Mục lục
Mối tình âm dương vĩnh cửu (full) – Quan Thanh Tiêu (Truyện tác giả: Kiến Tự Như Diện)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giang khởi vân khẽ cau mày:” trước khi bọn chúng biết tự bảo vệ mình, vẫn nên để ý đến chúng nhiều hơn, cho dù có kim sắc trọng liên và bùa hộ mệnh bảo vệ, nhưng cũng phải đề phòng người có lòng dạ độc ác”

Tôi lấy khoá Khổng Minh ra khỏi tay anh ấy:” hai cái hộp này cho em mượn nhé”

” Em thích thì cho em luôn”. Anh ấy duỗi tay ra ôm tôi, vừa chạm môi vừa hỏi:” ….. Em muốn làm gì?”

” Bảo vệ hai tiểu bảo bảo của chúng ta, làm mẹ phải mạnh mẽ lên mới được, chờ bọn chúng trưởng thành, có thể bảo vệ chính mình, lúc đấy nhiệm vụ cơ bản của em đã hoàn thành rồi”. Tôi cười nhìn anh ấy.

Trong ánh mắt của Giang Khởi Vân mang theo ý cười, anh ấy dán vào lưng tôi, thấp giọng nói:” nhiệm vụ của em, không phải là chăm chỉ tu hành, cùng ta tới lui ba giới sao?”

Gia hoả này, lại muốn tôi sinh con nữa à?

“….. Nếu bước vào tiên đường, có thể tính là hậu thiên đắc đạo, ta và em có làm cũng không thể mang thai, em phải suy nghĩ rõ ràng”.

” Vậy em sẽ đi mua bao cao su?” Tôi quay đầu lại hỏi.

” … Không được”. Vị bạo quân này nhà tôi nhất quyết không thoả hiệp.

Tôi bĩu môi, làm sao bây giờ?


” Hay là ….. anh Đừng để lại bên trong người em…..”

” Nghĩ cũng đừng nghĩ “. Anh ấy đè tôi lên cửa sổ:” em, lá gan càng ngày càng lớn, ta nói với em bao nhiêu lần rồi, như vậy là đang nuôi em, đừng không biết tốt xấu”

” Ahhh ~~~ nhưng nếu nuôi dưỡng như này, sang năm lại có thêm tiểu bảo bảo nữa à!” Tôi cố gắng phản đối:” có nhiều tiểu bảo bảo trông nom sẽ rất mệt! Anh không rảnh, em lại không thể trông”

” Có thể phái người đến trông, chỉ là em không yên tâm thôi, ở Âm Cảnh Thiên Cung còn thiếu thị nữ sao?”

“….. Bọn họ không biết sử dụng máy móc”

” Để bọn họ học.”

“Anh … anh thật sự muốn em sinh thêm bảo bảo sao?”

Tôi dở khóc dở cười ngồi dậy, anh ấy ôm tôi vào lòng, hôn lên ngực tôi

” Nếu không… ” Ngữ khí của anh ấy đều đều.

Nếu không thì sao? Tôi cúi đầu dò hỏi anh ấy

Anh ấy ôm chặt eo tôi, vừa hôn vừa ngước lên nhìn tôi.

“… Có cách nào khiến ta yêu em hơn không?”



” Tiểu Kiều, thọ mệnh lâu dài cũng không tốt, năm tháng dài sẽ khiến em cảm thấy hụt hẫng….. Thêm mấy tiểu tử, lúc nhàm chán, em sẽ cảm thấy vui vẻ hơn…….”

Anh ấy luôn như vậy, không thể giải thích được luôn khiến tôi mềm lòng, ở thời điểm kết hợp chặt chẽ, loại cảm giác chôn sâu trong cơ thể khiến da đầu tôi tê dại, cả người run rẩy

” ….. Thân thể của em đã biến mềm, có chút kịch thích cũng không chịu nổi”. Anh ấy khẽ cười, nhẹ nhàng ôm tôi trấn an.

” Là tâm biến mềm……” Tôi sửa lại.

Ngoài miệng nói không sinh thêm tiểu bảo bảo, nhưng thân thể lại không cự tuyệt lúc anh ấy tiến vào, bây giờ vẫn là thời kỳ an toàn, nội tâm tôi cũng muốn sa vào một thời gian, chờ chu kỳ của tôi khôi phục, lúc đó kỹ càng suy xét vấn đề này.

Sản nghiệp của Mộ Gia là Âm thương.

Là hậu nhân của thế gia âm thương, anh tôi trời sinh đã có rất nhiều đặc điểm, thích hợp kiếm cơm bằng nghề này. Ngôn Tình Sắc

Dù sao, đây cũng là chuyện bí mật trong vòng tròn của chúng tôi, không thể mang ra khắp nơi công khai được

Sáng sớm hôm nay, anh và bố tôi bắt đầu dọn dẹp nhà kho, ở tầng hầm rất nhiều thứ đã được cất giữ nhiều năm, gần như bị lãng quên.

” Chết tiệt! Lão già thúi, thứ này là gì, trông có vẻ giống máu”. Anh tôi vẫy tay, ném cái hộp trạm khắc kia sang một bên.

Tôi đang chuẩn bị đi ra ngoài, nghe được lời này liền quay đầu lại nhìn.

Bên trong chiếc hộp chạm khắc kia có thứ gì đó dính dính nhão nhão, có màu đen, nhưng dùng tay cọ vào thì nó lại có màu đỏ sẫm.

“…… Hẳn là đồ cũ mà năm xưa ba quý trọng?” Tôi mở miệng chêu chọc.

Bố nghiêng đầu suy nghĩ hồi lâu, cũng không nhớ được mình đã lấy thứ này từ khi nào.

” Loại đồ vật dễ dàng dẫn dụ quỷ đến nhà, mà ba cũng thu thập được, cái này hẳn là đã hết hạn sử dụng rồi!” Anh tôi kinh tởm, đưa tay đến vòi nước rửa tay.

” Nhưng thứ này có gặp phải cũng không thể ném lung tung, ném lung tung là điều cấm kỵ”. Bố tôi mạnh miệng giải thích:” cho nên mới cất vào nhà kho.”

Anh tôi thấy tôi đeo túi xách, hỏi:” em muốn ra ngoài à?”

“Vâng, em đã hẹn với Tống Vi.”

“Cẩn thận, cẩn thận bọn biến thái… nha đầu Tống cũng là một nữ lưu manh”. Anh tôi dặn dò

phun……

Tiểu Nghiệt đeo hai ngôi sao nhỏ trêи đầu, bị tôi đặt trong túi xách, chỉ để lộ ra cái đầu ra.

Nói nói với tôi:” người đi đâu vậy?”

” Ta cũng có bạn bè giao lưu chứ! Ngươi nói chuyện nhỏ giọng một chút, đừng để người khác phát hiện”.



“…. Ngày thường ta thấy người cửa chính không đi, cửa phụ không đến, đế quân đại nhân rốt cuộc vì sao lại thiên vị người như vậy,….. Nhìn người như thế nào cũng không giống một người tài đức”. Nó khẽ hừ một tiếng

” Ta đi mua quần áo cho sủng vật nha”

“… Nhưng người lại nhỏ nhắn xinh xắn, tính tình cũng không tệ lắm, có chút tính tình không tốt đế quân đại nhân cũng sẽ dung túng.”

Trời ơi, con mèo này, đến của hàng nhà tôi không được mấy ngày, mà đã học được cách xem sắc mặt mọi người rồi.

Nhưng ngươi cũng đừng kiêu ngạo như vậy, được không?

Hôm nay tôi hẹn Tống Vi, lâu lắm rồi không gặp cô ấy, làm tôi có chút áy náy, tôi có một người bạn học mà như bạn tình vậy, lần trước cô ấy gọi đến nhà cô ấy chơi, nói em trai cô ấy u mê quỷ quái như bị tẩu hoả nhập ma, tôi đồng ý rồi nhưng chưa làm được.

Không biết lâu như vậy rồi chúng tôi không liên lạc với nhau, mối quan hệ của tôi và cô ấy có trở nên xa cách không

Tôi suy nghĩ quá nhiều rồi, vừa bước xuống taxi, cô ấy từ trong nhà chạy ra ôm chặt tôi…… Cụ thể hơn là Ôm ngực!

” Ahh~~~ thật là mềm mại ngọt ngào, khó trách chồng cậu cứ lao vào mà không thể kiềm chế, Tiểu Kiều sao cậu lại có thể mềm mại non mịn như vậy”

” Nữ, nhân, háo, sắc, này….. Đây là ban ngày trêи đường phố đó”. Tôi thật phục cô ấy, nhanh chóng đẩy trán cô ấy ra.

” Không sao đâu, tôi không ngại khi người khác nghĩ tôi và cậu bê đê”. Cô ấy kéo tay tôi, ngẩng đầu bễ nghễ nhìn xung quanh, như muốn khoe khoang với tất cả mọi người vậy.

” Này, Tiểu Kiều, cậu nuôi sủng vật sao? Nuôi hai tiểu bảo bảo còn chưa đủ mệt hả? Con mèo này nhìn thật đẹp nha”. Tống Vi cúi xuống, nhìn tiểu linh miêu cái đầu lộ ra khỏi túi xách.

Tôi nhanh chóng nhắc nhở cô ấy:” đừng chạm vào nó, con vật nhỏ này rất hoang dã, lần đầu tiên thấy nó, tôi đã bị nó cào cho một nhát rồi”.

Tống Vi nhanh chóng rụt tay lại, kéo tôi về nhà cô ấy.

Nhà cô ấy là Giang Khởi Vân hỗ trợ xem, được Tôn Thần xem nhà cho có khác, quả nhiên không giống với người thường, bố mẹ cô ấy trông tinh thần rất tốt, một nhà hoà thuận vui vẻ.

Vấn đề chính là em trai cô ấy, người trải qua sự kiện thần quái, nên đối với sự kiện thần quái cả đời này sẽ sợ hãi, càng sợ lại càng muốn tìm kϊƈɦ thích, hắn đã tự mình lên các diễn đàn tạo một thư mục ở đó, còn làm chủ sự kiện thần quái, như wechat, weibo, QQ….. Các loại diễn đàn.

” Cậu nhìn xem, vậy đó, lại còn không có ý định học tập! Vốn dĩ đã đi học được một năm, bây giờ lại muốn nghỉ học, lại còn nói muốn đi bái sư gì gì đó, quả thật bị tẩu hoả nhập ma rồi”. Tống Vi mở máy tính của em trai lên cho tôi xem

Hai chị em bọn họ tình cảm thật tốt, không có chuyện gì bí mật cả, lúc này em trai cô ấy đang đi học bổ túc, Tống Vi vừa mắng vừa mở ra diễn đàn mà em trai cô ấy làm chủ.


Đó là một nơi lộn xộn, tôi hoảng loạn nhìn thấy một người phát sóng trực tiếp lúc tự sát


Đây là cái gì?


Dịch vi vu


———————

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK