• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiết trời mùa thu không quá nóng, giữa trưa trời nắng nhẹ, từng đợt gió mát làm rèm cửa lay động, hai thân ảnh trần như nhộng vẫn còn quấn quýt nhau không rời.

Quần áo nhăn nhúm vút ngổn ngang dưới sàn, trên giường chăn gối vị trí lung tung, dịch thể trắng đục dần khô lại, minh chứng cho một đêm xuân cuồng nhiệt.

Tô Gia Yến đang say giấc trong lồng ngực của nam nhân thì tiếng chuông điện thoại quen thuộc vang lên. Rèm mi khẽ rung vài cái, bạn nhỏ nhíu mày tránh khỏi vòng tay rắn chắc đang ôm chặt eo mình.

Khổ nỗi Cố Sâm ôm cậu rất chặt, rõ ràng đang ngủ cũng nhận ra cậu đang cựa quậy, bá đạo ôm chặt người hơn. Tô Gia Yến hơi gấp, vỗ vỗ lên cánh tay đầy khối thịt của hắn.

"Mau buông ra, em còn nghe điện thoại !!"

Nam nhân không mở mắt, vẫn nghe hiểu mà hừ một cái đầy bất mãn, tuy vậy lực tay cũng dần buông lỏng. Tô Gia Yến nhanh chóng bắt máy.

"Mẹ ạ, có chuyện gì sao ??"

"Yến Yến ngoan, tối nay tranh thủ về nhà nhé !!"

Cuộc gọi bị ngắt ngang, Tô Gia Yến xoa xoa cái đầu bông xù của mình vẫn, ngơ ngác một lúc lâu. Chẳng lẽ có chuyện gì xảy ra rồi, bởi nghe giọng của mẹ Tô rất giận, đã cố gắng khắc chế lại để nói lời ngọt ngào với cậu.

"Bé ngoan, ai gọi vây ?"

Cố Sâm dịch đến ôm ngang eo cậu dụi mặt, nam nhân vẫn chưa tỉnh ngủ hẳn, giọng nói vốn đã trầm thấp nay lại càng trầm hơn, quyến rũ người khác không thoát ra được.

"Mẹ em gọi ! Em đánh thức anh dậy rồi sao ??"

Nam nhân lười biếng lắc đầu, từng sợi tóc cứng cáp của hắn rung chuyển, cọ cọ vào da thịt non mềm phần eo khiến cậu nhột vô cùng, Tô Gia Yến đẩy đầu hắn ra định tắm rửa trước.

"Anh tránh ra, em phải chuẩn bị một chút, mẹ gọi em về ăn cơm tối..."

Nghe vậy Cố Sâm tỉnh ngủ hoàn toàn, tấm chăn mỏng tuột xuống theo từng chuyển động của hắn, lộ ra những vết răng tròn nông sâu trên từng thớ cơ bắp rắn chắc.



"Em phải đi thật sao ??"

Tô Gia Yến gật đầu, dù sao cậu cũng rất lâu không về nhà rồi, cùng mẹ Tô ăn tối rồi tiện thể ngủ lại đó một đêm, chứ mấy hôm nay đều bị Cố Sâm dụ dỗ lăn giường, cả người cậu sắp không trụ nổi rồi.

"Ăn cơm xong tôi đón em, không có em tôi không ngủ được..."

Nam nhân tựa cằm vào hõm vai cậu thủ thỉ, Tô Gia Yến đỏ mặt chẳng biết làm sao, không thể để bị dụ dỗ tiếp được, phải thật tỉnh táo !

"Đừng vô lý thế, chúng ta gặp nhau ở công ty vào sáng hôm sau nhé !!"

Tô Gia Yến hôn chụt vào môi hắn một cái coi như bồi thường, không để ý đến khuôn mặt ai oán kia mà bước vào phòng tắm.

Cố Sâm hậm hực ôm chăn ngồi đấy nhìn chằm chằm bạn nhỏ không chớp mắt, cậu chỉ mặc mỗi chiếc sơ mi không cài cúc, che được phần thân trên cùng cặp mông tròn vểnh, đôi chân trắng mịn lấm tấm vết hôn đỏ hồng bày ra trước mặt hắn.

Nhìn bạn nhỏ của hắn bước đi dễ dàng như vậy, Cố Sâm hoài nghi tối hôm qua có phải mình chưa tận lực, bé ngoan vẫn còn sung sức thế mà.

Nam nhân bỗng dưng đứng dậy, tỷ lệ cơ thể hoàn mỹ không có gì che chắn, hung khí bán cư.ơng rung lắc qua lại theo từng bước chân. Cố Sâm liếm đôi môi khô khốc vừa được bạn nhỏ hôn rồi bước vào phòng tắm.

Cửa không khóa, Cố Sâm không biết nên cảm ơn hay giáo huấn cậu một phen, một chút cảnh giác cũng không có... Nhưng cũng thật tiện cho hắn.

"Oái, sao anh vào đây ??"

Tô Gia Yến giật mình xoay người lại, cậu mới chỉ đang xoa sữa tắm, trừng mắt nhìn hắn đang đổ sữa tắm vào tay.

"Ngoan, để tôi giúp em..."

Tô Gia Yến nhìn vật to lớn giữa hai chân hắn đang dựng đứng, cảm thấy không ổn muốn chạy, nhưng hiện tại làm gì còn chỗ cho cậu trốn...

Từ trong phòng tắm truyền đến tiếng nước chảy xen kẽ những tiếng chửi bới khàn khàn cùng tiếng nỉ non nức nở.



"Khốn kiếp !!"

Tô Gia Yến dùng chút sức còn lại của mình đấm vào ngực người đàn ông, nhưng hành động này cũng chỉ như đang gãi ngứa cho hắn mà thôi, hoàn toàn không có tính công kích.

Cố Sâm phì cười, thỏa mãn như dã thú được ăn no, chộp lấy tay bạn nhỏ vừa thổi vừa xoa.

"Đã nói bao nhiêu lần rồi hửm, làm vậy chỉ đau tay em thôi... Đừng để mình bị đau, tôi xót lắm !!"

Vì khóc nhiều nên hai mắt cậu còn sưng, còn ửng hồng vô cùng tội nghiệp. Tô Gia Yến rút tay mình về, môi nhỏ chu ra lên án.

"Nói dối, anh thương tôi thì đã không làm như thế..."

Mỗi lần làm tình Cố Sâm đều như hóa sói, làm vô cùng mạnh bạo, thời gian mỗi hiệp cũng kéo dài rất lâu... Tô Gia Yến ảo não lắc đầu.

Người đàn ông lại không nghĩ như vậy, đặt lên môi cậu một nụ hôn nhẹ, mỉm cười đầy tự hào.


"Điều đó chứng minh chức năng tình dục của tôi cũng rất ổn áp chứ, em không cần phải lo..."


Tô Gia Yến thẹn quá hóa giận.


"Ổn áp cái đầu anh !!"


Nói xong liền mở cửa xe bước xuống, bước đi lạch bạch như con vịt nhỏ, Cố Sâm bật cười gọi lại.


"Em tự đi được ??"


Tô Gia Yến nhanh chân bước vào cổng, còn không quên bỏ lại một câu.


"Hứ, không cần anh lo !"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK