Mục lục
Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Đường Gia Tam Thiểu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nàng cũng không nghĩ tới, người thanh niên bị mình tát cho một cái, không ngờ là người thừa kế của Hoàng Đế. Thời điểm Tề Nhạc giữa không trung giết chóc người Tộc Cửu Lê, nàng ở dưới mặt đất quan sát cẩn thận. Lúc Tề Nhạc phát uy, bộ dạng oai hùng của hắn đã khắc thật sâu trong đầu nàng.

Ở bên trong thời kỳ Viễn Cổ này, tư tưởng nữ tử như Bạch Trữ đều phi thường đơn thuần, ở sâu trong nội tâm của các nàng đối với anh hùng có cảm giác cực kỳ đặc thù. Các chiến sĩ nhân loại sở dĩ cố gắng luyện tập kỹ xảo chiến đấu, thậm chí mạo hiểm đi thu phục chiếm được Cự Thú đồng bọn, cũng là bởi vì một khi chiếm được thành tích tốt trên đại hội Tứ Tộc Anh Hùng.

Một khi trở lại trong tộc, lập tức sẽ trở thành sủng nhi trong mắt các mỹ nữ. Mà Tề Nhạc sau khi sử dụng Hiên Viên Kiếm, thân phận của hắn đã hoàn toàn xếp vào địa vị siêu nhiên. Lúc này Bạch Trữ gặp lại hắn, lúc này tâm cảnh tự nhiên khác nhau rất lớn, tuy rằng tướng mạo của Tề Nhạc không tính là xuất chúng, nhưng mà trong mắt nàng cũng đã trở thành anh hùng vĩ đại nhất nhân loại.

- Cái này, Bạch Trữ cô nương, cô ngàn vạn lần đừng cải danh tự. Thật sự chỉ là tùy tiện nói một chút. Hơn nữa, tôi cũng không phải Hoàng Đế, tôi tên là Tề Nhạc, cô trực tiếp gọi tên của tôi thì tốt rồi.

Bạch Trữ thật sự đổi thành Bạch Nộn Trữ, đây không phải là buồn cười quá sao? Tuy rằng da thịt Bạch Trữ xác thực cực kỳ non mịn. Phảng phất có thể nặn ra nước vậy, nhưng Tề Nhạc cũng không muốn để cho một cô nương xinh đẹp sửa lại danh tự không được tự nhiên.

Bạch Trữ nhìn bộ dạng vội vàng của Tề Nhạc thì không khỏi buột miệng cười, nói:

- Không thay đổi cũng không sao, tôi nghe theo ngài.

Lúc này, Tề Nhạc cũng cảm thấy ánh mắt bất thiện của Văn Đình phía sau lưng mình. Nhưng Bạch Trữ lại phảng phất không có cảm giác được cái gì, nàng nhìn thật kỹ Tề Nhạc lúc này mới thối lui ra khỏi gian phòng.

Thanh Long cười ha ha nói:

- Sao hả Tề Nhạc, anh xem đệ nhất mỹ nữ của Tộc Bạch chúng ta thế nào?

Tề Nhạc sợ Văn Đình lại hiểu lầm, chặn lại nói:

- Rất đẹp, xác thực không hổ là đệ nhất mỹ nữ của Tộc Bạch. Nàng có lẽ đã lập gia đình a.

Thanh Long lắc đầu nói:

- Đương nhiên không có, Bạch Trữ vào tuổi này xác thực có lẽ lập gia đình, bất quá, nàng một mực hy vọng mình có thể gả cho một vị anh hùng. Tề Nhạc ah! Vừa rồi ta nghe ngươi nói ngươi là hậu nhân của Kỳ Lân cùng nhân loại lập tức sinh ra một cái ý nghĩ, ta biết rõ các ngươi nóng lòng ly khai, cũng không nên ngăn trở, không biết có một thỉnh cầu nho nhỏ ngươi có thể hay không đáp ứng.



Trong lòng Tề Nhạc vui vẻ, thầm nghĩ, chỉ cần ngươi không lưu ta lại thì không có vấn đề, lập tức gật nhẹ đầu nói:

- Thanh Long tiền bối, mời nói.

Thanh Long Kim Nghê mỉm cười nói:

- Là như vậy, vừa rồi ta nghe anh nói, Kỳ Lân chỉ cần phát sinh quan hệ cùng bốn nhân loại sẽ có khả năng cho ra đời thế hệ sau. Đã nói như vậy, trên người của anh cũng có huyết mạch Kỳ Lân, lại là Hắc Kỳ Lân xuất sắc nhất. Anh nhìn xem có thể lưu lại chủng loại cho Tộc Bạch cho chúng ta hay không? Nếu như anh đáp ứng thì ta cam đoan có thể thuyết phục Bạch Trữ, sau đó lại từ Tộc Bạch tuyển ra ba nữ hài tử xinh đẹp nhất cùng anh tiến hành, hy vọng có thể đản sinh ra hi vọng Kỳ Lân khác. Cũng lưu lại một chút hi vọng cho Tộc Bạch.

Thanh Long Kim Nghê nói rất tự nhiên, một bên Y Nhược cũng không có kinh ngạc quá nhiều, nhưng hắn những lời này lại làm cho Tề Nhạc, Văn Đình cùng Tuyết Nữ đồng thời chấn động:

- Cái gì? Thanh Long tiền bối. Tôi không nghe lầm chứ. Ngài, ngài là nói muốn mượn chủng loại?

Nghe Kim Nghê nói để cho mình đồng thời cùng bốn mỹ nữ Tộc Bạch phát sinh quan hệ. Nếu như nói cảm giác động tâm thì tuyệt đối không có khả năng, huống chi trong đó còn có Bạch Trữ để lại cho hắn ấn tượng rất sâu. Nhưng mà, Tề Nhạc càng quan tâm tới cảm giác của Văn Đình, không đợi Văn Đình đang có cảm xúc bất ổn phía sau, hắn quả quyết nói:

- Không, đây tuyệt đối không được. Tôi sao có thể hại cả đời của bốn vị cô nương chứ?

Kim Nghê sững sờ nói:

- Chuyện này làm sao lại là làm hại? Anh thân là thành viên của Kỳ Lân nhất tộc, đồng thời lại có được Hiên Viên Kiếm, là người thừa kế của Hoàng Đế. Có thể cùng anh phát sinh quan hệ, đó là vinh hạnh lớn nhất của các nàng. Bất luận là thần thú chúng ta hay là trong nhân loại đều là chuyện bình thường. Có cái gì không được chứ? Chẳng lẽ là anh chướng mắt thiếu nữ Tộc Bạch chúng ta sao?

- Tộc Bạch cùng Tộc Thổ không giống nhau, trong tứ tộc của nhân loại thì mỹ nữ của Tộc Bạch cùng Tộc Nguyệt chúng ta rất nhiều. Hơn nữa nữ hài tử của Tộc Bạch có đặc điểm lớn nhất là làn da rất đẹp, non mịn như sữa tươi, điều này thì nữ hài tử nhân loại của các tộc khác kém rất xa, vì thế cũng không tính là làm nhục anh đâu.

Nhìn nộ khí trên mặt Kim Nghê dần dần lên cao, Tề Nhạc cũng không biết nên giải thích thế nào cho tốt. Xác thực tại thời kỳ Viễn Cổ Cự Thú, ngay cả một nữ nhân đều có thể đồng thời có hai cái trượng phu, nam nhân cường đại có nhiều thê tử hiển nhiên cũng rất bình thường. Nhưng mà, chính mình cũng không phải thuộc về thời đại này!

Huống chi, Thanh Long đang nói trước mặt Văn Đình, đây không phải làm cho mình mâu thuẫn nội bộ sao?

Văn Đình chậm rãi đi đến bên người Tề Nhạc, sắc mặt của nàng nhìn có vẻ rất bình tĩnh, nhưng ánh mắt lại dị thường thâm trầm, nhìn về phía Tề Nhạc, nói:



- Nếu như anh nguyện ý, em không sao cả, dù sao đây là chuyện của anh.

Không sao cả? Nữ nhân nói không sao cả ý tứ chỉ có một, đó chính là tuyệt đối không được.

Mà nhìn Văn Đình trước mặt thâm trầm như nước, Tề Nhạc chặn lại nói:

- Đình Đình, em đừng hiểu lầm ah! Anh không phải là đã cự tuyệt sao?

Văn Đình nhếch miệng, nói:

- Em còn không biết trong lòng anh nghĩ như thế nào hay sao? Vừa chứng kiến cô nương Tộc Bạch người ta, anh cũng đã động tâm. Hiện tại cơ hội tốt như vậy, anh ngàn vạn đừng buông tha ah! Nếu không rất đáng tiếc. Đây chính là cả một rừng hoa đó.

- Cái này...

Tề Nhạc nhìn Văn Đình, trong lòng thầm oán. Đây không phải thịt đưa tới miệng còn từ chối sao.

Thanh Long Kim Nghê nhìn Văn Đình nhíu nhíu mày, nói:

- Khí tức trên thân vị cô nương này có vẻ kỳ quái, giống như là hung thú.

Văn Đình vốn đối với thần thú cũng không có gì ác cảm, nhưng duy chỉ có Kim Nghê trước mắt là tràn đầy nộ khí. Nàng xoay người lại không chút khách khí mà nói:


- Con mắt nào của ngươi nói ta là hung thú hả?


Kim Nghê cũng không nghĩ tới nàng đột nhiên sẽ trở nên như vậy, bị nàng trách cứ liền sửng sốt một chút. Phải biết, Thanh Long Kim Nghê cũng là một trong Tứ đại thủ hộ thần thú, địa vị trong thần thú phi thường cao, bị một nữ hài tử quát lớn, sắc mặt của hắn lập tức trở nên có chút khó coi:


- Trên người của cô có khí tức hung thú không cách nào che dấu, còn cần dùng mắt để xem sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK