Mục lục
Nhật Nguyệt Kết Duyên - Lãnh Minh Nguyệt (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Rất nhanh thời gian đã tới giờ Dần, phố lớn ngõ nhỏ trong kinh thành đều rơi vào yên tĩnh thời điểm này là lúc mọi người chung sâu vào giấc ngủ, cùng là thời cơ tốt nhất để thực hiện ý đồ mà không muốn để cho ai biết. Bỗng nhiên trong Hàn vương phủ xuất hiện vài bóng đen thoắt ẩn thoắt hiện rất nhanh đã biến mất trong bóng đêm. Mấy bóng đen này không ai khác chính là chủ tớ mấy người Long Nhật Hàn. Vài bóng người nhảy ra khỏi vương phủ đi loanh quanh vài vòng để né tránh những cái đuôi không đáng có. Tuy đã cho người theo sau dọn dẹp nhưng an toàn vẫn là trên hết.

Vài người xuất hiện chỉ như khúc nhạc dạo giữa màn đêm tĩnh mịch ấy. Rất nhanh họ đã biến mất và không lâu sau xuất hiện ở bìa rừng cách kinh thành khoảng mười dặm. Ở đây đã có người của Dạ Ám các được cử đến tiếp ứng chỉ tử của họ. Một đội nhân mã khoảng mười lăm người chỉnh tề ngồi trên ngựa, trên mặt đeo mặt nạ bạc có hình làn khói bên sườn mặt, đây là kí hiệu đặc biệt của Dạ Ám các không lẫn vào đau được.


"Tham kiến chủ tử" Mười lăm người ngồi trên ngựa đồng loạt thi lễ.

"Ừ, xuất phát" Sau khi ra khỏi Vương phủ Long Nhật Hàn đã thay y phục, huyền y kết hợp với mặt nạ bạc càng tăng thêm khí chất ma mị cuồng vọng trên người hắn.

Cả đoàn người nhảy lên ngựa phóng thẳng vào rừng rất nhanh đã biến mất. Các chủ Dạ Ám xuất hiện báo hiệu trốn giang hồ sẽ không còn yên tĩnh nữa.

Khi đó trong hoàng cung hoàng thượng Long Nhật Vũ đã nhận được tin tức ám về phá tới rằng hoàng đệ mình đã rời khỏi kinh thành. Lắc đầu tỏ ý kiến không muốn nói gì rồi nghiêng người tựa sau án thư. Phất tay cho ám vệ lui ra tỏ ý đã biết. "Vậy là hoàng đệ chạy đi theo đuổi giai nhân giang sơn này tất cả đè nặng trên vai người làm vua như hắn. Day trán một cái thở dài." Tay bắn ra một chút nội lực thổi tắt nến trong phòng. Cả tẩm cung rơi vào màu đen yên tĩnh. Phải nghỉ ngơi để từ mai đối đầu với trăm vạn vấn đề rồi.

Sáng hôm sau không thấy Hộ Quốc vương gia Long Nhật Hàn lên triều, sau đó nhận được tin từ phủ Hàn vương truyền tới. Vương gia thân thể mệt mỏi xin phép hoàng thượng được nghỉ ngơi trong phủ không lên triều trong thời gian tới. Hoàng thượng biết được ẩn tình gật đầu đồng ý. Các văn võ bá quan khó hiểu cũng không dám nhiều lời. Bình thường Vương gia cũng không thượng triều sớm, coi như quen là được rồi.

Mọi người chỉ biết Hộ Quốc vương gia ngã bệnh nhưng không hề biết rằng sự thật Vương gia của họ đã chạy tới Dạ Ám các, tổ chức tình báo lớn nhất nhì giang hồ.

"Cung nghênh các chủ trở về" Giữa đại sảnh tổng bộ Dạ Ám vang vọng âm thanh vui mừng. Được đặt dưới mật thất phủ châu ở Giang châu, nơi đây được mệnh danh là kinh thành thứ hai Thiên Long, đường thủy phát triển là nơi giao thoa buôn bán tấp nập nhất nhì Thiên Long quốc. Sẽ không ai ngờ tới một tổ chức giang hồ như Dạ Ám các sẽ đặt tại châu phủ này. Ai mà không biết rằng xưa nay giang hồ và triều đình không qua lại với nhau.

Điều này chứng tỏ cả vùng Giang châu này đều nằm trong tay Long Nhật Hàn. Nơi kinh tế trọng điểm này chỉ có hắn mới vó gan sờ tay tới, nếu không cẩn thận mất Giang châu thì cả Thiên Long quốc coi như mất đi nửa giang sơn. Nơi đây cung cấp chủ yếu vật phẩm cho kinh thành. Để người khác tới huynh đệ Long gia không yên tâm. Vậy nên tổng bộ Dạ Ám xuất hiện ở đay quả thật một mũi tên trúng hai con nhạn.

"Miễn lễ, những năm qua các huynh đệ vất vả rồi. Bản tọa lần này tới sẽ ở luôn trong các không để cho các huynh đệ phải lo nghĩ nhiều nữa" Trời mới biết hắn lập ra Dạ Ám các này đã vài năm nhưng rất ít khi xuất hiện. Mọi việc trong các đều do Thanh Long sử lý.

Biết được các chủ sẽ ở lại cả đại sảnh như vỡ òa. "Các chủ trở về vậy bọn họ có thể ngang nhiên tung hoành giang hồ không cần làm việc bí mật nữa rồi" Trước đây vì thân phận các chủ bí ẩn nên Dạ Ám các làm việc hết sức điệu thấp để không gây chú ý tránh ảnh hưởng tới thân phận các chủ ở ngoài.


"Thanh Long và hai hộ pháp ở lại, tất cả lui ra ngoài đi"


"Tuân lệnh các chủ, chúng thuộc hạ xin lui" Chớp mắt một cái cả đại điện chật kín người hiện tại chỉ còn hắn ngồi ở chủ vị, Thanh Long, Chu Tước, Bạch Hổ phân biệt đứng tả hữu và hai vị hộ pháp ở dưới. Hai người này ba năm trước hắn vừa thêm vào là người được đích thân hắn bồi dưỡng chỉ sau đám người Thanh Long hai năm. Mới đầu ý định bồi dưỡng họ thành ám vệ đi theo bên người nhưng việc ở Dạ Ám các quá nhiều Thanh Long không xử lý được hết nên ba năm trước hắn cử họ tới đây với thân phận Tả Hữu hộ pháp để trợ giúp.


"Nói một chút cho bản tọa nghe ba năm qua giang hồ này thay đổi như thế nào" Hắn ngồi chủ vị tay gõ từng nhịp vào bàn. Cả đại điện im lặng vang lên thanh âm "cốp..cốp" đều đều.


"Chủ thượng. Ba năm qua Huyết Sát lâu không ngừng cho người tìm kiếm tung tích của ngài và cả của Phá Nhật kiếm" Hình như bọn họ đã phát hiện ra manh mối gì đó, chỉ cần người của chúng ta ra ngoài đều bị họ bám đuôi. Ba năm nay đều như âm hồn bất tán vậy" Tả hộ pháp đứng dưới cung kính lên tiếng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK