Mục lục
Mối tình âm dương vĩnh cửu (full) – Quan Thanh Tiêu (Truyện tác giả: Kiến Tự Như Diện)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dịch: Vi Vu

Tôi nhảy ra, nhìn La Hầu nói:" các ngươi đừng công tư chẳng phân biệt, công chúa quỷ này hại bao nhiêu người, các ngươi biết không? Các ngươi không thấy khắp nơi đều là thịt nát và phần còn lại của tay chân đã cụt sao? Mà còn muốn bao che? Các ngươi không phải Tôn Thần Tiên Gia hả?"

La Hầu khẽ cười, nói: "Vậy thì sao? Chúng ta không có bất kỳ thần chức nào trói buộc, hừ..... Còn nữa, thần phạt thì sao, La Hầu Kế Đô vốn là nghịch nhật nguyệt mà đi, thời tiết không thể thiếu, thần phạt cũng chỉ là đi ngang qua sân khấu mà thôi, ai có thể làm gì chúng ta?"

" ai da, thiếu niên phản nghịch? Ngươi cho rằng lão tử không dám cắt đứt quan hệ với ngươi sao?" Anh tôi chạy đến bên cạnh tôi, phun trào nói:" trên Cửu Trùng Thiên, Tiên Gia cả ngày không có việc gì liền bắt một đống người, muốn tiêu diệt ngươi bên trên còn có những tôn thần khác, ngươi còn cho rằng mình không thể thiếu sao?"

La Hầu nhíu mày không vui hỏi anh tôi: " Ngươi là ai?"

" Người nhà mẹ đẻ được chưa? Các ngươi nếu cùng em rể ta đánh lộn, ta nhất định sẽ cùng các ngươi đánh lộn, lập trường kiên định, không cần hoài nghi!" Anh tôi khó chịu trừng mắt nhìn hắn.

Tôi đưa tay kéo kéo anh tôi, ý bảo anh không nên khiêu khích tôn thần, dù có như thế nào thì đây cũng là Tôn Thần thuộc hạ của Tử Vi Đại Đế, còn là hai vị Tinh Quân phản nghịch nữa.

Giang Khởi Vân khẽ nhíu mày nói với tôi: " Tiểu Kiều, em lui sang một bên, không cần dài dòng với hai tên ngốc này!"

Vừa dứt lời, La Hầu Tinh Quân cười lạnh nói:" đó là, chúng ta mạnh ai người đó làm, muốn ngăn cản, liền đến đây..... "

Khiêu khích?


Tôi còn chưa ngu đến mức đó.

Tôi cùng anh tôi và Tiểu Nghiệt cũng không có khả năng đối nghịch với hắn.

Nhưng là tôi có thể nghĩ biện pháp thu phục Chu Hơi Thị.

Tội ác đầu đảng không tiêu trừ, hậu hoạn sẽ là vô tận.

La Hầu thiếu niên mặc đồ trắng, thần thái ngạo mạn, ánh mắt giễu cợt, đứng nhìn xem " phàm nhân con kiến" chúng tôi đấu tranh như thế nào.

Lòng tôi có chút bốc hoả, Tôn Thần Tiên Gia thật là ghê gớm, nhưng bình định, tuân theo âm dương, như thế mới là chính đạo không phải sao?

Sao có thể vì ân oán riêng tư, thậm chí là bực bội, liền tùy ý thao túng cho ác nhân ác quỷ?

Tôi giơ tay bấm tay niệm thần chú, ngón giữ đặt vào lòng bàn tay, bốn ngón còn lại duỗi ra, ngón út lướt qua ngón ba, bốn rồi móc vào ngón cái.....

La Hầu cười nói:" ồ, còn biết Tử Vi Phục Ma Ấn..... "

Vô nghĩa, cũng không nhìn xem Tử Vi Đại Đế của Giang Khởi Vân là ai, chỉ quyết của vị Đại Tôn Thần này, tôi đã cố gắng luyện tập.

Nếu muốn thu phục Chu Hơi Thị, chỉ dựa vào lập ngục thu tà là không thể

Có Tử Vi Phục Ma Ấn thêm vào, quỷ môn được triệu hồi lần này rất lớn, hơn nữa tôi còn hướng Đông Phương Quỷ Đế cầu nguyện, trong quỷ môn, xiềng xích bay ra đều mang theo một chút ánh sáng.



Chu Hơi Thị bị xiềng xích quấn thân, nhưng vẫn cười nói:" không phải đã nói rồi sao? Đế Quân Đại Nhân cho ta thời gian 400 còn chưa tới, haha..... quy tắc của Minh Phủ trước mắt không thể làm gì được ta!"

Tức chết tôi, nếu như vậy, không thể thu phục cô ấy? Khó trách cô ấy lại không sợ.

Thân hình của Giang Khởi Vân vừa động, thì Kế Đô lập tức nhảy lên ngăn anh ấy lại:" Đế Quân, ngươi là Tôn Thần của Minh Phủ, loại tiểu quỷ này mà cũng cần ngươi tự mình ra tay sao? Đừng làm loạn, chuyện này có gì to tát, để tiểu mỹ nhân của ngươi giải quyết đi.... Nếu ngươi nhàn nhạ quá, không ngại chúng ta có thể tiếp tục cuộc chiến chưa kết thúc lần trước."

“… Cút ngay.” Giang Khởi Vân tức giận nói.

Kế Đô chế nhạo: " Lấy kiếm nói chuyện."

Trong nháy mắt, trường khí bùng nổ giữa hai người suýt làm nổ tung thôn trại này.

Tôi bị anh tôi đè xuống đất để né tránh những tấm gỗ đang bay loạn, Chu Hơi Thị đột nhiên thoát khỏi xiềng xích, lao về phía tôi.

"Mộ Tiểu Kiều! Ngươi khắp nơi đối nghịch với ta! Không giết chết ngươi, ta không cam lòng!"

Ta cũng thế, không giết chết ngươi, ta cũng không cam lòng.

Tôi giơ tay, dùng Tím Tiêu Như Ý của Cửu Thiên Ứng Nguyên Phủ ngưng tụ thành kiếm, cùng với anh tôi đồng thời lao về phía cô ấy --- không thu phục được ngươi, thì cũng phải làm ngươi tan thành tro bụi.

La Hầu giễu cợt nhìn chúng tôi, vẫn như cũ không nhanh không chậm biến ảo hoa sen của hắn.

Những cánh hoa nổi lên, trong lòng chúng tôi càng thêm lo lắng hơn. Đọc nhanh nhất tại Tamlinh247.com

Bất ngờ bắp chân của tôi bị một đôi tay hung hăng túm chặt, thình lình làm tôi ngã xuống bùn! Thi thể của Từ Nhã Kỳ bị Chu Hơi Thị sử dụng

Quỷ khí của Chu Hơi Thị như đao, điên cuồng bay vào người tôi, túi xách của tôi bị xé thành những mảnh nhỏ, đồ vật bên trong rơi ra đầy đất, bị trường khí của Giang Khởi Vân và Kế Đô đang chiến đấu thổi bay.

Chiếc túi nhỏ đeo vai mà mỗi lần ra ngoài với anh tôi tôi đều mang theo, là một chiếc túi thêu bình thường, bên trong có khăn ướt, băng đô, một chiếc gương nhỏ và một chiếc lược.

Ách, còn có ít phù chú, và..... Và hộp gỗ đào....

Hộp gỗ đào bị trường khí làm cho trấn động, ở trong bùn đất bụi bẩn lăn đi một đoạn thật dài, cuối cùng dừng ở dưới chân của La Hầu Tinh Quân.

Hắn lạnh lùng nhìn chiếc hộp gỗ nhỏ, ngoắc ngón tay, chiếc hộp từ dưới đất bay vào trong tay hắn

“... Đây là cái gì?” Với vẻ mặt khinh thường, hắn đưa tay mở nắp hộp——

Trong nháy mắt, tôi cho rằng thiên địa sẽ bị đảo lộn.

Nơi này, rõ ràng là một mảng mây đen mịt mù, hắc khí lượn lờ.

Dưới chân, mặt đất cũng tràn ngập quỷ khí u ám, ác niệm tĩnh mịch.



Ngay cả những ngọn núi xung quanh cũng trở nên tiều tụy tiêu điều, hơi thở thoi thóp.

Nhưng lúc La Hầu Tinh Quân mở chiếc hộp ra, một tia sáng yếu ớt từ mặt đất lóe lên——

Như thể chúng đang đứng trên những đám mây, phát sáng trong những kẽ đất dưới chân chúng tôi vậy!

Thần ưng đang lơ lửng trên bầu trời, Mộ Vãn Thần từ trên lưng đại bàng hét lên: "Mộ Tiểu Kiều! Pháp môn đã khởi động!"

Pháp môn? Pháp môn gì?

“ Mộ Tiểu Kiều!!” Giang Khởi Vân cùng Kế Đô đánh đến long trời nở đất, nhưng vẫn bớt chút thời gian gọi tên tôi.

Thanh âm mang theo một tia lo lắng cùng một tia mong đợi.

Còn mang theo một chút tình yêu sủng nịnh.

Tôi hít một hơi thật sâu, đưa tay lên, tay trái hướng về phía trước, tay phải hướng xuống dưới... Thất Bảo Kiên Lâm Quyết.

Sư tôn đại nhân, đệ tử bất hiếu, xin ngài phù hộ, thời khắc mấu chốt xin ngài ban cho ta chút thần lực......

Nếu không Giang Khởi Vân nhất định sẽ quở trách ta đến đời này không dám ngẩng đầu lên.

" Phong Đô đêm hác, chợt lấy quang huy. Chiếu ra u hồn, tới di hương mi. Linh phù hỏa liên, trăm hài tự phi…… "

Lúc tôi niệm kinh Tiêu Diễn Diệt Tội, những vong hồn xung quanh lần lượt bị nhạt đi và cuối cùng biến mất tại chỗ - như thể họ bị ánh sáng dưới chân hút đi!

Đây là chuyện gì?

Chu Hơi Thị kinh hãi nhìn xung quanh, quay lại nhìn thiếu niên mặc đồ trắng La Hầu Tinh Quân, La Hầu lạnh lùng nhìn cô ấy cười nói:"... Đây là cơ duyên, không phải Bổn Tinh Quân thất hứa.... "

Đi thôi

Cô ấy điên cuồng gào thét, mặt đất dưới chân giống như đầm lầy giữ chặt cô ấy.

Đôi mắt tôi khẽ nhắm lại... Giang Khởi Vân đã chuẩn bị về sau cho tôi, tôi biết là cái gì.


Hai chiếc hộp gỗ đào, một âm một dương, không gian hư vô, có thể ngăn cách quỷ khí.....


Chân tôi đột nhiên trống rỗng, toàn thân chấn động!


Sao sao? Ngay cả tôi cũng sẽ bị rơi vào sao?!


"Tiểu Kiều ——!!!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK