Khi đang chuẩn bị bước đi bỗng nhiên một vật nằm trên đống y phục thu hút sự chú ý của hắn, dừng lại cước bộ cúi xuống nhặt lấy cái đồ vật kia. Không nhìn đến thì thôi, sau khi cầm lên hắn bàng hoàng nhận ra cái vật nhỏ rơi trên đống y phục của hắn thế mà chính là tấm lệnh bài tượng trưng cho thân phận thiếu chủ Phượng gia của nàng.
Nhìn tấm lệnh bài màu đỏ máu trên tay, phía trên có khắc một chữ "Phượng". Hắn dám chắc đây là đồ của nàng nhưng tại sao lại rơi ra từ trên người hắn. Hắn nhớ rõ trước khi bị thích khách truy sát trên người hắn không hề có tấm lệnh bài này.
Sau khi gặp phải thích khách độc tính trên người hắn phát tác bị nội thương nghiêm trọng. Không còn cách nào khác hắn đành đánh liều một phen xông vào khu rừng khí độc. Tìm đường sống trong chỗ chết, nếu không hắn dám chắc hôm nay không thể còn mạng mà về. Quả nhiên hắn đã thoát được một kiếp.
Sau đó ngất xỉu bên cạnh bìa rừng, nghe thuộc hạ báo lại hắn được một người thần bí cứu. Như vậy tấm lệnh bài chắc chắn là người đó cố ý hoặc vô tình đánh rơi trên người hắn. Mà nó lại là đồ chứng minh thân phận của Minh Nguyệt không lẽ nào nàng lại để cho người khác giữ được. Với lại người có thể giải được loại kịch độc như vậy trên thế gian không có mấy người, cộng thêm trình độ y thuật như nàng thì việc đó là chuyện dễ dàng. Như vậy khả năng lớn nhất người cứu hắn chính là nàng. Sau một hồi phân tích hắn đưa ra kết luận cuối cùng "người cứu hắn chính là nàng".
Sau khi suy nghĩ thông suốt hắn mừng như phát điên, hắn tìm nàng đã rất lâu rồi nhưng lại không hề có chút ít tin tức gì của nàng cuối cùng bây giờ hắn đã biết được nàng vẫn bình an. Như vậy đã là rất tốt rồi. Hơi thất vọng vì không được gặp nàng nhưng với hắn như vậy đã quá tốt rồi. Ít ra hắn biết, khi hắn hấp hối sắp chết nàng vẫn không bỏ mặc hắn, điều đó chứng minh rằng nàng vẫn còn tình cảm với hắn. Như vậy là mãn nguyện rồi.
Lý do vì sao hắn lại chạy đến tận núi Thất Phong, cái nơi xa xôi cách Hàn vương phủ của hắn tới cả mấy ngày đường để rồi suýt mất mạng? Rất đơn giản! Hắn đi khắp nơi tìm nàng, cho người tìm kiếm tin tức của nàng khắp nơi nhưng không có chút ít tin tức gì. Bỗng dưng hắn nhớ ra lần đầu tiên hắn gặp nàng cũng là tại nơi này khi đó hắn bị thương suýt chết may mắn được nàng cứu.
Rồi đến khi nàng trúng phải kịch độc Tây Vực đã kêu Linh nhi đến núi Thất Phong tìm sư phụ nàng giúp đỡ. Cuối cùng hắn quyết định đến đây tìm nàng, cho dù là cơ hội nhỏ nhất hắn cũng phải đi. Quả nhiên ông trời không phụ lòng người, cho dù bị thích khách ám sát đến nỗi suýt nữa bỏ mạng tại đây nhưng trong cái rủi có cái may. Nhờ vậy mà hắn biết được nàng vẫn bình an.
Thôi không suy nghĩ vấn đề này nữa. Hắn phải tắm rửa sạch sẽ trước đã. Khắp người bây giờ toàn là vết thương cần phải xử lý cẩn thận nếu không rất dễ nhiễm trùng như vậy rất nguy hiểm. Đối với hắn bây giờ mạng sống tuy không quan trọng nhưng vừa có chút tin tức về nàng mà để bản thân vào chỗ chết như vậy rất không tốt. Hắn không muốn lần cuối gặp nàng trong tình trạng hấp hối đâu.
Như vậy bây giờ hắn phải dưỡng thương cho tốt để còn đi tìm nàng chứ. Suốt ba năm qua hắn sống mà không có mục tiêu lẫn đích đến. Ngoài việc tìm nàng trong vô vọng. Bây giờ hắn như có thêm động lực để thực hiện công việc dang dở của bản thân. Hắn nhất định phải tìm được nàng.