“Rắc rối nhất chính là khi đột phá đến cảnh giới Hợp Thể, các bản nguyên của anh đều phải dung hợp lại với nhau”
“Xem ra còn rất xa mới có thể từ cảnh giới Phân Thần đột phá lên đến cảnh giới Hợp Thể” Tân Trạm nói.
“Phải lo trước tính sau đấy có hiểu không, đợi đến khi thực sự đạt tới cấp thứ chín của cảnh giới Phân Thần mới lo thì đã có hơi muộn rồi đấy” Liễu Mộng lắc đầu.
“Nếu anh là cấp bậc thứ nhất của cảnh giới Phân Thần, tôi cũng không thèm nói những điều này, nhưng anh đã là cấp ba rồi, thì nên cân nhắc vấn đề này đi”
“Anh có mười một loại bản nguyên, theo lý mà nói thì chúng khá dễ để dung hợp, nhưng càng nhiều bản nguyên thì sẽ càng tốt, không chỉ thuận tiện hơn việc dung hòa mà còn tốt cho sự phát triển trong tương lai của anh” Liễu Mộng giới thiệu.
“Đương nhiên không phải là muốn sẽ làm được ngay, nhưng anh cũng phải có cái nhận thức này”
Tân Trạm gật đầu, điểm này thì anh có biết.
Không giống như một số thứ, càng ít thì càng dễ dung hợp, ngược lại bản nguyên càng nhiều càng thì lại càng dễ dàng.
Nó giống như nhiều loại vật liệu, càng nhiều chủng loại thì sẽ dễ càng phối hợp chúng lại với nhau, Đây cũng là lý do tại sao mà một người trong cảnh giới Phân Thần thức tỉnh hai hoặc ba bản nguyên sẽ rất khó để vươn lên đến cảnh giới Hợp Thể.
Có quá ít bản nguyên, quá ít mối liên hệ với nhau, chẳng chút liên quan, quá khó để ép buộc hợp nhất.
Trái lại, Sài Chính Đạo, bảy cái đều là bản nguyên nguyên tố, tương đối dễ hòa hợp.
Nghĩ đến đây, Tân Trạm đột nhiên hơi suy nghĩ.
Anh nhớ lại lúc Sài Chính Đạo giải phóng sức bản nguyên, ngũ hành thêm cả giông sé, vây quanh một chỗ, hình dạng như muốn hợp nhất.
Sài Chính Đạo là cảnh giới Phân Thần Thất phẩm, đạt đến Phân Thần hậu kỳ, phần lớn bản nguyên đều đã hợp nhất rồi.
Mà bản thân những bản nguyên đó vẫn còn không đoàn kết.
Một bên vẫn tiếp tục thành thạo thao túng bản nguyên, một bên cố gắng dung hợp, có vẻ như tôi vẫn muốn nắm giữ rất nhiều.
Liễu Mộng nói đúng, anh cũng phải chuẩn bị sớm.
“Hơn nữa, dung hợp bản nguyên vẫn có thể nâng cao sức chiến đấu. Ví dụ, nếu sấm sét và không gian bản nguyên dung hợp hoàn hảo, anh phóng ra sấm sét ở đây, một giây sau nó sẽ chạy tới trước mặt kẻ địch, làm sao người đó có thể trốn được?”
Lời nói của Liễu Mộng khiến Tân Trạm sáng mắt lên.
Suy nghĩ kỹ một chút, nếu dung hợp đúng cách, thế thì thủ đoạn của mình quả thật có thể biến hoá không ít.
“Đương nhiên, cho dù là dung hợp bản nguyên, hay là hấp thu bản nguyên mới, đều cần phải có cơ duyên. Thật ra thì Nghĩa trang Đại Năng chính là một cơ hội tốt” Liễu Mộng nói.
“Đại năng đó ít nhất cũng là cường giả hợp thể trở lên. Anh nhất định là đã có cảm giác thấu hiểu được đối với dung hợp bản nguyên, mà tự thân cũng chắc chắn có không dưới mười loại bản nguyên”
“Xem ra như vậy, ngoài việc đối phó với Sài Chính Đạo và Tống Linh Thông, đại năng truyền thừa này cũng phải thử một chút” Tân Trạm thầm nghĩ.
Tiếp tục lên đường, đám người đều phát hiện thấy Tân Trạm có chút thay đổi.
Tân Trạm đứng ở mũi tàu, không ngừng phát ra các loại linh khí kỳ quái, thỉnh thoảng còn phát ra tiếng nổ, khiến cho phi thuyền run lên, chính mình cũng mặt mày xám xịt.
Sau đó, Tân Trạm dứt khoát bay ra khỏi phi thuyền, tiếp tục thử.
Trưa ngày hôm sau, phi thuyền dừng lại sửa chữa ở bên bờ sông lớn.