Mục lục
Chiến Thần Vĩ Đại Nhất - Tần Trạm Truyện Full tác giả: Dũng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người trung niên đứng đó khịt mũi nói: “Ba tôi cũng vậy, quả thực cái gì cũng có thể thử khi tuyệt vọng, sao lại tin tưởng một cái thắng ở bên ngoài có thể trị bệnh của ông ấy chứ.”

“Lại còn bảo tôi bảo vệ Trần Môn, lần này thì phiền toái rồi, Tần Trạm vậy mà làm mất lòng nhà họ Đổng nên chỉ sợ là sẽ xong đời. Chuyện này phải có kế hoạch mới được.

Đôi mắt người đàn ông trung niên hiện lên vẻ nôn nóng rồi quay người biến mất.

Trong đại điện của phái Thánh Tuyền.

“Lần này thật sự xong đời rồi, ngay cả linh dược cũng đã sắp hết, chúng ta ở đây chờ chết sao?”

Vẻ mặt Diệp Thành tràn đầy chán nản ngửa đầu nhìn trời.

Bên ngoài đại điện có trận pháp giam cầm, cổng có hình nộm hóa cảnh lục phẩm chặn lại.

không có đường lên trời và không có đường xuống đất.

Những ngày này họ đã thử rất nhiều lần cũng không ngừng tìm kiếm cách phá giải.

Nhưng mà cứ có hy vọng rồi lại thất vọng.

Dường như hình nộm này không có chút sơ hở nào. Cho dù dùng cách gì cũng không thể giết chết nó.

Thật sự không thể trốn thoát được sao?

“Cứ tiếp tục như vậy không được, cho dù chúng ta có nhiều lương thực đi nữa thì không ra được cũng sẽ chỉ có một con đường chết.” Vẻ mặt của râu quai nón cũng bực bội nói.

Vốn dĩ thân hình râu quai nón mập lùn nhưng một tháng này đã sụt cân rất nhiều trở thành râu quai nón gây lùn.


Đương nhiên vẫn xấu như vậy.

Hai người đều đã từ bỏ chỉ có Tần Trạm vẫn đứng ở cửa như cũ.

Tân Trạm không ngừng thử nghiệm với hình nộm to lớn.

Bàn về thủ đoạn, Tân Trạm có được ký ức mà cha để lại nên hiển nhiên sẽ phong phú hơn hai người gấp trăm lần.

Nhưng mà Tần Trạm đã thử nghiệm tất cả trận pháp, phù lục, kiếm Thanh Đông thậm chí tà đan độc đan nhưng mà tất cả đều không có hiệu quả.

Chẳng lẽ hình nộm này thật sự không có chút sơ hở nào, Tần Trạm không tin nên không ngừng xua tan mất mát ở trong lòng.

Không đến phút cuối cùng Trần Trạm tuyệt đối sẽ không từ bỏ.

“Râu quai nón, tôi thấy chúng ta giống như những bộ xương khô kia.” Diệp Thành chỉ một số xác khô ở nơi hẻo lánh trong đại điện nói.

“Xủi quẩy” Râu quai nón mắng.

“Tôi không muốn làm quỷ chiết đói, tôi muốn ăn thịt nướng trên than, trong không gian trữ vật của anh có củi lửa không, tôi có xác của yêu thủ.” Diệp Thành thở dài nói.

“Nói nhảm, bên trong không gian trữ vật của anh sẽ có củi lửa sao?” Râu quai nón nói.

Củi, lửa.

Như thể một tia sáng vụt qua tâm trí.

Tần Trạm nghĩ mãi không ra trong lòng đột nhiên khẽ động.

Lửa, đúng vậy!

“Tôi đã nghĩ ra cách, những hình nộm này được làm bằng gỗ linh vậy sao chúng ta không dùng lửa thử xem?” Tần Trạm nói.

“Như vậy không được, không phải lúc đầu chúng ta đã từng thử rồi sao? Hình nộm to lớn này hoàn toàn không sợ lửa linh.” Diệp Thành lắc đầu nói.

“Lửa linh bình thường đương nhiên là không được, nhưng nếu như là loại lửa quỷ thi sao?” Tân Trạm nói.

“Cậu nói là lửa quỷ đã làm cho trưởng lão của nhà họ Hàn bị bỏng sao.”

Diệp Thành ngẩn người, sau đó cũng nghĩ đến điều gì đó rồi kích động nói: “Đồ chơi kia quả thực rất kỳ lạ, nói không chừng sẽ có hiệu quả. ” “Lửa quỷ gì, nhanh lấy ra xem.” Râu quai nón hơi tò mò nói.

“Đáng tiếc trước đó đã dùng hết khi đối phó với Hàn Vô Song.” Tần Trạm nói.

“Vậy thì nói cái răm.” Diệp Thành đặt mông ngã ở trên mặt đất.

“Cũng chưa chắc không có.

Tần Trạm vừa chuyển động suy nghĩ lấy một tấm lệnh bài từ trong không gian trữ vật ra ngoài.

Ở trên máy bay anh có được hai tấm lệnh bài lửa quỷ, trong đó một cái bị bản thân phá vỡ dẫn đến lửa quỷ đốt mình bị thương, nhưng một cái khác Tần Trạm vẫn luôn giữ ở trong không gian trữ vật.

Một mặt đã có lệnh bài thì mặt khác chưa chắc bên trong đã không có lửa quỷ.

“Hai người giúp tôi lướt qua trận, cẩn thận chút đồ chơi kia rất ghê gớm.

Tân Trạm dặn dò hai người đứng ở bên cạnh, sau đó rót linh khí vào bên trong lệnh bài.

Lệnh bài lập tức run rẩy, một chùm ánh sáng màu xanh đột nhiên từ đó dâng lên.

Sau đó vụt bay về phía xa.

“Ở lại cho tôi.

Ba người đều hét lớn, đây chính là hy vọng cuối cùng của họ.

Mấy luồng linh khí đuổi theo hình thành lồng giam cầm tù đảm lửa xanh lam sầm này. “Trái lại lửa quỷ này vô cùng uy lực”

Mặt thẹo nhìn chằm chấm lửa quỷ đang được bao bọc trong linh khí cũng cảm thấy hơi tò mò.

“Thử xem được hay không.

Tân Trạm cầm lửa quỷ đi đến cửa đại điện, tới gần hình nộm to lớn kia.

“Diệp Thành đừng lo lắng, mau đi ra dụ nó một chút.

“Mẹ kiếp, lại muốn tôi đi dụ quái vật Diệp Thành không tình nguyện nhưng cũng không thể tránh được, anh ta đi ra bên ngoài đại điện.

Cùng lúc đó hai mắt hình nộm to lớn này toát ra ánh sáng rực rỡ rồi bỗng nhiên khôi phục.

Cơ thể của nó giống như chớp đánh về phía Diệp Thành.

“Tần Trạm, nhanh Diệp Thành liều mạng chạy dẫn dụ hình nộm đuổi giết khắp bốn phía rồi kêu to với Tân Trạm.

“Tới đây.

Tần Trạm lập tức dùng linh khí dẫn dắt lửa quỷ bay về phía hình nộm to lớn.

Ngọn lửa màu xanh không ngừng tới gần, cơ thể hình nộm to lớn kia đột nhiên run lên.

Dường như nó hơi sợ hãi lại hơi nghi ngờ.

Nhưng nó nhanh chóng gầm nhẹ một tiếng rồi dừng một đẩm đánh bay lửa quỷ.

Nhân cơ hội này Diệp Thành sắp tè ra quân trốn về đại điện.

“Đây là có tác dụng hay không có tác dụng?”

Râu quai nón chú ý tất cả cảm thấy không ngờ khi nhìn thấy cảnh tượng này.

“Có tác dụng chỉ có điều lửa quỷ quá ít nên không đủ làm cho hình nộm sợ hãi.” Tần Trạm suy tư nói.

“Như vậy không có nghĩa là không có gì khác, chúng ta cũng không phải Hỏa Phần Tông vậy làm sao có thể tìm thêm được lửa quỷ chứ.” Diệp Thành chán nản nói.

“Vậy cũng không chắc chắn.

Vẻ mặt Tần Trạm khẽ giật, sau đó bỗng nhiên bộc phát ra thể Viêm Ma.

Thế Viêm Ma là thể thuật của ngọn lửa, có lẽ cả hai tồn tại đều có liên quan.

Trên cơ thể Tân Trạm tràn đầy lửa.

“Cậu muốn hoà hợp ngọn lửa này với lửa ở trên người cậu sao?

Diệp Thành lập tức hiểu rõ ý đồ của Tân Trạm.

“Phù Ma chuyện này có thể thực hiện được không?” Tân Trạm hỏi.

“Rất nguy hiểm.

Phù Ma suy nghĩ tôi chậm rãi nói: “Theo quy luật thì Viêm Ma là hóa thân của lửa trong trời đất, cho dù là ngọn lửa nào cũng có thể hoà hợp vào trong đó, nhưng dù sao chúng ta cũng không phải Viêm Ma mà là tu sĩ.”

“Theo tôi được biết thì chưa từng có người thành công hòa hợp ngọn lửa khác với Viêm Ma Thế.”

“Tân Trạm, tôi khuyên cậu nên suy nghĩ lại, nếu như làm không tốt cậu sẽ bị thiếu chết.” Phù Ma thành khẩn nói: “Dần lửa thiêu thân cũng không phải là chuyện đơn giản như vậy.”

“Mặc kệ, lúc này nếu như không thử thì chính là chờ chết.”

Bên trong đôi mắt của Tân Trạm lóe ra vẻ điên cuồng.

Có đường sống đương nhiên bản thân sẽ không nhát gan bỏ mặc.

“Cảm giác rất nguy hiểm.

Trong ánh mắt của Diệp Thành và râu quai nón, Tân Trạm khống chế đám lửa quỷ này khắc sâu vào ẩn đường của mình.

Sau đó Tần Trạm buông cấm chế của linh khí ra.

Lửa màu xanh lam sầm lập tức bộc phát ra nhiệt độ động trời.

“A!”

Tân Trạm vô cùng đau đớn, cơ thể run rẩy kịch liệt Lửa quỷ cũng không phải là vật mà Tần Trạm luyện hóa, bản thân nó có ý thù địch với Tần Trạm nên sẽ thiêu đốt tất cả những nơi mà nó đi qua.

Trong biển tri thức của Tần Trạm lập tức có ngọn lửa bốc cháy hừng hực.

Tần Trạm lại gắt gao cắn răng kiên trì.

Muốn hóa lửa quỷ để cho mình dùng, đầu tiên phải phóng thích nói sau đó lại hàng phục nó.

Tân Trạm cảm nhận được lửa quỷ từng chút từng chút bay về phía trung tâm biển tri thức của mình.


Nguyên thần màu vàng của Tân Trạm lơ lửng trong biển tri thức.


Anh buông tất cả chống cự liều mạng cảm thụ hơi thở của lửa quỷ này.


Mà ở bên ngoài cơ thể Tân Trạm ngọn lửa cũng không ngừng lan tràn ra, cơ thể Tân Trạm càng ngày càng trở nên đỏ.


Trên da dẻ của Tân Trạm xuất hiện từng mạch máu màu đỏ, bên trong dường như có dòng nham thạch chảy ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK