• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phùng Ấu Linh ấn nút nghe rồi cung kính nói: "Tiêu công tử, xin hỏi anh có điều gì sai bảo?"

“Mười phút sau tôi sẽ đến, bắt đầu tiệc tối đi!"

"Vâng!"

Phùng Ấu Linh cúp điện thoại rồi nói với mọi người: "Mười phút sau Tiêu công tử đến, tiệc tối sắp sửa bắt đầu, mọi người đi vào đi! Trần lão, ngài vào cùng tôi hay là?"

“Tôi chờ công tử." Lão già áo xám mặt không cảm xúc mà nói.

"Vậy tôi đi vào trước. Tiền tiểu thư, mời!"

Phùng Ấu Linh dẫn đám người đi vào nhà hàng bên trong.

...

Lại nói đến khi Khương Tường đi theo Long Vương bước vào sảnh buổi tiệc, bên trong đã có mấy trăm người, mọi người cười cười nói nói, trông hết sức náo nhiệt.

Khi đoàn người Khương Tường đi vào từ ngoài cửa thì cả sảnh đột nhiên an tĩnh lại, sau một lúc lâu thì tiếng trầm trồ vang lên không ngừng.

"Long Vương cũng rồi!"

"Thật không ngờ ông Long Vương cũng đích thân đến, mặt mũi của Phùng thiếu thật lớn!"

"Đúng vậy, đã nhiều năm Long Vương không có mặt ở những nơi như vậy!"

"A, hai người trẻ tuổi sau lưng Long Vương là ai?"

Có người chú ý tới Khương Tường và Bạch Băng.

"Rất lạ lẫm, từ trước đến nay chưa gặp qua."

"Đi theo Long Vương thì chắc thân phận không đơn giản."

"Người nam kia rất đẹp trai, giống bạn trai lý tưởng của tôi y như đúc."

"Ai cũng nói người dáng dấp đẹp trai thì kỹ thuật cũng tốt, thật muốn quen anh ta thử xem."

Một đám phụ nữ mê trai nhìn chằm chằm Khương Tường, trong mắt toả ra ánh sao.

Mục đích những người phụ nữ này tham gia buổi tiệc rất đơn giản, chính là muốn thông qua tiệc rượu kết bạn với càng nhiều đàn ông, sau đó tìm một người thuận mắt để cùng sung sướng.

Còn chuyện tình yêu đích thực gì đó thì không tồn tại ở những nơi như vậy.

Khi cả đám phụ nữ mê trai nhìn chằm chằm Khương Tường liếc mắt đưa tình thì phần lớn đàn ông trong sảnh đều đưa mắt nhìn về hướng Bạch Băng.

"Người phụ nữ kia thật xinh đẹp!"

"Nhan sắc này quá hoàn mỹ! Dáng người hoàn mỹ! Khí chất hoàn mỹ! Người phụ nữ một trăm điểm!"

"Cho dù là đám minh tinh trên TV cũng mờ nhạt ảm đạm trước mặt cô ta!"

"Kỳ quái, Giang Châu xuất hiện người phụ nữ xinh đẹp như vậy từ lúc nào, sao tôi không biết?" Một người đàn ông trung niên vừa nói xong liền bị người phụ nữ bên cạnh véo mạnh lỗ tai.

"Ông có ý gì? Giang Châu xuất hiện người đẹp nào cũng phải báo cáo trước với ông đúng không? Không soi mặt vào vũng nước tiểu xem, thứ như ông trừ bà đây thì còn ai coi trọng ông!"

"A... Đau, bà xã mau buông tay, để người khác nhìn thấy thì không hay."

"Hừ! Còn dám nhắc đến người phụ nữ khác trước mặt bà đây thì bà không tha cho ông!"

Người phụ nữ kia hừ lạnh một tiếng rồi nhìn chằm chằm Khương Tường như sói đói nhìn thấy cừu non, trong mắt hiện ra ánh xanh, hận không thể trực tiếp nhào tới.

Người đàn ông thầm cười lạnh, một mụ đàn bà già xụ cũng muốn học người ta trâu già gặm cỏ non, nằm mơ đi!

Sau đó, ánh mắt ông ta lại rơi lên người Bạch Băng.

Trẻ tuổi, dung mạo xinh đẹp, vóc người đẹp, khí chất xuất chúng...

Giống như tiên nữ!

“Nếu mình được ngủ người phụ nữ này thì có chết cũng đáng." Trong lòng ông ta thầm nói.

Kỳ thật không ít người có suy nghĩ như ông ta.

"Cô gái này thật quá xinh đẹp!"

“Nếu mình chiếm được cô ấy thì nằm mơ cũng cười tỉnh!"

"Má, mình đã dựng cột cờ rồi."

...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK