Mục lục
Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Đường Gia Tam Thiểu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe xong lão Ngưu nói trong lòng Tề Nhạc không khỏi vui vẻ, hắn biết rõ bên trong cường giả, lão Ngưu không thể nghi ngờ là cường đại nhất. Thông qua chiến một trận địa ngục đã chứng minh ngay cả Đại Ma Vương đều không phải là đối thủ của hắn. Nếu như hắn chịu trợ giúp thì cho dù ma vương cùng Minh Vương liên thủ, cũng không có gì đáng sợ. Dù sao, thực lực của lão Ngưu thật sự quá cường đại, chỉ một mình hắn, cơ hồ có thể đối kháng toàn bộ cường giả trong địa ngục. Về phần những sinh vật khác ở địa ngục còn không khiến Tề Nhạc để vào mắt.

Tề Nhạc cao thấp quét mắt lão Ngưu vài lần, nói:

- Xem ra chuyến đi tới địa ngục thật là không có phí công đi ah! Lão Ngưu, thực lực của ngươi tiến bộ không ít.

Lão Ngưu lườm Tề Nhạc cười hắc hắc nói:

- Ngươi không phải là cũng thế sao? Thực lực của ngươi cũng tiến bộ rất nhiều. Bất quá chúng ta có được đồ vật gì đó không giống nhau mà thôi. Địa ngục có năng lượng hắc ám thuần túy thực là đồ tốt, với ta mà nói chính là thuốc bổ tốt nhất, không nghĩ tới, khi ta đạt cảnh giới cao nhất lại ở trong địa ngục tiếp tục tăng lên. Đúng là phải cảm tạ ngươi, đây là điểm rất trọng yếu rồi.

Tề Nhạc có chút bất đắc dĩ nhìn hắn, đối với lão Ngưu, trong lòng của hắn tuy rằng tràn ngập cảnh giác, nhưng không thừa nhận cũng không được, người này không chỉ thực lực cường đại, hơn nữa bản thân cũng không thua ở trí tuệ của nhân loại. Muốn tiêu diệt lão Ngưu đúng là chuyện vô cùng khó khăn, hơn nữa hắn ta cũng không phải dễ dàng lợi dụng, trong lòng Tề Nhạc, hắn thủy chung là một tai hoạ ngầm lớn nhất.

Tề Nhạc hướng lão Ngưu nói:

- Cảm tạ cũng không cần. Ta chỉ hy vọng có một ngày chúng ta không phải trở thành địch nhân là tốt nhất.

Lão Ngưu nhìn thật sâu Tề Nhạc, hắn cười ha ha nói:

- Vậy thì phải xem ngươi như thế nào, hiện tại chúng ta có lĩnh vực đồng sanh cộng tử, muốn trở thành địch nhân cũng không thể! Ai gặp nguy hiểm cũng đều phải chết, không phải sao? Ngươi cùng ta không ai tránh được. Có lẽ bản thân chúng ta nên trở thành bằng hữu hoặc nói chính xác hơn là đồng bọn. Đáng tiếc dã tâm của ngươi quá nhỏ, nếu không bằng vào thực lực của chúng ta có thể quét ngang bất kỳ cái vị diện này ở thế giới này.

Tề Nhạc lắc đầu, nói:

- Không, ngươi sai rồi. Trên thế giới này, vĩnh viễn không có Tối Cường Giả tuyệt đối. Nếu không, lúc trước ngươi cường đại như vậy không phải còn bị ta tính kế sao? Đúng rồi, lão Ngưu, ta có chuyện không rõ. Hiện tại thực lực của ta đã tăng lên rất nhiều từ lúc chúng ta quen nhau, nhưng mà ta có thể cảm giác cho dù là hiện tại ta vẫn chênh lệch một khoảng không nhỏ với ngươi như trước. Nhưng mà, ta nghe đại sư Trát Cách Lỗ đã từng nói, ở trên thế giới này của chúng ta có một tầng hàng rào thiên thần, khi con người hoặc là những sinh vật khác thực lực đạt tới trình độ nhất định thì không khả năng tăng lên nữa. Mà loại trình độ này được xưng là Thần cấp, tức là ta đã đạt đến Thần cấp không cách nào tăng lên, nhưng vì sao thực lực của ngươi vẫn có thể mạnh lên.



Phương diện thực lực, Tề Nhạc chưa từng có hoài nghi sự cường đại của lão Ngưu, ngay cả ma vương hắn đều có thể đánh lui, Lucifer cũng có thể tiện tay đánh bay, thực lực siêu cấp như vậy tuyệt đối không phải mình bây giờ có thể so sánh với. Nếu như đem mình, ma vương cùng lão Ngưu xếp cùng một chỗ thì không thể nghi ngờ chính là ba tầng khác biệt. Nói cách khác thực lực bây giờ của chính mình không phải đơn giản chỉ chênh lệch một bậc với lão Ngưu như bây giờ.

Nghe nghi vấn của Tề Nhạc, sắc mặt lão Ngưu biến đổi, ánh mắt hắn nhìn Tề Nhạc cũng lóe lên, hắn phảng phất đang lo lắng cái gì đó. Khí tức lộ ra vẻ có chút không ổn định, cảm giác luống cuống bạo ngược của khí tức tiêu cực không ngừng phóng ra từ trên người hắn.

- Tề Nhạc. Có một số việc, ngươi vẫn nên không biết thì còn tốt hơn. Ta chỉ có thể nói cho ngươi biết. Trên thế giới này, có lẽ những sinh vật khác sẽ phải chịu hạn chế. Nhưng mà ta thì ngoại lệ, không có gì có thể hạn chế ta, ngươi cho rằng ta vì sao có thể bằng vào lực lượng của mình dẫn đầu hung thú hoàn toàn đẩy thần thú vào thế hạ phong? Nếu như không phải bởi vì sự xuất hiện của ngươi thì chỉ sợ hiện tại thời kì Viễn Cổ Cự Thú sớm đã là thiên hạ của ta, chỉ mình ta duy ngã độc tôn rồi.

Nhìn dáng vẻ phẫn nộ của lão Ngưu, Tề Nhạc cười nhạt một tiếng, nói:

- Không có biện pháp, ai bảo trên người của ta chảy xuôi huyết mạch của Kỳ Lân?

Hắn không sợ lão Ngưu phát tác, nếu như lão Ngưu hướng hắn công kích, hắn thậm chí cũng sẽ không hoàn thủ. Tuy rằng trong lòng của Tề Nhạc một mực lo lắng lão Ngưu nghĩ ra biện pháp giải thoát, nhưng ít ra thì hiện tại tác dụng của lĩnh vực đồng sanh cộng tử vẫn tồn tại, lão Ngưu thật là thông minh, vì thế hắn tuyệt đối sẽ không làm xằng làm bậy.

Lão Ngưu cười hắc hắc nói:

- Vừa lúc mới bắt đầu, ta xác thực hận không thể đem ngươi bầm thây vạn đoạn, bất quá về sau ta đã hiểu rõ rồi. Ta phát hiện có lẽ là bởi vì tại thời kì Viễn Cổ Cự Thú cường đại quá lâu khiến cho ta trở nên vô cùng kiêu ngạo, không để ý đến tác dụng của trí tuệ vì thế mới thua ngươi.

- Tuy rằng hiện tại ta bị ngươi hạn chế, nhưng ta không thừa nhận cũng không được ngươi đã cho ta một bài học rất đắt giá, để cho ta nhận thức được tầm quan trọng của trí tuệ. Thẳng thắn mà nói, tánh mạng của ta có thể xem như vô cùng tận, cho dù hiện tại thời kì Viễn Cổ Cự Thú không nằm trong tay của ta thì có hề gì đâu? Hơn nữa, ngươi mang ta tới thời đại kia thuộc về các ngươi để cho ta thấy được rất nhiều đồ vật trước kia chưa từng thấy. Ở thời đại kia của các ngươi, nhân loại không ngờ đáng sợ như thế, rõ ràng có thể sáng tạo ra vũ khí uy lực cường đại như vậy.


- Nếu quả thật đặt ở thời kì Viễn Cổ Cự Thú thì chỉ e ngoại trừ số ít hung thú cường đại nhất ra, những thứ khác căn bản không thể sống sót trước vũ khí hiện đại hoá nhân loại các ngươi. Cho nên nói, ta hiện tại cũng không hận ngươi, ngươi tuy rằng để cho ta mất đi tự do, nhưng cũng cho ta biết rất nhiều thứ. Hơn nữa, được năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên trong thân thể ngươi ảnh hưởng, thực lực của ta còn có tiến bộ rất lớn, đây là thứ mà ta không hề tưởng tượng nổi. Vì thế, ta hiện tại cũng không hận ngươi.


- Tề Nhạc, không bằng chúng ta hợp tác a, chỉ cần ngươi chịu đáp ứng cùng ta hợp tác, tại thời kì Viễn Cổ Cự Thú chúng ta cùng ra sức, tất cả hung thú có thể một lần nữa quy tâm. Đến lúc đó, bất luận là thời đại này hay là thời đại kia của các ngươi, chúng ta chính là cường đại nhất. Ta thậm chí có thể nghĩ biện pháp đem thực lực của ngươi tăng lên tới cấp độ rất cao để cho ngươi đúc lại Hiên Viên Kiếm. Khi đó, coi như là nước lửa phân chia, chúng ta không cần e ngại gì nữa.


Nhìn mục quang tràn ngập dã tâm của Ngưu Ma Vương, Tề Nhạc không khỏi có loại cảm giác không rét mà run.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK