Mục lục
Mối tình âm dương vĩnh cửu (full) – Quan Thanh Tiêu (Truyện tác giả: Kiến Tự Như Diện)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lão đạo sĩ Thanh Nguyên cười nói:” Mộ cô nương, không nên gấp gáp, có lẽ người thi thuật đã không còn trêи thế gian này từ lâu rồi, cho nên chỉ lưu lại một chút độc dược ở trong mà thôi, nhưng ta lại cảm thấy tà khí đã ngưng kết quá nhiều năm, lúc ngươi chạm vào hộp phấn, có cảm thấy cái gì bất thường không?”

Anh tôi nghiêng đầu nghĩ một hồi, nói:” ta chỉ cảm thấy có mùi hương sặc mũi, sau đó cảm thấy phấn bên trong giống như máu, rất ghê tởm, ta nhanh chóng đi tẩy rửa, sau cũng không thấy có gì bất thường, chỉ là gặp ác mộng thôi, sau khi ác mộng bị cắn nuốt, cũng không còn cái gì cả, chỉ là nhiệt độ cơ thể hơi thấp mà thôi”

” Anh đừng lại biểu lộ ra một bộ dáng cái gì cũng không thèm để ý, cái này liên quan đến mạng nhỏ của anh đấy”!. Tôi nhịn không được mà dơ tay tát anh tôi một cái

Lâm ngôn thấm lo lắng nói:” lão tiên sinh, có biện pháp nào trị liệu không?”

Lão đạo sĩ Thanh Nguyên sờ râu của mình, gật đầu nói:” làm nhương tinh là đúng rồi, nhưng lại không biết tà khí ác ý phát ra từ đâu, dùng nhương tinh để xua đuổi hung ác, trừ tà hoá sát, trước tiên phải đảm bảo sức khoẻ của thân thể”

Tôi nghe lời nói này của ông ấy, có vẻ như ông ấy đã đáp ứng làm nhương tinh cho anh tôi:” đạo trưởng, ngài có thể làm nhương tinh cho anh tôi không?”

Ông ấy ha hả cười nói:” lão đạo ta, 23 năm rồi chưa có làm nhương tinh —- ngươi năm nay bao nhiêu tuổi?”

Anh tôi trả lời:” cùng với thời gian ngài không làm nhương tinh nữa”.

” Cũng coi như có duyên phận, được rồi, ta sẽ làm cho ngươi”


Lão đạo sĩ Thanh Nguyên đáp ứng, phân phó cho đồ đệ đi chuẩn bị đồ dùng.

Tôi vội vàng đi theo vị đạo sĩ trẻ tuổi kia ra ngoài Đạo Quán, hỏi hắn chi phí ” kết duyên” thế nào.

Cái gọi là kết duyên chính là một tiếng khen, kiểu như không thể hỏi các đại sư thu phí bao nhiêu?

Cho nên, quan hệ mua bán, phục vụ đều trở thành quan hệ kết duyên.

Tiểu đạo sĩ lắc đầu nói:” cái này ta cũng không biết, thái sư đổ đã hơn 20 năm không có xuống núi, ta nào biết sư phụ làm nhương tinh thu bao nhiêu chi phí … Các ngươi tự đưa đi, tiền đối với thái sư tổ không mấy ý nghĩa, vì ngài ấy không quan tâm”

Ách, hắn đã nói như vậy….. Tôi nhanh chóng quyên góp một khoản tiền cho Đạo Quán lấy danh nghĩa là anh tôi.

Tôi cảm thấy mình quyên góp như vậy là đủ rồi, 500 ngàn tiền phí kết duyên hẳn không không thấp đúng không?

Đạo sĩ trung niên quản lý Đạo Quán, cười ha hả nhận lấy, còn thần bí chớp mắt: ” thái sư tổ ra tay, các ngươi không cần lo lắng”

Như vậy là tốt rồi.

Tôi trở lại nhà tranh sau núi, lâm ngôn thấm ngồi trong sân, dùng điện thoại tra hàng dược

Tôi bước vào an ủi cô ấy, nói:” cô đừng tra nữa, trêи mạng sao có thể giới thiệu chi tiết kỹ càng được? Nhiều nhất chỉ là một số danh từ giải thích, và một nội dung khoác lác thôi”



” Tôi phải làm sao? Tiểu Kiều tôi rất lo lắng……” Giọng nói của cô ấy như muốn khóc vậy

Tôi nhìn cô ấy, đột nhiên nhớ ra lời anh tôi nói.

Nhà chúng ta làm nghề này lấy vợ quá khó khăn, nữ nhân vốn dĩ là thuần âm, quanh năm cùng ɦσα ɦuyệt tiếp xúc rất dễ dàng chết sớm, em có thấy mẹ mình không? Anh tính sẽ độc thân không lấy vợ

Cái này không phải là vấn đề liên quan đến âm khí, mà là vấn đề … Nghiệp chướng

Âm thương gia tộc, nghiệp chướng sẽ không ít, cho dù có thiện niệm cẩn thận đến đâu, cũng không tránh khởi những nguy hiểm mà người bình thường không thể tượng tượng được

Anh ấy không muốn làm bạn nữ của mình lo lắng hãi hùng, hoặc lo lắng sốt ruột, đúng không?

Đặc biệt là lâm ngôn thấm, một người ngoài vòng tròn

” Không sao đâu, vị trưởng lão này rất lợi hại, ông ấy làm nhương tinh hẳn là rất hữu dụng! Nếu vô dụng... Tôi có thể đi thỉnh cầu tôn thần mà, đúng không? Anh tôi chính là đại cữu tử của U Nam và Vu Quy, làm sao có chuyện gì được, yên tâm đi!” Tôi an ủi vài câu.

” Đúng, đúng!” Cô ấy không ngừng gật đầu.

Cô ấy trầm mặc một hồi, đột nhiên cười cười nói:” ….. Hoá ra thích một người sẽ lo lắng như vậy”

” Đúng vậy, còn phải xem đối phương nghĩ cái gì, lo lắng cái gì, có an toàn hay không, tâm tình có tốt không, có tức giận không, còn có…… Si tình biệt luyến không( lúc xa nhau có nhớ nhau không), haha….” Tôi cười

Cô ấy cũng cười: ” cô còn lo lắng những chuyện này sao? Chồng cô yêu cô như vậy mà! Cổ nhân nói ôn nhu hương chính là anh hùng trủng, quả nhiên không phải là nói dối…. Tới đây tôi nhìn xem ôn nhu hương có phát triển nữa không!”.

( Ôn nhu hương là ngực)

Nói cái làm ngay, cô ấy thò tay kéo cổ áo tôi ra nhìn, trước kia hành động này cô ấy cũng từng làm, lúc đó còn tức giận, bây giờ coi cô ấy như người nhà, nên cùng cô ấy cãi nhau ầm ĩ, cô ấy tranh thủ liếc nhìn một cái, nhỏ giọng nói:” thật sự rất đẹp, hình như phát triển lớn hơn thì phải?”

Tôi có chút xấu hổ:” đây là căng sữa, chi bằng cô cũng làm mẹ thử xem?”

Cô ấy sững người, đỏ mặt lắc đầu nói: “Không được, không được, Vân Phàm tuyệt đối sẽ đồng ý đâu, hắn suy xét vấn đề thấu đáo hơn tôi, tôi sẽ nghe theo an bài của hắn”

“… An bài gì?” Tôi tò mò hỏi.

” Hắn nói, tôi cứ an tâm ở bên hắn là được, còn lại mọi chuyện đừng nghĩ gì hết, hắn sẽ an bài thật tốt, lúc cần tôi phối hợp, hắn sẽ nói với tôi…..” Lâm ngôn thấm bĩu môi.

Tôi cũng bĩu môi, không nghĩ tới một Mộ Vân Phàm luôn luôn tùy tâm sở ɖu͙ƈ, mà đối với lâm tiểu thư lại từng bước cẩn thận như vậy



( Tùy tâm sở ɖu͙ƈ: không quan tâm đến ai, luôn làm theo ý mình)

Tôi nhìn về phía nhà tranh, anh tôi dựa vào khung cửa, khoanh tay trước ngực, ánh mắt cười cười nhìn tôi và Lâm ngôn thấm.

Anh tôi nhất định là nghiêm túc, tôi chưa bao giờ thấy anh khác thường như vậy cả.

Làm nhương tinh yêu cầu đồ vật phải khác thường, tương tự như tiêu độc của trình bán tiên, cũng là một pháp sự nhương tinh theo một ý nghĩa nào đó, nhưng pháp sự của nhương tinh lợi hại hơn nhiều.

Pháp sự cần phải có pháp đàn, chuẩn bị sẵn hương nến bùa, gương, đèn thất tinh đỏ ( đèn ông sao bảy cánh), gà trống mào đỏ thẫm…..

Gà trống gáy, mào gà đỏ được cho là một loại dương khí, đạo trưởng Thanh Nguyên chích ba giọt máu sau mào gà, đưa tay vuốt ve lưng con gà trống, để tiểu đạo sĩ ôm về nuôi dưỡng

Lúc thi pháp, không thể để người khác quấy nhiễu, chúng tôi đi đến trước đạo quán chờ, ngồi ở bậc thang của cổng núi nói chuyện phiếm. Truyện Thám Hiểm

” Tiểu kiều, nhương tinh có phức tạp không?” Lâm ngôn thấm hỏi

” Không tính là phức tạp, chuẩn bị sẵn sàng, sau đó niệm Linh Quang Nhương Tinh chú, thế là xong”.

Vừa dứt lời, có một tiểu đạo sĩ vội chạy đến hỏi:” các ngươi, ai họ Lâm? Phía trước có một người phi thường, nổi giận đùng đùng muốn tìm một vị nữ sĩ họ Lâm”

Lâm ngôn thấm sửng sốt, cắn môi nói:” là ta, ta bây giờ sẽ đi ra ngoài, xin lỗi đã gây phiền toái cho các ngươi”

“Có chuyện gì vậy?” Tôi vội vàng hỏi.

Lâm Ngôn Thấm xấu hổ hạ giọng nói: “Là mẹ tôi! Bà ấy rất không hài lòng với việc tôi kết thân với Vân Phàm, nhưng anh tôi đã nói đỡ … Anh tôi nói, ngôn thấm không dễ dàng gì có tự do như vậy, nó vui vẻ như vậy cứ để nó thoải mái đi…..”

Lâm ngôn hoan thật sự dung túng em gái như vậy sao? Hắn không chê gia cảnh nhà tôi?

” Anh tôi nói, cô sẽ sớm là cố vấn đặc biệt tiếp theo, mẹ tôi mới miễn cưỡng mắt nhắm mắt mở cho qua, lần này cùng hai người chạy ra ngoài, tôi nghĩ bà ấy đang hoài nghi tôi bỏ trốn”. Lâm ngôn thấm rụt cổ lại nói.

Chuyện này……


Tôi thở dài: ” tôi cảm thấy, cô thật sự nên nghe anh tôi nói, không nên xen vào chuyện của chúng tôi, lần này tạo thành hiểu lầm, hai người về sau sẽ khó khăn hơn! Mẹ cô nhất định sẽ mắng chết anh tôi”


Lâm ngôn thấm muốn khóc nói:” tôi bây giờ sẽ đi giải thích……”


Dịch:” vi vu


———————

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK