Mục lục
Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Đường Gia Tam Thiểu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tề Nhạc cười dâm nói:

- Không có vấn đề, cô nên nói cụ thể chỗ thiếu hụt một chút, nếu đã ở cùng với các nàng, cái giường này dường như hơi nhỏ.

Cơ Minh Minh dùng sức gõ đầu Tề Nhạc một cái, tức giận nói:

- Anh đang suy nghĩ cái gì, anh là đại sắc lang, tôi phải cảnh cáo anh, anh nên cẩn thận cho tôi. Cho anh ở chỗ này, bởi vì anh là Kỳ Lân, bây giờ tôi thuận lý thành chương trở thành người bảo hộ cho anh, đây là trách nhiệm của mỗi một Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, anh không nên hiểu sai.

Tề Nhạc bị đau nói:

- Hiểu rồi, hiểu rồi, yên tâm đi, tôi đã sớm nói rồi, chúng ta là bạn tốt, tôi làm sao nghĩ lệch được? Nhưng mà, cô không nên nghĩ rằng tôi đánh chủ ý lên người các nàng chứ. Ah, đúng rồi, cô nói với hai nàng tôi thiếu hụt sinh lý cái gì?

Cơ Minh Minh cười khúc khích, nói:

- Tôi nói với các nàng, anh có bệnh tim bẩm sinh, hơn nữa có khuynh hướng đồng tính luyến ái, vì phải chú ý thân thể của anh, không tiếp xúc với nam nhân bên ngoài, mới cố ý cho anh ở đây, cảm thụ không khí khác phái.

- Cái gì? Cô, cô còn nói tôi bị đồng tính luyến ái?

Tề Nhạc bi phẫn nói.

Cơ Minh Minh cười hắc hắc, nói:

- Đương nhiên, không nói như vậy, anh cho rằng có thể dễ dàng cho anh tiến vào đây lắm à? Nếu Tình Tình cùng Vân tỷ báo cáo cho trường học, cho dù thế lực của chị Như Nguyệt có lớn hơn nữa, cũng không có khả năng cho anh ở cùng với nữ sinh chúng tôi đâu! Anh không biết, kỳ thật Vân tỷ cùng Tình Tình là bạn học từ tiểu học, trường cấp hai, trường cấp ba, mãi cho đến thi đậu Thanh Bắc, các nàng vẫn ở cùng một chỗ, tôi thấy hai nàng dường như có tình cảm với nhau, cho nên mới nói anh là đồng tính luyến ái, như vậy đoán chừng có thể tranh thủ một ít tâm đồng tình.

Tề Nhạc chánh nghĩa lẫm nhiên nói:

- Với tư cách một nam nhân, bị một đại mỹ nữ như cô nói thành đồng tính luyến ái, chuyện này tuyệt đối là nhục nhã lớn nhất của tôi, chuyện này tuyệt đối không thể nhẫn nhục được.

Cơ Minh Minh hừ một tiếng, nói:

- Rốt cuộc là anh không thể nhẫn hay không đành lòng?

Tề Nhạc liếc mắt nhìn qua phòng ngủ hai người kia, cười cười hèn mọn bỉ ổi, nói:



- Vậy tôi sẽ nhẫn nạy, vì xúc tiếng sinh trưởng ở môi trường khác phái, vì xúc tiền đoàn kết các học sinh tại đại học Thanh Bắc, tôi nhẫn.

Cơ Minh Minh làm ra biểu lộ nôn mửa.

- Anh thật buồn nôn, anh là sắc lang, ông trời thật là mù mắt, tại sao cho anh kế thừa huyết mạch Kỳ Lân chứ?

Tề Nhạc ân cần nói:

- Minh Minh, mấy tháng? Có cần tôi dẫn cô đi bệnh viện khám hay không. Nói như thế nào cũng là một tiểu sinh mệnh nhỏ bé a! Cô ngàn vạn lần không được sinh non đấy, thật sự không được, tôi sẽ nhậm trách nhiệm này, làm ba ba tốt tiện nghi vậy.

Cơ Minh Minh nghe xong lời này, ngay sau đó lập tức hiểu được, chân mày lá liễu dựng đứng.

- Lăn.

Tề Nhạc ủy khuất nói:

- Tôi chỉ quan tâm cô thôi, làm gì hung hăng như vậy? Tôi chỉ muốn tốt cho cô! Không phải tôi nguyện ý phụ trách.

- Anh...

Cơ Minh Minh bật cười một tiếng.

- Tôi thật sự không có chút biện pháp nào với công phu da mặt dày của anh cả.

Tề Nhạc cười hắc hắc, nói:

- Truy đuổi nữ nhân nha, cần can đảm và da mặt dày, đây là bí quyết truyền thống. Cái gọi là nam nhân không xấu, nữ nhân không yêu, nam nhân không lưu manh, nữ nhân không lên giường.

- Đi, anh cút ra ngoài cho ta, phòng ngủ của anh ở đối diện với tôi.

Cơ Minh Minh thật sự có chút không chịu nổi, nhưng không biết vì cái gì, Tề Nhạc nói chuyện tuy hèn mọn bỉ ổi, nhưng mang tới cảm giác nhẹ nhõm cho nàng, mà cũng không phải buồn nôn.

Tề Nhạc bị Cơ Minh Minh đẩy ra cửa, trước khi đóng cửa lại, hướng hắn nói:

- Chị Như Nguyệt giao cho tôi, thân phận của anh đặc thù, nếu như anh muốn đi ra ngoài nhất định phải gọi tôi theo, tôi còn phải bảo vệ anh. Còn nữa, nếu tôi nói anh là đồng tính luyến ái với các nàng, anh không nên dùng ánh mắt dâm dục nhìn các nàng, phải khiêm tốn đôi chút, nếu không sớm muộn gì cũng bị đá ra ngoài.



- Vâng, em họ đáng yêu, "anh" rõ rồi.

Tuy bị nói thành đồng tính luyến ái, nhưng tâm tình Tề Nhạc lại rất tốt có thể ở cùng với ba vị mỹ nữ, ngẫm lại đã cảm thấy hưng phấn.

Sau khi đi tới phòng ngủ thuộc về Tề Nhạc, không có ánh mặt trời chiếu vào, dù sao, hắn cũng không thể chém giết với nữ hài tử. Nhưng gian phòng vẫn rất rộng rãi, bên trong bố trí như gian phòng của Cơ Minh Minh, ngay cả chăn đệm cũng mới tinh, Tề Nhạc tưởng tượng đã biết rõ, nhất định là Minh Minh biết rõ hắn sẽ tới, cố ý chuẩn bị cho hắn, nghĩ đến những thứ này, trong lòng của hắn xuất hiện cảm giác ấm áp.

Mở hành lý của mình ra, đem quần áo mới treo lên tủ, những quần áo này không phải của hắn, nhưng Hải Như Nguyệt căn cứ hình thể thân hình hắn, cố ý mua cho hắn, Tề Nhạc vốn không muốn, nhưng Hải Như Nguyệt nói, chờ hắn tốt nghiệp phỉa kiếm tiền trả nàng, Tề Nhạc cũng đành phải nhận lấy. Đối với Hải Như Nguyệt dù hắn có cảm giác thiếu nợ, nhưng cũng nên cho sư phụ Chu thúc vài phần mặt mũi.

Hắn vừa thu thập xong, cửa phòng ngủ đã có tiếng gõ vang.

- Minh Minh a, không cần gõ, vào đi.

Tề Nhạc tùy tiện nói.

Cửa mở, nhưng người tiến vào không phải Cơ Minh Minh như dự đoán, chỉ thấy Hứa Tình cầm một trang giấy tiến vào trong phòng, liếc nhìn Tề Nhạc, ngẩng lên đầu nói:

- Đây là quy tắc ký túc xá tôi vừa ghi, về sau anh không tuân thủ, chúng tôi sẽ đuổi anh ra ngoài.

Tề Nhạc tiếp nhận tờ giấy, chỉ thấy phía trên có mười nội quy và chế độ. Một, không cho phép gây ra tiếng động lớn trong ký túc xá, không cho phép mang nam nhân tới ký túc xá. Hai, trở lại ký túc xá phải rửa chân, không cho phép nhìn lén phòng giật quần áo của nữ sinh, ba, nếu như muốn tắm rửa phải xin trước một ngày, bốn, đi WC không được tranh đoạt với người khác phái, dưới tình huống tất cả mọi người đều cần, nhất định phải xếp hạng ở vị trí cuối cùng. Năm, nghiêm cấm tùy tiện vào gian phòng của người khác, trừ phi được mời. Sáu, không được hút thuốc lá uống rượu trong ký túc xá, bảy, chưa qua cho phép, không được cả đêm không về, ...

Nhìn xem một đống quy định, đến cả giặt quần áo lớn và WC thời gian cũng đưa ra quy ước nghiêm cẩn, Tề Nhạc bi phẫn nói:

- Đã giải phóng nhiều năm như vậy rồi, tại sao còn có người ép tôi ký điều ước Nam Kinh? Có thể ít đi mấy cái không, cái này, cái này...

- Ít cái gì mà ít? Có phải anh muốn thống khoái hay không, chỉ một câu. Không làm, anh lập tức chuyển đi, muốn thế nào thì muốn.

Hứa Tình tính tình rất thẳng, một chút chỗ trống thương lượng cũng không chừa.


Tề Nhạc cười khổ nói:


- Tôi ký còn không được sao! Tôi nhẫn!


- Cái gì mà nhẫn, ở cùng với ba mỹ nữ như chúng tôi, không biết bao nhiêu nam nhân ước gì được ở đây đấy. Không có bảo anh giặt quần áo và nấu cơm thay chúng tôi là không tệ rồi. Trường học có căn tin, anh có thể tới đó ăn. Chúng tôi đều tự nấu lấy. Đương nhiên, anh muốn ăn cùng cũng được, phải giao phí nấu ăn, còn phải rửa chén.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK