• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bùi Mặc khoác đại một cái áo choàng tắm ngồi ở bàn làm việc cách giường khoảng hai mét, trước mặt là cái màn hình lap top.

" Bùi tổng, phía phòng kinh doanh đã hoàn thành xong bản thảo tháng sau, tôi sẽ gửi file ngay cho anh ", một người đàn ông trong màn hình báo cáo.

Bùi Mặc gật đầu nhưng ánh mắt lại dán chặt trên thân thể trần trụi của người phụ nữ trên giường đối diện, không biết cuộc họp đã trải qua bao lâu, đến khi Vận Nhi tỉnh lại cuộc họp vẫn chưa kết thúc.

Vận Nhi đã mở mắt cô chăm chăm nhìn trần nhà vì hạ thân đang vô cùng đau nên chưa thể ngồi dậy ngay, càng không biết những hành động của mình đều đang được người đàn ông dõi theo, gần hai phút sau cô mới từ từ ngồi dậy một tay chống ở trên giường tay kia đặt trên eo, nhìn qua những dấu vết từ trận kích tình đêm qua liền cảm thấy xấu hổ, cô vừa định quay người xuống giường một giọng nam tính liền cất lên: “ Hôm nay là chủ nhật sao không ngủ thêm một lát “.

Vận Nhi ngây người bây giờ cô mới phát hiện ra Bùi Mặc ở ngay đối diện dưới ánh đèn vàng vì vẫn còn đóng rèm cửa khiến căn phòng trở nên tối mù chỉ có mỗi chỗ hắn ngồi là có một ánh đèn vàng đủ để chiếu sang hắn, Vận Nhi nhìn hắn bất ngờ thoáng chốc rồi lãnh đạm đáp lại nhưng vừa cất lên chữ đầu tiên lại nghe thêm một tiếng từ người đàn ông khác: “ Bùi tổng, anh nói tôi sao “.

“ Không tôi đang nói chuyện với một người bạn, ông có vấn đề gì gấp cứ nói tiếp đi “, Bùi Mặc vừa nói vừa lấy tai nghe Bluetooth từ trên tai mình xuống đưa ra trước màn hình rồi nhìn Vận Nhi cười tà. Cô không nghĩ còn có lúc nguy hiểm như vậy, tên đàn ông này lại còn cố ý hại cô, thật quá đáng ghét,…Vận Nhi biết rõ những con người này dù có là ngày nghỉ nhưng một vấn đề cấp bách cần giải quyết ngay thì bọn họ cũng sẽ làm việc chỉ là ở một hình thức khác là online…

Vận Nhi lại không thể xuống giường bởi vì nhà tắm ở ngày bên cạnh chỗ Bùi Mặc đang ngồi nếu bây giờ cô đi đến chắc chắn người trong màn hình sẽ nhìn thấy ngay, Vận Nhi gập người khẽ thở dài còn tên đàn ông thì có vẻ rất thích thú.

Nhìn Bùi Mặc cảm thấy quá không vui, Vận Nhi chợt lóe lên một ý tưởng táo bạo, cô dịch người mình xuống cuối giường thêm một chút, nhìn Bùi Mặc nháy mắt một cái còn tặng kèm một nụ cười nham hiểm khiến hắn khó hiểu mà nheo mắt nhìn, bên trong màn hình người đàn ông nào đó vẫn đang hăng say báo cáo chuyện công ty.

Đột nhiên Vận Nhi hai tay chống hai bên người hơi ngã ra sau, cô nhìn Bùi Mặc thật kỹ rồi từ từ dang rộng hai chân, ánh mắt Bùi Mặc lập tức tối sầm.

Người phụ nữ này là đang muốn làm gì…

Tuy rất thẹn thùng, tim cô bây giờ lại đập nhanh bất thường nhưng ý nghĩ trêu ghẹo Bùi Mặc khiến cô bạo dạn mà đưa ngón tay thăm dò vào hoa viên bí mật giữa hai chân mình, lập tức bị kích thích cái miệng nhỏ liền phát ra âm thanh mê người, đầu cô ngửa ra sau vô cùng thỏa mãn.

Bùi Mặc kinh ngạc hơi nhướng người về phía trước, cả gương mặt hắn tối hẳn đi nhìn cô không chớp mắt, thoáng thấy hai tay hắn đang bấu chặt vào ghế sofa, Vận Nhi liền cười hihi vô cùng vui sướng, cô biết mình đã thành công trêu chọc hắn nên càng lúc càng lớn mật hơn, một tay tự xoa nắn trên bầu ngực tay kia vẫn còn đang thăm hỏi em gái ở phía dưới, tự mình hoan lạc Vận Nhi không kiềm được liền phát ra tiếng rên ngâm nga.

“ ưm…ư “

Bùi Mặc điếng người hắn lập tức nhìn lại vào màn hình máy tính, gương mặt những tên đàn ông có chút thay đổi, người đàn ông đang nói cũng trở nên im bặt, không phải là bọn họ nghe thấy cô rồi chứ,… Bùi Mặc thì đang sốt vó, Vận Nhi lại rất tận hưởng bên kia.

Hắn nén lạ khuôn giọng, nghiêm mặt: “ Còn vấn đề gì nữa? “

“ Còn chuyện doanh thu năm nay và tình hình cổ phiếu ạ “

“ Nói luôn đi “, giọng hắn rõ đã khàn đặc, đôi mắt đen sâu thăm thẳm nhìn vào người phụ nữ trước mắt, hắn hơi nghiêng đầu né đi camera của máy tính đưa tay lên miệng ra hiệu cho cô im lặng, Vận Nhi lại rất hứng thú mà cười, nụ cười cô tà mi còn không kém phần khiêu gợi.

Cô gái nhỏ này đúng là quá nghịch ngợm.

Cảm thấy vẫn chưa đủ, cô muốn khiến Bùi Mặc phải lập tức chạy đến chỗ cô vậy mà hắn vẫn thản nhiên bảo bọn họ tiếp tục cuộc họp, xem ra như vậy còn hơi nhẹ, vẫn chưa đủ kích thích hắn.

Cô đưa mắt nhìn qua một vòng xung quanh mình liền phát hiện ra một thứ thú vị không kém là chai rượu vang đỏ mà hắn thích nhất, cũng là chai rượ vang đắc tiền nhất thế giới, hắn vẫn luôn để đầy mà ngắm vẫn không nỡ uống vì mỗi lần đều rất khó mua được, có những thứ có tiền cũng chưa chắc mua được.

Vận Nhi quay người đi đến chái rượu còn không quên lấy thêm một cái ly, cô thuần thục mở nắp chai trực tiếp đổ một ly đầy rượu rồi trở về giường, cô lại ngồi ở tư thế khiêu gợi đó mà tận hưởng ly rượu trên tay, lúc uống còn cố tình để rượu đổ ra ngoài chảy dài xuống cơ thể, màu đỏ của rượu xen vào màu trắng ngần của làn da người thiếu nữ tạo nên một bức tranh mê người.


Bùi Mặc chỉ cảm thấy cổ họng mình khô cháy, hắn biết rõ Vận Nhi là một cô gái đẹp đến nhường nào, sự xinh đẹp của một người phụ nữ nếu là một tội ác e là cô sẽ là người bị bắt đầu tiên vì trong số những người đẹp cô là sẽ người đẹp nhất còn trong số những người xấu thì không ai dám tranh quyền với cô.


Bùi Mặc đưa tay nhấn nhần gì đó lên màn hình rồi cất giọng: “ Vận Nhi, đừng làm loạn “, đôi mắt hắn bây giờ đã tràn ngập dục vọng còn có thú tính, chỉ cần nghe qua hắn nói cũng biết hắn đang rất khó khan mà kiềm chế.


“ Mặc, đến đây với em “, cô cũng khe khẽ đáp lại nhưng vẫn bị hắn ra hiệu bảo im lặng, cô tức tối chu môi.


Vận Nhi buông ly rượu một lần nữa đánh cược với chính mình, cô lại đưa tay xuống dưới lần này cô còn dung hai ngón tay nhét vào bên trong rồi bắt đầu ngọ nguậy, lúc nãy chỉ mới ở bên ngoài đã khiến cô thở không đều bây giờ đưa vào trong đến cả mắt cũng mơ hồ không nhìn rõ mọi thứ, khoái cảm lập tức ập đến, đầu cô ngửa mạnh ra sau mà thở dốc, dường như quên mất bản thân chỉ đang trêu chọc người đàn ông, cô vì sung sướng mà chìm vào dục vọng cứ thế càng lúc càng bạo nhưng vẫn không quên cắn môi cố kiềm lại những âm thanh yêu mị.


Bùi Mặc nghiến răng ken két chính hắn ngay lúc này cũng không nhịn được nữa rồi, lại thấy cô gái đang tự mình thỏa mãn vô cùng mà quên đi hắn, hắn còn muốn phát điên hơn, Vận Nhi liền hạ ánh mắt, hai mắt cô đê mê óng ánh nước chầm chầm nhìn hắn, bên dưới hai tay đã thấm đầy chất dịch từ từ rút ra Vận Nhi nhìn ngón tay mình cô cũng chưa bao giờ tự mình thử qua mùi vị của bản thân liền một lần chơi lớn đưa tay đến miệng liếm lấy, có chút tanh nhưng rất ngọt,…hèn gì Bùi Mặc lại thích đến vậy.


Bùi Mặc mỗi lần làm tình hầu hết thời gian hắn chỉ để dành liếm lấy hạ thân dưới của cô bây giờ thì biết lí do rồi, đây cũng là nơi hắn thích nhất nên cô càng thêm hư hỏng mà đút tay vào lần nữa, càng quậy bên trong lại càng tiết ra nhiều hơn, ngay phía bên dưới ga giường cũng ướt đẫm rồi.


Bùi Mặc hoàn toàn không phải là thánh nhân hắn không chịu nổi cảnh tượng này quá lâu được, không nhịn nổi nữa hắn lập tức gâp lại cái máy tình phi đến chỗ cô như bay, đưa bàn tay to ngăn lại hai ngón tay đang làm loạn kia, trừng mắt nhìn Vận Nhi: “ Sau này không cho phép em tự mình làm, nơi này chỉ có anh mới được vào “.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK