa chén đĩa cũng có thể a. Tôi cần ăn cơm thôi, yêu cầu lại không cao. Nói như thế nào hiện giờ tôi cũng là vương của Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, cũng không thể làm tiểu lưu manh cướp tiền.

Minh Minh trừng to mắt, nói:

- Cái gì? Anh đã từng làm chuyện này sao?

Sắc mặt Tề Nhạc cứng đờ, lúng túng nói:

- Tôi chỉ nói mà thôi.

Trong mắt Hải Như Nguyệt có một tia ý cười.

- Tốt, thời điểm anh nghỉ đông tôi sẽ an bài cho anh, tiền anh thiếu tôi vẫn còn đó. Nhưng mà, đến lúc đó an bài công tác, anh phải làm tốt. Rửa chén đĩa thì không cần, nhưng mà, anh phải cố gắng mới được.

Tề Nhạc cười hắc hắc, nói:

- Vậy thì cảm tạ. Hiện tại, cô tìm chúng tôi cần làm gì?

Thần sắc Hải Như Nguyệt xiết chặt, nói:

- Chuyện này trọng yếu phi thường, quan hệ tới địa vị của Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần chúng ta ở phương đông này. Ngày hôm qua tôi nhận được tin. Ba tháng sau, chính là ngày mười tháng một năm sau, tất cả thủ hộ giả sẽ tề tựu ở Kinh Thành, sẽ cử hành đại hội trao đổi giao lưu ở núi Thiên Hương.



Tề Nhạc ngẩn người, nói:

- Núi Thiên Hương, tôi rất quen thuộc nha! Chỗ đó cách địa phương tôi ở có ba mười cây số thôi. Là một trong những dãy núi gần Kinh Thành của chúng ta. Mở đại hội trao đổi giao lưu đó có gì nghiêm trọng không?

Hải Như Nguyệt nghiêm mặt nói:

- Anh cho rằng là đi chơi sao? Hội trao đổi giao lưu sẽ cử hành ở trên đỉnh Quỷ Kiến Sầu cao nhất, viết là trao đổi giao lưu, kỳ thật, chính là thăm dò thực lực. Anh cho rằng thủ hộ giả phương đông chúng ta bền chắc như thép sao, trong đó tất cả thế lực lớn đều có nhiều phân tranh, chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần chúng ta xuất hiện thời gian bất định, nhưng mỗi lần xuất hiện, đều trở thành người đứng đầu ở phương đông, điểm này, các thế lực cổ xưa kia không nhìn được, cho nên mỗi lần xuất hiện bọn họ sẽ làm khó dễ chúng ta. Nhưng mà, bọn họ cũng biết một khi Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần tề tựu, ở phương đông không có bất kỳ thế lực nào chống lại được, cho nên, bọn họ lựa chọn thời cơ rất chuẩn, chính là lúc Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần còn chưa đủ mạnh sẽ tiến hành quấy nhiễu.

Tề Nhạc cau mày nói:

- Những thứ này có tật xấu thế sao? Chẳng lẽ bọn họ không sợ khi đả kích chúng ta, bọn họ sẽ bị thượng cổ hung thú diệt à?

Hải Như Nguyệt lạnh nhạt nói:

- Có ít người ánh mắt rất thiển cận. Huống hồ, bọn họ chỉ muốn chèn ép chúng ta thôi, làm cho chúng ta không ngẩn đầu ở phương đông được, cũng không phải thật sự đối kháng với chúng ta làm gì. Dù sao, khi Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần trở nên cường đại, bất luận tình huống như thế nào, cũng nhận trách nhiệm bảo hộ phương đông.

Tề Nhạc bĩu môi, nói:

- Xem ra, cái hội trao đổi giao lưu này chỉ là phường mua danh chuốc tiếng. Vậy thì tặng cho bọn chúng đi. Chúng ta không đi chẳng phải được?

- Nói bậy.

Âm thanh Hải Như Nguyệt lập tức trở nên lạnh như băng, một cổ khí phách mạnh mẽ từ trên người nàng xuất hiện.

- Với tư cách là vương của Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, sao anh có thể nói ra những lời này? Đối với chúng ta mà nói, danh dự tuy không phải trọng yếu nhất, nhưng mà, nếu như chúng ta mất đi danh dự, như vậy, sau này lấy cái gì thống soái thủ hộ giả phương đông? Tôi đã từng nói với anh rồi, trên thế giới này thế lực cường đại không chỉ một, chúng ta phải bao trùm toàn bộ thủ hộ giả phương đông, nhất định phải đem tất cả thế lực thủ hộ giả đoàn kết lại với nhau, nếu không, một khi kẻ thù bên ngoài xâm lấn, như vậy, phương đông chúng ta sẽ gặp tai nạn mang tính hủy diệt. Anh có biết vì cái gì thủ hộ giả phương đông mời chúng ta không? Chính là vì sự xuất hiện của anh đấy.

- Tôi? Không thể nào. Chẳng lẽ bí mật tôi xuất hiện người địa cầu đều biết rõ sao?


Tề Nhạc có chút tò mò.


Hải Như Nguyệt lạnh lùng liếc hắn một cái, nói:


- Đừng quên, anh chính là vương của Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần chi, tự nhiên cũng là lãnh đạo của thủ hộ giả phương đông. Kỳ Lân là thượng cổ thần thú, thời điểm huyết mạch trên người của anh thức tỉnh, tự nhiên sẽ có khí tức hoàng giả xuất hiện, loại năng lượng chấn động này tuy người thường không cảm nhận được, nhưng với tư cách là thủ hộ giả có được năng lượng vượt xa người thường, bọn họ có thể cảm nhận rõ ràng được. Đồng thời, bọn họ cũng biết Kỳ Lân thời điểm vừa xuất hiện là yếu ớt nhất, hơn nữa Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần chưa tập hợp toàn bộ, bởi vậy, bọn họ phải bắt lấy cơ hội này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK