Giang Tả đối mắt với Tích Vũ, thần sắc hai người đều đầy lạnh giá.
Nơi này là ngoài tường rào, đã khó có thể thấy đội tuần tra, đánh cũng không cần lo lắng.
Tích Vũ lãnh sắc nói:
- Cậu thực cho rằng tôi không dám?
- Cô thử một chút xem!
Giang Tả nói.
Lúc này, Huyết Thổ đầy khẩn trương:
- Chủ nhân, nếu đánh ở đây, nhất định sẽ bị phát hiện, như vậy chúng ta đều khó thoát.
Lưu Thiến Thiến cũng nói:
- Đúng vậy, ở đây không thích hợp để đánh.
Lưu Thiến Thiến lớn cũng che miệng gật đầu.
Giang Tả rút Hàn Nguyệt đao, cầm đao mà đứng, Hàn Nguyệt đao tản ra trận trận hàn khí:
- Bắt đầu từ bây giờ, tôi là Huyết yêu, kẻ đối diện này là nhân loại.
Tích Vũ châm chọc:
- Cậu là Huyết yêu? Cậu nói được thì được thực sao?
Giang Tả nói:
- Không sai, tôi nói được là được. Nói thêm một câu nữa, đừng cản trở tôi.
- Cậu!
Giang Tả không nhìn Tích Vũ, xoay người rời đi:
- Đi thôi!
Chị em Lưu Thiến Thiến do dự một chút, cũng đi theo sau, nói thế nào đây, hai người cảm thấy Giang Tả còn đáng sợ hơn Tích Vũ.
Việc này không quan hệ với tu vi, đơn thuần chỉ là đáng sợ thôi.
Tích Vũ tức giận, khóe miệng nhếch lên phẫn nộ, sau đó cái gì cũng không quan tâm, trực tiếp công kích về phía Giang Tả.
Một thân cuồng dã, hoàn toàn không để ý tới hậu quả.
Giang Tả quay đầu lạnh lùng:
- Bắt cô ta lại!
Huyết Thổ động, trong lúc Tích Vũ không chú ý, trực tiếp đánh lén một chiêu.
Ầm!
Tích Vũ trực tiếp bị huyết quang do huyết thưởng đánh ra đánh trúng.
Lúc này, Tích Vũ mới phát hiện, tên Huyết yêu này lại có tu vi Nhị giai.
- Chỉ bằng cô, cũng dám càn rỡ trước mặt tôi? Ai cho cô dũng khí!
Giang Tả nói.
- Cậu!
Tích Vũ khí huyết công tâm, lồm cồm bò dậy, ho khan hai cái:
- Nơi này đã kinh động tới Huyết yêu, cậu cảm thấy bản thân có thể ra ngoài sao?
Thà làm ngọc vỡ, không làm ngói lành. Tích Vũ có chết cũng muốn kéo theo Giang Tả.
Huyết Thổ đầy khẩn trương, lần này xong đời rồi, chết chắc rồi.
Lưu Thiến Thiến lớn ôm Lưu Thiến Thiến nhỏ, lo âu nhìn xung quanh, mặc dù xung quanh không có động tĩnh gì, nhưng Huyết yêu vốn am hiểu ẩn náu, ai biết bây giờ có phải bọn họ đã bị bao vây không?
Lúc này, Giang Tả cầm Hàn Nguyệt đao lên, chuyển một vòng, một đám hàn khí bay ra:
- Càn rỡ!
Sau một tiếng càn rỡ, khí thế trên người Giang Tả đại biệt, khí thế thượng vị vương giả lộ rõ không chút che giấu.
Trước mặt hắn, dù là ai cũng sẽ bản năng cúi đầu.
Tích Vũ kinh hãi, Giang Tả như biến thành một người khác.
Nhưng thứ mà Tích Vũ càng kinh hãi hơn, đó mà xung quanh Giang Tả xuất hiện mất tên Huyết yêu, đám Huyết yêu này lại đang cúi đầu trước hắn.
Vừa rồi, hàn khí xuất hiện kia là đánh tới đám Huyết yêu này.
Tích vũ kinh hoàng, đám Huyết yêu cũng thấy lạnh run, hàn khí vừa rồi, thực sự dọa bọn họ.
Người này không có khí tức Huyết yêu, nhưng bên người lại có tiểu đệ Huyết yêu.
Rất có thể là một vị Huyết yêu đại lão.
Ẩn thân trước mặt một vị đại lão, không phải là tìm chết sao.
Lúc này, Giang Tả lại lần nữa mở miệng:
- Bắt cô ta lại!
Huyết Thổ không nói hai lời, lập tức xông về phía Tích Vũ, đám Huyết yêu còn lại cũng bản năng xông lên.
Bọn họ cùng cảm thấy, tựa như không thể cái lại lời người trước mắt này.
Tích Vũ muốn phản kháng, chẳng qua vừa động, đã nghe Giang Tả cảnh cáo:
- Muốn chết thì cứ phản kháng!
Tích Vũ dừng lại, cô không thể không dừng, cũng không thể không tin Giang Tả, người này dùng tư thái của bản thân, khiến Huyết yêu không dám trái lệnh.
Việc như vậy, cô chưa từng nghĩ tới, khó trách vừa rồi lại muốn trực tiếp đi qua.
Đúng là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, lần này Tích Vũ được thể nghiệm một cách chân thực nhất.
Đây, căn bản không phải tu sĩ 1.3 bình thường.
Huyết Thổ cùng chị em Lưu Thiến Thiến cũng kinh sợ không thôi.
Huyết yêu lại nghe lệnh người này?!
Giang Tả không nhìn cả đám, chờ Tích Vũ bị khống chế lại, mới xoay người rời đi, thuận tiện nói:
- Đi ra ngoài đi!
Lưu Thiến Thiến lớn thả Lưu Thiến Thiến nhỏ xuống, hai người cầm tay nhau đi theo.
Huyết Thổ đầy lo âu, thực sự trắng trợn ra ngoài như thế?
Có phải sẽ chết hay không?
Lúc này, một tên Huyết yêu cẩn thận nói:
- Cái này, ngài…
Giang Tả lạnh nhạt nhìn qua:
- Cho ngươi mở miệng?
Huyết yêu khẽ rung lên, ánh mắt kia, thực sự đáng sợ.
Hắn lập tức cúi đầu:
- Không, không dám!
Sau đó, Giang Tả tiếp tục đi về trước, thực ra Huyết Thổ vẫn rất lo lắng, mặc dù trấn áp được đám Huyết yêu này, nhưng Giang Tả vẫn không thể biết đường được.
Mà dù biết dường, cũng phải đi qua Huyết yêu đại trận, trận pháp kia, không phải Huyết yêu thì không thể đi qua.
Mà dù là Huyết yêu, con đường của đại lão cũng sẽ khác với đường bình thường, Huyết Thổ nào có thể yên tâm.
Hắn vốn còn muốn lén mang Giang Tả ra ngoài, nào ngờ vị chủ nhân này lại chán sống như thế?!
Đám Huyết yêu còn lại cũng nghĩ vậy, dù sao chỉ có Huyết yêu mới có thể ra vào nơi này, cho nên dù không hoài nghi Giang Tả là người, nhưng cũng hoài nghi hắn cũng không phải đại lão.
Tóm lại, chờ tới đại trận, là biết!
Nếu như không phải, vậy kiểu gì cũng phải lấy lại mặt mũi.
Tìm đường vốn là thế mạnh của Giang Tả, mà đã đi tới đây, cửa ra cũng không xa nữa.
Cầm đồng xu trên tay, Giang Tả một đường thuận lợi tới lối ra.
Dọc theo đường này, bọn họ cũng đụng phải một ít Huyết yêu, có điều cũng không có việc gì, nhất là sau lưng Giang Tả còn có một đám Huyết yêu nữa.
Không ai dám tùy tiện tới gánh rủi ro.
Đi tới cửa ra, Huyết Thổ khẽ thở phào một cái, may mà không sai đường, nhưng nguy hiểm giờ mới thực sự bắt đầu, một khi không đi theo con đường của đại lão, như vậy rất dễ bị nghi ngờ.
Như vậy, dù không bị đánh chết, cũng phải đánh tới hộc máu.
Giang Tả dừng lại, nhìn về đại trận phía trước, không khỏi hơi buồn cười.
Nói Huyết yêu ngu xuẩn quả không oan.
Trận pháp trước mắt có rất nhiều cách đi qua, chẳng qua cách dùng thân phận là dễ dùng nhất mà thôi.
“Đám Huyết yêu phía sau hẳn là muốn nhờ cái này để kiểm tra ta, đúng là ngu xuẩn.”
Lúc này, Tích Vũ cũng nhìn thấy trận pháp, trận pháp này đầy huyết quang, nếu làm bậy, rất có thể sẽ chết ở trong.
Muốn cô đi? Cô nhất định không xông loạn.
Hơn nữa, cô còn biết, đám Huyết yêu đang áp chế cô, đang muốn để Giang Tả đi đầu.
“Xong đời, sớm biết thế nào cũng phải chết, vừa rồi ta đã không thuận phục.”
Chị em Lưu Thiến Thiến thực sự ngốc, nhưng trận pháp vừa lóe lên, ai cũng hiểu nơi này không dễ qua.
Hai người có chút lo âu, rất sợ có vấn đề.
Nhưng lúc này, hai người thực không thể mở miệng, nếu hỏi, nhất định sẽ lộ.
Thấy Giang Tả không đi, một tên Huyết yêu cung kính nói:
- Ngài mệt không?
Giang Tả liếc hắn một cái, nhàn nhạt nói:
- Tiếp tục đi thôi!
Vừa nói, Giang Tả vừa đi đầu vào trong trận pháp, giờ khắc này, đám người đều nhìn chằm chằm Giang Tả, bọn họ muốn xem, người này muốn qua trận thế nào.
----------------
Phóng tác: xonevictory
Nơi này là ngoài tường rào, đã khó có thể thấy đội tuần tra, đánh cũng không cần lo lắng.
Tích Vũ lãnh sắc nói:
- Cậu thực cho rằng tôi không dám?
- Cô thử một chút xem!
Giang Tả nói.
Lúc này, Huyết Thổ đầy khẩn trương:
- Chủ nhân, nếu đánh ở đây, nhất định sẽ bị phát hiện, như vậy chúng ta đều khó thoát.
Lưu Thiến Thiến cũng nói:
- Đúng vậy, ở đây không thích hợp để đánh.
Lưu Thiến Thiến lớn cũng che miệng gật đầu.
Giang Tả rút Hàn Nguyệt đao, cầm đao mà đứng, Hàn Nguyệt đao tản ra trận trận hàn khí:
- Bắt đầu từ bây giờ, tôi là Huyết yêu, kẻ đối diện này là nhân loại.
Tích Vũ châm chọc:
- Cậu là Huyết yêu? Cậu nói được thì được thực sao?
Giang Tả nói:
- Không sai, tôi nói được là được. Nói thêm một câu nữa, đừng cản trở tôi.
- Cậu!
Giang Tả không nhìn Tích Vũ, xoay người rời đi:
- Đi thôi!
Chị em Lưu Thiến Thiến do dự một chút, cũng đi theo sau, nói thế nào đây, hai người cảm thấy Giang Tả còn đáng sợ hơn Tích Vũ.
Việc này không quan hệ với tu vi, đơn thuần chỉ là đáng sợ thôi.
Tích Vũ tức giận, khóe miệng nhếch lên phẫn nộ, sau đó cái gì cũng không quan tâm, trực tiếp công kích về phía Giang Tả.
Một thân cuồng dã, hoàn toàn không để ý tới hậu quả.
Giang Tả quay đầu lạnh lùng:
- Bắt cô ta lại!
Huyết Thổ động, trong lúc Tích Vũ không chú ý, trực tiếp đánh lén một chiêu.
Ầm!
Tích Vũ trực tiếp bị huyết quang do huyết thưởng đánh ra đánh trúng.
Lúc này, Tích Vũ mới phát hiện, tên Huyết yêu này lại có tu vi Nhị giai.
- Chỉ bằng cô, cũng dám càn rỡ trước mặt tôi? Ai cho cô dũng khí!
Giang Tả nói.
- Cậu!
Tích Vũ khí huyết công tâm, lồm cồm bò dậy, ho khan hai cái:
- Nơi này đã kinh động tới Huyết yêu, cậu cảm thấy bản thân có thể ra ngoài sao?
Thà làm ngọc vỡ, không làm ngói lành. Tích Vũ có chết cũng muốn kéo theo Giang Tả.
Huyết Thổ đầy khẩn trương, lần này xong đời rồi, chết chắc rồi.
Lưu Thiến Thiến lớn ôm Lưu Thiến Thiến nhỏ, lo âu nhìn xung quanh, mặc dù xung quanh không có động tĩnh gì, nhưng Huyết yêu vốn am hiểu ẩn náu, ai biết bây giờ có phải bọn họ đã bị bao vây không?
Lúc này, Giang Tả cầm Hàn Nguyệt đao lên, chuyển một vòng, một đám hàn khí bay ra:
- Càn rỡ!
Sau một tiếng càn rỡ, khí thế trên người Giang Tả đại biệt, khí thế thượng vị vương giả lộ rõ không chút che giấu.
Trước mặt hắn, dù là ai cũng sẽ bản năng cúi đầu.
Tích Vũ kinh hãi, Giang Tả như biến thành một người khác.
Nhưng thứ mà Tích Vũ càng kinh hãi hơn, đó mà xung quanh Giang Tả xuất hiện mất tên Huyết yêu, đám Huyết yêu này lại đang cúi đầu trước hắn.
Vừa rồi, hàn khí xuất hiện kia là đánh tới đám Huyết yêu này.
Tích vũ kinh hoàng, đám Huyết yêu cũng thấy lạnh run, hàn khí vừa rồi, thực sự dọa bọn họ.
Người này không có khí tức Huyết yêu, nhưng bên người lại có tiểu đệ Huyết yêu.
Rất có thể là một vị Huyết yêu đại lão.
Ẩn thân trước mặt một vị đại lão, không phải là tìm chết sao.
Lúc này, Giang Tả lại lần nữa mở miệng:
- Bắt cô ta lại!
Huyết Thổ không nói hai lời, lập tức xông về phía Tích Vũ, đám Huyết yêu còn lại cũng bản năng xông lên.
Bọn họ cùng cảm thấy, tựa như không thể cái lại lời người trước mắt này.
Tích Vũ muốn phản kháng, chẳng qua vừa động, đã nghe Giang Tả cảnh cáo:
- Muốn chết thì cứ phản kháng!
Tích Vũ dừng lại, cô không thể không dừng, cũng không thể không tin Giang Tả, người này dùng tư thái của bản thân, khiến Huyết yêu không dám trái lệnh.
Việc như vậy, cô chưa từng nghĩ tới, khó trách vừa rồi lại muốn trực tiếp đi qua.
Đúng là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, lần này Tích Vũ được thể nghiệm một cách chân thực nhất.
Đây, căn bản không phải tu sĩ 1.3 bình thường.
Huyết Thổ cùng chị em Lưu Thiến Thiến cũng kinh sợ không thôi.
Huyết yêu lại nghe lệnh người này?!
Giang Tả không nhìn cả đám, chờ Tích Vũ bị khống chế lại, mới xoay người rời đi, thuận tiện nói:
- Đi ra ngoài đi!
Lưu Thiến Thiến lớn thả Lưu Thiến Thiến nhỏ xuống, hai người cầm tay nhau đi theo.
Huyết Thổ đầy lo âu, thực sự trắng trợn ra ngoài như thế?
Có phải sẽ chết hay không?
Lúc này, một tên Huyết yêu cẩn thận nói:
- Cái này, ngài…
Giang Tả lạnh nhạt nhìn qua:
- Cho ngươi mở miệng?
Huyết yêu khẽ rung lên, ánh mắt kia, thực sự đáng sợ.
Hắn lập tức cúi đầu:
- Không, không dám!
Sau đó, Giang Tả tiếp tục đi về trước, thực ra Huyết Thổ vẫn rất lo lắng, mặc dù trấn áp được đám Huyết yêu này, nhưng Giang Tả vẫn không thể biết đường được.
Mà dù biết dường, cũng phải đi qua Huyết yêu đại trận, trận pháp kia, không phải Huyết yêu thì không thể đi qua.
Mà dù là Huyết yêu, con đường của đại lão cũng sẽ khác với đường bình thường, Huyết Thổ nào có thể yên tâm.
Hắn vốn còn muốn lén mang Giang Tả ra ngoài, nào ngờ vị chủ nhân này lại chán sống như thế?!
Đám Huyết yêu còn lại cũng nghĩ vậy, dù sao chỉ có Huyết yêu mới có thể ra vào nơi này, cho nên dù không hoài nghi Giang Tả là người, nhưng cũng hoài nghi hắn cũng không phải đại lão.
Tóm lại, chờ tới đại trận, là biết!
Nếu như không phải, vậy kiểu gì cũng phải lấy lại mặt mũi.
Tìm đường vốn là thế mạnh của Giang Tả, mà đã đi tới đây, cửa ra cũng không xa nữa.
Cầm đồng xu trên tay, Giang Tả một đường thuận lợi tới lối ra.
Dọc theo đường này, bọn họ cũng đụng phải một ít Huyết yêu, có điều cũng không có việc gì, nhất là sau lưng Giang Tả còn có một đám Huyết yêu nữa.
Không ai dám tùy tiện tới gánh rủi ro.
Đi tới cửa ra, Huyết Thổ khẽ thở phào một cái, may mà không sai đường, nhưng nguy hiểm giờ mới thực sự bắt đầu, một khi không đi theo con đường của đại lão, như vậy rất dễ bị nghi ngờ.
Như vậy, dù không bị đánh chết, cũng phải đánh tới hộc máu.
Giang Tả dừng lại, nhìn về đại trận phía trước, không khỏi hơi buồn cười.
Nói Huyết yêu ngu xuẩn quả không oan.
Trận pháp trước mắt có rất nhiều cách đi qua, chẳng qua cách dùng thân phận là dễ dùng nhất mà thôi.
“Đám Huyết yêu phía sau hẳn là muốn nhờ cái này để kiểm tra ta, đúng là ngu xuẩn.”
Lúc này, Tích Vũ cũng nhìn thấy trận pháp, trận pháp này đầy huyết quang, nếu làm bậy, rất có thể sẽ chết ở trong.
Muốn cô đi? Cô nhất định không xông loạn.
Hơn nữa, cô còn biết, đám Huyết yêu đang áp chế cô, đang muốn để Giang Tả đi đầu.
“Xong đời, sớm biết thế nào cũng phải chết, vừa rồi ta đã không thuận phục.”
Chị em Lưu Thiến Thiến thực sự ngốc, nhưng trận pháp vừa lóe lên, ai cũng hiểu nơi này không dễ qua.
Hai người có chút lo âu, rất sợ có vấn đề.
Nhưng lúc này, hai người thực không thể mở miệng, nếu hỏi, nhất định sẽ lộ.
Thấy Giang Tả không đi, một tên Huyết yêu cung kính nói:
- Ngài mệt không?
Giang Tả liếc hắn một cái, nhàn nhạt nói:
- Tiếp tục đi thôi!
Vừa nói, Giang Tả vừa đi đầu vào trong trận pháp, giờ khắc này, đám người đều nhìn chằm chằm Giang Tả, bọn họ muốn xem, người này muốn qua trận thế nào.
----------------
Phóng tác: xonevictory