Mỗi người tới tham gia yến tiệc đều mang mục đích mà đến, trong trốn quan trường thiếu đâu cảnh ngươi tranh ta đoạt người người mang ý đồ riêng, tất cả chì vì lợi ích bản thân.
Từng nhóm quan lại đứng cùng nhau to nhỏ đủ chuyện, ai ai cũng muốn tranh thủ một chút lợi ích từ đối phương. Vũng nước đục như trốn quan trường này không thiếu nhất chính là âm mưu toan tính. Mọi người nhìn bên ngoài là cười nói vui vẻ nhưng thâm tâm nghĩ gì không ai biết được.
Mọi người đang bàn tán vui vẻ thì có giọng nói the thé của thái giám đứng ngoài vang lên.
'Hoàng thượng giá lâm, Hàn vương gia đến"
Các đại thần nhanh chóng trở về chỗ ngồi của mình. Hai ghế gần long ỷ nhất bên phải là Tể Tướng đứng đầu quan văn và bên trái là Thừa Tướng đứng đầu quan võ. Lần lượt xếp xuống dưới là từ quan nhất phẩm tới cuối cùng là tam phẩm.
"Hoàng Thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế, Hàn vương gia thiên tuế" Chúng thần thấy Hoàng thượng đến vội vàng chỉnh trang lại hành lễ.
"Chúng khanh miễn lễ, ban tọa nhập tiệc" Hoàng đế Long Nhật Vũ đi lên long ỷ ngồi xuống rồi các đại thần cũng nhanh chóng ngồi vào giữa. Hoàng thượng hôm nay mặc long bao vàng rực bên trên thêu chín con rồng đang múa vuốt, đầu đội kim quan thắt đai ngọc.
Long Nhật Hàn ngồi ngay bên dưới Hoàng Thượng một chút, hôm nay hắn là nhân vật chính của yến tiệc nhưng lại không xuất hiện một cách nổi bật. Trên người tùy ý là một bộ hắc y đơn giản, viền áo thêu chỉ vàng, đầu cũng chỉ đơn giản vấn lên một chút dùng một cây trâm bạch ngọc cố định thắt thêm một chiếc đai bạch ngọc. Nhìn tổn thể chung thì có vẻ nhạt nhòa trong buổi yến tiệc long trọng này. Tuy nhiên sự hiện diện của hắn dù có xuất hiện một cách đơn giản vẫn trở thành tâm điểm chú ý. Phong cách tùy ý có phần cuồng dã kết hợp với khí thế lạnh băng cự người lại gần cộng với nhan sắc yêu nghiệt ấy càng không thể bỏ qua.
Từ đầu khi xuất hiện hắn không hề nói một lời nào, chỉ lẳng lặng đi bên cạnh Hoàng thượng rồi về chỗ của mình. Các đại thần đều là nhân tinh trong loài người biết các xem mặt đoán ý cũng không khó nhìn ra Hàn vương gia hình như tâm trạng không tốt. Bình thường hắn xuất hiện cũng rất lạnh nhạt nhưng không tỏa ra lãnh khí nặng như vậy. Lúc sáng ngoài thành đã cảm thấy không đúng chỉ nghĩ rằng Hàn vương gia vừa trở về trên người có sát khí chiến trường. Xem tình hình hiện tại tốt nhất không nên động tới ôn thần này. Cả Thiên Long quốc này ai mà không biết ngoài hoàng thượng thì Hàn vương gia là to nhất. Đắc tội Hoàng thượng có thể sống, nhưng động tới Hàn vương gia chỉ có chết.
Hoàng thượng ngồi đó nhìn thấy biểu tình chúng thần ta nhìn ngươi, người nhìn ta rồi nhìn sang hoàng đệ nhà mình thì không khỏi lắc đầu. Vừa trở về đã bày ra sắc mặt khó chịu đó ai mà chịu cho nổi. Không khỏi thở dài một hơi. "Được rồi các ái khanh. Hôm nay trẫm thiết yến tẩy trần cho hoàng đệ chiến thắng trở về, các khanh không cần căng thẳng. Trước khi bắt đầu buổi tiệc trâm còn có chuyện muốn tuyên bố" Hoàng thượng nói xong gật đài với An công công đứng bên cạnh. Chúng thần nghe Hoàng thượng có chỉ không khỏi đứng thẳng người dậy. Chỉ riêng vị nào đó vẫn nhàn nhã ngồi đó không cần đứng.
An công công cầm ra 2 cuộn thánh chỉ. Mở ra cuộn thứ nhất "Hàn Vương gia tiếp chỉ"
Long Nhật Hàn nghe thấy gọi mình cũng miễn cưỡng đứng dậy đi ra nhận chỉ "Có thần"
"Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết. Hàn vương gia Long Nhật Hàn có công điều binh đánh dẹp giặc loạn, giúp gián chúng an cư giữ vững lãnh thổ Thiên Long phong Hộ Quốc vương gia, có thể thay mặt Hoàng thượng phê duyệt tấu chương, quản lý quốc sự. Ban trăm ngàn gấm vóc, vạn lượng hoàng kim. Khâm thử"
"Thần đệ tạ chủ long ân, nhưng xin bệ hạ thu lại một phần ban thưởng. Thần đệ nguyện tặng lại gấm vóc hoàng kim cho quốc khố, dùng tiền đó đắp đê trị thủy giúp dân chúng an cư lạc nghiệp" Vương phủ của hắn không lớn, cũng không có mấy người vàng bạc cũng chẳng để làm gì.
Hoàng thượng nghe vậy cũng gật gù đồng ý "Chuẩn tấu, Hàn vương có lòng lo lắng cho bách tính, trẫm rất vui lòng"
"Chúc mừng Hộ Quốc vương gia, Vương gia suy nghĩ trước sau là phúc của bá bánh" Quan viên đồng thanh chúc mừng. Vậy là địa vị của tôn đại thần này lại thêm một bậc, quả là vinh sủng vô hạn. Phải nghĩ cách tạo quan hệ tốt biết đâu con đường làm quan sẽ thuận lợi hơn. Trong đầu mỗi người đều đang suy tính làm sao kéo gần quan hệ với vị Hộ Quốc vương gia này.
"Chúng thần quá lời, bản Vương thân làm thần tử có trách nhiệm giúp đỡ hoàng thượng chăm lo cho dân. Đây đều là ân đức của Hoàng thượng. Bản Vương chỉ giúp người thực hiện thôi" Tuy tình nghĩa hai huynh đệ bọn họ tốt nhưng không thể tùy ý nhận lộc công cao hơn chủ tránh có kẻ thừa cơ châm ngòi.
"Vương gia nói phải. Là chúng thần nông cạn. Xin hoàng thượng bỏ qua"
Hoàng đế nhìn cũng không nói gì gật đầu ý muốn An công công truyền tiếp thánh chỉ thứ hai.
"Chúng thần tiếp chỉ" Dừng một chút đợi các đại thần hành lễ rồi mới đọc tiếp. "Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu viết. Lần này dẹp yên được giặc loạn công lao tướng sĩ không thể thiếu. Hạ chỉ luận công ban thưởng, những binh lĩnh đã tử trận tất cả chuẩn tấu hưởng bổng lộc ngang hàng quan chi huyện tới đời sau. Con cái phụ mẫu được miễn thuế 3 năm. Đời sau không cần tham gia quân tịch. Những binh sĩ bị thương chuẩn tấu trở về quê nhà an dưỡng, ban thưởng vàng bạc, miễn thuế ba năm. Giao cho Thượng thư Hộ Bộ phụ trách, chúng đại thần phụ trách giám sát về từng châu huyện. Khâm thử"
Chúng thần nhanh chóng tiếp chỉ tạ ơn "Tạ long ân. Hoàng thượng thương yêu bá tánh là hồng phúc của lê dân, Thiên Long quốc mãi hưng thịnh. Chúng thần xin thay mặt bách tính cảm tạ hoàng ân".
"Được rồi. Chúng khanh ngồi đi. Trẫm tuyên bố yến tiệc bắt đầu" rất nhanh ca cơ vũ nữ từ ngoài tiến vào bắt đầu diễn tấu không khí vui mừng lan khứa điện Vĩnh Khương.