Công việc theo đó cũng nhiều lên, Tô Gia Yến không có thời gian than thở, gõ phím lạch cạch, lâu lâu nhìn bàn ghế trống vắng xung quanh mà thở ra một hơi.
Đối diện cậu, Ngữ Hiểu Đồng vừa làm báo cáo vừa trang thủ hỏi cậu.
"Nghe nói hôm qua cậu ốm nặng lắm hả, đã đỡ hơn nhiều chưa?"
Nhớ đến hôm qua, khuôn mặt Tô Gia Yến bỗng chốc đỏ bừng, cậu rũ mi ngượng ngùng đáp.
"Khụ... Khỏe hơn nhiều rồi!"
Đối diện lại truyền đến tiếng cảm thán.
"Haizz, hôm qua David có mời mọi người đi ăn một bữa, coi như tiệc chia tay, đáng tiếc cậu không đi được!"
Tô Gia Yến hơi áy náy: "... Thật xin lỗi!"
Ngữ Hiểu Đồng khẽ xua tay: "Không sao, không ai trách em cả, chúng ta còn nhiều dịp mà!"
Tô Gia Yến gật đầu đáp lại, Ngữ Hiểu Đồng liếc cậu một cái đầy thâm ý: "Chủ tịch cho gọi em kìa!!"
Cậu đang uống nước nghe vậy suýt sặc, đúng là nam nhân cơ hội, lợi dụng chức quyền vào việc tư.
Tô Gia Yến lau khóe miệng dính nước, gượng cười rồi đi đến phòng chủ tịch. Cửa mở ra, cậu thấy Cố Sâm đang vắt chéo chân ngồi đọc tài liệu trên sofa.
Thấy người đã đến, nam nhân nhanh chóng đặt tài liệu lên bàn, sau đó kéo bạn nhỏ ngồi xuống sofa hôn hít đủ kiểu.
Cố Sâm há miệng cắn lên cái má mũm mĩm của cậu một cái, đặt lên đó một nụ hôn nhẹ, ôm cậu vào lòng thủ thỉ.
"Chỗ đó còn đau không?"
Không nói thì không sao, vừa nói đến địa phương bên dưới liền hơi xót, Tô Gia Yến lườm hắn một cái, cuối cùng vẫn thành thật trả lời.
"... Còn đau một chút!"
Nam nhân hôn lên môi cậu một cái chụt, tỏ vẻ lo lắng nhếch miệng.
"Để tôi kiểm tra giúp em!"
Dứt lời, bàn tay sờ đến eo định cởi bỏ thắt lưng, Tô Gia Yến vừa giân vừa thẹn ngăn cái tay đang làm loạn của hắn lại, trừng mắt.
"Đừng lộn xộn, ở đây là công ty!"
Cố Sâm vỗ lên bàn tay non mềm kia trấn an, lại cắn lên cổ cậu cho thỏa cơn thèm, thấp giọng nói.
"Không lộn xộn, tôi chỉ kiểm tra một chút thôi, sẽ không làm gì em!"
Tô Gia Yến còn chưa kịp phản ứng, tách một tiếng thắt lưng bị cởi ra, vài giây sau thân dưới của cậu liền trống vắng mát lạnh.
Cố Sâm nửa quỳ đối diện cậu, kéo bỏ lớp vải cuối cùng ở hạ thân cậu, hai mắt đăm đăm ngắm nhìn nơi tư mật ở giữa.
Bị người khác nhìn chằm chằm như vậy khiến Tô Gia Yến ngượng không chịu được, hai má cậu đỏ bừng theo phản xạ khép chân lại, liền bị bàn tay hữu lực của hắn tách ra.
Cậu mím môi: "Được chưa vậy?"
"Đừng vội!" Cố Sâm nuốt nước bọt trả lời, hắn ngắm còn chưa đã đâu, liền mở miệng yêu cầu: "Tôi nhìn không rõ, em ngửa người ra đằng sau một chút đi!"
Tư thế này đã khiến Tô Gia Yến ngượng muốn chết rồi, muốn cậu ngả người cho hắn xem rõ hơn, đúng là nằm mơ giữa ban ngày.
"... Không cần kiểm tra đâu!"
Tô Gia Yến chống tay muốn ngồi dậy, hai bên đùi lại bị hắn nắm chặt kéo xuống, địa phương phía dưới cứ không sót một chỗ bày dưới mí mắt hắn, cậu xấu hổ mở to mắt.
Cố Sâm đưa mặt lại gần nơi tư mật kia, tối hôm trước vừa bị hắn không thương tình giã cho sưng đỏ, bây giờ đã gần khỏi hẳn, cửa miệng hồng phấn e thẹn mấp máy.
Miệng huyệt còn dính thuốc mỡ sáng nay vừa bôi, phủ lên đó một tầng nước bóng loáng óng ánh. Khuôn mặt hắn tối lại, không kiềm được mà đưa một ngón tay đi vào.
"Đừng..."
Tô Gia Yến mấp máy từ chối một tiếng, cảm giác dị vật xâm phạm khiến cả người cậu khó chịu nhăn mày, nhưng không vì thế mà động tác bên dưới dừng lại.
Dưới tác dụng của thuốc mỡ, nơi đó của bạn nhỏ mềm hơn thường ngày, Cố Sâm mới thử cắm ngón tay vào, không bao lâu cái miệng tham ăn đó đã dễ dàng nuốt hết.
Tô Gia Yến cắn môi đươi đến ửng đỏ, hai mắt phủ đầy nước ướt át mè nheo.
"Anh lại lừa em, đã nói sẽ không làm gì kia mà.... Hức, em không tin lời anh nói nữa!!"
Cố Sâm không ngờ bạn nhỏ sẽ phản ứng mạnh như vậy, nhìn đến khuôn mặt xinh đẹp đầy uất ức đó, không nhịn được mà dỗ dành.
"Đừng khóc, tôi sẽ không làm gì đâu!"
Nam nhân muốn hôn lên cái miêng đỏ au của bạn nhỏ một cái nhưng lại bị né tránh, môi mỏng chỉ có thể lướt nhẹ trên gò má trắng nõn. Hắn tỏ vẻ tủi thân cọ cọ trên ngực cậu, khóe miệng lại nham hiểm nhếch lên một đường.
"Bé ngoan, bên dưới của em chảy nước, để tôi liếm đi giúp em!"
Khuôn mặt Tô Gia Yến ngơ ngác đầy dấu chấm hỏi, cũng đâu phải âm đ*o phụ nữ mà có nước? Nhân lúc cậu đang ngơ ngẩn, nam nhân đã cúi đầu xuống, lè lưỡi ra liếm bông hoa kia.
"A!!"
Tô Gia Yến thất thanh hét lên một tiếng, cơ thể run lên bần bật. Cậu túm lấy đầu tóc đen tuyền của hắn, bắt hắn ngẩng mặt lên, thở hổn hển trừng mắt.
"Anh mà còn dám làm như thế một lần nữa, lần sau chúng ta không có làm tình gì hết!!"
Cố Sâm tiếc nuối nhìn nơi tư mật đẹp đẽ kia, hầu kết nhấp nhô đầy thèm thuồng, cuối cùng vẫn là từ bỏ mà hôn lên môi cậu một cái.
"Được rồi, để tôi hôn em một chút!"