Tần Trạm dứt khoát ẩn thân, trực tiếp bay lên đỉnh núi, đến cung điện của Lãnh Uyên Thư.
Loại hành vi này nếu là một người khác trong tông môn nhất định sẽ quy vào vi phạm tông quy, nhưng cho dù là Tam trưởng lão nhìn thấy cũng chỉ mắt nhắm mắt mở cho qua.
Bước vào chính điện, nữ giúp việc nhìn thấy Tần Trạm lập tức cung kính mời anh ngồi, sau đó đi thông báo cho Lãnh Uyên Thư.
Lần này Tần Trạm đến là để nói tạm biệt với Lãnh Uyên Thư.
“Đây là những tư liệu về tông môn mà tôi thu thập được sau khi hôm qua cô truyền âm đến, còn có những công pháp liên quan đến đột phá Cảnh thần phó phân”
Khi Lãnh Uyên Thư nhìn thấy Tần Cảnh, đôi mắt có chút đỏ, cho thấy cả đêm hôm qua cô không ngủ.
Cô lấy những miếng ngọc bội được sắp xếp gọn gàng, hết thảy đều đưa cho Tần Trạm.
“Sao lại phải đi gấp như vậy, có việc gì cần tôi giúp không?” Lãnh Uyên Thư lo lắng nói.
“Đã liên lạc được với bạn tôi, Hỏa Vũ Tông cũng đã được trả lại bình yên, tôi cũng phải đi rồi” Tần Trạm cười nói.
“Anh vẫn sẽ còn trở lại chứ?”
Lãnh Uyên Thư cắn cắn môi dưới, trong mắt có chút phiền muộn nói: “Nếu anh đồng ý, chức vị tông chủ này tôi có thể cho anh, không cần bất kì điều kiện gì”
Nếu như có người ngoài ở đây, nghe được câu nói này, nhất định sẽ vô cùng ngạc nhiên.
Là một tông môn lâu đời, là một trong ba tông môn lớn nhất của nước Đại Vũ, đệ tử hơn vạn người, thế lực rất lớn, tông môn nói cho là cho như vậy, không phải người bình thường có thể hạ quyết tâm được.
Nhưng đây thực sự là suy nghĩ của Lãnh Uyên Thư.
Lúc trước Lãnh Uyên Thư cũng từng thuyết phục Tần Trạm, chỉ cần anh và cô kết thành bạn bè và thề rằng sẽ trung thành với tông môn, cô sẽ để Tần Trạm làm phó tông chủ.
Nhưng sau đó hai người cùng trải qua sinh tử, hơn nữa với cuộc chiến kinh hoàng ngày hôm qua của Tần Trạm đã khiến Lãnh Uyên Thư thay đổi thái độ.
Nếu Tần Trạm gật đầu, cô thực sự nguyện ý phục tùng Tần Trạm, làm trợ thủ.
Rốt cuộc thì điều cô muốn là giữ lại cơ nghiệp của tổ tiên, chỉ cần Tần Trạm làm tông chủ, cô có thể ở bên cạnh anh, không màng quyền lực.
“Tông chủ, đề nghị của cô nghe rất hấp dẫn, nhưng tôi không có thời gian để tiếp quản những thứ này. Có điều sau này nếu có cơ hội, tôi sẽ trở lại thăm nơi này” Tần Trạm nhẹ nhàng từ chối.
Anh không thể ở lại nơi này quá lâu, thậm chí nếu có cơ hội, anh vẫn sẽ trở về thế giới trước kia, mà nếu anh có được chức vị tông chủ, nhưng lại không làm tốt được thì hà tất gì lại nhận.
“Nhưng món đồ này anh nhất định phải nhận lấy, bằng không tôi không biết có thể làm gì để cảm ơn anh”
Lãnh Uyên Thư thở dài, cô cũng biết Tần Trạm sẽ không đồng ý, nhưng nếu cô không cố gắng hết sức thì cô sẽ không cam tâm.
Tần Trạm gật đầu nhận lấy, đây là lệnh bài trong suốt và có thể thấy tay nghề rất tinh xảo.
Lệnh bài thủ tịch khách khanh này của Hỏa Vũ Tông có quyền lực chỉ đứng sau tông chủ.
Điều này thể hiện thái độ của Lãnh Uyên Thư, Tần Trạm cũng không từ chối.
“Hỏa Vũ Tông chúng ta có không ít thư tịch cổ về Cảnh thần phó phân, cũng có rất nhiều trưởng lão từng trải qua tu luyện Cảnh thần phó phân.
Lãnh Uyên Thư thấy Tần Trạm đã nhận lấy, trong lòng cũng nhẹ nhõm một chút.
Cô quay lại vấn đề chính: “Nhưng bản đồ về toàn bộ đại lục mà anh nói, ở Hỏa Vũ Tông chưa từng thấy qua đồ vật này, vì vậy tài liệu ghi chép cũng rất ít, món đồ này chắc là chỉ có những đất nước lớn mới có đầy đủ.