Ba người bước lên cầu thang đá cẩm thạch, có người hầu giúp mở ra cánh cửa vừa dày vừa lớn, họ cất bước tiến vào bên trong đó.
Tân Trạm liếc mắt nhìn qua, bên trong được sắp xếp giống như một phòng triển lãm cá nhân, bên trong những tủ kính thủy tinh được đặt đủ các món đồ vật.
“Nói thế thì cậu cũng đã hiểu rõ, yêu tộc của ta không sinh ra ở đây mà ban đầu là bị bắt đến, bị coi như những nô lệ chiến tranh mà đối xử. Đến khi được Lăng Nhật Yêu Hoàng dẫn dắt thì chúng ta mới có cơ hội được nói chuyện ngang hàng với tu sĩ loài người” Yêu Hoàng lộ ra vẻ mặt đang hồi tưởng lại nói.
“Nhưng tất cả những thứ này đều không phải được hoàn thành trong một ngày, mà trong đó đã trải qua rất nhiều quá trình mài giữa mới có thể khiến loài người và yêu tộc có được một khoảng thời gian bình đẳng. Nhưng khoảng thời gian này rất nhanh sẽ trôi qua”
Lòng Tân Trạm hơi chấn động, anh ngạc nhiên nhìn Tuyệt Nhật Yêu Hoàng.
Nhưng Yêu Hoàng cũng không lập tức giải thích ý nghĩa đó ngay, ông ta tiếp tục đi về phía trước, giới thiệu về lịch sử mà yêu tộc đã trải qua.
“Mấy trăm năm trước, chúng ta và loài người có khúc mắc về quyền lợi, hai bên đã dùng cách thức chém giết nhau để giải quyết, cuối cùng cả hai bên đều bị tổn thất nặng nề, mỗi bên đều máu chảy thành sông. Sau đó chúng ta đã đề ra một giao ước Minh hội, cứ cách hai mươi năm sẽ giải quyết mâu thuãn xung đột giữa hai tộc một lần”
“Cứ như thế, mặc dù quy mô chiến đấu đã nhỏ hơn nhưng mỗi lần Minh hội chém giết lại càng thêm thảm khốc. Mãi đến tám mươi năm trước, chủ nhân của nhà họ Triệu năm trong tám gia tộc ở thế giới ẩn, là kỳ tài thiên bẩm trong thế giới ngầm đã dùng cách so tài của thế hệ sau để quyết định một chút quyền lợi sở hữu. Vì là thiên tài của một thế hệ cho nên dù có thiên phú rất cao nhưng tu vi lại có phần yếu hơn, hơn nữa có hai tộc lớn mạnh hộ pháp nên không bị thương vong quá nhiều. Mà hai bên đều lấy được lợi ích, cũng sẽ nghiêng về bồi dưỡng thế hệ trẻ tránh tranh chấp”
Tân Trạm nghe vậy thì gật đầu, vị chủ nhân của nhà họ Triệu này rất biết suy nghĩ và cân nhắc.
Nhưng bây giờ ở trong tám gia tộc ở ẩn giới nhưng rõ ràng không hề có nhà họ Triệu, không biết trong đó đã lại xảy ra chuyện gì.
“Cách thức này của chủ nhân nhà họ Triệu có thể nói là đã làm hai bên đều thỏa mãn. Vì thế gần tám mươi năm qua chính là quãng thời gian hòa bình nhất của yêu tộc chúng ta và loài ngườ Tuyệt Nhật Yêu Hoàng cảm thán nói “Nhưng tình huống bây giờ đã thay đổi”
“Tân Trạm, Thạch Chấn là kẻ mạnh nhất của hoàng triều Tuyệt Nhật của ta, cậu cảm thấy năng lực của cậu ta so với thiên tài của loài người các cậu thì như thế nào? Không cần phải giấu diếm đâu” Yêu Hoàng hỏi anh.
“Không giống như Nghiêm Trác Văn, càng không sánh được với Đổng Thiên Thành và Trương Quốc Tuấn” Tân Trạm cũng không khách sáo gì mà nói ra.
Tuyệt Nhật Yêu Hoàng gật đầu nói: “Đây mới là chỗ phức tạp, Minh hội của loài người và yêu tộc sắp được tổ chức, mà tư chất của thế hệ trẻ của yêu tộc tam hoàng của ta đều rất yếu ớt, vẫn còn kiểu mắt cao hơn đầu, chìm đảm trong huy hoàng của ngày xưa”
“Cho nên ta muốn mời cậu giúp ta huấn luyện những đứa nhỏ thiên tài nhưng lại kiêu ngạo không biết khiêm tốn này, khiến cho chúng hiểu rõ được núi này cao thì còn núi khác cao hơn”
“Ngài muốn tôi trở thành sư phụ của bọn họ, trách không được ngài lại bắt tôi nghênh chiến dạy dỗ Thạch Chấn” Tân Trạm hiểu ra tất cả.
“Không sai, trước tiên khiến cho bọn họ bị nhục nhã, lại tiến hành huấn luyện đặc biệt cho bọn họ. Tân Trạm, chỉ cần cậu chịu đồng ý giúp ta thì điều sẽ tùy ý cậu” Tuyệt Nhật ‘Yêu Hoàng nói “Xin lỗi, chuyện này tôi sợ không có cách nào giúp được” Nhưng nắm ngoài dự đoán, Tần Trạm lại dứt khoát lắc đầu từ chối.
“Vi sao?” Yêu Hoàng hỏi anh.
“Tôi thân là loài người, thời điểm này nếu như tôi giúp yêu tộc của ngài đánh bại †u sĩ loài người thì không phải đã làm kẻ phản bội hay sao?”
“Hơn nữa nếu là chuyện thi đấu thì thẳng thua là chuyện bình thường, khó mà nói được rằng yêu tộc chắc chẵn sẽ thắng”
Tân Trạm lắc đầt “Không phải là chắc chẩn sẽ thẳng, mà là yêu tộc của ta không thể thua nữa” Tuyệt Nhật ‘Yêu Hoàng thở dài một tiếng.
Lúc này, Nam Du đi đến, trong tay bưng một chồng sách dày hết tầng này đến tầng khác.
“Tân Trạm, yêu tộc của chúng ta không phải là chống cự lại với tất cả tu sĩ loài người, mà là với những đối thủ của cậu như là Vấn Tông và nhà họ Đổng. Nếu cậu giúp chúng ta thì cũng coi như là cậu đang tự giúp chính mình”
“Tần Trạm, ta có nói nhiều hơn cũng không có ích gì, đây là những tư liệu về yêu tộc chúng †a, cậu có thể xem qua rồi mới quyết định” Tuyệt Nhật Yêu Hoàng nhìn kĩ Tân Trạm một cái.
Quay lại chỗ ở xa hoa mà Yêu Hoàng đã sắp xếp cho anh, Tân Trạm lấy những tư liệu, vẻ mặt khó hiểu đó ra Mặc dù chính mình không đồng ý với bất cứ cái gì, nhưng anh cũng tò mò tại sao một ‘Yêu Hoàng lại có thể hạ thấp thân phận của mình để nhờ vả anh, cuối cùng thì yêu tộc đã xuất hiện những tình huống gì.
Tư liệu Nam Du cho anh rất nhiều, hơn nữa lại rất tỉ mỉ và xác thực. Tân Trạm tỉ mỉ lật xem, rất nhanh đã mấy giờ đồng hồ.
Trong cung điện, không biết từ lúc nào đã có vô số ngọn đèn sáng lên, soi sáng trong này giống như ban ngày vậy. Tân Trạm lật trang sách cuối cùng, hít vào một hơi thật sâu.
“Yêu tộc tam hoàng, ông nội của Kim Sắc Tước Điểu tuổi đã cao và đã bế quan lâu năm, một Yêu Hoàng khác trong lúc thăm dò bí cảnh đã bị thương, nên chỉ còn Tuyệt Nhật ‘Yêu Hoàng hết sức chống đỡ”
“Nguồn suối sinh mệnh của yêu tộc khô cạn đã khiến cho ưu thế lớn nhất của bọn họ trở thành quá khứ. Số lượng của yêu tộc cũng giảm xuống, cũng là nguyên nhân hơn mười năm nay không có thú triều nổi bật”
“Những lần này Vấn Tông và nhà họ Đổng đều chiếm được nhiều lợi ích ở Minh hội. Bọn họ không những uy hiếp những tông môn gia lộc khác mà cũng uy hiếp đến sự an toàn của yêu tộc.”
“Nếu dựa theo những gì nói trong này, có thể xác thực rằng bề ngoài yêu tộc rất lớn mạnh nhưng bên trong đã thối rữa”
“Nếu còn tiếp tục để cho Vấn Tông và nhà họ Đổng lên mặt nữa thì những chỉ nhánh của các gia tộc ủng hộ mình, sợ rằng sau này sẽ khó mà bước tiếp được, thậm chí còn có thể bị diệt tộc. Nếu đã vậy thì chuyện làm sư phụ này mình cũng không hẳn là không thể làm được”
Tân Trạm đặt những quyển sách sang một bên, anh cũng không hoàn toàn tin tưởng, dù sao đây cũng là những thứ mà Nam Du đưa đến. Tân Trạm sẽ không dễ dàng tin tưởng người khác.
“Cho nên chuyện này mình phải hỏi người khác mới được”
Sau khi suy nghĩ một lúc, Tân Trạm lấy ngọc truyền âm ra.
Lúc trước ở đại hội Thiên Kiêu, Tân Trạm và mấy người Chúc Diêu, Cố Minh Ân, và Thánh Tử Khấu Tiên Tông đã trao đổi Ngọc Giản. Như vậy thì chỉ cần đối phương không ở trong bí cảnh thì sẽ có thể liên lạc được với nhau.
Tân Trạm suy nghĩ một chút, trước tiên vẫn cầm truyền âm Ngọc Giản của Chúc Diêu lên.
“Tân Trạm, đã muộn như vậy rồi, có chuyện gì quan trọng sao?”
Ngọc Giản vang lên giọng nói trong trẻo của Chúc Diêu, khiến cho Tân Trạm trong một giây đã liên tưởng đến gương mặt xinh đẹp của cô.
Vội vàng thu lại suy nghĩ, Tân Trạm hỏi Chúc Diêu một chút chuyện liên quan đến yêu tộc.
“Cơ bản là đúng. Có một số việc tôi cũng đã từng nghe cha tôi nói loáng thoáng qua.
Thật ra Minh hội này đối với nhà họ Chúc chúng tôi là hoàn toàn mua bán lỗ vốn” Chúc Diêu nói.
“Loài người êu tộc, mỗi bên đều có những thứ quý hiếm và phong phú. Minh hội này cho dù lấy vật đổi vật, còn về tỉ lệ thì phải dựa vào thực lực để nói: “Bởi vì những năm này thế lực của Vấn Tông và nhà họ Đổng rất mạnh, mỗi lần bọn họ đều có thể đánh bại thiên tài của yêu tộc.
và lấy được phần lớn lợi ích. Sau đó yêu tộc cũng thông minh ra, thiên tài mạnh nhất sẽ chuyên đối phó với nhà họ Chúc chúng tôi, nhà họ Khương hoặc là đệ tử Lĩnh Nam Kiếm “Tông. Cho nên mỗi minh hội, nhà họ Chúc chúng tôi đều thưởng tiền, đây chính là nguyên nhân lớn nhất khiến cho nhà họ Chúc chúng tôi không có năng lực xoay mình và luôn ở thế yếu trong tám gia tộc”
“Thì ra là thế” Tân Trạm gật gật đầu, hơi hiểu ra.
“Minh hội lần này cô cũng sẽ tham gia chứ?” Tân Trạm tò mò hỏi.