Mục lục
Vợ Ta Là Thánh Nữ - Giang Tả (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vốn là Giang Tả cho rằng ly hôn với Tô Kỳ cũng không có gì đặc biệt, hoặc có lẽ là Tô Kỳ không quan trọng gì với hắn.

Nhưng khi vừa nhìn thấy Tô Kỳ, vô số trí nhớ trong đầu hắn đều hiển hóa rõ ràng, toàn bộ trí nhớ đều có ấn ký của Tô Kỳ.

Hắn quen Tô Kỳ mười năm, mười năm a, trong vô số năm tháng, mười năm chỉ đáng một cái búng tay.

Nhưng trí nhớ ngắn ngủi, lại là trí nhớ khắc sâu nhất của hắn.

Bây giờ làm lại lần nữa, lại đã biết Tô Kỳ ra ngoài làm gì.

Muốn để hắn nói lời chia tay, thực không dễ dàng như vậy, về lý trí, hắn có thể tự thuyết phục bản thân, nhưng tiềm thức lại nói cho hắn biết là không được, thậm chí còn trực tiếp ép lý trí xuống.

Chỉ cần Tô Kỳ xuất hiện trước mặt hắn, loại tiềm thức này sẽ nhảy ra.

Giang Tả cười tự giễu.

Sau đó liền không nghĩ thêm.

Nếu đã không thể ly hôn, không muốn ly hôn, vậy thì không ly hôn.

Kế hoạch, dự định… để qua một bên.

Rời khỏi trung tâm giao dịch, Giang Tả liền về nhà.

Hắn cần kiểm tra lại thu hoạch hôm nay, một tấm thuẫn, một cây đao. Trong năm món vũ khí mà hắn mua, Xích kiếm quả thực là tốt nhất, nhưng lại không hợp với Giang Tả.

Đó là một thanh kiếm có tính chất trưởng thành, nhưng Giang Tả tin tưởn, bất luận thanh kiếm này trưởng thành tới mức nào, cũng không thể vượt qua hắn, vậy lúc đó cũng chỉ là gân gà.

Còn không bằng thanh đao này, khởi điểm cao hơn Xích kiếm một ít.

Giang Tả sờ sờ lưỡi đao rét lạnh, nhẹ giọng nói:

- Hàn Nguyệt, nắm giữ Đao hoàng thế, trong chứ tuyệt mệnh hàn khí, tựa như kịch độc khiến người cảm thấy huyết dịch ngưng tụ, thương cân động cốt.

Khởi điểm của cây đao này có chút cao, cho nên Giang Tả không mở hết phong ấn.

Chỉ thử mở một tia Hàn khí, đủ cho hắn dùng là được.

Về phần tấm thuẫn, cái thuẫn này có chút xấu xí, cơ bản là nguyên tác từ mai rùa nào đó, điều khiến Giang Tả bất đắc dĩ, là thứ này có vẻ như không được chế tác.

Có điều Giang Tả cũng nhìn được thứ này không thường, cụ thể là gì thì hắn không biết.

Nhưng dù sao cũng là thứ tốt, không cần mở phong ấn thì nó cũng có thể đỡ được đòn chính diện.

Giang Tả thiên về công kích, giết người mới là con đường chính xác của hắn.

Cầm một cái thuẫn hoàn toàn là dệt hoa trên gấm, thực tế hắn chỉ cần Hàn Nguyệt đao là đủ rồi.

Xích kiếm không thích hợp, Phá Thiên thương không may mắn, Vô Ảnh chủy thủ quá yếu, chỉ có thanh Hàn Nguyệt đao này mới là thứ hắn cần.

Thu lại Hàn Nguyệt đao cùng tấm thuẫn, Giang Tả lại đi kiểm tra quả trứng kia, quả trứng vẫn nằm đó lặng lẽ.

Giang Tả có chút do dự, nên chờ nó tự nở, hay là hắn thôi hóa?

Hay là trực tiếp bán?

Giang Tả nghĩ một hồi, lại hỏi vào trong nhóm xem có người muốn mua không.

Có điều vừa mở nhóm, đã thấy Xích Huyết Đồng Tử gửi link livestream.

Xích Huyết Đồng Tử:

- Các vị đạo hữu, livestream tư nhân, có mã hóa, mau tới chứng kiến thần khí xuất thế.

Lục Nguyệt Tuyết lập tức nói:

- Cậu đã bắt đầu giải phong sao? Bên này tôi còn đang chuẩn bị, mấy người kia đều nghĩ tôi bị điên, làm sao bây giờ? Chẳng may tôi thất bại thì làm gì còn mặt mũi gặp người?



Ma Tu Mặc Ngôn gửi icon lêu lêu:

- Theo tôi thấy, không cần lo lắng, vừa rồi tôi mới khoe với sư phụ, sư phụ tôi ra giá một viên Bát phẩm Linh thạch, ha ha. Tôi không bán, tức chết ông ấy!

Thấy lời này, Giang Tả khẽ nhếch miệng, có điều nhanh chóng thu lại.

Liễu Y Y gửi sticker khinh bỉ:

- Sư phụ cô có đệ tử như vậy đúng là đáng thương, có điều mọi người đang nói gì vậy?

Trần Ức nói:

- Tôi cũng không hiểu, tức chết gì vậy?

Tiêu Tiểu Mặc nói:

- Vào xem livestream đi, Xích Huyết Đồng Tử đang phát đó, hắn đang giải thích.

Giang Tả híp mắt, sau đó click vào link trực tiếp.

Nơi này là một quảng trường tương đối lớn, Xích Huyết Đồng Tử đang đứng giữa quản trường, trong tay cầm một thanh xích kiếm, kiếm này nhìn qua muốn bao nhiêu bình thường thì có bấy nhiên tầm thường, nói toẹt ra thì là đồng nát sắt vụn.

Biên Hải Đao Khách hỏi:

- Xích Huyết đạo hữu làm gì vậy?

Tiêu Tiểu Mặc trả lời:

- Ai biết, nghe hắn bảo thì là có thần kiếm xuất thế.

Lục Nguyệt Tuyết lập tức nói:

- Đây là Xích kiếm, nhất kiếm kinh cửu tiêu, huyết quang thập tứ châu, nếu như Xích Huyết Đồng Tử thành công vả mặt, tôi cũng sẽ livestream.

Liễu Y Y gửi icon phẫn nộ:

- Đến cùng là có chuyện gì, tại sao không ai giải thích vậy?!

Lúc này Xích Huyết Đồng Tử nói:

- Các vị đạo hữu, mọi người hẳn đã đông đủ, vậy mau xem kiếm trong tay tôi.

Xích Huyết Đồng Tử lấy thanh kiếm gỉ ra:

- Kiếm này tên Xích Kiếm, từng là bội kiếm của Huyết Tôn từ Viễn Cổ, hôm nay được Xích Huyết Đồng Tử tôi đạt được, mời các vị đạo hữu tới đây, không phải để khoe khoang, mà để làm chứng. Làm chứng xem tôi vả mặt chư vị sư huynh cùng sư phụ tôi thế nào.

Lúc này, ống kính quay tới mấy người khác đang trợn trắng mắt, bọn họ đều nhìn Xích Huyết Đồng Tử như kẻ ngốc.

Tiểu sư đệ mất mặt vậy, bọn họ cũng bất đắc dĩ, mất mặt cũng muốn mở livestream cho mọi người xem, người trẻ tuổi bây giờ đúng là thú vị.

Lúc này, ống kính lại quay về phía Xích Huyết Đồng Tử:

- Hẳn là các vị cũng nghi hoặc, đây chỉ là một thanh kiếm gỉ mà thôi? Sao lại gọi là Thượng Cổ thần kiếm? Thực tế các vị không sai, nhưng thanh kiếm này đang bị phong ấn, chờ tôi mở phong ấn, nhất định có thể danh chấn tứ phương.

Ma Tu Mặc Ngôn lên tiếng:

- Mau một chút, đừng có dài dòng.

Trần Ức:

- Gặm dưa chờ!

Dương Mộc:

- Chia tôi một chút.

Tiêu Tiểu Mặc:



- Cút đi!

Lưu Vũ:

- Tại sao tôi không có cảm giác tồn tại nhỉ?

Lúc này Xích Huyết Đồng Tử không chơi ngông nữa, hắn bắt đầu truyền đạo Linh khí cuối cùng vào trong phù văn.

Biên Hải Đao Khách kinh ngạc nói:

- Đây là phù văn cấm chế? Đúng là lợi hại nha, lăng không họa phù, không tầm thường!

Ma Tu Mặc Ngôn hỏi:

- Cái này là cái gì? Tu vi cao lắm sao?

- Tu vi thì không cần, nghe nói 1.1 cũng có thể làm được, nhưng chưa bao giờ nghe qua có 1.1 nào thành công làm.

Ma Tu Mặc Ngôn:

- Ồ, 1.1 cũng có thể thành công, vậy cũng chẳng lợi hại lắm nha!

Biên Hải Đao Khách: “…”

Có vẻ cũng có lý.

Giang Tả nhìn mấy tên gia hỏa nói chuyện phiếm, câm lặng không còn gì để nói, chỉ có thể nhìn sang Xích Huyết Đồng Tử, hắn muốn biết Xích kiếm cất giữ bao nhiêu lực lượng.

Lục Nguyệt Tuyết nói:

- Đừng kéo dài thời gian, được rồi thì làm đi!

Quả nhiên, Xích Huyết Đồng Tử đã bổ sung đủ năng lượng cho phù văn.

Lúc này, Xích Huyết Đồng Tử cầm kiếm chỉ trời:

- Tới đi, kiếm của ta!

“Tên ngốc”

Đám người cùng nghĩ, Giang Tả cũng không ngoại lệ, hắn có chút xấu hổ thay Xích Huyết Đồng Tử.

Một hồi lâu sau, Xích kiếm cũng không phản ứng.

Xích Huyết Đồng Tử có chút ngớ người.

Lục Nguyệt Tuyết lập tức gửi tin:

- Thất bại sao?

Ma Tu Mặc Ngôn:

- Phá Hiểu đạo hữu, chuyện này là thế nào?

Biên Hải Đao Khách hỏi:

- Bản đạo nhìn biển sao, bấm tay tính toán, phát hiện chuyện này nhất định có kỳ quặc, thế mà Phá Hiểu đạo hữu nhìn không thèm chớp mắt luôn.

Liễu Y Y:

- Biên Hải đạo hữu, tại sao anh lại ưu tú vậy chứ?

Trần Ức: “…”

Tiêu Tiểu Mặc:

- Quần chúng gặm dưa đi ngang qua.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK