• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ăn xong, Dạ Ngân Tuyết cùng Dạ Khải Hiên rời khỏi nhà hàng hình ảnh hai người cùng nhau rời khỏi nhà hàng bị phóng viên chụp lại. Một lần nữa cô lại được lên trang nhất với tiêu đề “Đại minh tinh Selina hẹn hò cùng với thiếu gia của tập đoàn Dạ thị”, dưới tiêu đề ấy chính là một loạt hình ảnh của Dạ Ngân Tuyết và Dạ Khải Hiên.

Dạ Ngân Tuyết đi đến nơi chụp ảnh, chụp ảnh giới thiệu sản phẩm xong cô bước vào trong mát ngồi, Trần Uyển Dư nhanh chóng đưa cho cô xem tin tức:

“Tiểu Tuyết! Cậu hãy xem tin tức mới nhất về cậu đi nó rất là buồn cười luôn.”

Dạ Ngân Tuyết cầm điện thoại xem mày cô ngay tức khắc nhướng lên cô cảm thấy đây là câu chuyện buồn cười nhất mà cô từng thấy, Lăng An Vũ tròn mắt nhìn tin tức anh có chút khó hiểu là tại sao tin tức đấy lại ghi như vậy trong khi hai người là anh em với nhau chứ.

Dạ Ngân Tuyết lướt xuống đọc bình luận của mọi người:

“Trời ơi ~ Chuyện này là thật sao? Thật không thể tin được.”

“Hai người họ hẹn hò với nhau từ lúc nào vậy?”

“Hãy nói với tôi đây không phải là sự thật đi.”

Hàng loạt bình luận đều tỏ vẻ vô cùng bất ngờ trước tin tức này người thì ủng hộ người thì phản đối kịch liệt. Dạ Ngân Tuyết quăng điện thoại cho Trần Uyển Dư rồi đứng dậy đi vào trong thay đồ trước khi đi cô nói:

“Cứ mặc kệ mấy cái tin nhảm nhí này đi bọn chó săn đúng là chán sống rồi mới dám nói như vậy họ không sợ tòa soạn của họ bị phá sản rồi.”

Trần Uyển Dư mỉm cười thích thú đúng là bọn họ đã chán sống rồi mới dám đưa tin như vậy đột nhiên Trần Uyển Dư quay đầu căn dặn Lăng An Vũ:

“Có một chuyện tôi quên dặn anh nữa anh tuyệt đối không được tiết lộ thân phận của Tiểu Tuyết cho ai biết đó nếu anh mà dám tiết lộ thì đời anh coi như xong rồi.”

Thay đồ xong, Dạ Ngân Tuyết quay trở về Dạ viên vừa bước vào trong Dạ Khải Hiên đã hỏi cô:

“Tiểu Tuyết! Em có đọc tin tức chưa? Một cái tin tức rất buồn cười đó.”

Dạ Ngân Tuyết vừa đi lên phòng vừa trả lời anh:”Rồi! Nhảm nhí vô cùng.”

“Vậy có cần anh xử lý bọn họ không?”

“Không cần đâu! Em còn muốn xem bọn chó săn đó sẽ đăng thêm tin gì hot về em nữa đây?”

“Vậy thì để anh nói với ba và mẹ nếu không họ sẽ san bằng cái tòa soạn ấy mất.”

Dạ Ngân Tuyết không nói gì nữa lên đến phòng rồi bước vào đóng cửa lại, phía dưới lầu Dạ Khải Hiên ngồi xuống ghế thở dài, vẻ mặt đáng thương:

“Tiểu Tuyết à! Em có thể quan tâm, ấm áp với người anh trai đáng thương của em một chút được không đừng quá lạnh lùng như vậy.”

Lăng An Vũ quay về Dạ Tử Môn trên tay anh cầm túi thuốc mà cô đã mua cho anh bước vào phòng tự thoa thuốc cho mình. Hạo Tư bước vào phòng nhìn thấy anh đang thoa thuốc thì đi đến ngồi xuống thoa thuốc giúp anh:

“Để chú thoa thuốc cho.”

Lăng An Vũ ngồi im để cho Hạo Tư thoa thuốc Hạo Tư nhìn mấy thứ thuốc ở trong túi anh liền biết đây toàn là những loại thuốc đắt tiền, anh hiếu kì hỏi Lăng An Vũ bởi vì Hạo Tư biết rất rõ Lăng An Vũ sẽ không bao giờ mua những loại thuốc đắt tiền như thế:

“An Vũ! Túi thuốc này là ai đã mua cho cháu vậy?”

Lăng An Vũ không nhanh không chậm đáp:

“Là tiểu thư đã mua cho cháu.”

“Cái gì? Ý của cháu là Tiểu Tuyết đã mua cho cháu sao?” Vừa nghe Lăng An Vũ nói là cô mua cho thì Hạo Tư chút nữa đã làm rơi túi thuốc xuống, tròng mắt Hạo Phú như muốn rớt ra ngoài Hạo Phú không thể tin được là cô đã mua cho.

“Vâng! Chính là cô ấy.” Lăng An Vũ vẫn cứ bình thản trả lời mà không để ý đến sắc mặt của Hạo Tư đã thay đổi.

Thấy Hạo Tư im lặng không nói gì anh quay người lại hỏi:

“Sao vậy? Bộ có chuyện gì sao?”

Hạo Tư lắc lắc đầu nói:”Không có gì! Chú chỉ là muốn nói cháu thật là phi thường quay người lại đi để chú thoa thuốc.”

Lăng An Vũ quay người lại, Hạo Tư vừa thoa thuốc cho anh vừa thầm nghĩ:

“Xem ra mình không thể xem nhẹ cậu trai trẻ này rồi có thể để cho một băng sơn ngàn năm mua thuốc cho chắc chắn là không tầm thường.”

Ngày hôm sau, Dạ Ngân Tuyết đi làm vừa đến nơi quay phim cô đã bị rất nhiều phóng viên chặn lại hỏi về chuyện cô hẹn hò, Lăng An Vũ ngay lập tức bảo vệ cô chặn đám phóng viên lại.

Dạ Ngân Tuyết vốn dĩ định bước thẳng vào trong nhưng cô lại quay người lại trả lời phóng viên:

“Đi ăn với người khác mà cũng bị cho là hẹn hò thì chuyện này thật là buồn cười đó.”

Vừa nói xong cô quay người đi vào trong Trần Uyển Dư cùng Lăng An Vũ cũng nhanh chóng đi theo sau, một nhân viên nữ đi đến nói với cô:

“Selina! Chị Kiều muốn gặp cô đó cô hãy mau đến đó đi.”

“Cảm ơn!” Trần Uyển Dư thay cô cảm ơn nhân viên nữ ấy rồi cùng cô đi vào phòng làm việc của Bạch Kiều.

Bạch Kiều nhìn thấy Dạ Ngân Tuyết đến đứng dậy xoay máy tính lại cho cô xem trên màn hình hiển thị tin tức hẹn hò của cô, Bạch Kiều cau mày cất giọng hỏi như hỏi tội phạm:

“Selina! Chuyện này là sao? Cô và thiếu gia của tập đoàn Dạ thị thật sự là đang hẹn họ với nhau sao? Hai người hẹn hò với nhau bao lâu rồi? Bắt đầu tán tỉnh nhau từ khi nào?”

Trần Uyển Dư khó chịu, đôi mày nhíu lại:”Này! Chị làm gì mà tra hỏi cậu ấy như tra hỏi tội phạm vậy hả?”

“Cô có thân phận gì mà lớn tiếng ở đây? Cô chỉ là một trợ lý nhỏ nhoi ở đây thôi cô nên nhớ điều đó”. Bạch Kiều trừng mắt quát vào mặt của Trần Uyển Dư.

Mày của Dạ Ngân Tuyết bắt đầu cau lại, giọng nói cũng trở nên lạnh lùng hơn:

“Uyển Dư không những là trợ lý mà còn là bạn của tôi và tôi cho phép cậu ấy có quyền lớn tiếng ở đây còn nữa chuyện của tôi tôi đã trả lời với phóng viên rồi cô không cần lo chuyện này.”

Bạch Kiều tức tối trừng trừng với Dạ Ngân Tuyết vừa mới chuẩn bị bước lại gần cô thì đã bị Lăng An Vũ cản lại anh dùng cặp mắt sắc lạnh nhìn Bạch Kiều khiến cho Bạch Kiều không dám nói gì hay làm gì chỉ có thể ôm một bụng tức đứng ở đó.

Dạ Ngân Tuyết đang ngồi đọc kịch bản đợi đến cảnh quay của mình thì Trần Uyển Dư đưa điện thoại cho cô xem:

“Tiểu Tuyết! Cậu hãy xem! Chỉ một câu trả lời của cậu thôi mà đã bùng nổi khắp mạng xã hội rồi các fan đều nói cậu rất ngầu đó.”

Dạ Ngân Tuyết chỉ liếc nhìn một cái rồi nói:”Cậu cứ xem tiếp đi tớ còn phải học thuộc kịch bản.”

Trần Uyển Dư nghe cô bảo thế liền đứng dậy đi sang ghế kế bên ngồi xuống tiếp tục đọc bình luận trong sự hưng phấn, Huỳnh Giai Cẩn một nữ diễn viên cũng khá nổi tiếng ngồi bên cạnh của cô, lên tiếng chế giễu, mỉa mai, sỉ nhục:

“Haizz~ Cứ tưởng thanh cao lắm ai ngờ đâu cũng là thứ leo lên giường đàn ông, cặp với đại gia mới có thể có được ngày hôm nay.”

Trần Uyển Dư vừa nghe liền quăng điện thoại lên bàn đứng dậy trợn mắt lớn tiếng:

“Này! Huỳnh Giai Cẩn! Cô đang nói ai vậy hả? Cô đang nói ai leo lên giường đàn ông cặp với đại gia hả?”

Huỳnh Giai Cẩn nghênh mặt khiêu khích:”Tôi nói Selina của cô đó thì đã sao? Cô làm gì được tôi sao?”

Dạ Ngân Tuyết định đáp trả lại thì Lăng An Vũ đã giúp cô ra mặt trước:

“Tôi mong cô có thể xin lỗi tiểu thư của tôi nếu không tôi sẽ kiện cô tội phỉ báng xúc phạm đến danh dự của người khác.”

Huỳnh Giai Cẩn vẫn nghênh mặt, ngạo mạn, xem thường:

“Anh chỉ là một vệ sĩ anh có tư cách gì lên tiếng ở đây?”

Lăng An Vũ gương mặt vẫn không chút biến sắc đáp trả:

“Chính vì tôi là vệ sĩ của cô ấy nên tôi mới có tư cách lên tiếng về chuyện này tôi là vệ sĩ không những bảo vệ sự an toàn cho Selina tiểu thư mà còn phải bảo vệ cô ấy trước những lời phỉ báng, lăng mạ đối với tôi đó chính là trách nhiệm của một vệ sĩ.”

Huỳnh Giai Cẩn nói không lại liền đứng dậy bỏ đi chỗ khác, Trần Uyển Dư giơ ngón cái lên rồi vỗ tay khen ngợi anh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK