Mục lục
Mối tình âm dương vĩnh cửu (full) – Quan Thanh Tiêu (Truyện tác giả: Kiến Tự Như Diện)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kỳ môn độn giáp chia làm tám cửa, cổng chết nằm ở khôn cung phía tây nam trung quốc, đại diện cho mùa xuân sinh sôi, mùa thu chết.

Giang khởi vân phát hiện trêи tuyến đường hung xe đi có cửa đạo, ở bản đồ vệ tinh phóng ra sẽ thấy, tuyến đường hắn đi chính hình đồ cổng chết bát quái

Tôi đối với kỳ môn bát quái quá nông cạn, nên không dám hỏi nhiều, thấy giang khởi vân thần sắc nghiêm trọng như vậy, hẳn là muốn cùng đối phương đối diện trực tiếp.

Trêи xe búyt không biết đã sảy ra chuyện gì, mộ vũ tình gửi đến hình ảnh bị dán đoạn, hẳn là cô ấy bị đối phương khống chế.

Chúng tôi trơ mắt, nhìn chiếc xe buýt lao lên vỉa hè đâm hỏng biển báo trạm xe, cuối cùng đâm vào đèn đường dừng lại.

Xung quanh nơi này là một công trường xây dựng và một khu công nghiệp, nhà máy dựng lên rất nhiều khu cho nhân viên tá túc, cũng có một chỗ chật kín những món ăn vặt bán lẻ, tiệm cơm nhỏ, cho thuê phòng trọ.

Người dẫn đường nhảy xuống khỏi xe, chạy đến công trường bên kia, quỷ hồn tán loạn lơ lửng, cuối cùng bị phương hướng nào đó hấp dẫn, tự phát hướng bên kia ngây dại đi đến.

Anh tôi và đại bảo đuổi theo, tôi nhìn thấy y phục của cảnh sát đặc cảnh nhảy xuống xe, ra hiệu khéo léo cho đội của mình.

” Ta sẽ giải quyết quỷ hồn”. Giang khởi vân nhìn nhìn tôi, nhíu mày nói:” khoá cửa xe lại”

Lại muốn tôi ở lại trong xe……

Cũng được, tôi hiện tại cũng không thể chạy.


Giang khởi vân vừa mới xuống xe, phía sau tôi nhanh chóng lao lên một chiếc xe cao cấp đầu vuông màu đen, lâm ngôn hoan tự mình điều khiển một chiếc xe, ánh mắt nặng nề xuyên thấu qua cửa kính chắn gió, nhìn thấy, lòng tôi có chút lo lắng.

Túc sát chi khí

Hắn tính toán muốn động thủ

Lâm gia là gia tộc vinh quang không có bất kỳ vết nhơ nào, cha hắn vì tiền đồ, không cho phép bất kỳ nguy hiểm tiềm tàng nào sảy ra, mà lâm ngôn hoan bên người không thể xuất hiện chuyện ngoài tầm kiểm soát

Anh mắt hắn nguy hiểm mà yên lặng.

Giang khởi vân nhàn nhạt liếc nhìn hắn, bấm tay niệm thần chú gọi thành hoàng gia.

Thành hoàng gia là một quan chức của một thành một hồ, kêu hắn tới, cho hắn thấy tình hình ở đây rất nghiêm trọng.

Gió nổi lên bốn phía, không khí lạnh băng tĩnh mịch làm tôi nổi da gà.

Lâm ngôn hoan đấy cửa bước xuống xe, hắn sửa sang lại bộ đồ đen, từ đầu đến chân không chút cẩu thả

” Nam nhân bên cạnh tiểu kiều…….. là ngươi”. Hắn đi đến phía sau giang khởi vân, ngữ khí không có chút gợn sóng.

Giang khởi vân hiện tại là thực thể, giang khởi vân có thể thấy được.

Nhưng hắn lại không thấy mấy trăm âm binh xung quanh đang quỳ trêи mặt đất chờ lệnh.

Vệ sĩ lâm gia gần như là bộ đội đặc chủng chuyên nghiệp, sát khí cực nặng, chuyển nghề tới đảm nhiệm nhiệm vụ quốc gia.



Quân nhân này trêи người là chính khí và sát khí, có thể ngăn chặn âm khí ở mức độ nào đó

Bọn họ có lẽ cảm nhận được không khí lạnh lẽo bên cạnh, nhưng trong ánh mắt không có một tia dao động, dường như quan niệm của những người này là, ngay cả khi kẻ thù là một điều hư vô mờ mịt, bọn họ cũng sẽ chiến đấu đến viên đạn cuối cùng

Bởi vì quân nhân quan niệm, viên đạn cuối cùng là cho chính mình.

Nhưng tôi không thể để cho bọn họ có thương vong, còn có nam thần mà tống vi khát khao theo đuổi.

Bọn họ đều có người nhà và người yêu thương, đối thủ của bọn là không phải người, không nên tham gia vào nhưng việc như vậy.

Tôi kìm nén không được mở cửa xe nhảy xuống.

” Lâm công tử, tôi mượn chút thời gian để nói chuyện”. Tôi kìm nén hoả khí trong lòng, trộm nhìn giang khởi vân một cái

Giang khởi vân không ngăn tôi mà chỉ nhẹ nhàng nói: ” nói xong trở lại xe”.

“Ừm …” Tôi gật đầu.

Anh ta đi về phía bóng tối trước mặt, âm binh xung quanh lập tức đi theo điều tra dân cư ở đây

Lâm ngôn hoan đi đến cạnh tôi, nhíu mày hỏi:” tiểu kiều, có chuyện gì muốn nói?”

Tôi hít một hơi thật sâu: “… Anh không nên mang những người này đến, anh đã quên phòng làm việc của anh rồi sao? Còn có hải yến lâu nữa? Bọn họ có mạnh cũng sẽ bị thương”

” Sợ đầu sợ đuôi làm việc thế nào? Bị thương thì thế nào, tử vong thì thế nào? Nơi này có chính phủ, có pháp luật xã hội, trách nhiệm của bọn họ là giữ gìn xã hội ổn định, có cái gì sai sao?” Lâm ngôn hoan nhíu mày

” Không sai, nhưng có thể giảm bớt thương vong”. Tôi nhịn không được quát:” anh cũng biết một số việc không phải viên đạn có thể giải quyết…..”

” Tiểu kiều! Đây là nơi người làm chủ!” Hắn ngữ khí nghiêm khắc lạnh băng:” mặc kệ cái gọi là thần tiên phật tổ, yêu ma quỷ quái, ở chỗ này phải tuân thủ quy tắc nơi này! Bệnh viện thanh thành lợi dụng người bệnh làm thí nghiệm, truyền bá tà pháp, làm thương thân thể người bệnh, thế này đã đủ chưa? Phía chính phủ có thể mặc kệ không? Nếu mặc kệ, hướng dân chúng giải thích thế nào? Cô bị nam nhân kia tẩy não sao.”

tẩy não?

Không có!

“….. Tiểu kiều”. Hắn thở ra một chút, hoà hoãn nói:” tôi biết trêи đời tồn tại thần bí cùng những điều chưa biết, tôi cũng biết thiên địa tạo hoá vô tận, nhưng…..”

Hắn ngữ khí kêu vang, giống như không được xen vào.

” Nơi này”. Hắn chỉ chỉ xuống chân:” là quốc gia của chúng ta, có chính phủ pháp luật xã hội, không có minh phủ âm phủ, người bảo vệ địa bàn của chính mình, có vấn đề gì sao? Có phải cô cùng hắn ở bên nhau lâu rồi nên tư duy thay đổi”

“TÔI……”

Tôi không thể nói với hắn

Hắn không giống người quyền quý bình thường, hắn cũng không giống như hào phú bình thường



Giang khởi vân từng nói, hắn là nhân trung long phượng, có tinh thần của thái miếu xã tắc —– hắn và gia tộc của hắn có ảnh hưởng đến vận mệnh quốc gia.

Người như vậy, thiên đình địa phủ đều phải nhường vài phần, ngay cả khi trêи lưng hắn cõng nghiệp chướng, ai dám thanh toán với hắn? Gia tộc bọn họ một khi có quyết định chính xác, có thể cứu vạn dân khởi nước sôi lửa bỏng, công đức đó tính thế nào?

Tôi không biết làm thế nào mới có thể thuyết phục hắn, hắn huyết mạch, tầm mắt, kinh nghiệm, quyền thế, sao có thể bị tôi thuyết phục?

” ….. Được, được, tôi không nói, không nói…. lâm công tử trời sinh hậu duệ quý tộc, huyết mạch tôn sùng, không có gì kiêng kị! Đâu giống dân đen như chúng tôi, sợ hãi trêи lưng cõng nghiệp chướng, tùy anh đi”.

Tôi giống như không tức giận.

Hoá ra lâm ngôn hoan là nam nhân đáng sợ vậy sao?

Ý chí của hắn cơ hồ sẽ không bị ngoại cảnh làm lung lay, khó trách lâm ngôn thấm cười khổ nói: tôi nói có ích sao? Cô nói khả năng còn có ích”.

Có ích không?

Căn bản không có ích.

Sau khi quyết định sự tình, hắn phải trải qua mưu tính sâu xa, dường như không có bất kì sai sót nào, cũng không cho phép người khác xen vào.

Tôi xoay người muốn lên xe khoá cửa, để bình tĩnh trở lại.

Vừa mới quay lại, tôi chợt thấy một bóng trắng từ từ bò xuống chiếc xe buýt đã bị phá hủy một nửa.

Mộ vũ tình? Sinh hồn cô ấy làm sao vậy?

Cô ấy là sinh hồn! Nếu sinh hồn bị hủy, cô ấy sẽ chết ngay lập tức.

Chúng tôi kéo cô ấy vào chuyện này, không có lý do gì vứt bỏ cô ấy không thèm nhìn, tôi lập tức bước nhanh về phía bên kia.

Lâm ngôn hoan lắp bắp kinh hãi, hô:” tiểu kiều, cô đi đâu?”

” Cứu người”. Tôi mặc váy bà bầu, hành động không tiện, chỉ có thể bước nhanh tới đó.

” Cô cứu ai! Nơi có tai nạn xe cộ sẽ có nguy hiểm! Có lẽ bình xăng sẽ bị rò rỉ!” Hắn cho rằng tôi đi cứu tài xế, chạy lên nắm cổ tay tôi.

Tôi tránh vài lần không được, bất đắc dĩ nói:” người thân nhà tôi gặp nguy hiểm, làm ơn, lâm công tử, nghe tôi một câu đi”.

” Muốn cứu người, trước tiên phải đảm bảo an toàn cho mình”. Lâm ngôn hoan quát.


Quả thật bị hắn là cho tức muốn nổ phổi, tên này rốt cuộc cố chấp đến mức nào.


” …… Lâm công tử, ở hải yến lâu, nếu tôi đối với anh cũng là chuyện không liên quan đến mình, không trèo lên cứu, thì anh bây giờ còn có thể lôi kéo tôi sao.?”


“Tiểu kiều–“


———————

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK