"Nào Nguyệt nhi bây giờ con có thể nói cho chúng ta biết con học y thuật từ đâu không?" Phụ thân nàng hỏi. Ông thật tò mò vài năm qua nữ nhi mình đã phải trải qua những gì.
"Thế con hỏi hai người nhé, hai người có biết Dược môn không?" Nàng không trả lời câu hỏi của họ ngay, mà lại hỏi ngược lại.
"Biết chứ một môn phái ẩn thế trên giang hồ không ai dám đắc tội họ ngay cả hoàng thất. Nơi đào tạo ra nhiều danh y nổi tiếng thiên hạ". Hai người cùng trả lời.
- "Hai người nói đúng, sư phụ của con hình như chính là trưởng môn của Dược môn đó thì phải. Nếu tính ra hình như con là thiếu chủ Dược môn rồi, lão đầu đó có mỗi con là đệ tử thân truyền thôi." Minh Nguyệt nhún vai tỏ vẻ không có gì to tát cả.
"CÁI GÌ...... Con là thiếu chủ Dược môn? "
"Vâng có sao không ạ" Nàng hỏi lại.
"Haha..... Con gái của Phượng Hạo Quân ta không phải là phế vật mà là thiên tài hahaa..aa"
Đang cười bỗng ông dừng lại. "Con còn có chuyện gì dấu chúng ta đúng không."
Nàng mỉm cười "hai người cứ đợi từ từ rồi sẽ biết. Việc quan trọng bây giờ là phải tìm ra kẻ đã hạ độc gia gia trước".
Bây giờ người hãy tung tin ra ngoài nói là gia gia đã mất đồng thời nói là con đã trở về. Phần còn lại con sẽ tự lo liệu
"Con định làm gì chứ. Sức khỏe của gia gia con liệu có chịu được nhiều đả kích không?" Phụ thân nàng vẫn lo lắng hỏi lại.
"Phụ thân người yên tâm. Nữ nhi tự có trừng mực, chắc chắn không để cho gia gia gặp nguy hiểm đâu" nhìn phụ thân mình lo lắng vậy nàng cũng chỉ mỉm cười mà không giải thích gì nhiều. Lần này trở về nàng quyết phải rửa sạch hậu viện Phượng gia, nợ mới nợ cũ phải tính luôn một lần.
"Thôi được ta sẽ làm theo ý con vậy" nói rồi Phượng Hạo Quân tìm người đi lo việc.
Sáng hôm sau cả thiên hạ đều biết lão thái gia Phượng gia quy thiên đồng thời đại tiểu thư Phượng Minh Nguyệt thất lạc bao năm nay đã trở về.
Có người nói nàng là thất cô sát tinh vừa trở về đã khắc chết gia gia của nàng. Có người lại nói nghe tin gia gia mất nên mới trở về.... vân vân và mây mây những lời đồn nhưng nàng chẳng hề quan tâm.
Nhìn về phía Hàn Vương phủ
Long Nhật Hàn ở trong thư phòng nghe thuộc hạ bẩm báo nàng đã trở về Phượng gia mà mừng muốn chết. Từ cái lần gặp nàng hôm đó hắn không hề có chút tin tức nào của nàng như hề nàng chưa hề tồn tại vậy. Cho dù có lật tung cả Thiên Long quốc hắn cũng không thể tùm thấy nàng
Bây giờ nếu nàng đã trở về thì hắn cần phải làm ngay một việc...
Nghĩ là làm hắn lập tức đi về phòng thay y phục chuẩn bị vào cung. Khó khăn lắm nàng mới trở về hắn không thể để tuột mất cơ hội lần này được.1