• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Tinh Xảo dùng đôi mắt như dòng nước mùa thu nhìn chăm chú vào Khương Tường, sự quyến rũ mãnh liệt đến mức làm xương người ta cũng mềm nhũn ra.

"Chị Lâm, như vậy không tốt đâu?" Khương Tường không biết cố gắng mà đỏ mặt.

"Nhớ lần trước tôi đã nói gì với cậu không, đôi khi đàn ông phải dũng cảm một chút." Lâm Tinh Xảo nói xong câu đó thì chủ động nhắm mắt lại, nâng cằm lên, đưa môi đỏ tới trước mặt Khương Tường.

Hàm ý rất rõ ràng là muốn hắn hôn cô.

Khương Tường do dự ba giây, cuối cùng cũng quyết định cúi người xuống chậm rãi tới gần Lâm Tinh Xảo.

Khoảng cách giữa hai người càng ngày càng gần.

Khương Tường đột nhiên ngửi thấy một mùi sữa kỳ lạ từ trên người Lâm Tinh Xảo.

Hắn chấn động trong lòng, làm một bác sĩ, hắn có thể cảm nhận được đây không phải mùi nước hoa.

"Trời ạ, chị Lâm có mùi thơm cơ thể!" Trong lòng Khương Tường rất kích động.

Trước đó không lâu, ở nước ngoài có một viện khoa học đặc biệt tiến hành một nghiên cứu ngẫu nhiên, họ chọn ra một ngàn người phụ nữ, nhưng chỉ phát hiện một người có mùi thơm cơ thể!

Cuối cùng họ đưa ra kết luận, không phải người phụ nữ nào cũng có mùi thơm cơ thể, mà là ngàn dặm mới tìm được một, nói cách khác phụ nữ có mùi thơm như vậy là cực phẩm nhân gian!

Khương Tường từ từ xích lại gần, rút ngắn khoảng cách với Lâm Tinh Xảo, qua giây lát hai người chỉ còn cách nhau mười cm.

Dung nhan tuyệt thế gần trong gang tấc, trên đôi môi ướt át kia có tô màu son thật tươi đẹp, kiều diễm ướt át như đoá hoa hồng nở rộ, toả ra mùi thơm ngát mê người.

Khương Tường lại nuốt một ngụm nước bọt.

Càng gần bờ môi của Lâm Tinh Xảo thì hắn càng khẩn trương, trái tim như hươu con nhảy khắp nơi, đồng thời còn có chút hưng phấn.

Khoảng cách đang từ từ rút ngắn.

Bảy cm.

Sáu cm.

Năm cm.

Bốn cm.

Ba cm.

Khi khoảng cách giữa hai người chỉ còn lại ba cm cuối cùng, Khương Tường khẩn trương muốn ngừng thở, hắn nhắm mắt lại rồi chậm rãi đưa mặt về phía trước.

Khi môi hắn sắp hôn lên môi Lâm Tinh Xảo, cô lại đột nhiên đẩy hắn ra.

Khương Tường lập tức ngạc nhiên mà nói: "Chị Lâm, chị đang..."

"Đồ háo sắc này, cậu thật sự muốn hôn tôi!"

"Không phải chị bảo tôi hôn sao?"

"Hừ! Tôi không phải người tùy tiện." Lâm Tinh Xảo liên tục đá lông nheo mà nói: “Tôi chỉ muốn xem cậu có dám hay không, không ngờ cậu dám thật, đồ hư hỏng."

Khương Tường đã hiểu.

Lâm Tinh Xảo lại đang đùa hắn!

Trong lòng Khương Tường rất khó chịu, hận không thể đè Lâm Tinh Xảo lên giường mà cưỡng hôn mấy cái.

Chỉ tiếc hắn không có lá gan này.

Lâm Tinh Xảo vừa cười vừa nói: "Hiếu kì hỏi một chút, vì sao vừa rồi cậu lại nhắm mắt lại? Có phải là trước kia hôn con gái đều làm như vậy không?"

Khương Tường lại đỏ mặt, bởi vì từ trước đến nay hắn chưa từng hôn ai, dù hẹn hò với Trương Lỵ Lỵ lâu như vậy cũng chỉ đến mức nắm tay.

Đối với một cậu trai hơn hai mươi tuổi thì điều này thực sự quá thất bại.

Khương Tường không muốn thừa nhận mình thất bại, vì thế con vịt chết mỏ còn cứng mà đáp: "Các nhà văn từng nói, tình yêu là mù quáng, nhắm mắt lại thế giới mới là tình thơ ý hoạ."

"Các nhà sinh lý học cũng nói, hôn tác động lên mấy chục dây thần kinh trên mặt, sẽ làm con mắt không tự chủ được nhắm lại."

"Nhà hóa học nghiên cứu cho thấy, nước bọt chứa trăm loại protein, khi trao đổi protein này sẽ khiến người ta sinh ra ảo giác mơ màng, khiến mí mắt rũ xuống..."

"Nhưng vừa rồi còn chưa hôn thành công, cho nên không tồn tại chuyện trao đổi nước bọt protein gì cả, cậu thành thật nói cho tôi có phải cậu không có kinh nghiệm hôn không?" Lâm Tinh Xảo cắt ngang lời Khương Tường, tươi cười như hoa mà nhìn hắn.

Mặt Khương Tường lập tức đỏ lên, hận không thể tìm kẽ đất chui vào.

Hắn giải thích nhiều như vậy chỉ vì muốn chứng minh mình là người có kinh nghiệm, nhưng không nghĩ tới biến khéo thành vụng, quên đạo lý nói nhiều ắt nói hớ, để Lâm Tinh Xảo liếc một cái đã nhìn ra hắn là tay mơ chưa hôn bao giờ.

Lần này quá mất mặt.

Ngay khi Khương Tường chuẩn bị tìm lý do chạy đi, chỉ thấy Lâm Tinh Xảo quyến rũ nhìn hắn mà nũng nịu nói: "Không có kinh nghiệm cũng không sao, tôi có thể từ từ dạy cậu."

Hả ——

...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK