Mục lục
Ảo Ảnh Chợt Lóe - Nhất Trản Dạ Đăng (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phần giữa: Đầy sao

Chương 63. Phi Dực được mua lại, hình thành đoàn đội mới.

Thái Quyển tiến lên đón Hướng Tiểu Viên vừa đi ra: “Thế nào? Thử ra sao?”

Tiểu Viên không trả lời, nói với anh ấy: “Vừa đi vừa nói nhé.”

Chờ tới khi ra bên ngoài, gió lạnh cuối đông hơi thổi cạ vào mặt, tâm trạng hồi hộp của Thái Quyển ngược lại càng hồi hộp hơn: “Sao sao? Đạo diễn Hoắc nói thế nào?”

“Nói chung là em diễn xong rồi, anh ấy chỉ nhìn em mỉm cười, vỗ tay, nói em rất thú vị.” Tiểu Viên nhún nhún vai: “Cũng không có một lời chắc chắn nói giao nhân vật cho em gì cả.””

“Đây là đặc điểm của ổng,” Thái Quyển lại gần nói với cô: “Hoắc Bích Quân là song kim ảnh đế đấy (*), đã làm đạo diễn vẫn không quên ‘diễn xuất’ của ổng. Việc gì cũng không nói thẳng, muốn người khác đoán, người khác đoán trúng ổng còn không vui vẻ đâu.”

(*) song kim ảnh đế: danh hiệu chỉ người hai lần đạt được giải nam diễn viên xuất sắc nhất của cùng một giải thưởng, như cố diễn viên Thường Phong hai lần đạt giải thưởng nam diễn viên chính/phụ xuất sắc nhất của Kim Mã.

“Em biết biệt hiệu của ổng là gì không?”

Tiểu Viên ngẫm nghĩ, không xác định được lắm, nói: “Khổng tước?”

“Khổng tước hoa.” Thái Quyển che miệng cười, sửa lại: “Hôm nay ổng có mặc âu phục hoa không?”

Cái này ngược lại thì Tiểu Viên nhớ được: “Anh ấy chắc là mặc một bộ âu phục màu xanh ngọc.”

“Ừ, trừ màu đen, màu gì ổng cũng mặc, cũng mặc váy nữa. Độc đáo chính là ở chỗ, ổng mặc vào không nữ tính tí nào, hơn nữa siêu ngầu, siêu man!”

Anh ấy tấm tắc: “Trai thẳng còn biết ăn mặc hơn gay!”

“……” Tiểu Viên câm nín thoáng nhìn bộ dạng “mê muội” của anh ấy.

“Đúng rồi, vừa rồi khi em đi vào cớ sao phải làm vẻ khập khiễng á? Bây giờ lại không sao rồi?”

“Đây là một bộ phim trinh thám phá án giật gân, lá gan anh lại nhỏ, em sợ hù chết anh, cho nên kịch bản cũng chưa đưa anh xem.” Tiểu Viên hơi khẽ nheo mắt nhìn anh ấy, giọng hơi trầm xuống: “Có rất nhiều án mạng làm người khác kinh sợ.”

Thái Quyển bị cô nói đến sợ hãi trong lòng, đột ngột lắc đầu: “Vậy, vậy hay là thôi đi……”

Đây là phần thứ ba của loạt phim trinh thám mà Hoắc Bích Quân tự đạo diễn tự diễn xuất, thành tích phòng bán vé hai bộ trước đều tốt vô cùng. Không chỉ ăn khách mà còn được khen ngợi, hơn nữa còn thu hoạch được rất nhiều giải thưởng nặng ký, từ giải thưởng kịch bản, giải thưởng dựng phim và giải thưởng đạo diễn, vv,…

Nhân vật nữ của hai bộ trước đều là vai phụ, mà nhân vật nữ của bộ này là một nhân vật nữ chính vô cùng vượt trội, cho nên sức cạnh tranh lớn chưa từng có.

Nghe nói những diễn viên nữ trẻ tầm tuổi phù hợp trong giới giải trí đều đã tới thử vai, tuyển vai đã tuyển hai tháng rồi mà vẫn chưa quyết định thành viên chủ chốt.

“Em cảm giác người phụ trách tuyển vai kia không thích em lắm, bà ấy nói ngoại hình em quá xinh đẹp, cảm giác khí chất không quá phù hợp với nữ chính,” Tiểu Viên nói: “Nhưng bà ấy nói em diễn rất tốt.”

Hai người ngồi trên một chiếc xe bảo mẫu tính năng không tệ mà Phi Dực cấp cho Tiểu Viên, trợ lý sinh hoạt non trẻ Điền Điền đưa qua một ly sữa bò ấm áp.

Nay đã khác xưa, lịch trình công việc của Tiểu Viên nhiều hơn trước rất nhiều, Phi Dực cũng theo đó coi trọng hơn, tăng cường bảo hộ cho cô. Cân nhắc đến Thái Quyển dù sao cũng là đàn ông, dưới sự đồng ý của Tiểu Viên, cũng cấp một cô bé trợ lý sinh hoạt tương xứng cho cô.

Em gái Điền Điền xấp xỉ tuổi Tiểu Viên, là người mới vào Phi Dực vừa huấn luyện xong không bao lâu, không nhiều lời, bằng cấp đại học, từng có kinh nghiệm làm việc trong mảng truyền thông đa phương tiện. Trong nhà có vài anh chị em, cô bé là chị lớn, rất biết chăm sóc người khác, nên để cô bé tới bên cạnh Tiểu Viên.

“A, người phụ trách tuyển vai nói như vậy? Ngoại hình xinh đẹp cũng không được? Suy cho cùng thì thiết lập về nữ chính trong kịch bản là như vậy mà?” Thái Quyển nghi hoặc.

“Em chỉ lấy được nửa kịch bản, biết được không nhiều lắm. Nhưng mà dù em có biết cũng không thể nói với anh, nói với anh chính là làm lộ tình tiết,” Tiểu Viên uống một hớp sữa bò: “Có thể muốn nữ chính là cái kiểu trông ngây ngô vô hại, nhìn thấy mà thương, ốm yếu mong manh……”

“…… vậy sao em không phù hợp?” Thái Quyển lại thắc mắc, chuyển hướng qua Điền Điền: “Điền Điền, em nói có phải hay không?”

“Chị Viên diễn cái gì cũng hợp!” Điền Điền gật đầu, nói: “Không có nhân vật nào chị Tiểu Viên diễn không được.”

Tiểu Viên cười khúc khích, khẽ vỗ đầu cô bé.

Mặt em gái Điền Điền hơi đỏ, cũng khẽ cười theo.

“Kịch bản gần đây rất nhiều…… nhưng mà……” Tiểu Viên dừng một chút, không nói tiếp nữa, nhấp uống sữa bò.

Kịch bản rất nhiều, có mấy cái cũng được, nhưng tốt thực sự lại chẳng có. Phần lớn tìm cô đều là phim truyền hình, đa số đều là phim cổ trang, nhân vật đều gần như là tương tự Lăng Dao.

Thị trường này chính là như vậy, đương lúc một tác phẩm nổi tiếng rình rang, thì đầy đường đều là những phiên bản lai tạp loại thấp của nó.

Mà những phiên bản này cũng ảo tưởng mong muốn lặp lại thành công của 《 Túy tiêu dao 》, cho nên tới mời cô.

“Cũng không phải không thể lặp lại nhân vật bản thân đã diễn, nhưng không gian diễn dịch nhân vật này nên lớn hơn, mà không phải trở nên càng chật hẹp……”

“Đương nhiên diễn lại nhân vật tương tự vẫn không thú vị lắm, chính là……” Tiểu Viên ngừng lại lần nữa.

Thái Quyển nhìn cô, Điền Điền cũng nhìn cô.

Bọn họ đều hiểu được lời cô chưa nói xong, chính là cô cần phải có tác phẩm tiếp theo tới củng cố độ nóng trước mắt, không thể nghỉ ngơi quá lâu.

“Đều do anh, không có khả năng giúp em bắt được tài nguyên tốt đẹp gì……” Thái Quyển tự trách nói.

Quyền ký hợp đồng phim trước mắt còn ở trong tay bọn họ, với Phi Dực mà nói là công ty hoạt động non trẻ, ở mảng thương mại này phát triển được cũng không tệ lắm. Bởi vì người sáng lập có không ít mối quan hệ ở mảng thương mại về thời trang này, nhưng phương diện ký hợp đồng phim quả thật còn khá yếu.

“Không phải cái này, kịch bản thì hay thật, thành viên nòng cốt cũng rất giỏi, chỉ là nhân vật……” Cô lộ ra một chút ngập ngừng hiếm thấy, giữa mày hơi nhíu lại: “Em……”

Cô thì thầm mấy chữ, Thái Quyển không nghe thấy, anh ấy còn đang đắm chìm trong sự ảo não bản thân không thể hỗ trợ.

Điền Điền hơi nhìn bọn họ, do dự một chút, cuối cùng nói: “Anh Thái, chị Viên, thật ra khoảng thời gian trước công ty có việc hệ trọng……”

Dường như Thái Quyển mới nhớ ra: “A, hình như có nghe nói một chút, là có chủ mới gia nhập nhỉ?”

Điền Điền tuy không phải nhân viên chủ chốt, nhưng dù gì cũng biết một ít về công ty mình: “Cụ thể thì cấp bậc này của tụi em cũng không rõ lắm, cũng chẳng mở họp.”

Thái Quyển cùng Tiểu Viên đưa mắt nhìn nhau, hai người này gần đây đều bận, hơn nữa nhiều năm qua đã quen chiến đấu một mình, cho rằng chỉ là quan hệ hợp tác với Phi Dực, cũng chẳng chú ý, ai mà biết ngay bất thình lình đã bị thu mua?

“Chủ mới là ai? Liệu có ảnh hưởng với Tiểu Viên của chúng ta sao?” Thái Quyển hỏi.

……

“Đương nhiên sẽ không có ảnh hưởng với cô Hướng rồi.” Hướng Chi Thạch nghe người phụ nữ trước mặt nói chuyện với anh ấy. Sau khi kinh ngạc mới đầu qua đi, anh ấy thận trọng nghe cô ấy nói: “Chẳng qua là tôi vẫn mong cô Hướng đem phần ký hợp đồng phim cũng giao cho Phi Dực chúng tôi.”

Quý cô trước mặt là Nguyễn Thanh từng có danh tiếng lẫy lừng trong ngành, từng dẫn dắt mấy vị ảnh đế ảnh hậu, Hà Thần Ảnh chính là một vị trong số đó. Lúc tỏa sáng rực rỡ nhất thì cô ấy lui về ở ẩn, gả cho một nhà làm phim gia thế hùng hậu, đi theo anh ta đến Hollywood phát triển, sau đó trong nước liền rất ít khi nghe được tin tức của cô ấy nữa.

Lần cuối có tin tức hình như là kiện tụng ly hôn. Nghe nói hai bên làm đến rất khó coi, chồng cô ấy có quan hệ sâu rộng ở Hollywood bên kia, không muốn chi trả bất kì phí cấp dưỡng nào, muốn cô ấy tay trắng ra đi. Bởi vì cô ấy cũng không phải ngôi sao trước màn, công chúng cũng không biết cô ấy, nhưng một vài người trong giới biết được chút tình hình, còn chụp được hình ảnh cô ấy gầy gò để mặt mộc.

Hướng Chi Thạch cũng tuyệt đối không nghĩ tới Nguyễn Thanh còn có thể tái xuất giang hồ, vọt lên biến thành đối tác mới của Phi Dực.

Quý cô trước mặt đây, trang điểm ngoan hiền, khuôn mặt xinh đẹp, tươi cười như cơn gió nhẹ lướt qua.

Cô ấy còn nói: “Với lại mảng thương mại của cô Hướng chúng tôi cũng sẽ nâng cấp phục vụ, sếp Dương sẽ đích thân mang cô Hướng, nếu mà mảng ký hợp đồng phim cũng giao cho Phi Dực thì để tôi mang cô ấy.”

Hai bà chủ đích thân mang Tiểu Viên? Đãi ngộ như vậy làm Hướng Chi Thạch hoàn toàn kinh ngạc, đây là cơ hội mà bất kì một diễn viên nào cũng sẽ đổ xô vào.

Cái này quả thực là cái bánh lớn từ trên trời rơi xuống, còn là một cái bánh vàng ròng.

Hướng Chi Thạch cũng hơi không dám tin, cái này chắc chắn sẽ là dịp nghìn năm khó gặp với Tiểu Viên, nhưng anh ấy cũng hơi do dự.

Quan hệ giữa người đại diện và nghệ sĩ trong giới giải trí vốn là phức tạp nhất, ai mạnh ai yếu, ai nghe ai, đều phải trải qua điều chỉnh cùng thỏa hiệp một phen. Đa số nghệ sĩ ở trước mặt người đại diện đều không có quyền nói năng gì, tất cả đều phải nghe sắp xếp của người đại diện và công ty. Đây cũng là nguyên nhân tại sao khi Hướng Tiểu Viên vừa tốt nghiệp, Hướng Chi Thạch không yên tâm để cô ký hợp đồng với công ty.

Hiện tại tuy nói cô bởi vì 《 Túy 》mà đã nổi tiếng bừng bừng, thật ra nền móng còn bất ổn. Năng lực của anh ấy và Thái Quyển có hạn, lúc này có hai vị người đại diện lớn mười phần vẹn mười như vậy mang là tốt nhất. Nhưng anh ấy lo lắng cũng chính là điểm này, sợ Tiểu Viên bị các cô ấy quản chế.

“Chúng tôi thấy được sự phát triển trong tương lai của cô Hướng, cô Hướng sẽ trở thành ‘Hà tam kim’ tiếp theo, thậm chí có thể sẽ càng tốt hơn,” Nguyễn Thanh khẽ cười, nhìn ra kinh ngạc cùng do dự của Hướng Chi Thạch: “Cậu Hướng yên tâm, tôi làm người đại diện của cô Hướng, nếu phim cô ấy không thích thì không nhận. Tôi sẽ kiến nghị, nhưng quyền quyết định ở chỗ cô ấy.”. Truyện Tiên Hiệp

Thế mà chịu nhượng bộ đến mức này?

Hướng Chi Thạch quan sát nét mặt cô ấy, trong lòng đã nổi lên suy đoán chưa được chứng thực.

Nguyễn Thanh tươi cười thân thiết: “Tôi biết cô Hướng đã đi thử vai phim của đạo diễn Hoắc. Tôi với đạo diễn Hoắc là bạn bè cũ, đêm mai còn hẹn cùng nhau dùng bữa, nếu cậu Hướng chưa có sắp xếp khác, có tiện hân hạnh cùng đi không?”

……

Vòng quan hệ trong giới của Nguyễn Thanh quả nhiên không tầm thường, một đêm này Hướng Chi Thạch đã quen được không ít sếp sòng đứng sau màn.

Anh ấy và Hoắc Bích Quân uống vài lượt rượu, Hoắc Bích Quân khen Tiểu Viên một hồi, vẫn không cho một câu xác định. Nhưng mỗi lần, khi nhà sản xuất phim bên cạnh nói tới diễn viên nữ khác, anh ta liền sẽ đặt chủ đề đánh lạc hướng không lộ vết tích.

Sau đó Nguyễn Thanh nói với anh ấy, theo cô ấy phán đoán, nhân vật nữ chính tám chín phần mười là của Tiểu Viên rồi. Cô ấy cười nói: “Đạo diễn Hoắc người này khá vờ vịt làm giá, cậu ta chính là kiểu như vậy, rất đáng yêu.”

Hướng Chi Thạch: “……”

Một người ưu tú có tài hoa, hoàn cảnh thuận lợi, đã tới cấp bậc đỉnh chóp kim tự tháp, khó tránh khỏi chính là có một tí “cá tính” đáng yêu.

“Ôi, nhưng chúng ta tạm thời cũng đừng vui mừng, phải đợi cậu ta tới thông báo cho chúng ta, bằng không thì cậu ta sẽ không vui, nói không chừng còn sẽ đổi ý.”

Hướng Chi Thạch thở dài, cười một tiếng, gật đầu.

Nguyễn Thanh lại nhỏ giọng nói với anh ấy: “Trong vòng bs ngày nhất định có tin tức.”

Lúc về đến nhà anh ấy đã có ý định, sau khi cùng Tiểu Viên thương lượng, đồng ý đem phần ký hợp đồng phim cũng giao luôn cho Phi Dực, Nguyễn Thanh cũng chính thức biến thành người đại diện của Tiểu Viên.

Thái Quyển cả một đêm đều không khép miệng được, vừa vui vẻ lại kinh ngạc, miệng vẫn luôn nhắc mãi trời ơi trời ơi tiền bối lớn như vậy mà muốn hợp tác với bọn họ. Anh ấy vỗ ngực nói nhất định nghe theo chỉ thị của tiền bối, sẵn tiện học trộm mấy chiêu.

Tiểu Viên cũng hơi chưa hoàn hồn lại. Bây giờ cô chỉ cảm thấy bản thân hơi nổi tiếng hơn khi trước một chút, danh tiếng lớn hơn một tí. Hồi trước cô còn sẽ ghen ghét người khác nổi hơn mình, hiện tại nghĩ tới thì cô chẳng qua là ghen ghét người khác có thể tiếp xúc tài nguyên phim tốt.

Giờ đây hình như cũng không có gì đáng ghen tị nữa.

Cái cô cần chính là càng nhiều tác phẩm hơn, càng nhiều sự công nhận hơn.

Cô vẫn chưa ý thức được đoàn đội này có bao nhiêu lợi hại, suy nghĩ của cô đều đặt ở kịch bản của đạo diễn Hoắc.

Hướng Chi Thạch sau khi về phòng lại mất ngủ. Theo đạo lý mà nói, đoàn đội hiện tại của Tiểu Viên đã hoàn chỉnh rồi, chính cô chắc là không ý thức được đoàn đội của cô ghê gớm cỡ nào, Hướng Chi Thạch và Thái Quyển thì biết rõ.

Đây là phương thức tốt nhất với Tiểu Viên, tự do, không chịu trói buộc, hơn nữa Nguyễn Thanh có thể mang đến tài nguyên tốt nhất cho cô, để cô nhận được phim mà bản thân thích

Mảng thương mại có Dương Kiều, phim ảnh có Nguyễn Thanh, hai vị đều là tiền bối tiếng tăm rất có kinh nghiệm, anh ấy hoàn toàn không có chỗ nào để lo lắng nữa.

Nhưng quá thuận lợi đi, đến mức anh ấy cũng hơi thấp thỏm.

Phi Dực hiện tại là ba người chủ, trừ Dương Kiều ban đầu, Nguyễn Thanh và một vị sếp Lương khác là mới gia nhập, mà vị sếp Lương này, cổ phần so ra là lớn nhất.

Lương Duyệt Sinh, Jim Leung, đây là cái tên lạ lẫm. Anh ấy kiểm tra một chút, là một vị luật sư Hoa kiều ở California, Mỹ.

Không phải người trong giới.

Thực sự có chút kỳ quái.

Vốn anh ấy hoài nghi thay đổi mới ở Phi Dực là do Vĩ Trang, nhưng hiện tại bề ngoài xem ra không có liên quan với Vĩ Trang, có lẽ là anh ấy vẫn chưa nắm được tầng quan hệ càng sâu trong đó.

Chẳng qua suy đoán của anh ấy là như vậy, dẫu bà chủ phía sau màn thật ra là Vĩ Trang, anh ấy cũng không cần lo lắng. Tốn nhiều tâm tư như vậy ở trên người Tiểu Viên, chắc hẳn cũng không phải gặp dịp thì chơi.

Hướng Chi Thạch không thể nói rõ thái độ của mình đối với quan hệ giữa Tiểu Viên và Vĩ Trang hai người. Là nên ủng hộ, hay là nên thờ ơ, dù sao thì không thể phản đối, phản đối chỉ có thể gây đến tác dụng ngược.

– ——–

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK