Mục lục
Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Đường Gia Tam Thiểu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bất quá dưới sự phụ trợ của các kỳ nhân dị sĩ phương đông khác, bọn hắn liền trở thành một cổ thế lực không thể dao động.

- Mỗi người tượng trưng cho một cầm tinh? Tề Nhạc biểu tượng cho gì thế? Ngày hôm qua lúc em chiến đấu với hắn, hắn tựa hồ cũng không có biểu hiện ra năng lực tương quan của động vật a! Em chỉ là cảm thấy năng lượng của hắn rất bá đạo, cũng không có cảm giác được hắn là cầm tinh gì cả a !

Tác Tác có chút không cho là đúng mà nói. Tại cảm giác của nàng ngày hôm qua lúc giao thủ với Tề Nhạc nàng đã hoàn toàn chiếm cứ thượng phong, nếu như không phải Tề Nhạc biết bay thì nàng đã thắng rồi.

Vũ Mâu cười nhạt một tiếng, nói:

- Chiến sĩ Sinh tiếu thủ hộ thần so sánh với Thủ Hộ Giả chòm sao các ngươi, ưu thế lớn nhất trong đó chính là bọn họ cũng không hoàn toàn đều là công kích trên mặt đất, mà có số ít Chiến Sĩ năng lực phi hành nữa. Nhưng cũng không phải ai cũng có thể phi hành. Tại trong số cầm tinh có thể phi hành, đầu tiên phải nói đến Long, nàng cũng là người dễ dàng phi hành nhất trong mười hai Chiến sĩ Sinh tiếu thủ hộ thần. Sau đó là Kê, theo tư liệu mà chị xem lúc trước, Sinh tiếu thủ hộ thần Kê Chiến Sĩ của phương đông sau khi đạt tới bảy vân là có thể lợi dụng cánh của mình để phi hành.

Lâm Nhất Phàm nói:

- Vậy Tề Nhạc kia là Kê hay là Long thế?

Mắt Vũ Mâu sáng rực lên, nói:

- Hắn không phải là Kê, cũng không phải Long. Vốn tôi cũng cho là hắn là Long, nhưng ngày hôm nay khi nữ tử kia xuất hiện, tôi đã biết rõ phán đoán của mình sai rồi. Bởi vì nữ nhân xuất hiện cuối cùng kia mới là Long, khí tức của Long trên người nàng có một bộ phận cực nhỏ có được đặc tính của Tây Phương chúng ta, cho nên tôi mới có thể liếc mắt liền nhận ra được. Nếu như tôi đoán không sai, Tề Nhạc có lẽ chính là cầm tinh chi Vương. Có được năng lực thống soái toàn bộ Chiến sĩ Sinh tiếu thủ hộ thần.

- Cầm tinh chi Vương? Đó là cái gì?

- Kỳ Lân. Trong truyền thuyết của nước cộng hòa Viêm Hoàng, thời kỳ viễn cổ, Kỳ Lân chính thần thú chi Vương, nhưng bởi vì năng lực gây giống của Kỳ Lân cực kém, sau khi đến thời gian nhất định, vì truyền thừa huyết mạch của mình, do Kỳ Lân khởi xướng, nó đã lấy huyết mạch của mình và huyết mạch của mười hai cầm tinh dùng thân thể của người làm môi giới lưu truyền tới nay, cũng cấu thành hệ thống Chiến sĩ Sinh tiếu thủ hộ thần như vậy.

- Em biết vì sao em cảm thấy Kỳ Lân không đủ mạnh không? Bởi vì bản thân Kỳ Lân cũng không phải phụ trách chiến đấu, trong tư liệu của chúng ghi lại, Kỳ Lân có được năng lực phụ trợ cực kỳ toàn diện, chỉ cần có hắn ở đó, thực lực của tất cả Chiến sĩ Sinh tiếu thủ hộ thần cũng có thể tăng lên mấy giai đoạn. Tề Nhạc nếu như là Kỳ Lân thì..., như vậy, đối với chúng ta mà nói chính là một uy hiếp không nhỏ.



- Bởi vì, trong tư liệu của chúng ta ghi lại, Kỳ Lân đều phi thường yếu ớt, ngoại trừ có năng lực khôi phục vô cùng tốt ra, có thể nói là ít có đủ năng lực công kích. Mà ngày hôm qua hắn có thể đào thoát trong truy kích của em, đủ để chứng minh hắn cũng không phải Kỳ Lân bình thường. So với mười hai cầm tinh, Kỳ Lân phải thần bí hơn nhiều, cũng nguy hiểm hơn nhiều, không phải vạn bất đắc dĩ, chúng ta không nên đơn giản là địch với những Chiến sĩ Sinh tiếu thủ hộ thần này, nếu không sẽ mang đến rất nhiều phiền toái không cần thiết.

Lâm Nhất Phàm nói:

- Tiểu thư, tôi hiểu rõ ý của ngài rồi, chỉ cần ngài mở miệng, cho dù bảo tôi từ bỏ hôn ước, Nhất Phàm cũng không hề câu oán hận, dù sao, tôi biết rõ việc gì nặng nhẹ.

Vũ Mâu mỉm cười, nói:

- Không, tôi sao có thể bảo anh buông tha được? Tôi chẳng những không hi vọng anh buông tha hôn nhân, ngược lại còn hi vọng anh tận lực tranh thủ. Cho dù chúng ta không muốn là địch với Sinh tiếu thủ hộ thần, nhưng đồng thời tôi cũng không hi vọng bọn hắn phát triển quá nhanh. Nếu không sẽ sinh ra uy hiếp quá lớn đối với chúng ta. Có lẽ anh còn không nhìn ra, vị hôn thê của anh Cơ tiểu thư cũng là một thành viên trong Chiến sĩ Sinh tiếu thủ hộ thần đấy.

Tác Tác gật đầu nói:

- Đúng vậy, em cũng cảm thấy, khí tức của nàng tựa hộ cũng không cường đại hơn chúng ta, nhưng không biết vì sao vừa rồi khi nàng ép khí tức về phía em, em có một loại cảm giác rất khó chịu, cảm giác sợ hãi phát ra từ nội tâm, điều này thật sự là quá kỳ quái.

Vũ Mâu mỉm cười, nói:

- Kỳ thật, cái này cũng không có gì kỳ quái cả, cầm tinh tương ứng của Cơ tiểu thư hẳn là gà. Gà là khắc tinh của rắn rết bọ cạp, em tuy rằng là Thiên Hạt, nhưng cũng sẽ bị nàng khắc chế. Đây là tương khắc trời sinh, em cũng không cần quá để ý.

Đúng lúc này, sắc mặt Vũ Mâu đột nhiên biến đổi, trên tay phải hiện lên một đạo kim quang nhàn nhạt, hào quang chợt lóe lên rồi biến mất, tay phải của nàng nắm thành hình quả đấm, cau mày:

- Tốt một cái Kỳ Lân.

Tác Tác ân cần nói:



- Tiểu thư, ngài làm sao vậy?

Vũ Mâu lắc đầu, nói:

- Ta không phát hiện lúc hắn nắm tay ta vậy mà lưu lại trong tay ta một đạo năng lượng. Cũng may mà năng lượng hắn lưu lại cũng không mạnh, chỉ là không biết hắn lưu lại đạo năng lượng này có ý gì.

Đồng thời khi Vũ Mâu giật mình, trên người Tề Nhạc đang mở cửa xe BMW ra cũng nổi lên một đạo quang mang, chỉ có điều hào quang là xuất hiện ở mi tâm hắn, Ngân Quang chợt lóe lên rồi biến mất:

- Đáng tiếc, bọn hắn cũng không nói ra mục đích đến Viêm Hoàng lần này.

Lúc nắm tay Vũ Mâu Tề Nhạc lặng lẽ lưu lại một đạo năng lượng trong lòng bàn tay nàng, bởi vì năng lượng cũng không phải dùng để công kích, hơn nữa Tề Nhạc tận lực che dấu, rất khó phát hiện. Mục đích của đạo năng lượng này rất đơn giản, chính là nghe trộm.

Nếu như hiện giờ Tề Nhạc có thực lực ngoài Ngũ Vân thì đạo năng lượng lưu lại này thậm chí có thể duy trì hơn ba ngày. Năng lực nghe trộm này là hắn hôm nay sau khi hợp tu với Như Nguyệt vừa mới lĩnh ngộ được, chỉ có thể tác dụng lên trên sinh mạng thể thôi.

Minh Minh và Hải Như Nguyệt ngồi ghế sau chiếc BMW, Minh Minh không muốn về nhà, bảo Cơ Đức trở về thông báo với lão gia tử. Lúc bên phía Vũ Mâu đang nói chuyện với nhau, Như Nguyệt cũng nói với Tề Nhạc những phát hiện về Vũ Mâu các nàng một lần, khiến Minh Minh hiểu rõ vì sao nàng lại đồng ý để Tề Nhạc đi Hy Lạp.

Đột nhiên nghe thấy Tề Nhạc nói một câu không hiểu thấu như vậy, Như Nguyệt không khỏi hỏi:


- Làm sao vậy Tề Nhạc, anh nghĩ đến cái gì sao?


Tề Nhạc mỉm cười, nói:


- Vừa rồi anh lưu lại một đạo năng lượng nghe trộm trên tay Vũ Mâu, đã nghe được nàng nói chuyện với Tác Tác và Lâm Nhất Phàm, nhưng tiếc năng lượng của anh còn chưa đủ mạnh, đã bị nàng phát hiện, khu trừ mất rồi. Suy đoán của chúng ta không sai, Vũ Mâu đúng là người thừa kế thần cách thế hệ này, Tác Tác kia cũng đúng là Thủ Hộ Giả chòm sao Thiên Hạt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK