Mục lục
Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Đường Gia Tam Thiểu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Paul hừ lạnh một tiếng, nói:

- Ta đã sớm nghe nói, ngươi cùng Tề Nhạc có quan hệ. Lúc trước, ngươi không phải còn từng hại hắn sao? Hiện tại sao lại nói giúp hắn?

Nghe xong những lời này, sắc mặt Vũ Vân không khỏi biến đổi, vừa muốn phát tác, lại nghe Vũ Mâu khẽ quát một tiếng:

- Đủ rồi!

Uy áp vô hình từ trên người nàng phóng xuất ra, làm cho Paul im lặng. Trong chiến đấu lúc trước, Vũ Mâu đã thi triển thực lực cường đại của mình, ít nhất thực lực của nàng cao hơn Martti một cái cấp bậc. Coi như là Minh Vương Hades cũng không cách nào trong thời gian ngắn chiến thắng nàng.

- Bây giờ không phải là thời điểm nói những điều này. Giáo hoàng bệ hạ, ta thấy hiện tại chúng ta đã không có lựa chọn khác. Tiếp tục ở Phương Tây, đối với chúng ta mà nói, không có bất kỳ chỗ tốt. Trừ phi là Tề Nhạc có thể gấp trở về, nếu không hết thảy đều sẽ không cải biến. Hắn đã đi được mấy ngày rồi, nếu như hắn có thể trở lại thì đã sớm quay về rồi. Hiện tại, chúng ta có khả năng làm, chỉ có đập nồi dìm thuyền.

Nói đến đây ánh mắt của Vũ Mâu trở nên dị thường kiên định.

Martti biến sắc, thất thanh nói:

- Ngài, ý của ngài là muốn thả vứt bỏ Phương Tây sao? Nhưng mà điều này làm sao có thể?

Căn cơ của giáo đình ngay tại Phương Tây, nếu như Phương Tây bị hủy diệt thì ảnh hưởng đối với giáo đình không gì sánh kịp. Cho dù ở tương lai đám người có thể đem Minh Giới cùng Địa Ngục bình định, chỉ sợ địa vị cũng sẽ rớt xuống ngàn trượng. Dù sao, ai sẽ đi thờ phụng một tôn giáo không cách nào bảo vệ mình đây? Huống chi lần này hàng lâm nhân gian là Địa Ngục.



Vũ Mâu thở dài một tiếng, nói:

- Tôi cũng không hy vọng như vậy. Hy Lạp chúng tôi cũng ở Phương Tây, chẳng lẽ không phải sao? Trận chiến đấu này, chắc chắn cũng sẽ lan đến quốc gia của tôi. Nhưng mà tại nếu như chúng ta tùy tiện công kích, sẽ chỉ là tìm cái chết vô nghĩa mà thôi. Mà chúng ta có khả năng làm chính là súc tích lực lượng, chờ cơ hội.

- Vì thế, tôi dẫn theo tất cả thủ hộ giả của Hy Lạp tiến về Phương Đông, tôi nghĩ, Tề Nhạc tại Phương Đông nhất định gặp phiền toái không nhỏ, nếu như chúng ta có thể trợ giúp hắn giải quyết phiền toái Phương Đông, dùng tính cách của hắn, nhất định sẽ theo chúng ta trở lại Phương Tây đấy.

- Hoặc là nói, ít nhất chúng ta có thể dùng Phương Đông làm căn cơ, một lần nữa khởi xướng trùng kích phương tây. Giáo hoàng bệ hạ, tôi nghĩ, ngài nhất định hiểu được nỗi khổ tâm bởi quyết định như vậy của tôi. Bất luận Giáo Đình quyết định như thế nào, tôi cũng sẽ không sửa đổi quyết định của mình.

Vừa nói, ánh mắt của nàng đã chuyển hướng biển rộng mênh mông tối như mực. Từ vùng ngoại thành Berlin một mực trốn đến nơi đây, đám người đã hoàn toàn mất đi ý chí chiến đấu.

Sắc mặt của Martti không ngừng phát sinh biến hóa, hắn không phải không thừa nhận, lựa chọn của Vũ Mâu hiện tại là chính xác nhất rồi, không có Tề Nhạc cùng quân đoàn Sinh Tiếu của hắn thì nhóm người của mình là không thể nào đạt được thắng lợi cuối cùng. Nếu như mau chóng giải quyết vấn đề ở Phương Đông thì nói không chừng khi bọn hắn trở lại, như thế thì Phương Tây cũng sẽ nhanh chóng giải quyết được tai nạn này rồi sao?

Nghĩ tới đây, Martti đã động tâm, dù sao nếu như chỉ bọn hắn lưu lại thì cũng không làm được, thở dài một tiếng hắn nói;

- Được rồi. Cho dù là trở thành Giáo Đình đắc tội với mọi người, tôi cũng quyết định như vậy. Vũ Mâu tiểu thư, tôi nguyện ý dẫn đầu Giáo Đình tương ứng đi theo ngài cùng một chỗ tiến về Phương Đông, chỉ là hiện tại chúng ta phải đi như thế nào?

Đám người cũng không có Kim Sí Đại Bằng Điêu hoặc là năng lực phi hành như Tề Nhạc, Phương Tây cùng Phương Đông cách xa trùng dương, muốn đi qua hiển nhiên không là một việc đơn giản.

Vũ Mâu nói:

- Trước tìm được sân bay gần đây, Quân Đoàn Nhiên Thiêu còn không có công kích được bên này, chúng ta chỉ có thể trưng dụng một đoàn máy bay. Hiện tại, tôi chỉ hi vọng Phương Đông không gặp phải nguy cơ lớn như Phương Tây.



Quang mang nhàn nhạt vây quanh thân thể tráng kiện, khí lưu màu đỏ sậm dần dần chuyển hóa thành màu xanh trắng. Hai loại hào quang luân chuyển lóe ra. Lúc này, nhìn bề ngoài thân thể của Ngưu Ma Vương không có bất kỳ điều gì khác với nhân loại bình thường. Nếu như không phải đỉnh đầu hắn vẫn còn một cái sừng cực lớn thì cho dù đi vào thế giới loài người, cũng sẽ không có ai coi hắn là dị loại.

Lúc này lão Ngưu thân cao ước chừng hai mét, nguyên bản vẻ mặt dữ tợn đã trở nên anh tuấn rất nhiều, thậm chí còn có mấy phần khí tức cương nghị của quân nhân. Thanh bạch sắc quang mang mỗi một lần lóe sáng thì khí tức của hắn sẽ trở nên tráng kiện vài phần. Lúc này, năng lượng trên người hắn đã trở nên ngày càng mạnh mẽ.

Ngay cả chính hắn cũng đã không cách nào cảm nhận được năng lượng của chính mình đến tột cùng đạt đến trình độ nào. Trong mơ hồ, hắn giống như có lẽ đã cảm nhận được vũ trụ huyền bí. Cảm nhận được khí tức năng lượng bành trướng bao la trong vũ trụ, hắn biết rõ mình đã đã vượt qua cường độ năng lượng của cái thế giới này đạt đến một cảnh giới trước nay chưa có.

Hào quang chậm rãi thu liễm, trong mắt Ngưu Ma Vương toát ra một tia thần sắc quái dị:

- Xi Vưu ah Xi Vưu, không nghĩ tới năng lượng của ngươi rõ ràng có thể tinh thuần tới mức như thế, kỳ thật nếu như phương thức ngươi dốc sức liều mạng biến hóa một ít. Có lẽ ta muốn hủy diệt ngươi cũng cực kỳ khó khăn. Hiện tại, năng lượng của ngươi đã đều bị ta chiếm tiện nghi. Đáng tiếc ah! Tinh thần lạc ấn của ngươi bị ta thôn phệ, cũng không cần nói một chữ cám ơn a. Ha ha ha ha.

Bạch sắc quang mang bay lên trước người Ngưu Ma Vương, Bàn Cổ Phủ đã thu nhỏ lại giống như một cái rìu mà nhân loại dùng. Quang mang màu xanh trắng không chỉ biểu hiện ra sự sắc bén của nó, mà còn biểu hiện ra khí chất đặc thù của siêu cấp thần khí công kích chất. Không người nào dám xem nhẹ năng lượng cường đại của nó, cho dù là Ngưu Ma Vương cũng giống như vậy.

Hạo Thiên tháp phiêu phù ở bên cạnh Bàn Cổ Phủ, năng lượng bên trên tháp như cùng một cái vòng tròn có quy luật lóe ra.


Ngưu Ma Vương nở nụ cười:


- Như thế nào? Búa hồn, tháp linh, các ngươi cũng đã cảm nhận được khí tức của ta rồi sao? ? Đúng vậy, cảm thụ của các ngươi không có sai. Buồn cười Xi Vưu, rõ ràng còn cho ta không cách nào sử dụng các ngươi. Nhưng mà hắn nào biết đâu rằng, các ngươi căn bản là sẽ không bài xích khí tức của ta. Không phải sao? Đáng tiếc ah đáng tiếc.


- Nếu như lúc trước Hiên Viên Kiếm cũng có thể không bài xích khí tức của ta, cảm nhận được tánh mạng lạc ấn thì ta đã sớm li khai Tề Nhạc rồi. Tề Nhạc, không biết ngươi chuẩn bị như thế nào? Thời điểm ta đem Bàn Cổ Phủ cùng Hạo Thiên tháp hoàn toàn luyện hóa thì cũng chính là thời khắc chúng ta quyết chiến. Hy vọng ngươi không để cho ta quá thất vọng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK