Nếu không phải có thông báo, Tô Gia Yến cũng đã quên mất nhóm lớp này rồi.Cậu lướt tin nhắn tới lui, chốt lại là thứ sáu tuần này sẽ có buổi họp lớp.
Tô Gia Yến đem chuyện này nói với Cố Sâm, mới đầu còn hăng hái thuật lại bao nhiêu, sau khi nghe hắn không cho phép cậu tham gia thì liền ỉu xìu như quả bóng bay xì hơi.
Màn đêm buông xuống ngôi biệt thự tráng lệ, Tô Gia Yến ngồi ôm gấu bông thờ thẫn nhìn tin nhắn của nhóm vẫn đang sôi nổi thảo luận về buổi họp lớp.
Thiếu niên uất ức mím môi, nam nhân đáng ghét, dựa vào đâu mà không cho cậu đi họp lớp chứ??
Tô Gia Yến ném một ánh mắt hờn dỗi về phía Cố Sâm, may mắn thay hắn đang chuyên tâm làm việc nên không để ý phía bạn nhỏ cho lắm.
Nhưng cậu chính là muốn đi gây chuyện, thấy Cố Sâm không nhận ra ánh mắt bực bội của mình, Tô Gia Yến thuận tay ném gấu bông vào người hắn.
Nam nhân nhíu mày nhìn gấu bông, lại nghiêng đầu nhìn cậu.
Tô Gia Yến hừ lạnh, cuối cùng cũng chịu để ý rồi.
"Em muốn đi họp lớp!!"
Cố Sâm nghe vậy không đáp lời, nhẹ nhàng đặt gấu bông qua một bên tiếp tục công việc đang dang dở của mình.
Tô Gia Yến bị ngó lơ, đoán rằng nam nhân chưa chịu đổi ý, cậu không can tâm, mím môi hồi lâu nhìn hắn.
Thiếu niên hạ quyết tâm, mon men lại gần, Tô Gia Yến không chút khách sáo gập laptop trên đùi hắn lại, đem chính mình ngồi lên đó.
Hai cánh tay mảnh khảnh của cậu quàng lên cổ Cố Sâm, chủ động đặt lên môi hắn một nụ hôn. Không cọ xát, không thâm nhập, rất nhanh đã rời đi.
Tô Gia Yến nhìn gương mặt tuấn tú của nam nhân đối diện, sống mũi cao thẳng của hắn có đặt lên một cặp kính gọng vàng sáng chói, làm ngũ quan của hắn thêm phần công kích.
Trong lòng cảm thán nam nhân của mình thật đẹp, ngoài mặt Tô Gia Yến cũng giãn ra đôi chút, giọng nói mềm mại nhu mì.
"Cho em đi họp lớp đi mà nha!!!"
"Không!!"
Cố Sâm lạnh lẽo đáp lại.
Thực ra chuyện Tô Gia Yến đi họp lớp hắn sẽ không quản quá nghiêm, chỉ là khoa của cậu có một tên lớp trưởng cực kỳ đáng ghét, suốt ngày lẽo đẽo theo đuôi bảo bối nhà hắn làm thân...
Nếu lần họp lớp này tên lớp trưởng đó tham gia, chẳng phải sẽ nhân cơ hội đào góc tường nhà hắn hay sao??
Hắn tuyệt đối không thể để chuyện này xảy ra, đôi mắt sau thấu kính không kiêng nể gì mà tỏ thái độ không chịu.
Rất tiếc bạn nhỏ không hiểu cho hắn, Tô Gia Yến đấm vào vai nam nhân một cái, uất nghẹn chỉ trích.
"Không có lí lẽ!! Dựa vào đâu mà anh cấm em đi họp lớp chứ??"
Cố Sâm lưu manh bóp mông bạn nhỏ một cái, muốn nhắc cho cậu nhớ.
"Tất nhiên là dựa vào việc tôi là bạn trai em!!"
Nam nhân đắc ý vì có danh phận rõ ràng, điều này khiến cậu không thể phản bác. Tô Gia Yến thẹn quá quá giận gạt bàn tay đang làm loạn trên mông mình ra.
"Không cho sờ! Ai cho anh sờ hả??"
Không biết câu này chọc trúng chỗ nào của Cố Sâm, hắn dùng lực mạnh hơn véo khỏa mông cậu mấy cái thị oai, giọng nói mang theo chút mùi giấm chua.
"Không cho tôi sờ vậy em định cho ai sờ, hửm??"
Lớp kính mỏng trước mắt hoàn hảo che giấu mọi cảm xúc của hắn, đáy mắt Cố Sâm lạnh lẽo mang theo ý niệm trừng phạt.
Nam nhân chui đầu vào trong áo sơ mi rộng thùng thình của cậu, mặc bạn nhỏ vẫn đang khiếp sợ chưa kịp phản ứng mà cắn lên hạt anh đào đỏ thẫm bên ngực trái của cậu.
Tô Gia Yến không nhịn được mà rên lên một tiếng, vừa giận vừa thẹn nhìn cái đầu đang làm loạn dưới lớp áo mỏng manh của mình, không chút lưu tình mà vỗ lên đầu hắn một cái.
"Đi ra!!"
Nam nhân hừ hừ không muốn nhưng vẫn phải luyến tiếc chui ra, trước khi rời đi còn nhanh miệng ngậm bên ngực cậu mút một tiếng kêu vang.
Khuôn mặt Tô Gia Yến đỏ bừng muốn nhỏ ra máu, nhìn Cố Sâm đầu bù tóc rối có chút ngốc, mặc dù rất muốn bật cười nhưng vẻ mặt vẫn bình tĩnh.
"Sao anh dám cấm em đi họp lớp chứ?? Anh hết thương em rồi chứ gì!!"
Tô Gia Yến dùng mĩ nam kế nũng nịu.
Mặc dù rất thích bạn nhỏ làm nũng với mình nhưng lần này lí trí của hắn vẫn rất kiên cường, không trúng chiêu mĩ nam kế mà cậu bày ra.
"Tôi là bạn trai em!!"
Cố Sâm lạnh nhạt trả lời, lạnh nhạt khẳng định.
"Em muốn đổi bạn trai! Em muốn đi họp lớp!!!"
Tô Gia Yến như trẻ lên ba không kìm được nước mắt mà vỡ òa, bạn trai là đồ đáng ghét không cho cậu đi họp lớp!!
Đôi mắt sau thấu kính của hắn trở nên lạnh lẽo, kìm ném xúc động phát tiết ra ngoài. Cố Sâm véo má bạn nhỏ, lạnh lẽo hỏi.
"Em muốn đổi ai??"
Tô Gia Yến mim đôi môi đỏ mọng của mình, đôi mắt cậu ửng đỏ ngập nước nhìn qua thực đáng thương, mặc kệ cái má mềm của mình đang nằm trong tay hắn mà mạnh miệng.
"Anh không cần quan tâm, đó là chuyện riêng của em!!"
Cố Sâm nhếch môi nở một nụ cười nhạt nhưng lại khiến cho lòng cậu sinh sợ hãi không thôi, hắn gằn giọng, dùng lực mạnh hơn.
"Em giỏi lắm! Có phải tôi đã chiều hư em rồi không??"
Có lẽ vì bị đau mà nước mắt cậu không tự chủ lăn dài trên má, chảy đến ngón tay đang véo má cậu. . ngôn tình hay
Tô Gia Yến hu hu khóc, đàn ông thúi, dám dùng bạo lực với cậu!!! Ngày mai cậu sẽ đi méc anh trai cho coi!!
Cạch!! Tiếng mở cửa truyền đến mãng nhĩ cả hai, cánh cửa mở ra, tiếp đó một người phụ nữ trung niên với vẻ mặt nghiêm nghị bước vào.
Khuôn mặt bà được bảo dưỡng cực tốt không đoán được tuổi tác, giữa thời tiết se lạnh của tiết trời đầu thu mà khoác lên một chiếc áo lông sang trọng, nhìn qua liền biết một người phụ nữ quyền lực.
Tô Gia Yến ngừng khóc, phòng khách yên tĩnh không một tiếng động, lát sau mới thấy Cố Sâm khó khăn phát ra tiếng chào hỏi.
".....Mẹ!"
"..." Tô Gia Yến chấn kinh tại chỗ.