Từ nhỏ anh tôi đã theo cha mẹ đến thành phố này sinh sống một mình, tình thương của cha, tình thương của mẹ cũng không thiếu, hơn nữa cách xa quê hương, đối với một số chuyện đen tối của quê nhà tiếp xúc không nhiều lắm.
Hơn nữa anh là trưởng tử trưởng tôn, địa vị khác với anh em họ khác, anh cũng là đối tượng được chú ý khi về quê, cho nên tính cách của anh tôi phóng khoáng tự tin.
Sau khi mẹ qua đời, anh sống cùng bố, hai nam nhân có lối sống thô ráp đến mức nào, lại nuôi dưỡng anh tôi thích ứng được mọi hoàn cảnh, tính cách thi vị hài hước
Hơn nữa còn giúp bố tôi quản lý kinh doanh, khôn khéo đến nỗi bàn tính nhỏ đánh đến sắc sảo tiếng vang, kiến thức cũng nhiều, so với đồng trang lứa thành thục hơn nhiều.
Cho nên anh tôi là đối tượng ngưỡng mộ từ nhỏ của tôi.
Trái lại, tôi bị cô lập nuôi dưỡng, còn nghĩ rằng thái gia gia đặc biệt thiên vị tôi, cho đến một ngày bị đưa đến hầm, mới biết mình là một tế phẩm.
Thái gia gia là một người có tính tình thật phức tạp, nhân sinh ông chính là một truyền kỳ, rất khó để tóm tắt.
Chỉ có một thứ có thể xác minh, đó chính là ngoại trừ thái nãi nãi, ông có thể hy sinh bất kỳ ai.
Lưng đeo bêu danh, tại hoạ đại ngầm ông đều không để bụng, huống chi tôi chỉ là một chắt gái, không có nhiều tình cảm sâu sắc
Hiện tại thái gia gia đối xử với tôi và anh tôi tốt như vậy, một phần vì anh tôi có bóng dáng của ông khi còn trẻ, là người có thể tín nhiệm làm đương gia, còn nguyên nhân chính, chính là được tôn thần phù hộ, khiến ông không dám đắc tội với tôi.
Đó là lý do tại sao anh tôi tuổi còn trẻ đã làm đương gia, lại còn táo bạo tự tin, sau này có thân phận là đại cữu tử ( anh vợ) của giang khởi vân lại càng không sợ
Anh tôi vừa nghe đến lâm ngôn thấm hỏi có muốn bắt sống hay không, lập tức hưng phấn giống như kϊƈɦ máu gà
Làm chuyện……. Anh tôi ước gì chuyện đó xảy ra sớm.
Lâm ngôn thấm thấp giọng nói:” …… Đằng trước có một đại hội hương dân thân cận, ở ven đường có một cái chợ, có rất nhiều người! À, con đường đã bị chiếm, vừa rồi tôi đi qua, còn bị bọn họ yêu cầu đi đường vòng, không cho xe đi vào, nói là không cho phép xe nào tiến vào, tôi cảm thấy có thể lợi dụng một chút……”
Anh tôi lập tức trả lời:” đừng, bọn trẻ không biết cách phối hợp, để tôi đi vào tóm lấy một cô gái”
phun……
” Anh muốn trở thành địch nhân của thôn dân?” Tôi hỏi anh tôi.
” À không, gây ra rối loạn, làm các thôn dân lao ra chặn đường là được, chỉ cần dẫn cái xe đằng sau kia đến gần chợ, sau đó nhóm thôn dân lao ra chặn đường, xe kia cũng không thể chạy thoát, để vệ sĩ của lâm tiểu thư đi lên bắt người là được!” Anh tôi hì hì cười nói.
Tôi cảm thấy có điểm nguy hiểm, dáng vẻ này của anh tôi, tuy rằng không tính là soái ca tuyệt vời của nhân gian, cũng là người đẹp trai có cấp bậc, mà anh tôi còn đang lái một chiếc xe hơn một triệu.
Soái ca tuổi trẻ thêm siêu xe, cái này còn cần bắt cóc sao?
Phỏng chừng trực tiếp động phòng đối phương cũng không có ý kiến.
Bây giờ còn mấy nơi dân phong thuần phác? Chỗ nào không còn trường hợp xe, quà, nhà, lễ cưới hỏi cao ngất trời? Đại hội thân cận, phỏng chừng cũng là đại hội chọn gia cảnh.
” Anh, anh đừng lên làm loạn, em sợ người nhân gia ăn vạ, đến lúc đó bảy tám cô dì kéo anh không cho anh chạy, một hai bắt anh phải động phòng thì sao?”
” Này…..” Biểu tình của anh tôi cứng lại.
Đầu giây bên kia, EQ của lâm tiểu thư bùng nổ, lập tức nói::” tôi có thể giả vờ, bây giờ tôi sẽ lập tức đi mua hai bộ quần áo, học hai câu phương ngôn cứu mạng và cướp bóc, đến lúc đó kêu lên vài tiếng là được”
Tôi sững người một lúc.
Anh tôi đột nhiên kẽ cười một tiếng, ý ngữ không rõ ràng.
Hẳn là cảm thấy lâm ngôn thấm rất buồn cười? Một đại tiểu thư, nhàm chán đến nỗi cả ngày đi tìm kϊƈɦ thích, giống như những đứa trẻ, háo hức đáp ứng lại trò đùa dai, còn không cần anh tôi phân phó cụ thể phải làm như thế nào.
“Được rồi, giả vờ một chút!” Anh tôi cười, trả lời.
Trước kia Hương Trấn, họp chợ là một hoạt động rất quan trọng, rất nhiều đồ sống đồ tươi, đồ mới đều được lấy từ chợ, hiện tại họp chợ đã thành một hoạt động dân gian, hầu hết là những người dân thành phố xung quanh đến mua đồ ăn sinh thái không bị ô nhiễm.
Hôm nay đại hội thân cận này là một đại hội được tổ chức bởi hội phụ nữ của địa phương, bao gồm nam nữ độc thân xung quanh, làng trêи xóm dưới, thôn dân dìu dắt trẻ con đến xem náo nhiệt.
Tôi luôn thấy người đưa tin nói ở nông thôn có quá nhiều nam nhân, điều kiện kinh tế không tốt, không thể lấy vợ, mà nữ nhân trời sinh đã có ưu thế, có thể sinh con, vì thế hầu hết họ đều chạy đến thành phố
Theo thời gian, liền biến thành một hoàn cảnh khó cầu nữ nhân, hơn nữa nữ nhân ở đây còn có yêu cầu rất cao, nghe nói tiền biếu phải màu tía ngàn hồng, một mảnh lục, chính là một trăm ngàn nhân dân tệ toàn tờ tiền màu tím, một ngàn nhân dân tệ toàn tờ tiền màu đỏ, và vô số 50 đồng tiền mặt màu xanh lục, giống như thêm khởi con số này là 168.800, có phải là vừa động vừa không động, hay là có xe con và bất động sản
Có một lần nói chuyện phiếm với trần lão đầu, hắn nói quê quán của mẹ nuôi hắn, ở bên kia có một quả phụ với hàng trăm thân gia, chính là dựa vào kết hôn sinh con để kiếm tiền.
Khi quả phụ mười chín tuổi đã phải gả cho một nam nhân, lúc ấy chỉ cần có mấy chục đồng tiền biếu, sau đó, trong ba năm, cô ấy sinh ra một cặp con gái, người nhà trai đem cô ấy cung phụng giống như tổ tông.
Nhưng cô ấy lại không có nhiều cảm xúc, cũng không chấp nhận, vì vậy liền mang theo mấy chục đồng bỏ chạy.
Khi đó tiền biếu bắt đầu tăng lên, cô ấy lại cùng một người khác có 80 ngàn nhân dân tệ tiền biếu, sau khi chấp nhận yên ổn sống trong 6 năm, cô ấy đã sinh được hai gái, một trai.
Lúc này nữ nhân kia cũng đã ba mươi tuổi, nhìn thấy những cô gái trẻ xung quanh đi ra ngoài làm công nhân gọn gàng trẻ trung, cảm thấy mấy năm nay mình toàn ở nhà sinh con, cho nên nằng nặc đòi đi ra ngoài làm công nhân, quen biết một nam nhân trung niên khác, tích góp được hai trăm ngàn để cưới vợ, cũng vì nôn nóng muốn cưới vợ để nối dõi tông đường, cho nên cô ấy đã nói dối mình đã ly hôn, cùng nam nhân này ở bên nhau, lừa tiền biếu của hắn.
Tóm lại cô ấy sử dụng việc sinh con để lừa tiền biếu, lừa hàng vạn người, cuối cùng báo ứng cũng đến, phát hiện cô ấy bị ung thu cổ t.ử ƈυиɠ giai đoạn cuối, phu quân đội nón xanh mặc kệ sống chết của cô ấy, còn chù cô ấy mau chóng chết đi, còn kế thừa tiền tài bán t.ử ƈυиɠ của cô ấy, nhưng nữ nhân này lại không muốn chết, vẫn luôn dùng hoá chất để trị bệnh, còn nhờ người tìm tên thần côn trần lão đầu này thi pháp trừ bệnh
Hiện tại không riêng gì thành phố mới có những kịch bản cao thâm như vậy, mà ở nông thôn bây giờ cũng có.
Cho nên tôi không dám để anh tôi đi bắt một cô gái, một khi không cẩn thận, không thể bắt sống người theo dõi chúng tôi, ngược lại chúng tôi bị thôn dân bắt sẽ thảm.
Anh em lâm gia không để tâm đến tiền tài, cũng không phải là kẻ có tiền giả vờ không thèm để ý, mà là người chân chính không coi trọng tiền bạc.
Với thân phận địa vị của bọn họ, ngay cả khi họ không làm gì, quốc gia cũng phải sắp xếp hợp lý.
Bọn họ là loại hình thật sự không cần tiền.
Cho nên lâm tiểu thư làm việc hiệu quả cực cao, rất nhanh cô ấy đã nói cho chúng tôi biết, cô ấy đã chuẩn bị sẵn sàng, cũng đã sắp xếp ba vệ sĩ mai phục.
Anh tôi đỗ xe bên chợ, chờ người theo dõi phía sau đến gần, để cho bọn họ nhìn thấy chúng tôi xuống xe.
Một nữ tử mặc váy đỏ sẫm, đồ cài màu ngọc lục, đang đứng ở ven đường nhìn xung quanh, bên cạnh cô ấy là hai vị nam tử mặc áo khoác lớn bán nước.
Tôi và anh tôi liếc nhìn nhau.
Sơ hở này, có quá nhiều không…..
———————